Mọi thứ đang trở nên hỗn loạn, thủ phủ Sion nhận được vô số những tin báo rằng xuất hiện loài quái vật gớm ghiếc hoành hành, tàn phá, giết chóc. Vô số những làng mạc sau một đêm bị xóa sổ, chúng đi đến đâu, máu đổ đến đó. Ngay cả phía rừng thiêng Kumung là tuyến giáp bảo vệ cho Zodiac, ở đó, nữ thần Rừng cũng đã gửi thông điệp đến, phía bên tộc Tiên yêu cũng đã có thư gửi về một trận hỗn chiến với loài quái vật này.
Tất cả đang hỗn loạn lên, những bức tường canh Sion căng thẳng hơn bao giờ hết, người dân thì đã đồn tai nhau về những con quái vật có thể sẽ đến đây bất cứ lúc nào. Ai cũng trong tình trạng căng thẳng, lo sợ.
Trong căn phòng chính sự, vị vua của Nhân tộc và các vị tướng đang ngồi bàn luận, nhân tộc chính là tộc yếu đuối nhất, sức mạnh phụ thuộc vào kĩ thuật và sức người là chủ yếu, có hay thì được giúp sức từ những vị Pháp sư tối cao, nhưng chỉ những lúc nguy hiểm nhất, họ mới ra mặt.
Mọi thứ chẳng ra đâu với đâu, vì vài trăm năm trở về đây, trong lịch sử ghi chép chưa từng đề cập đến loài quái vật nào quấy rầy đến sự sống của con người. Kể cả những quyển sách cổ trong thư viện quốc gia cũng không đề cập đến một chủng tộc nào lạ lẫm như vậy.
Vua Alex VI duỗi dài trên chiếc ghế, ông đã quá mệt mỏi sau những bức điện tín từ khắp nơi gửi tới, các bị tướng cận thận cũng bàn luận xôn xao. Rất nhiều ý kiến được đưa ra, xong không có ý kiến nào khả thi cả.
- Bệ hạ, thần nghĩ đã đến lúc chúng ta nên mời các vị Pháp sư tối cao của trường Magic đến, có lẽ ở họ có chỗ chúng ta cần.
- Ông nói phải, hãy cho cận vệ đi đưa tin cho Pháp sư Tối cao Mansdua đến đây.
Lời nói của vị vua chua dứt, phía cánh cửa lớn nặng chịch kéo lê ra, một giọng nói vang vọng của một lão già, lão có lẽ đã ngoài cả trăm tuổi, râu tóc bạc phơ, khoác trên mình chiếc áo choàng đen dài, chùm đầu, chống trên tay chiếc quyền trượng.
- Không cần gọi lão, lão đã đến rồi đây.
Đức vua Alex VI nhìn thấy Pháp sư Mansdua thì liền bật dậy rất nghiêm chỉnh cúi chào.
- Thật quá hay ngài đã đến, không thể nghênh đón từ xa, thật có lỗi.
Lão già ngửa mặt lên mà cười một tràng, khuôn mặt lão phúc hậu, những nếp nhăn xô vào nhau nhưng muốn chảy xệ trên cả khuôn mặt.
- Không cần khách khí, sớm muộn gì ta cũng phải đến đây tìm ngài. Không cần rườm rà, chúng ta vào ngay vấn đề chính đi.
Ngay lúc này, mặt lão hết cười, như nhớ ra chuyện quan trọng, lão chạy vào bàn chính sự, điệu bộ khấp khểnh trông rất vui mắt, lão có thể là người đứng đầu cả học viện, là Pháp sư tối cao, người đầy quyền uy, nhưng hành động của lão thì vẫn cứ rất chi là hoạt bát, nhanh nhẹn.
- Nói cho các người biết, khoảng 3 ngày trước, trường chúng ta đã phát hiện một học viên sử dụng Phép thuật cấm.
Nói đến đây, mọi người không hẹn mà gặp đều có một suy nghĩ ngạc nhiên, trường Magic trước giờ rất nghiêm ngặt, không lẽ nào lại xuất hiện một sự việc nghiêm trọng đến vậy. Dường như thấy vẻ mặt của mọi người, lão lại nói tiếp.
- Đáng nói, học viên này sử dụng phép thuật cấm rất kín đáo, hoàn toàn qua mắt được một pháp sư tối cao như ta. Ta đã xem lại các ghi chép trong lịch sử Phép thuật, quả nhiên tồn tại một luồng phép thuật cấm. Nhưng nó tồn tại cách đây 2000 năm trước.
-2000 năm trước - Vua Alex ngạc nhiên khôn xiếc - Bảo sao, ta đã cho người xem lại các tài liệu, đều không thu thập được gì.
- Để tìm lại được những tài liệu này không phải dễ, nhưng ta nhớ rằng trước đây, sư phụ của ta - Avins tối cao đã từng kể cho ta một câu chuyện, người nói với ta rằng, chỉ có truyền nhân mới có thể nghe lại. Ta lúc đó chính là người truyền nhân mà người đem bí mật này kể, người bảo dù không biết là khi nào nhưng sẽ có ngày bí mật này cần được nói ra, ta nghĩ ngày đó chính là bây giờ.
- Xin ngài hãy nói cho chúng tôi biết về câu chuyện đó để mở mang tầm mắt, chúng tôi quả thực rất tò mò rồi.
Vua Alex thúc giục, ông biết, nếu bí ẩn suốt 2000 năm qua giờ mới đem ra kể hẳn là đã ở mức rất nguy hiểm. Pháp sư Mansdua trầm ngâm rồi kể.
- Cách đây 2000 năm, khi xứ Zodiac chỉ là một lục địa đen, không có ranh giới, sự chết chóc bao chùm lên tất thảy, lũ Mor khi ấy cũng chính là loài quá vật gớm ghiếc nhất lúc bấy giờ đi đến đâu giết chóc đến đấy, đất đai khô cằn, sinh vật chìm trong biển lửa. Lúc bấy giờ, có 13 thiên thần đã nguyện đem thân xuống trần gian bảo hộ loài người - những sinh linh còn sống sót. Không bao lâu sau, số lượng Mor đã giảm hẳn, dưới sự bảo vệ của 13 thiên thần, lúc này được gọi là 13 vị Pháp sư, xứ Zodiac dần lấy lại được hoàn bình, yên ổn.
Nói về 13 vị Pháp sư, mỗi người mỗi vẻ, đều có vẻ đẹp sắc xảo, duy nhất có một vị Pháp sư rất ngông cuồng, tự cao tự đại và khó tính, người đó tên là Ophiuchus hay còn được lưu tên lại là Xà Phu. Và hắn cũng chính là cội nguồn của những sự khổ đau sau này, vì đem lòng yêu một vị thần khác mà không được đáp lại, hắn đã nuôi cơn giận của mình, âm thầm học những phép thuật cấm. Không những vậy, hắn còn giúp đỡ những tên Mor khác, thu chúng thành người của mình, tàn phá, giết chóc một lần nữa. Nhờ học được Phép thuật cấm, sức mạnh của hắn tăng lên đáng kể. Những người bị hắn giết còn được hắn triệu hồi sống lại thành những Kị sĩ đen, mạnh mẽ, nguy hiểm vô cùng.
Mục đích của hắn duy nhất chỉ có một, đó là hủy diệt mọi thứ, cướp lại người mà hắn yêu, biến nàng thành của riêng hắn. Nhưng đâu dễ vậy, 12 pháp sư còn lại, đã hợp nhất lại để khắc chế hắn, đồng nghĩa với đó là họ sẽ phải hy sinh. Xà Phu sau khi bị khắc chế đã yếu hẳn, thần Mặt Trời khi biết tin 12 thiên thần của mình đã hy sinh liền tức giận mà giam Xà Phu dưới chân núi của các vị thần, nơi có dòng dung nham nóng đỏ, và một con rồng ngàn tuổi canh giữ. Còn về phía 12 vị thần sau khi hy sinh liền hóa tân thành 12 mảnh hình tam giác xếp thành một hình tròn. Bấy giờ pháp sư duy nhất là một người phàm trần, khi 12 vị pháp sư còn tại thế giúp con người đã truyền lại cho ông ta sức mạnh Phép thuật của mình. Ngài ấy được gọi là Thượng cổ Phép Thuật Magic, ngôi trường hiện tại của chúng ta chính là lấy tên từ ngài ấy. Lúc bấy giờ, ngài ấy có nhiệm vụ cất giấu 12 mảnh ghép đó đi, vì ngài biết sẽ có lúc nào đó 12 vị thần sẽ hồi sinh, bảo vệ loài người một lần nữa, và đồng nghĩa với nó, Xà Phu sẽ quay trở lại. 12 mảnh ghép từ đó được cất giấu dải rác trên toàn Zodiac, bởi nếu Xà Phu trốn thoát trước khi 12 vị thần được nhận ra, hắn sẽ tìm tung tích của 12 mảnh ghép, từ đó giải phong ấn phần nào cho những giống loài tạp chủng, quái vật. Còn về chuyện 12 mảnh ghép, cũng nhờ những oai lực của nó gieo giống khắp Zodiac mà có những người trời sinh có thể hấp thụ, thành những người phàm có năng lực phép thuật, từ đó chúng ta đem về dạy giỗ, vì bất cứ khi nào ác quỷ cũng có thể quay trở lại.
Pháp sư tối cao kể chuyện xong trời cũng đã tối, trăng đã lên cao, khuôn mặt ai nấy cũng đều hết sức ngạc nhiên.
Lúc này, Mansdua mời vua Alex VI ra ban công, lúc này tay ông chỉ lên trời.
- Ngài hãy nhìn xem.
Một làn khói trắng từ quyền trượng của lão bay lên, tất cả những ngôi sao trên trời lung linh, nhưng lại hiện rõ những chòm sao sáng rực.
- Đây chính là 12 chòm sao đại biểu cho 12 vị thần, sau khi họ mất đi, thần Mặt Trời đã mang chúng lên bầu trời đêm. Ta đã dùng phép cho ngài nhìn thấy rõ, tương truyền, khi một vị pháp sư tìm lại được mảnh ghép của mình, lúc đó họ sẽ lấy lại được phép thuật, chòm sao đại diện cho họ sẽ phát sáng rực rỡ hơn cả như này trên bầu trời. Lúc đó ta sẽ biết họ đã chuyển sinh.
- Ơ kìa pháp sư Mansdua, người nó có 12 chòm sao, sao ta đếm mãi cũng chỉ có 10 chòm?
Vua Alex lấy làm kì lạ hỏi, lúc đó những vị tướng cũng đồng thanh hồ nghi.
- Đúng vậy, ta cũng chỉ đếm được 10 chòm.
Pháp sư Mansdua thở dài.
- Cách đây 3 ngày, sau khi xảy ra vụ việc học viên của ta dùng Phép thuật cấm gây bạo loạn, ngay khi ả trốn được, ta đã liền tìm đến mật thất của Học viện. Thú thật với ngài, học viện Magic có giữ 2 mảnh ghép của 2 vị thần Taurus và Leo. Nhưng khi ta đến thì mật thất đã bị phá hủy, hai mảnh ghép này đã bị đánh cắp. Cùng lúc này, ta liền nhớ đến phép thuật cấm mà ả ta sử dụng giống như Xà Phu đã sử dụng 2000 năm về trước. Vậy nên ta đoán hắn đã trốn thoát khỏi Chân núi của các vị Thần. 2 chòm sao của 2 vị thần kể trên vì thế mà đã tắt trên bầu trời, chỉ khi tìm kiếm lại mới có thể khiến chòm sao kia sáng lại.
- Vậy nếu không có 2 mảnh ghép kia thì 2 vị thần đó có trở lại được không?
Một vị tướng đem lòng kì lạ mới hỏi.
Lúc này trên khuôn mặt lão Mansdua mới nở một nụ cười.
- Không đáng lo, dù mất đi 2 mảnh ghép nhưng hiện tại họ vẫn rất mạnh.
- Sao người biết? - Vị tướng kia ngạc nhiên hỏi lại.
- Vì họ đã ở đây - Lão cười nguy hiểm.
- Ở đây?
Càng nghe Lão nói mọi người càng ngạc nhiên lẫn tò mò.
- Ta đã tìm thấy họ, mọi chuyện cũng rất tình cờ thôi, nhưng ta sẽ kể vào dịp sau, bây giờ còn rất nhiều việc phải làm. Phải tìm được những vị thần còn lại.
- Nhưng thưa Pháp sư Mansdua, nghe người nói thì vị thần Mặt Trời rất mạnh, sao ông ấy không tự ra tay?
- hahahaha - Lão Mansuda cười vang cả tòa thành - Các vị thần trên kia, họ vốn không can dự vào sự sống của con người, mỗi sự diệt vong chính là lẽ tất yếu của đất trời, là quy luật bù trừ, đấu tranh để vươn lên, nằm ngoài vòng tay của thần thánh, vốn dĩ các vị thần tình nguyện xuống trần gian chính là vì quá thương con người, không chịu được mà phát nguyện cứu giúp. Nhưng thần chính là thần, có người nọ người kia, có người tốt tất có kẻ xấu, có người quan tâm tất có người ngó lơ. Thần Mặt Trời chính là vậy, việc ông ấy can dự duy nhất chính là đã đem Xà Phu giam lại, còn việc hắn ta quay lại được phải trông đợi vào khả năng của con người. Còn trừ khi hắn mạo phạm đến trời xanh thì mới đến phiên các vị thần ra tay.
Nói đến đây mọi người như vỡ lẽ ra. quả thật trước mắt họ chính là một cuộc chiến, và họ phải tìm bằng được những vị thần còn lại.
Ngước lên nhìn những chòm sao, một màn đêm dày đặc bao phủ lên từng người kèm theo những nỗi lo. Gió rì rào thổi, không ai nói với ai câu nào, nhưng chắc chắn họ có cùng chung suy nghĩ.
Còn ở nơi nào đó, có ai tên đang vật lộn với đống sách cổ ngữ lại đang Hắt xì liên tục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...