Sứ Mệnh Đặc Biệt (12 Chòm Sao)


  Cả căn phòng trầm trồ ngạc nhiên, quả thật bất ngờ trước nguồn gốc của lũ quái vật, cùng với những dữ liệu trong các ghi chép cổ, ai nấy đều đã chắc nhẩm Chân núi của các vị thần nằm ở sa mạc Lava và Xà Phu - Pháp sư ác độc nhất bị phong ấn tại đó nay đã trở lại.

Đang trầm ngâm một hồi chợt pháp sư Mansdua như nhớ ra điều gì đó mà quay ra Kim Ngưu.

- Kim Ngưu, chẳng phải con nói về giấc chiêm bao đêm qua sao, nhân đây có thể hỏi thăm nhà vua và các vị tướng ở đây.

  Nhiều ánh mắt hướng về phía Kim Ngưu khiến cô khá rụt rè, cả đại pháp sư Ma Kết cũng khá bất ngờ mà nhìn về phía cô, khi sáng tự tin kiêu hãnh với giấc mơ của mình bao nhiêu thì hiện tại khí thế đó đã mất đi đâu hết, lỡ mà chỉ là giấc mơ vớ vẩn thì chẳng phải quê mùa lắm sao. Nghĩ vậy nên cô còn khác rụt rè, quá lắm mới dám mở miệng hỏi đức vua Alex VI

- Thưa đức vua, trong cung điện này có mật thất nào không ạ?

- Mật thất? - Đức vua lấy làm lạ, sao cô bé này lại hỏi chuyện như vậy? - Đương nhiên ở đây có mật thất.

- Vậy người có thể dẫn thần đến đó được không?

- Được!

  Vua Alex VI vẫn đồng ý mặc cho khá nhiều sự tò mò rõ nét trên khuôn mặt, nhà vua theo đó dẫn đường đi trước, Kim Ngưu và mọi Người theo sau, họ đi qua khá nhiều đại điện. Khi đi qua thư viện hoàng cung, nơi đây được sắp xếp theo bố cục hình vòng tròn, với những giá sách chất lên trận nóc, mái trên cùng được làm bằng kính, để đảm bảo ánh sáng luôn được chiếu rọi, khi đêm xuống nhìn lên cũng có thể ngắm hàng ngàng vì sao. Ở giữa thư viện chính là một bức tượng của một vị nữ thần, đầu đội vương miệng, đứng thẳng người, tay trái cầm một cây trượng, tay phải lại chỉ một góc hướng xuống 60 độ, khuôn mặt cúi nhẹ xuống với nét hiền từ. Tổng thể bức tượng được làm bằng thạch cao, nhưng không hiểu sao ngón tay trỏ của tượng nữ thần lại đeo một chiếc nhẫn viên kim cương trên móng tay, phải chi là để trang trí sao? điều đó khiến cho Kim Ngưu khi đi qua đây cứ mãi nhìn chằm chằm về mặt nữ thần. Nàng cảm thấy ở bức tượng này có điều gì đó rất thu hút nàng như nàng đã gặp ở đâu đó.

Thế nhưng vua Alex VI không dừng lại ở đây, nhà vua tiếp tục đi tiếp xuyên qua thêm hai đại điện nữa, đến phòng nghỉ ngơi của nhà vua mới dừng lại.


- Mật thất nằm ở đây, ta đã cho người xây dựng nó để làm phòng làm việc bí mật cũng như là để dùng cho những việc gấp. Ngươi có thể cho ta biết tại sao ngươi lại muốn ta dẫn đến đây được không?

Kim Ngưu như ngẩn ngơ ra, gì mà được xây dựng cơ, chẳng phải nếu mật thất cổ thì phải tồn tại lâu chứ.

- Xin hỏi đức vua, mật thất không phải mật thất cổ ư?

Lần này đến lượt Đức vua Alex VI ngạc nhiên.

- Mật thất cổ? Không hề, là do ta sai người xây dựng lên.

- Vậy cũng không hề có văn tự cổ nào trong đó ạ? - Kim Ngưu hỏi lại

- Không hề - Vua Alex VI chắc nịch

Thôi chết, thế này là thế nào, rõ ràng trong giấc mơ của cô có tồn tại một mật thất cổ mà. Sao ở đây lại không có, chẳng lẽ thực sự là giấc mơ viển vông.

Sư Tử im lặng nãy giờ cũng lên tiếng.



- Mạo phạm hỏi Đức vua, tất thảy hoàng cung này đều giữ nguyên và chưa bị phá đi chút nào?

Vua Alex VI gật gù.

- Đây vốn là nơi mà các tiền nhân đã từng ở, nên chúng ta chỉ có thể trùng tu, không được phép phá bỏ.

- Vậy thì việc tồn tại mật thất cổ trong hoàng cung không có lý gì là vô lý cả, chỉ có điều không biết nó nằm chỗ nào.

Song Tử trong lớp mặt nạ có chút nhíu mày suy ngẫm.

- Có lẽ tôi biết nó nằm ở đâu - anh buột miệng nói ra, mọi người ai nấy đều chuyển đổi tầm nhìn.

Ma Kết có chút khó hiểu nhìn Song Tử, một kẻ nay đây mai đó như hắn sao lại có thể biết mật thất cổ ở đâu.

- Ngươi biết? - Ma Kết nghi ngờ.

Kim Ngưu cũng lấy làm lạ bởi người con trai trong lớp mặt nạ kia, Song Tử ngẩng lên nhìn mọi người, ra vẻ gật gù, qua lớp mặt nạ kia những vẫn thấy ánh mắt cương quyết.

- Xin hãy đi theo tôi! - Song Tử quay người lại tiến nhanh đến sảnh thư viện, mọi người lập tức tiến theo.


Khi này trời đã gần giữa trưa, ánh nắng lên cao chiếu rọi vào lớp mái kính, Song Tử ngước nhìn xung quanh.

- Ngươi chắc đây là nơi chứa mật thất cổ? - Vua Alex VI nghi ngờ hỏi.

Song Tử chỉ khẽ gật đầu.

- Xin kiên nhẫn chờ một chút - Sau đó anh ta nhìn lên mái nhà, nơi ánh nắng gay gắt đang chiếu xuống.

Kim Ngưu trầm ngâm mãi, giấc mơ về điềm báo của một nữ thần, cô vừa nghĩ vừa nhìn bức tượng, chữ nữ thần cứ văng vẳng mãi.

- Xin hỏi các vị, đây là tượng nữ thần nào vậy? - Cô quay sang hỏi một bô não trong cung

Vì bô não cũng rất nhiệt tình, gật gù mà trả lời.

- Đây là nữ thần Sirvina , là nữ thần trí tuệ, được đặt ở đây với mong muốn trí tuệ nhân loại sẽ luôn được bảo vệ và trường tồn cùng thời gian.

  Vậy có khi nào vị thần báo mộng cho mình biết chính là nữ thần Sirvina? Ngài muốn chỉ đường cho cô biết về văn tự cổ. Như mở cờ trong người, Kim Ngưu vui sướng biết nhường nào, nhưng làm sao để tìm được mật thất đây, người đeo mặt nạ kia kêu biết mật thất nhưng nãy giờ không có động tĩnh gì mà chỉ ngắm mái nhà.

Lúc này, Song Tử cất tiếng hỏi.

- Ta nghe đồn, trong truyền thuyết, ban đầu có những 12 vị thần ?


Pháp sư Mansdua gật đầu xác nhận.

- Vậy ý của anh, tức là sẽ chờ đến góc 12h ư?

  Kim Ngưu hỏi, cô như đã nhận ra hành động của Song Tử, không phải tự dưng anh ta đến đây, càng không tự dưng kêu mọi người chờ rồi nhìn lên mái nhà, khoan đã, mái nhà thiết kế theo mái vòm và trên đỉnh trong phải là chóp nhọn mà là một miếng kính chỉ tròn bằng lòng bàn tay, thiết kế thật kì lạ. Phải có mẹo nào đó, và chiếc nhẫn kim cương trên tay nữ thần Sirvina cũng không phải tự dưng mà có. Kim Ngưu như đã nhận ra nhiều điều.

  Song Tử gật đầu, đúng lúc ấy, thời gian điểm 12h giờ, mặt trời đã xê dịch đúng tâm. Khi ấy ánh sáng mặt trời chiếu rọi thẳng một đường xuống chiếc kính nhỏ trên đỉnh mái nhà, hình thành một tia ánh sáng chiếu thẳng xuống chiếc nhẫn kim cương, khúc xạ một đường ngang soi vào một góc giá sách.

  Lúc này Song tử vội chạy đến bỏ hết sách trên kệ ra, lộ ra bức tường nơi ánh sáng chiếu đến, anh gõ gõ vài nhịp vang lên tiếng khô khốc, bỗng một vài mảnh tường vỡ ra, chắc chắn là do ai đó đã che nó đi. Miếng vỡ bung ra lộ ra một chiếc nút nhỏ, Song Tử nhẹ nhàng bấm vào đó.

  Kể từ khi thời gian điểm đúng 12h giờ chưa, tất thảy ai nấy trong cung đều đã ngạc nhiên, họ ở đây lâu như vậy, quả nhiên chưa từng để ý qua chi tiết này. Hoặc cũng có thể xuất phát từ một luật cấm đã có từ xưa rằng cấm bất cứ ai đến thư viện vào buổi trưa. Không biết luật này có từ khi nào, nhưng từ khi vua Alex VI còn là một đứa trẻ thì đã có, không ai dám bén mảng đến đây buổi trưa, duy chỉ có một lần con trai ông, một hoàng tử cứng đầu đã lén vào đây, nhưng sau đó vị hoàng tử này đã bỏ đi, chẳng ai thấy nữa, người ra đồn thư viện có ma, và vị Hoàng tử này đã bị dính lời nguyền, trở nên điên dại mà bỏ đi biệt tích .

  Lúc này cả thư viện chuyển động nhẹ nhàng, tiếng ầm ầm vang lên và mọi người cảm nhận rõ được dưới chân mình có sự dịch chuyển. Dưới chân bức tượng nữ thần dần hé mở một mật đạo đi xuống dưới, bên trong tối om.

Khỏi cần nói, sự ngạc nhiên này đi đến ngạc nhiên khác, từ đức vua đến các vị pháp sư có mặt tại đây đều quá đỗi kinh ngạc, thán phục, quả nhiên các tiền nhân thật tinh ý.

Xong đức vua lại dấy lên nghi ngờ.

- Sao ngươi biết mật đạo ở đay? - Câu hỏi hướng thẳng phía Song Tử khiến anh có chút nhột dạ.

- Ừm thì... thưa đức vua, thần chỉ nghĩ nếu xét về văn tự cổ, sẽ phải để ở chỗ liên quan đến ghi chép như Thư viện chẳng hạn. Lại thấy thiết kế của thư viện này khá kì lạ cộng với chiếc nhẫn trên tay nữ thần Athena nên thần mới dám cả gan đoán mật thất ở đây.

  Song Tử cúi đầu, không dám nhìn vào mắt của đức vua, vua Alex VI ngay từ đầu đã thấy ở người này có sự gần gũi, nhưng lại sớm bỏ qua suy nghĩ này, người gật gù không nói gì thêm mà nhìn vào cửa hàn, nhận thấy quá tối tăm, đức vua Alex VI lệnh cho lính sắp lửa mở đường, thắp đuốc, mật đạo đi xuống chừng 50m nữa, xung quanh đã phủ kín mạng nhện, bụi bặm có thể bói là đặc cả không khí, binh lính đều phải dọn đường, thắp sáng xong xuôi những người ở trên mới xuống được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui