“Hai người là muốn dọn đến đây ở?” Thời Nhiễm xoa xoa huyệt Thái dương, nói: “Sao không báo trước một tiếng chứ?”
“Nói trước thì còn gì là kinh hỉ?” Viên Gia chọn cái giường đối diện với Thời Nhiễm, kéo cái ghế dựa qua ngồi xuống rồi nói tiếp: “Thật tốt, bốn đứa bọn mình ở cùng một chỗ cũng bớt chuyện, về sau chơi game còn có thể xài chung YY.”
“Ông đây là kinh hách lớn hơn kinh hỉ thì có.” Thời Nhiễm nguýt cậu ta một cái, tuy rằng Viên Gia và Địch Tư Húc dọn đến đây, cậu cũng rất cao hứng, nhưng mới sáng sớm liền nhận được kinh hỉ như vậy, cậu thật lòng chịu không nổi.
An Vũ Hàng đóng cửa lại, hỏi: “Hai người đã nói với quản lý ký túc xá và cô giáo chưa vậy?”
“Đêm qua tui gọi điện cho cô, cô ấy bảo tui và Địch Tư Húc buổi sáng 9h đi lấy chìa khóa phòng ngủ.” Viên Gia vô cùng đắc ý với hiệu suất làm việc của mình, lần trước khi cậu chuyển phòng ngủ đã xin số điện thoại của cô giáo, cho nên hiện tại liên hệ vô cùng thuận tiện.
An Vũ Hàng gật gật đầu, dù sao cũng đã tỉnh, An Vũ Hàng dứt khoát đi rửa mặt, lúc này đến căng-tin, nói không chừng vẫn còn điểm tâm.
Viên Gia và Địch Tư Húc phải thu dọn đồ đạc, Thời Nhiễm tự nhiên cũng không thể ngủ nữa, cũng đứng dậy giúp bọn họ thu dọn. Mà bạn học Viên Gia lại có cớ trốn học —— Ngày tháng còn dài, dọn phòng là lớn nhất, không trốn học sao có thể thu dọn đồ đạc xong chứ? Đồ đạc không chỉnh lý xong sao tối có thể ngủ?
Sau khi An Vũ Hàng rửa mặt xong, đến căng-tin mua bữa sáng cho bốn người, lúc này đồ ăn còn dư lại ở căng-tin đã không còn nhiều lắm, An Vũ Hàng mua ít bánh bao và bánh quẩy, lại mua thêm bốn ly sữa đậu nành, cũng đủ cho bọn họ ăn.
Ăn xong điểm tâm, An Vũ Hàng và Thời Nhiễm đến lớp học, Viên Gia và Địch Tư Húc đi lấy chìa khóa và làm thủ tục chuyển phòng, sau đó lại trở về tiếp tục thu dọn. Dù sao mấy tiết học ngày hôm nay cũng không điểm danh, không đi cũng không sao.
Kết thúc buổi học, An Vũ Hàng và Thời Nhiễm trở lại phòng ngủ, Viên Gia và Địch Tư Húc đã thu dọn gần xong hết rồi. Viên Gia vẫn đang quét dọn, thoạt nhìn đặc biệt chăm chỉ, còn Địch Tư Húc thì đang loay hoay cắm nguồn điện, mở máy tính lên, chuẩn bị vào game chơi một chút.
“Tui định đánh PVE.” Địch Tư Húc ngồi trên ghế đột nhiên nói.
“Không phải ông không thích đánh phó bản sao?” Thời Nhiễm nhìn về phía Địch Tư Húc, cậu ấy và mình đều là đảng đi giết người, phó bản tuy rằng cũng có đánh, nhưng chỉ là vào những lúc quá mức rảnh rỗi không có gì làm…
“Sao lại đột nhiên muốn đánh PVE?” An Vũ Hàng rót cho mình ly nước, hỏi.
“Kiếm tiền. PVP nghèo quá.” Địch Tư Húc nói.
Đảng PVE mỗi lần đánh phó bản đều có thể lấy tiền lương, tiền lương ít nhiều sẽ được căn cứ vào tổng giá trị trang bị đánh ra chia đều cho số người trong đội, nói như vậy chỉ cần đánh một phó bản chủ lưu, cho dù xui xẻo lắm, thì ít nhất cũng có một hai nghìn kim tiền lương, nếu vận khí tốt, lấy mấy vạn kim cũng là chuyện thường, cho nên đảng PVE tương đối giàu hơn một chút. Mà PVP đảng muốn kiếm tiền, chỉ có thể dựa vào kỹ năng sinh hoạt, nhưng tinh lực và thể lực dù sao cũng có hạn, cho nên muốn kiếm được nhiều tiền gần như không có khả năng.
“Cũng được, đi mua một bộ trang bị PVE, bắt đầu đánh phó bản bậc một thấp nhất đi.” An Vũ Hàng nói. Trang bị PVE mua bằng giao dịch thuộc tính không quá tốt, chỉ có thể thông qua việc đánh phó bản đấu giá trang bị để từng bước thăng thuộc tính và điểm trang bị của mình, nhưng quá trình này cũng tiêu phí không ít kim, dù sao mua trang bị cũng phải là người trả giá cao mới mua được. Mà chỉ có điểm trang bị cao, mới có cơ hội đánh phó bản cao cấp và phó bản chủ lưu. Cho nên nói PVE vừa là cách chơi kiếm tiền, vừa là cách chơi phí tiền.
“Tui đi xem có đoàn hay không, cùng đánh?” Địch Tư Húc nhìn nhìn bọn họ.
An Vũ Hàng nghĩ nghĩ, nói: “Buổi tối đi, tìm một đoàn đánh ‘Thả Sinh Lê Viên’ ấy, chúng ta đi đánh, xem có thể kiếm chút trang bị hay không.”
“Đúng đó. Buổi tối cũng có nhiều đoàn, lúc này không dễ tìm, dù có phỏng chừng cũng không thể mang theo cả bốn người chúng ta.” Thời Nhiễm nói.
“Được.” Địch Tư Húc không có ý kiến.
Bốn người ở cùng một phòng, cho dù đối với người nào cũng đều có chú cảm giác hưng phấn. Mà bốn người ngồi cùng một chỗ chơi game, không cần thiết dùng YY hay gõ chữ trao đổi, cũng xác thực là thể nghiệm mới mẻ.
Ăn cơm chiều xong, Địch Tư Húc bắt đầu lên kênh thế giới tìm đoàn ‘Lê Viên’, An Vũ Hàng tiếp tục nuôi bạch xà của mình, Thời Nhiễm và Viên Gia thì chạy đi luận bàn với người ta, bốn người đều bận rộn, có gì cũng có thể nói chuyện trực tiếp với nhau, đích xác vô cùng thuận tiện.
Buổi tối tầm 7h, Lạc Hoa Độc Lập, Sương Thiên Quyết và Vi Vũ Yến Phi lục tục online, cũng thêm An Vũ Hàng vào tổ đội.
『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Tiểu Ngâm, cậu có đội cố định lôi đài 2V2 chưa?
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Chưa.
Từ sau lần trước đánh võ đài cùng với Minh Giáo kia, An Vũ Hàng liền không đánh võ đài nữa.
『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Đánh với tôi?
Sư huynh mời khiến An Vũ Hàng có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng rất cao hứng.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được. Chẳng qua bạch xà của tôi phải tới thứ 2 mới nuôi xong.
Đến lúc đó sức chiến đấu của cậu cũng sẽ mạnh hơn một chút, không đến mức để sư huynh 1V2.
『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Không gấp, để đến cuối tuần sau rồi đánh, tuần này tôi còn phải đổi một cái nhẫn công kích Tà ma.
Thay đổi nhẫn này, về mặt thuộc tính sẽ càng thêm hợp lý, cũng càng thích hợp đánh võ đài.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được.
『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Luận bàn không?
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: La Y đang tìm đoàn Lê Viên, tôi muốn chút nữa cùng các cậu ấy đi đánh phó bản.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đánh phó bản? Cậu thiếu tiền? Cần bao nhiêu tới tìm tôi, tôi cho cậu.
Lạc Hoa Độc Lập tuy rằng không thổ hào giống như Sương Thiên Quyết, nhưng ít ra cũng không thiếu tiền, đồ đệ của anh cần tiền, anh tự nhiên cũng không keo kiệt.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Không, chỉ là chơi chơi thôi.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Lê Viên sao? Tôi cũng đi.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được, tôi đi nói với La Y một tiếng.
Vi Vũ Yến Phi biết chơi cả PVP và PVE, nhưng anh chơi PVE không phải vì kiếm tiền, mà là vì tìm được trang bị càng hợp lý hơn.
『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Tôi đi với cậu.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Được đó.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Vậy tôi cũng đi luôn, nếu không chơi một mình cũng không ý nghĩa.
Vì thế vốn là bốn người muốn đi đánh phó bản, hiện tại lại biến thành bảy người, lúc này tìm đoàn quả thật không phải khó khăn bình thường, chẳng qua Vi Vũ Yến Phi thực thiện lương mà cùng tìm giúp La Y, cũng có thể nhanh hơn một chút.
Hai người ngồi xổm trên kênh thế giới nửa giờ rốt cục gặp được một đoàn mới mở, vì thế bảy người đồng thời gia nhập, mà cả đám có vú em có T có DPS, đối với đội trưởng của đoàn mới mở mà nói quả thực là phúc lợi trời ban.
Tục ngữ nói, có vú em có T dễ làm việc, cho nên không bao lâu, một đoàn 25 người liền tổ đầy, một đám người tiến vào phó bản tập hợp.
Thả Sinh Lê Viên là phó bản mở từ một năm trước, phẩn chất và cấp bậc trang bị không phải là cao nhất hiện tại, nhưng vì phó bản có tỷ lệ xuất hiện bảo mã và phụ kiện cho tọa kỵ, cho nên game thủ đối với nó vẫn là chạy theo như vịt. Đối với những tân thủ PVE mà nói, nó cũng là phó bản nhất thiết phải đi, một là trang bị kiếm được ở đây có thể trực tiếp đổi sang bộ trang bị trụ cột, mà phương diện khác là bởi vì nó không phải là phó bản chủ lưu đặc biệt hot, cho nên giá cả trang bị cũng tương đối thấp hơn một chút. Loại game thủ không hề có trang bị PVE gì giống như đám An Vũ Hàng, đánh phó bản này là thích hợp nhất.
Sao khi vào phó bản, đội trưởng chia tổ, xác nhận tất cả mọi người đều đã lên YY, liền dẫn theo mọi người đến chỗ của Boss số 1. Kỳ thật lấy trang bị hiện tại, đánh phó bản này cũng không khó, nhưng có vài Boss có kỹ thuật vẫn cần phải dùng chút đầu óc, nếu không DPS cao đến đâu cũng qua không nổi.
An Vũ Hàng mặc dù là tân thủ PVP, nhưng PVE cậu chính là vạn năng, chỉ cần là phó bản đã từng đánh qua, thì không có gì là có thể làm khó cậu.
“Mọi người ai tới khiêu vũ?” Đội trưởng Vũ Giáp Băng Bạc hỏi trên kênh YY.
Trong đoàn một mảnh trầm mặc. Boss số 1 này sẽ có ba giai đoạn lựa chọn nhạc cụ ngẫu nhiên. Xung quanh Boss có bốn cô gái cầm 8 loại nhạc cụ khác nhau, trong đoàn cần tìm một người đến đối thoại với cô gái dẫn khúc, nhận một Buff tên là ‘Biện thức âm luật’. Tại thời điểm thanh máu của Boss bị đánh tới 70%, 40% và 10%, đều sẽ tiến vào trạng thái vô địch. Lúc này tám cô gái bên cạnh sẽ bắt đầu chơi nhạc cụ, mỗi lần ngẫu nhiên đánh ra thanh âm của một loại nhạc cụ, yêu cầu người chơi nhận Buff ‘Biện thức âm luật’ dựa theo trình tự mà chọn đúng thứ tự của các loại nhạc cụ đó, mà trong quá trình này, trên người game thủ đó sẽ hiện ra trạng thái khiêu vũ, cho nên tất cả mọi người đều gọi quá trình này là ‘Khiêu vũ’.
Giai đoạn này thoạt nhìn đơn giản, nhưng các loại nhạc cụ tương tự khi xuất hiện diễn tấu ca khúc đều vô cùng giống nhau, việc này yêu cầu game thủ phải có năng lực nhận diện nhạc cụ rất tốt, mới có thể chuẩn xác đoán được thanh âm đó thuộc về loại nhạc cụ nào, cũng phải ghi nhớ trình tự, chơi lại một lần. Nếu trình tự không đúng, hoặc là chọn sai nhạc cụ, vậy Boss sẽ tiếng vào trạng thái cuồng hóa, lúc nào cũng có thể miểu sát 3 người trong đoàn.
Nếu người bị miểu sát là DPS còn được, nhưng nếu là T hoặc là trị liệu, vậy thì khó khăn rồi. Cho nên bình thường tất ca rmoij người đều không muốn nhận nhiệm vụ khiêu vũ này, để tránh phạm sai lầm phải gánh trách nhiệm.
Đội trưởng lại hỏi thêm mấy lần trong YY, vẫn như trước không ai làm. An Vũ Hàng cảm thấy cứ nhùng nhằng như vậy cũng không có ý nghĩa, liền gõ chữ lên kênh đoàn đội.
『 Đoàn đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Đội trưởng, để tôi.
“Tốt!” Đội trưởng vô cùng cao hứng đáp lại.
An Vũ Hàng đi nhận Buff, một đoàn người chính thức đánh Boss. Đại bộ phân người chơi trang bị đều không kém, đánh cũng nhanh. Mỗi lần đến giai đoạn khiêu vũ, ánh mắt của mọi người liền dính vào trên người Phượng Cô Ngâm.
Ba lượt khiêu vũ, An Vũ Hàng một lần cũng không chọn sai, sau khi Boss bị đánh hết 10% máu cuối cùng, hét to một tiếng, ngã xuống đất.
Đội trưởng tiến lên sờ Boss, An Vũ Hàng nhìn trang bị vừa rơi xuống một chút, không thể dùng được, liền đi đến Boss kế tiếp, Địch Tư Húc và Viên Gia thì ở lại đấu giá trang bị bản thân dùng được.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Tiểu Ngâm à, cậu chơi PVE thật không tệ nha.
Lạc Hoa Độc Lập kỳ thật cũng không biết đánh phó bản này, nhưng bởi vì khó khăn không lớn, cho nên anh mới đi theo chơi đùa một chút.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Trước kia tôi vẫn luôn làm cái này.
Acc nam Bách Dược môn của cậu trước kia mà khiêu vũ thì đặc biệt khó coi, nhưng trong đoàn không có ai nguyện ý làm, mà cậu lại biết, cho nên việc này vẫn luôn là cậu làm. Chẳng qua có mấy tháng không chơi lại, cảm giác vẫn có chút mới lạ, rất may là không phạm sai lầm.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Cậu nếu chơi PVP mà cũng tốt được như PVE, vậy lợi hại rồi.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Tôi sẽ cố gắng hết sức. Sư phụ, anh từng đánh phó bản này chưa?
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Chưa… Vừa rồi Ức Tương Tư bảo đi đâu tôi liền đi chỗ đó…
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng, cũng được. Bản này Ức Tương Tư biết đánh.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Uhm. Nếu phải đánh viễn trình, tôi sẽ đi theo sư huynh cậu đánh cũng được.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh thường xuyên đánh phó bản?
Cậu hình như chưa nghe sư huynh nói đã từng đánh phó bản. Lần trước mua tiêu cho Yến ca, sư huynh cũng chỉ là vào phó bản để trả tiền mà thôi.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Không thường lắm, cậu ấy vẫn thích PVP hơn. Chỉ là thỉnh thoảng cùng A Yến đi đánh một chút, cho nên cơ bản mỗi phó bản cậu ấy đều biết đánh như thế nào.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Thì ra là thế. Sư phụ nếu muốn học, tôi có thể dạy anh.
Dạy chơi PVE đối với An Vũ Hàng mà nói tuyệt đối đơn giản.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đồ nhi ngoan, quả nhiên tôn sư trọng đạo!
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: …
Boss số 2 và 3 đều không khó đánh, chỉ cần chý ý tránh né vài kỹ năng là được. Trên đường đến chỗ Boss, An Vũ Hàng đơn giản nói một chút về đấu pháp cho Lạc Hoa Độc Lập nghe. Lạc Hoa Độc Lập tuy rằng không biết đánh phó bản, nhưng anh một người chuyên PVP, phản ứng và ý thức đều rất mạnh, cho nên chỉ cần An Vũ Hàng nói cho anh biết trọng điểm, anh sẽ có thể đối ứng tự nhiên.
Mà Viên Gia cũng đồng dạng là một tên không biết đánh, nhưng ba người trong phòng đều là kẻ giàu kinh nghiệm, dạy học trực tiếp như vậy quả thực không thể nào tốt hơn.
Boss số 4 chia làm 2 giai đoạn, giai đoạn thứ nhất không đánh Boss được, chỉ có thể để một game thủ kéo Boss đi chỗ khác, đồng thời tránh né kỹ năng của Boss, mà những người khác thì phải nhanh một chút giết sạch mấy tiểu quái xuất hiện. Mỗi lần tiểu quái sẽ xuất hiện 5 con, quái khác nhau kỹ năng cũng sẽ khác nhau, yêu cầu game thủ phải đánh dựa theo trình tự nhất định, như vậy mới có thể nhanh chóng diệt sạch. Lỡ như làm sai trình tự, thì hoặc là làm tăng phòng ngự của tiểu quái, hoặc là quái trị liệu vẫn liên tục thêm máu cho nhóm tiểu quái, bản thân nó còn mang theo giảm thương tổn, căn bản không có cách nào đánh.
Lấy DPS và năng lực công kích của cả đám hiện tại mà nói, tiểu quái bên này ngược lại không cần quá lo lắng, chỉ cần nắm giữ trình tự tốt một chút là được. Mấu chố là vấn đề dẫn Boss.
“Ai tới dẫn Boss?” Đội trưởng lần thứ hai hỏi trên YY.
Trong đoàn loại một mảnh trầm mặc. Việc này nếu dẫn Boss không tốt bản thân chết còn không tính, nhưng bản thân vừa ngủm Boss liền bởi vì giết được một người mà tiến vào trạng thái cuồng bạo, sau đó mang theo Buff vô địch của mình một đao chém một đứa, không chút lưu tình, quả thực biến thái…
Việc này so với việc khiêu vũ còn phiền toái hơn, cho nên càng không có ai nguyện ý làm.
『 Đoàn đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Đội trưởng, để tôi làm cho.
“Được! Mọi người xem đi, còn không bằng con gái người ta nữa!” Đội trưởng chỉ tiếc rèn săc không thành thép mà nói với những người khác trong YY.
“Phụt…” Viên Gia cười thành tiếng.
An Vũ Hàng co rút khóe miệng, cũng không giải thích.
“Em gái, cố lên! Anh xem trọng em!” Đội trưởng cổ vũ An Vũ Hàng.
An Vũ Hàng lười đáp lại, trực tiếp đi đến đối thoại với Boss. Sau khi Boss kích hoạt, tự động xem người đối thoại với mình là Phượng Cô Ngâm thành đệ nhất cừu hận. An Vũ Hàng một chiêu khinh công lao đi, sau đó mang theo Boss bắt đầu chạy vòng quanh sân, đồng thời triệu hồi con cóc của mình ra. Những người khác thì gom thành đoàn đứng ở chính giữa, chuẩn bị dọn dẹp đám tiểu quái. Boss này có 3 kỹ năng có tính uy hiếp, thứ nhất là phát ra vòng lửa, đứng trong phạm vi sẽ mất máu, thứ hai là kiếm vũ, đụng đến kỹ năng này nhất định phải rời khỏi phạm vi kiếm vũ, nếu không khẳng định sẽ ngủm, chiêu thứ ba là thả bông tuyết, bông tuyết này không quá rõ ràng, nhưng nhất định phải chú ý, vì nếu lỡ đạp trúng sẽ bị trượt chân mất 2 giây, Boss rất dễ nhân cơ hội đuổi theo, nếu bị đuổi kịp, vung một đao thôi chính là hơn nửa thanh máu, loại viễn trình da giòn như An Vũ Hàng, thật sự là chịu không thấu.
An Vũ Hàng nhìn kỹ thời gian Boss đọc kỹ năng, bởi vì trước khi đánh ra mỗi kỹ năng, Boss đều cần khoảng 3 giây để đọc kỹ năng, đủ để cho game thủ có thời gian phản ứng.
Sau kỹ năng đầu tiên phát ra vòng lửa, An Vũ Hàng mở di dời thương tổn, đưa toàn bộ thương tổn do vòng lửa gây ra chuyển sang trên người con cóc. Cậu chân trước vừa mới chạy đến, Boss liền đọc kỹ năng kiếm vũ, An Vũ Hàng lập tức dùng khinh công nhảy lên cao, thêm một lần nhảy vọt lên, liên tiếp hai lần lao về phía trước, lại thêm một lần nhảy vọt, đầy đủ thời gian và không gia để cậu thoát khỏi thời gian và phạm vi phóng thích kỹ năng kiếm vũ, lúc rơi xuống đất thì kiếm vũ đã biến mất. Mà trong lúc những khối bông tuyết rơi xuống, An Vũ Hàng điều chỉnh màn hình thành tầm nhìn gần, nhìn thật kỹ vị trí, tiếp tục chạy vòng quanh.
Sau đó là liên tục ba cái vòng lửa, kỹ năng di dời thương tổn vẫn còn đang CD, An Vũ Hàng chỉ có thể chịu đựng, rụng một phần máu, nhưng không nghiêm trọng lắm. Trong giai đoạn kéo Boss này, An Vũ Hàng không thể được trị liệu, cho nên rụng máu cũng chỉ có thể để nó rụng mà thôi.
Kế tế lại là một lần kiếm vũ, An Vũ Hàng lấy cùng loại phương thức để tránh né, nhưng lúc rớt xuống đất lại không cẩn thận đạp lên trên bông tuyết, một chút trượt chân, Boss vài bước liền đuổi theo, An Vũ Hàng trực tiếp mở Âm Dương tế, nổ chết con cóc, đạt được hộ thuẫn, cho nên khi Boss đi lên đánh mấy cái, cũng không khiến cậu bị rớt máu. Sau khi trạng thái trượt chân kết thúc, An Vũ Hàng nhanh chóng đứng lên chạy về phía trước, nhưng Boss còn đuổi theo phía sau không rời, hộ thuẫn cuối cùng bị Boss đánh vỡ, nhưng đồng thời, kỹ năng khinh công cũng đã dùng lại được, An Vũ Hàng lập tức vọt về phía trước, rốt cục cũng kéo ra được khoảng cách với Boss, tánh mạng vô ưu.
Dẫn Boss như vậy ước chừng 5 phút đồng hồ, tiểu quái rốt cục diệt xong, Địch Tư Húc xông lên giữ chặt cừu hận của Boss, nhiệm vụ của An Vũ Hàng xem như hoàn thành. Tiến vào giai đoạn thứ hai, bản thân Boss cũng không khó đánh, chỉ cần tại thời điểm Boss đọc kỹ năng ‘Đồng tâm hòa đức’, chủ T đánh gãy đoạn đọc kỹ năng này, sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Cứ như vậy, mọi người thuận lợi mà đánh cho máu của Boss xuống còn 1%, Boss thấy khó giữ tính mạng, ném lại một cái rương rồi bỏ chạy. Boss này xem như qua cửa.
Đội trưởng chạy lên sờ rương.
『 Đoàn đội 』[ Tích Thủy Thành Băng ]: Mợ nớ, ra ngựa kìa!
『 Đoàn đội 』[ Nhạc Dương Kiếm ]: Hôm nay thiệt may mắn!
『 Đoàn đội 』[ Nhất Tràng Túy ]: Tui nhìn thấy tiền lương!!!
…
Bởi vì mở ra ngựa, tất cả mọi người đều rất hưng phấn. Con ngựa này tên là ‘Tuyệt Ảnh’, cả người đen bóng, rất có tinh thần. Thời kỳ Tam Quốc, tọa kỵ của Tào Tháo chính là ngựa Tuyệt Ảnh, tương truyền bởi vì tốc độ của nó cực nhanh, ngay cả bóng dáng cũng không đuổi theo kịp nên mới có tên này.
“Chúng ta trước đấu giá Tuyệt Ảnh đi, bắt đầu từ giá 1 vạn, bắt đầu tăng giá.” Đội trưởng nói.
『 Đoàn đội 』[ Tích Thủy Thành Băng ]: 1w.
『 Đoàn đội 』[ Chương Việt ]: 5w.
『 Đoàn đội 』[ Nhạc Dương Kiếm ]: 8w.
『 Đoàn đội 』[ Chờ Đợi Ai ]: 10w.
『 Đoàn đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: 20w.
An Vũ Hàng sửng sốt một chút, không ngờ sư huynh cũng thích con ngựa này. Kỳ thật cậu cũng rất thích, chỉ là mua không nổi mà thôi.
『 Đoàn đội 』[ Tích Thủy Thành Băng ]:P.
『 Đoàn đội 』[ Chương Việt ]: 21w.
『 Đoàn đội 』[ Nhạc Dương Kiếm ]: 25w.
『 Đoàn đội 』[ Chờ Đợi Ai ]: 28w.
『 Đoàn đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: 50w.
『 Đoàn đội 』[ Chương Việt ]: P…
『 Đoàn đội 』[ Nhạc Dương Kiếm ]: P.
『 Đoàn đội 』[ Chờ Đợi Ai ]: … P.
『 Đoàn đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Qua.
『 Đoàn đội 』[ Viên Gia ]: Qua + 1.
『 Đoàn đội 』[ Tích Thủy Thành Băng ]: 2.
…
Đội trưởng ở trong YY hỏi còn có người nào muốn nữa hay không, sau khi đếm ngược xong không có ai nâng giá lên nữa, con Tuyệt Ảnh này liền thuộc về Sương Thiên Quyết.
“Đại gia, đến giao dịch đi.” Đội trưởng nói.
『 Đoàn đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ngựa cho [ Vi Vũ Yến Phi ], tiền tìm tôi giao dịch.
Nhìn thấy mấy câu này, mọi người sôi nổi bắt đầu bát quái hai người có phải tình duyên hay không, thậm chí có người đánh ra mấy câu chúc mừng như ‘Trăm năm hảo hợp’, ‘bạc đầu giai lão’…
Sương Thiên Quyết và Vi Vũ Yến Phi đều không nói chuyện, sau khi đội trưởng nhận được tiền liền giao ngựa cho Vi Vũ Yến Phi.
Một con ngựa mà giá cả cư nhiên còn cao hơn so với Tiêu hiệu ứng đặc biệt lần trước mua cho Yến ca, sư phụ nói quả nhiên không sai, sư huynh vì khiến cho Yến ca vui vẻ, thật sự có thể vung tiền như rác. An Vũ Hàng ngồi dựa vào ghế, trong lòng có chút chua xót, loại cảm giác ghen tuông này tựa như lên men vậy, không ngừng trào lên, chậm rãi lan tràn, ăn mòn mỗi một dây thần kinh trên người cậu.
Giờ khắc này, An Vũ Hàng rốt cục bắt đầu ý thức được vì sao bản thân nhìn thấy sư huynh và Yến ca cùng một chỗ, sẽ rất muốn rời đi. Không phải bởi vì mình giống bóng đèn, cũng không phải bởi vì không muốn quấy rầy bọn họ nói chuyện yêu đương. Mà là bởi vì cậu đang ghen, cậu sợ nhìn thấy trong lòng sẽ khó chịu.
—— Bởi vì, cậu thích sư huynh của mình…
Hết –
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...