Hàn Lâm Trang lên phòng ngủ của mình.Chậu cây nhỏ trên bệ khung cửa sổ làm cô xót xa.Niềm vui ấy diễn ra cách đây chưa đầy 3 tiếng mà.
Nhẹ nhàng đặt người xuống giường ngủ.Hàn Lâm Trang thở ra một hơi thật dài,đưa tay vào trong túi áo để lấy chiếc điện thoại ra.
Ngón tay như một thói quen mà vào Messenger.Đọc lại nhưng dòng tin nhắn giữa cô và Mặc Tiến Tâm.
Định gửi một dòng chữ "Em xin lỗi" nhưng nó lại là "Hiện không liên lạc được với người này trên Messenger".
...
Nước mắt rơi lã chã,màn hình điện thoại ướt nhòe.
Cậu chặn cô rồi,cậu chặn cô rồi...
Trong đầu Hàn Lâm Trang không còn suy nghĩ gì được ngoài nội dung ấy.
Nằm phịch xuống,cô lau nước mắt,sụt sịt một hồi lâu.
Facebook cô chẳng kết bạn được với ai ngoài Mặc Tiến Tâm.
Lướt Facebook được một chút,cô bắt gặp bài đăng của Lương Hạ Khuê.
Lương Hạ Khuê?Là vợ của Dạ Quân Vương đấy sao?
Trông cô ấy kìa,hạnh phúc thật...
Ting.
Thông báo tin nhắn khiến Hàn Lâm Trang thoát ra khỏi dòng suy nghĩ phức tạp.
Mà người gửi tới lại là....LƯƠNG HẠ KHUÊ?
...
Hàn Oản Vân nằm trong phòng,bật điều hòa hưởng thụ.
Quá là vui,quá là sướng.
Hẳn em gái mình đang khóc sướt mướt.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Gói Hết Sự Dịu Dàng Của Trời Đất Gửi Cho Chị
2.
Không Phải Ánh Trăng
3.
Giai Giai Có Một Mái Nhà
4.
Ta Tiến Cung Năm 14 Tuổi…
=====================================
Hàn Oản Vân cong môi.
Điện thoại hiển thị một dãy số,Hàn Oản Vân cau mày.
Lại là thằng cha khốn khiếp đó?
Hàn Oản Vân bắt máy,sắc mặt không mấy vui vẻ.
"Alo,Hàn Oản Vân.."
- Nói!
"Dạo này anh bận quá,quên mất chưa đưa bản hồ sơ về cô gái nhà họ Lương."
- Ờ,nhắc mới nhớ,tối nay đến quán cà phê nổi tiếng ở trung tâm thành phố.Đưa tôi.
"Nhưng anh nhớ lúc đó em bảo có thưởng mà nhỉ"
Chết tiệt,thằng này ăn gì nhớ dai,mấy cái quan trọng không nhớ cho mà chỉ nhớ mấy thứ đồi bại.
(Thằng cha mà Hàn Oản Vân nghĩ tới là người mà cô đã gọi tới để điều tra Lương Hạ Khuê vào chap 13.)
- Sẽ có.
Hàn Oản Vân bóp chặt điện thoại,lúc đó cô chỉ nói giỡn để người này điều tra Lương Hạ Khuê giùm cô,ai ngờ hắn ta còn nhớ rất kĩ.
....
Nhanh chóng đã đến tối.
Hàn Oản Vân mặc bộ đồ bình dị để tránh bị phát hiện,đội mũ chai và đeo khẩu trang.
Vào quán cà phê bàn số 5,cô thấy khuôn mặt quen thuộc.
Oản Vân ngồi xuống,cởi bỏ khẩu trang và mũ.
Nóng chết mất,trời này mà cứ phải bịp kín mít thôi.
- Đưa tôi.
Cô chìa tay ra.
Người đàn ông nhếch mép.
- Khoan đã,làm gì phải vội,thông tin cô gái này khi nào em biết mà chẳng được.Cứ vui vẻ với nhau một đêm đã?
Hàn Oản Vân tức run người.Nhưng chẳng làm gì được hắn ta.
Bởi vì Hải Phi Vĩnh là người chống lưng cho cô,nếu không có hắn,ắt là cô sẽ không có chỗ dựa.
Cô cắn môi,gật đầu chấp nhận.
Hải Phi Vĩnh là người cầm đầu một tổ chức xã hội đen.Có việc gì cô đều gọi đến hắn,nhưng cái giá phải trả là phải ngủ một đêm.
Tận mấy tháng không liên lạc,cuộc gọi điện thoại hôm trước là lần trở lại.
Hải Phi Vĩnh vẫn chẳng thay đổi,và đương nhiên đối với hắn cô cũng thế.
Hàn Oản Vân cùng Hải Phi Vĩnh đi vào khách sạn kế bên quán cà phê.
Cô rút điện thoại ra gọi cho Khiếu quản gia.
- Đêm nay tôi bận,không về.
"Vâng."
Cúp máy,Hàn Oản Vân đi theo Hải Phi Vĩnh thuê phòng khách sạn.
...
Lúc nhận được tin nhắn của Lương Hạ Khuê,Hàn Lâm Trang còn hơi bối rối nhưng vẫn quyết định trò chuyện thử.
Được nhắn tin cùng Thiên kim tiểu thư Lương Hạ Khuê như thế này quả là vinh dự lớn.
...
Về phía Lương Hạ Khuê
Cô biết Hàn Lâm Trang là đứa con bị bỏ rơi trong Hàn gia nên đã tìm tới tài khoản Facebook của cô ấy.
Ai ngờ phong cách nhắn tin của cả hai người đều rất hợp nhau nên chính thức làm bạn.
Nói chuyện một hồi thì Dạ Quân Vương đã gửi hồ sơ về thông tin của Cố gia và Cố Khả Mẫn cho Lương Hạ Khuê nên cô tạm thời gác lại việc nhắn tin với Hàn Lâm Trang.
Đúng như cô nghĩ,Cố gia quả thật rất sung túc.Có một công ty riêng là Cố Thị.Móc đâu ra hoàn cảnh khó khăn?
Hóa ra Cố Khả Mẫn là con riêng của Cố gia,bị phân biệt đối xử,nên tuổi thơ rất đáng thương.
May mắn thành tích học tập của bà tốt nên thành công vào được ngôi trường đại học danh tiếng,đó cũng chính là ngôi trường mà Minh Thiên Hoa,mẹ của Lương Hạ Khuê theo học.
Chung lớp với nhau,hai bà trở thành bạn thân.
Vậy là hồ sơ về Cố Khả Mẫn đã hết.Tại sao ngắn vậy chứ?
Còn sự thật về đêm của Lương Chính Trung và Cố Khả Mẫn thì sao?Tại sao lại có Lương Châu?
Đắn đo một hồi thì cô quyết định gọi cho Dạ Quân Vương.Vì ở công ty có chuyện nên anh phải lên một chuyến.
Sau vụ ám sát thì trợ lý Trắc đã thu phục cậu ta về làm người của Dạ Quân Vương.
Phía cô hầu Lynis thì vẫn phải điều tra một thời gian,có điều cô cảm giác như cô ta đang bắt tay với ai đó để hãm hại cô.Đối tượng khả nghi nhất chỉ có thể là Lương Châu hoặc là Hàn Oản Vân..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...