Sự Lạnh Lùng Của Em Làm Trái Tim Anh Đau
_Thưa cô chủ, cô có điện thoại từ bà chủ ạ- bác quản gia già tay cầm chiếc điện thoại đưa cho nó.
_Vâng con nghe mẹ- nó rời mắt khỏi chiếc laptop chăm chú nói chuyện. Ana cũng tắt ti vi để tránh làm ồn.
_Chúc hai cô con gái của mẹ giáng sinh vui vẻ- bà Hoa giọng dịu dàng.
_ Con cám ơn mẹ ạ-nó mỉm cười hạnh phúc. Từ khi ba mẹ mất nó rất may mắn khi được mẹ nhận nuôi và cho nó tình thương như thế này.
_Quà của mẹ và ba mẹ Ana gửi sang hai con nhận được chưa.
_Chắc cũng sắp sang rồi ạ. Cho con gửi lời cám ơn đến ba hai mẹ hai. Con sẽ cố làm xong tài liệu của công tu mình rồi gữi qua cho mẹ sớm ạ- nó lật tài liệu vừa xem vừa trò chuyện.
_Giáng sinh mà con gái, mẹ không cần gấp đâu. Hôm nay hãy đi chơi thư giản cùng Ana đi. Con làm nhiều việc quá rồi.chào con nhé, thư ký nhắc nẹ đến giờ họp rồi. Khi nào rãnh mẹ sẽ bay qua thăm hai đưa- bà vội vã cúp máy khi nghe người trợ lý kế bên nhắc đã đến giờ họp hội đồng.
_Vâng chào mẹ- nó cúp máy. Định sẽ lao vào chiếc laptop ngay để làm việc cho xong thì Ana đã nhanh hơn hỏi nó:
_ Mẹ nói gì vậy?
_ Sẽ có quà giáng sinh cho hai đứa mình- nó nhoẻn miệng cười với nhỏ
_ woa quà giáng sinh đã quá. Vậy là ba không quên cô con gái rượu này rồi- nhỏ ngồi bó gối trên sopha cười không ngớt.
Nó lắc đầu khi thấy tình trạng của Ana nhưng cũng không ngăn được nụ cười.
"RENG...RENG...RENG"
Tiếng chuông biệt thự reo vang, thối thúc người bên trog nhà ra mở cửa. Bác quản gia từ trong bếp chạy ra xem là ai. Bây giờ tất cả người hầu đều đã ra về duy chỉ có mình ông phải làm việc cho đến 9h tối mới được ra về.
_Chào hai thiếu gia, cô chủ của tôi đanh ở trong.
Như có linh cảm từ trước, Ana xoay người nhìn về phía cửa, nhỏ nhảy xuống sopha bay tới ôm chầm lấy Hải Nam, làm cậu bật cười xoa đầu nhỏ:
_Nhớ chồng đến thế sao. Mới gặp lúc sáng mà
_Tưởng cho người ta leo cây trong ngày giáng sinh rồi chứ. Ũa mà vợ chồng gì ở đây- nhỏ cố tình làm mặt lạnh
_Thôi mà, lở thương rồi làm sao, vợ vô tâm quá- cậu nũng nịu
_Được rồi vợ cũng iu chồng- nhỏ lấy tay bẹo má cậu ra dáng một người chị hơn một người vợ.
Hắn và nó không hẹn mà cùng lắc đầu vì tính trẻ con sến của Hải Nam và Ana.
_Cái này nên dùng phần mềm này sẽ thống kê nhanh hơn- hắn từ đâu tới hiên ngang lấy máy của nó chỉnh sửa dữ liệu.
_Đó như thế sẽ vừa nhanh vừa trình bày đẹp nữa- hắn trả máy cho nó giọng đầy tự tin.
_Cám ơn- nhưng nó lại lạnh lùng như thế.
_Bây giờ là giáng sinh đó. Không lẽ mày định làm việc suốt sao-nhỏ cũng hiên ngang không kém gì hắn giựt phắt cái laptop của nó và kèm theo một nụ cười thách thức.
_Tôi là dải phân cách cùng nhau đi chơi giáng sinh_
Đứng trước mặt Ana là Tuyết Băng trong trang phục của sát thủ. Đầu đội chiếc nón lưỡi trai kiêu ngạo. Mái tóc tim buông thõng hai vai. Chiếc áo khoác đen kết hợp cùng chiếc quần bó sát lộ nên đường cong chết người.
_Mày định mặc đồ này đi chơi giáng sinh sao- nhỏ cố gắng nhấn mạnh từng chữ.
Sau khi nó gật đầu nhỏ không nói gì chạy qua phòng mình. Khi về trên tay còn kèm theo một chiếc váy trắng hết sức đánh iu nhưng đối với nó là một thãm kịch.
_Mặc đi. Nếu không tao không dám chắc laptop của mày sẽ nguyên vẹn.
Nó chán nản cầm chiếc váy đi vào phòng tắm. Gì chứ trong cuộc đời nó ghét nhất là mặc váy nhưng vì em laptop đành khuất phục. Ana thật biết điểm yếu của nó.
Ở dưới lầu Hải Nam hết nằm lại ngồi, hết ngồi lại đứng. Chỉ có riêng hắn là bình tĩnh ngồi đọc tạp chí.
_Chúng ta đi được rồi- Ana từ trên lầu bước xuống cùng nó.
_Vợ à sao..........- lời nói bị đứt khúc khi cậu nhìn nhỏ. Trông nhỏ y hệt thiên thần. Chiếc đầm hồng bó sát cơ thể thật khiến người ta muốn phạm tội. Hắn cũng đang trong tình trạng đơ từng tập. Gì thế này nó đang mặc váy, thấy ánh mắt của hắn cứ nhìn chăm chú làm khuôn mặt của nó cùng bất giác ửng hồng.
Vừa đến công viên giải trí cặp đôi Ana và Hải Nam đã nhanh nhẹn tách đôi làm hắn và nó bắt buộc phải song hành cùng nhau trong đêm nay. Cả hai đi bên nhau nhưng không dám nói câu nào, không khí trầm và ngột ngạt hẳn.
_Chúng ta chơi tàu lượn siêu tốc nhé- hắn nói phá tan không gian khó thở
Nó gật đầu nhẹ, cũng may hắn là người mở lời trước nếu không nó cũng chẳng biết phá vỡ không khí đáng ghét đó bằng cách nào.
_Aaaaaaaaaaaa
Hắn và nó không hẹn mà cùng hét lên khi ngồi trên tàu lượn siêu tốc với độ cao ngất trời này. Từ khi xuống tàu lượn nó cứ cười mãi, dường như tâm trạng cũng đỡ căng thẳng hơn.
_Chúng ta đi ngôi nhà ma đi- nó bất giác nắm tay hắn lôi đi.
Nó cứ dẫn hắn đi chơi hết cái này đến cái khác đến khi mệt mới chịu dừng lại. Nhẹ nhàng ngồi đung đưa trên chiếc ghế xích đu và ăn một que kem cũng đủ khiến người ta thấy bình yên.
_Nhóc thích được quà gì trong ngày giáng sinh- hắn vừa ăn kem vừa nhìn nó hỏi
_Nếu như anh hứa không cười tôi sẽ nói- nó nhìn về hướng không vô định
Đợi khi hắn gật đầu nó mới nói:
_Lúc nhỏ tôi rất thích được ông già Noel tặng quà nhân ngày giáng sinh. Anh biết không mẹ tôi nói nếu như muốn có quà phải thật ngoan nên tôi đã cố gắng làm một đứa bé ngoan nguyên cả năm. Nhưng khi lớn lên rồi mới biết những món quà mà tôi nhận được là do ba mẹ tặng. Thật ngu ngốc khi tin có phép màu trên đời này- nó cười nhạt.
Hắn im lặng một lúc lâu rồi chợt đứng dậy:
_Đợi ở đây nhé. Không được đi đâu hết.
Nói rồi hắn bỏ nó lại khi vừa nói sau.
Và bây giờ nó hết đi lại đứng hết đứng lại ngồi. Nhìn chăm chú vào đồng hồ đến phát cáu. Hắn dám để nó ngồi đợi nửa tiếng, mặc dù trog lòng đang đấu tranh rất dữ dội: tội sao mày lại chờ anh ta, anh ta cho mày leo cây rồi. Đồ ngốc sao không về nhà đi chứ.
Mặc kệ tất cả nó vẫn ngồi chờ cho đến khi "ting" điện thoại báo tin có tin nhắn:
"Đến quãng trường ngay đi"
Nó thở dài không biết hắn định làm gì đây, nhưng vẫn cố gắng đứng dậy đi đến quãng trường. Hình như cơ thể của nó không làm theo lí trí nửa rồi.
Quãng Trường Khu Vui Chơi
Tất cả nó nhìn thấy chỉ là một khoảng không tối đen như mựt. Thật mâu thuẫn giờ này đáng lẽ quãng trường phải đông lắm chứ. Hôm nay là noel cơ mà.
_Lam Phong- nó gọi khẽ tên hắn trong màn đêm
"BỤP BỤP BỤP....."
Chợt pháo hoa từ đâu tới nổ vang cả bầu trời không sao. Nó ngước lên nhìn.... Đẹp thật những tia pháo hoa đủ màu sắc đang tạo hình ở bầu trời rộng lớn.
Oh Baby I..
Think that I'm falling in love with you
Mod tang hoajai yok hai ther ti samkhan
You are the One
Yak hai ther yu kheo hai ther yu
Yang ni taleod pai
Ther nan tham hai chan feel good khang nai
Teon thi ther han ma ti chan
When you give me your smile
Chan no ther tham hai chan teong wanwai
Yak beok kap ther wa ther narak tham ngai
Keo chan kong mai di peo samrap ther
Yak ja hai ther tang jai
Tae mai ru wa ther ja rab man ao wai
Oh Baby I
Think that I'm falling in love with you
Mod tang hoajai yok hai ther ti samkhan
You are the one
Yak hai ther yu kho hai ther yu
Yang ni taleod pai
I love the way you call my name, oh Babe
Oh tuk krang ti yu krai ther I go crazy
Yak ja rak ther thang jai
I just want to give you my love
Oh Baby I
Think that I'm falling in love with you
Mod tang hoajai yok hai ther ti samkhan
You are the one
Yak hai ther yu kho hai ther yu
Yang ni taleod pai
Oh Baby I
Think that I'm falling in love with you
Mod tang hoajai yok hai ther ti samkhan
You are the one
Yak hai ther yu kho hai ther yu
Yang ni taleod pai
Oh Baby I
Think that I'm falling in love with you
Mod tang hoajai yok hai ther ti samkhan
You are the one
Yak hai ther yu kho hai ther yu
Yang ni taleod pai
Oh Baby I
Think that I'm falling in love with you
Mod tang hoajai yok hai ther ti samkhan
You are the one
Yak hai ther yu kho hai ther yu
Yang ni taleod pai
Một giọng hát ấm áp truyền thẳng đến mọi cơ quan của nó. Không cần quay đầu lại nó vẫn có thể biết giọng hát ấy của ai.
_Anh yêu em Tuyết Băng. Anh nguyện làm ông già noel của em suốt đời em có bằng lòng làm bà già noel của anh không-hắn bước đằng sau nó giọng nói hết sức chân thành sau khi đã hát xong một bài.
_Đồng ý đi- cả một đám đông từ đâu xuất hiện cổ vũ nhiệt tình cho hắn.
Nó nhìn kĩ lại một lần nữa mới để ý toàn là dân chúng 10A1 có cả Ana và Hải Nam đang thì thầm to nhỏ nhìn nó cười.
Nó từ từ quay đầu lại, hắn đang đứng trong một vòng tròn hình trái tim, mặc bộ đồ ông già noel hết sức dễ thương, trên tay cầm một bó hoa, không phải hồng cũng chẳng phãi lan mà là oải hương. Ánh mắt màu hổ phách của hắn nhìn nó đong đầy tình cảm. Cũng như hắn 10A1 đang nín thở để chờ đợi câu trả lời từ nàng công chúa này.
_Đại tỉ à đừng phụ lòng đại ca như thế chứ-Huy từ đâu chen chân vào. Và kết cục của cậu nhóc là bị cả đám con gái lẫn con trai 10A1 đánh túi bụi vì tính bà tám.
_Giờ phút thiêng liêng của người ta mà thiệt tình-Ana lắ đầu thở dài. Với cái tính của nó nếu không thích chắc phát ngôn ra một câu khiến hắn tổn thương lắm đây. Nhỏ quá hiểu nó mà.
_Anh không bằng người khác. Lúc nào cũng xấu tính, lạnh lùng, cộc cằn, tính tình thất thường nhưng anh yêu em. Nếu em không chấp nhận cũng không sao, chỉ cần em hạnh phúc......
Hắn phải dừng câu nói vì bị chặn bỡi nụ hôn ngọt ngào của nó.
_Mặc kệ, đồ ngốc em cũng yêu anh- nó
Câu nói của nó khiến tất cả mọi người có mặt choáng ngộp. Không ngờ nữ hoàng lạnh lùng kiêu ngạo lại có thể nói những lời này.
_Cái gì em vừa mói nói gì anh nghe không rõ- hắn sửng sốt không dám tin vào hiện thực.
_Trời ơi trời bã nói là bã yêu ông đó mệt ghê- tiếng nói của ông tám lại lần nữa phát ra, kết cục củng đủ hiểu.
_Mệt ông ghê, đang lãng mạn à ^_^
Nó giựt lấy bó bông oải hương trên tay hắn nói:
_Chấp nhận rồi nhé. Vậy ông già noel có chuẩn bị quà cho bà già noel chưa- nó nói tỉnh bơ.
_Có chứ- hắn nhanh nhẹn lấy ra một hộp quà nhỏ màu trắng, bên trong là chiếc nhẫn bạch kim vô cùng sang trọng.
Nhẹ nhàng thôi không cần gấp gáp chiếc nhẫn cuối cùng cũng an phận trên ngón tay của nó.
_woa chúc mừng chúc mừng nha- Huy khônh chừa cơ hội để tám xuyên lục địa.
Nhưng bất chợt thấy ánh mắt của mọi người cậu nhóc cười hì hì thêm vào:
_Tôi nói đúng mà phải không?
_Đúng nên mới không bị ăn đòn-Hải Nam đút hai tay vào túi quần đáp, nhưng ánh mắt lại đem hướng về phía hắn ra hiệu làm rất tốt.
_Vừa rồi nhé muốn tháo cũng không được đâu-hắn nháy mắt tinh nghịch, tính nghiêm túc ban nãy bỗng biến đâu mất.
_Bây giờ đổi ý củng không được luôn- hắn nhìn nó nói như đinh đóng cột.
_Biết rồi đồ ngốc- nó cười
_Sao em dám nói bạn trai của mình là đồ ngốc-hắn
_Em chỉ nói sự thật thôi ple ai kêu anh ngốc chi- nó nhìn gương mặt cũa hắn đang biến sắt thấy rất vui
_Để anh trừng phạt em vì dám nói anh ngốc- hắn cuối xuống hôn lên đôi môi của nó không quên cắn nhẹ một cái.
_Hết gọi anh là đồ ngốc nhé- sau khi vụng trộm xong có kẻ đã chạy mất dạng. Nó xoa xoa đôi môi bị hắn cắn tức giận nói với theo:
_Trần Lam Phong là con heo ngốc.
_Anh là heo thì em cũng là heo - tiếng của kẻ nào đó vọng tới. Như được chân thêm lửa nó giậm chân nói quyết liệt:
_Có giỏi anh đứng lại coi
Có lẽ hai nhân vật chính của chúng ta diễn quá sâu mà không để ý còn có nhân vật phụ nữa. Thần dân 10A1 đứng mỗi người trạng thái biểu cảm riêng.
_Hôm nay tôi sẽ mời các cậu đi ăn thịt nướng cực ngon luôn nhé. Để nhường sân khấu cho hoàng tử công chúa nữa- Hải Nam cười nói.
_Hoan hô đi thôi mọi người- quả không hổ danh 10A1 nhắc đến đồ ăn là quên hết mọi thứ. Ana âu yếm khoác tay Hải Nam nói:
_Vậy là nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành rồi
_Đúng vậy bà xã. Bây giờ là đến lượt chúng ta ăn mừng vì hai kẻ cứng đầu bướng bỉnh đã tìm được nhau....
Cuối cùng gió và băng cũng đã tìm được nhau, nhưng có lẽ oan gian vẫn là oan gia nhỉ^_^. Người ta từng nói thương nhau lắm cắn nhau đau mà, chắc tình iu của gió và băng không biết có tạo nên lốc xoáy không đây. Muốn biết mời các bạn đọc chap sau nhé
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...