Sự Lựa Chọn Kinh Hoàng Kinh Tủng Thẳng Sính


Mới đầu Úc Dạ Bạc còn chưa kịp load xem người đàn ông muốn nói gì, thẳng đến khi tầm mắt di chuyển theo đầu ngón tay Tần Hoài Chu, dừng ở vị trí vi diệu nào đó.
“……”
Đờ mờ.
Nháy mắt, vẻ lo lắng trên mặt Úc Dạ Bạc biến mất sạch, chẳng những mất sạch còn trưng ra khuôn mặt lạnh tanh: “Hả? Nói lại lần nữa xem, anh đau ở đâu?”
Tần Hoài Chu nhìn nắm đấm dư dứ của Úc Dạ Bạc, hai tay che “người anh em”, chậm rãi ngồi xổm, biểu cảm hoàn mỹ, nhẹ nhàng hít ngụm khí lạnh.
Úc Dạ Bạc chần chờ: “Đau thật hả?”
Tần Hoài Chu thành khẩn gật đầu: “Thật mà.

Lừa em làm cún.”
Úc Dạ Bạc thầm nghĩ, chẳng lẽ thật sự do vừa rồi cậu chạy quá nhanh?
Tuyệt đối không thể để rớt độ thiện cảm, Tần – chó tâm cơ level max – Hoài Chu.
Đều là đàn ông con trai với nhau, tất nhiên Úc Dạ Bạc Đều biết nếu bị lôi chỗ ấy sẽ đau cỡ nào.


Vì vậy lập tức buông tay đỡ anh: “…Anh thử đứng lên tôi xem.”
“Được.” Người đàn ông ngoan ngoãn đứng dậy, lại nhân cơ hội ôm Úc Dạ Bạc.

Mặt anh vùi vào cần cổ mềm mại trắng tinh cọ lấy cọ để, vui vẻ hít hà mấy cái.
“Đừng lộn xộn.” Úc Dạ Bạc nhíu mày vỗ vai anh.
Đúng lúc này Lý Thi Nhân đi đến.
Chú không nghĩ ngợi đẩy cửa sân thượng, đột nhiên chưa kịp phòng bị đã nhìn thấy cảnh Úc Dạ Bạc đang ôm một anh đẹp trai.
Thế cũng thôi đi, nhưng trọng điểm là tay Úc Dạ Bạc đang đặt ở một vị trí khó nói thành lời!
Lý Thi Nhân:???
Sợ đến ngu người luôn!
“Úc Dạ Bạc, cậu… cậu…” Hôm nay tam quan của Lý Thi Nhân bị hủy lần thứ n.

Đối mặt với ánh mắt hai người, chú lảo đà lảo đảo lui về cạnh cửa: “Xin lỗi, quấy rầy rồi, hai người cứ tiếp tục đi.”
Chậc chậc, thói đời ngày nay, bây giờ đám trẻ đều cởi mở thế à?!
Nhìn bóng lưng rời đi của Lý Thi Nhân.
“……” Úc Dạ Bạc không biết nói gì.
Đờ mờ, lại con mẹ nó bị hiểu nhầm.

Rốt cuộc cái quái gì đang diễn ra vậy!? Giờ phút này cậu cực kỳ nghi ngờ có phải trên người Tần Hoài Chu tự mang hào quang của gay hay không?
Tại sao bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy họ có một chân nhỉ? Mẹ bà nhà nó, rốt cuộc là cái khỉ gì đây?
Úc tra nam lập tức vô cùng ghét bỏ đẩy Tần Hoài Chu, quyết định bảo trì khoảng cách 2 mét với con hàng này.

Nhưng cũng chả được cái mẹ gì, hàng này như keo dính chó muốn quẳng cũng không quẳng được.
Sau khi tạm biệt với Lý Thi Nhân, Úc Dạ Bạc được Tần Hoài Chu đưa về khách sạn.  
Chiếu theo thường lệ, mỗi khi kết thúc một nhiệm vụ Úc Dạ Bạc lại bắt đầu lên cơn.
Hoa mắt chóng mặt đau đầu, chân tay rệu rã.

Bây giờ cậu cũng coi như có chút kinh nghiệm, trước khi cơ thể phát sốt phải uống thuốc phòng ngừa, xong xuôi mới nằm xuống ngủ.
Cậu ngủ suốt cả một ngày, thẳng cho đến sáng hôm sau bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của Úc nữ sĩ.
“Cục cưng, ba ngày nay con làm gì thế? Sao mẹ gọi điện mãi mà không bốc máy, nhắn tin cũng không thèm trả lời? Có phải lạc đường rồi không, mẹ sắp lo bạc đầu đến nơi rồi.” Giọng Úc nữ sĩ vô cùng khoa trương: “Con mà không nghe nữa là mẹ ra đồn báo án mất tích đấy!”
“Bữa trước con không tìm thấy điện thoại…” Úc Dạ Bạc tùy tiện tìm một cái cớ qua quýt.

Dù sao cậu cũng thường xuyên không nghe điện thoại không trả lời tin nhắn, không tìm thấy người, mẹ cậu đã quen lâu rồi.  
Quả nhiên Úc nữ sĩ cũng không nghi ngờ, chỉ hỏi cậu và Tần Hoài Chu ở thành phố C thế nào, có chụp ảnh gửi cho mình hay không…
Toàn bộ cuộc trò chuyện đều bị Úc Dạ Bạc trả lời lấy lệ.
Đợi đến khi cúp máy cậu cũng tỉnh ngủ, rời giường ăn đồ ăn Tần Hoài Chu mua cho, buổi chiều cùng ngày đặt vé máy bay đi về.
Trở lại căn nhà trong thành phố Y, Úc Dạ Bạc vừa mới tắm rửa rồi ngồi xuống ghế, chợt thấy chiếc hộp mù Tần Hoài Chu cầm trên tay còn chưa kịp mở, cậu tức khắc đen mặt gầm lên: “Vứt.”

Vứt ngay và luôn!
Có lẽ nên cảm ơn nhiệm vụ lần này, thực sự đã chữa khỏi tật xấu thích sưu tầm hộp mù nhiều năm của cậu.

Bây giờ cậu không muốn mở bất cứ hộp mù nào nữa.
Tiểu U Linh vừa nghe chữ “vứt” tựa như bé bự lông vàng nhà bên nghe thấy hai chữ “xuống lầu”, lập tức lấy tốc độ 100 m/s phi từ phòng khách phi vào.

Bẹp một cái dừng lại trước mặt Tần Hoài Chu, đuôi nhỏ lắc lư không ngừng.
* O *
Ánh mắt háo hức chờ ăn.
Mặt người đàn ông lạnh tanh sút văng nó.
>:-:.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui