Sư Muội Ngươi Hài Hước Thật Đó


Về phần vì sao không được nhìn thấy tứ đại tông phái hỗn chiến, vậy phải nói từ trận đại chiến năm năm trước.


Trận đại chiến này khi đó chấn kinh toàn bộ tu tiên giới, cũng là phần đệm ban đầu của cả quyển tiểu thuyết.


Năm đó Quỷ Môn thất thủ, rất nhiều ác quỷ thừa dịp hỗn loạn chạy ra ngoài.


Tông trưởng của tứ đại tông phái đồng loạt xuất động, liên thủ một lần nữa phong ấn Quỷ Môn, cái giá phải trả vô cùng thảm trọng, tứ đại chưởng môn một chết ba bị thương.


Chưởng môn Khiếu Sơn Phái tìm được đường sống trong chỗ chết, hiện giờ rất ít xuất hiện trước mắt mọi người.


Chưởng môn Đằng Các Tông cũng tĩnh dưỡng cả năm mới khôi phục được tu vi ngày xưa, ngay cả Viên tông trưởng Thượng Nguyên Tông cũng bế quan hơn nửa năm.



Hàn Thủy Lâu thảm nhất, chưởng môn trực tiếp nguyên thần tan thành mây khói, hiện giờ Hàn Thủy Lâu chỉ có thể dựa vào căn cơ nhiều năm khổ sở chống đỡ, sớm đã không còn phong thái trước kia.


Vốn là tỷ thí mỗi năm một lần của tứ đại tông phái, cũng biến thành quyết đấu của Thượng Nguyên Tông cùng Đằng Các Tông, đây là lần đầu tiên trong năm năm qua.


Mà nội dung tỷ thí, chính là từ trong môn phái của mình dựa theo Tứ Cảnh Tam Thanh chọn ra mười hai người, phân biệt đối chiến.


Nếu chỉ là chọn ra hai ba người nổi bật nhất, vậy trận đấu không khỏi quá nhàm chán, từ yếu đến mạnh mới có thể so ra thực lực tổng thể của một tông môn.


Đối với đánh đánh giết giết, Vạn Bảo Bảo một chút hứng thú cũng không có.


Nhưng cô biết, kết thúc quyển sách này sẽ có tiết mục Cừu Ương đại chiến BOSS Anh Quỷ, đó cũng là một hồi đại chiến oanh oanh liệt liệt.


Vạn Bảo Bảo: ! Dễ sợ quá, đến lúc đó cô nhất định phải trốn đi thật xa, cẩu đến khi đại chiến kết thúc!

Vạn Bảo Bảo đã tính toán xong, ngày tỷ thí cô sẽ xin đi quét dọn ở Tề Lăng Phong cách Chủ Phong xa nhất, chờ tỷ thí kết thúc mới quay về.


Nhưng người tính không bằng trời tính, ba ngày trước khi tỷ thí sắp bắt đầu, cô bị Bàng sư thúc gọi qua.


Trên đường đi mí mắt phải của Vạn Bảo Bảo nhảy liên tục, trực giác nói cho cô biết không phải chuyện tốt!

Quả nhiên, cô vừa đi vào đã đối diện với ánh mắt tràn ngập từ ái của Bàng sư thúc.



Bàng sư thúc còn vuốt cằm, Lượng sư huynh đã sớm nhịn không được hưng phấn nói: "Vạn sư muội, ta thật sự rất mừng cho ngươi! Sư thúc vừa mới thay ngươi giành được danh ngạch trong số các đệ tử Thanh Mông Cảnh Nhất Thanh, tỷ thí lần này do ngươi xuất chiến!"

Vạn Bảo Bảo: ! Ngại quá, cô muốn từ biệt.


Không phải, đối chiến với người khác là chuyện đáng vui mừng như vậy sao?

Nếu bị đánh, người đau là cô cũng không phải Lượng Vinh!

Vạn Bảo Bảo miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, khiêm tốn nói: "Đa tạ sư thúc tín nhiệm, nhưng đệ tử sợ mình kinh nghiệm thực chiến không đủ sẽ kéo chân mọi người.

"

Thi pháp kích quang cũng không phải giỡn, nếu trốn không thoát, cô sẽ bị bắn thủng!

Bàng sư thúc cho rằng Vạn Bảo Bảo khiêm tốn liền cười nói: "Ngươi có thể yên tâm, sư thúc đối với thực lực của ngươi có lòng tin, trong đệ tử cùng cảnh giới, không ai có thể vượt qua ngươi.

Vốn người xuất chiến không phải ngươi, sư thúc phải mất rất nhiều khí lực mới thay ngươi giành được cơ hội này.

"


Vạn Bảo Bảo: ! Cảm ơn sư thúc, nhưng ta không có lòng tin vào bản thân!

Cô dù gì cũng đã sống ba mươi năm, nhưng chưa từng đánh nhau lần nào.


Ai muốn lên thì để cho người đó lên, cô căn bản không muốn cơ hội kiểu này.


Lượng sư huynh cũng phụ họa nói: "Giao thủ chính thức có thể rèn luyện thực lực, Vạn sư muội, ngươi ngàn vạn lần không thể bỏ qua! Cho dù thua cũng không sợ, cố gắng tu luyện, lần sau lại rửa sạch mối nhục.

"

Một già một trẻ hai mắt tỏa sáng nhìn cô chằm chằm, phảng phất nếu cô không đáp ứng sẽ tổn thất một trăm triệu!

Vạn Bảo Bảo: Xong rồi, bầu không khí đã đến mức này, có chút không từ chối được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận