Sư Gia! Lại Có Điêu Dân Cầu Kiến

Dịch giả: madokangokngkeck

Quý Lương đưa mắt nhìn mấy người Mạc Tri Noãn rời đi, rồi đi theo Chúc Ti Nam đi tới sân khấu cách đó không xa, đó là nơi nhận ngân phiếu, còn có thể xem xiếc phun lửa.

"Bọn họ chạy đi đâu thế?" Quý Lương thấy rất nhiều người chạy đến nhánh sông hộ thành ở bên kia.

"Đại nhân, bọn họ đang đến bên kia của Tình Nhân Kiều để thả hà đăng(đèn hoa đăng thả trên sông)


." Lý tứ phải xách một đống hoa đăng, qua khe hở chỉ lỗ ra hai con mắt.

Quý Lương nghe vậy trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh mặt sông đầy Hà đăng ngũ sắc, yên tĩnh mỹ lệ, đôi mắt phát sáng: "Thả Hà đăng? Ta cũng đi xem một chút." Nói xong liền chạy đi.

"Đại nhân..."

cn thấy công tử nhà mình cũng đi tới bên kia, thì nhấc chân đá vào mông lý tứ, gầm lên: " Này, trước tiên mang hoa đăng về đi! Mệt chết đi được!"


"Oh..."

*

Sông hộ thành bên trong thành là nhánh sông từ biên giới tây nam ngoài thành chảy vào, dọc theo thành nam đến gần trung ương thành trì, rồi rẽ sang hướng đông bắc, xuyên qua Thanh Y Hạng chảy vào một dòng suối nhỏ dưới chân núi Ngô Đồng.

Vắt qua mặt sông là môt cây cầu đá xanh gọi là Tình Nhân Kiều (cầu tình nhân), hai bờ sông đều là nhà dân hoặc quán rượu, chợt có mấy chiếc thuyền Ô bồng lướt qua mặt sông, khiến những con vịt rừng trên đó hoảng sợ bay tán loạn.

Sở dĩ cầu là Tình Nhân Kiều, vì truyện kể rằng nhiều năm trước lại một đôi nam nữ thanh niên ở nơi này thả Hà đăng vừa gặp đã yêu, ngày sau sống hạnh phúc đến bạc đầu giai lão. Sau rồi có người bắt chước đến đây để thả hà đăng, lâu ngày vẫn bảo trì tập tục thả đèn vào ngày lễ này, cây cầu kia cũng được đặt tên là Tình Nhân Kiều. (chợt nhớ đến cầu tình yêu ở Đà Nẵng, chỉ khác một bên thả đèn một bên treo ổ khóa >_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận