Sự Dịu Dàng Chết Tiệt (Sự Dịu Dàng Đáng Ghét)

Hai người ăn xong khoác
tay nhau đi vào rạp chiếu phim sang trọng bậc nhất thành phố.

Tiểu Vũ đã mua vé rồi,
bây giờ các rạp phim đều đổi sang sử dụng phiếu dạng trọn gói của công ty phát
hành phim trong thành phố, có giá trên dưới năm mươi tệ, theo đó trừ những ngày
VIP, ngày công chiếu ra mắt phim hoặc ngày Lễ tình nhân ra thì đều có thể tự do
sử dụng phiếu này để đổi vé xem phim, tương đương năm mươi tệ tiền mặt. Mà
phiếu này thường có hạn khoảng nửa năm, nên có thể nói là trong thời gian đó có
thể đi xem bất kỳ bộ phim nào, ngoài những ngày hạn chế kia ra. Hơn nữa, trên
mạng bán loại phiếu này còn thường giảm giá, thậm chí giảm xuống năm mươi phần
trăm như vậy chỉ cần mất một nửa tiền vẫn có thể xem được một bộ phim
bom tấn mới ra mắt.

Hôm nay họ xem bộ phim
“Tristan & Isolde”, An An đã thích nó ngay từ khi mới xem phần giới thiệu,
trong đó nói một câu mà cô rất thích, đây là chuyện tình có trước cảRomeo và
Juliet. Cho nên dù có thể tải phim đó ở trên mạng về xem, nhưng cô vẫn gắng
đợi, quyết tâm đến rạp xem cho bằng được.

Không ngờ nó lại trì hoãn
muộn như thế, đến tận lúc cô từ Đại Liên trở về vẫn chưa chiếu. Hai ngày trước
mới bắt đầu công chiếu, Tiểu Vũ biết được liền nói muốn cùng cô đi xem bộ phim
tình cảm đầy xúc động này.


Ban ngày Tiểu Vũ nhờ
người tới đổi vé, còn chọn vị trí ở hàng ghế sau cùng, An An phàn nàn, ngồi xa
thế làm sao nhìn rõ được? Tiểu Vũ liền giải thích: “Màn ảnh này rất rộng, ngồi
càng xa thì nhìn được càng rõ”, nói xong Tiểu Vũ mua thêm một túi bỏng ngô và
một ly coca lớn, hai người nhanh chóng bước vào rạp.

Hôm nay là ngày cuối
tuần, bình thường mấy hàng ghế đầu rất ít người chịu ngồi vậy mà giờ đã ngồi
kín không trống một ghế nào. Tiểu Vũ kéo An An về phía
hàng ghế cuối. An An bĩu môi: “Anh đi đổi vé sớm thế mà không chọn được chỗ
giữa à?”. Tiểu Vũ cười: “Có người còn sớm hơn cả anh đấy”, nói xong cố ý mở to
mắt vẻ ngây thơ.

An An lờ Tiểu Vũ đi, tìm
ghế ngồi xuống. Ngay sau đó, đèn trong rạp được tắt. Bộ phim đi cùng với sự
trưởng thành của Tristan, câu chuyện diễn ra vào khoảng thời giantrước khi Anh
và Ireland họp nhất thành Vương quốc Anh. Hai nhân vật chính là Tristan và
Isolde yêu nhau khi còn chưa biết thân phận thật của đối phương. Nhưng rồi một
ngày, theo lệnh quốc vương, nam chính đã tham gia và giành chiến thắng trong
một cuộc thi đấu. Kết quả là Isolen phải kết hôn với quốc vương của Tristan và
cũng chính là chú của chàng.

Nhưng những xiềng xích
bủa vây quanh thân phận hai người cũng không ngăn được họ đến với nhau. Rồi chú
của Tristan phát hiện ra mối quan hệ của hai người, nhưng cuối cùng ông quyết
định tha cho Tristan và Islode khi đã hiểu ra mọi chuyện. Sau đó vì sự an nguy
của đất nước, Tristan đã đành vứt bỏ tình yêu giữa hai người quay về cứu nguy
cho quốc vương, cuối cùng chàng bị đâm chết.

Lúc nữ chính thốt ra câu:
“Em là của anh” với Tristan, hình ảnh gương mặt của nam chính bàng hoàng đã gây
xúc động mạnh tới An An, trong lòng cô chất chứa băn khoăn không thể giải đáp,
tại sao những người yêu nhau lại không thể sống cùng nhau.

Rạp phim đúng là một nơi
lãng mạn. Lúc xem đến tình tiết hai người lần đầu tiên ân ái hiện lên trên màn
ảnh vô cùng thơ mộng, Tiểu Vũ không nhịn được liền nhớ đến vẻ đẹp của An An.
Quay sang thấy cô đang tập trung nhìn lên màn hình, nín thở cảm nhận những giây
phút lãng mạnđang diễn ra trong phim ánh sáng hắt lên gương mặt nghiêng nghiêng
của cô trông càng dịu dàng hơn.


Bên tai hắn là tiếng thở
gấp của hai diễn viên chính, trong lòng dấy lên kích động, không kìm nén được,
cánh tay chầm chậm duỗi ra vuốt ve phần eo của An An, cô lặng người, khi bộ
phim chuyển sang một cảnh khác thì tay hắn đã tiến dần lên trên rồi.

An An căng thẳng dựa
người về phía sau, len lén nhìn mọi người xung quanh. Cũng may lúc đó mọi người
đều đang tập trung nhìn lên màn hình nên không có ai chú ý đến bàn tay của Tiểu
Vũ đang sờ soạng. Cô vội giữ tay Tiểu Vũ, nhưng đầu hắn đã tiến gần lại, áp sát
bên vành tai cô, rồi hôn nhẹ lên đó.

“Họ đẹp quá, anh cũng
muốn ôm em như the!”, lời hắn thủ thỉ đầy sức quyến rũ, giống như những sợi tơ
quấn chặt lấy cô.

Cô rụt người lại, cảm
giác tê dại ấy khiến An An không chịu nổi, nhưng chẳng dám nhúc nhích, sợ hành
động của mình sẽ khiến người bên cạnh nhận ra. Một cánh tay của hắn đã ở sau
gáy cô, nhoài người tới đặt lên môi cô một nụ hôn. An An vừa hồi hộp vừa lo
lắng đưa tay giật áo hắn nhưng Tiểu Vũ hoàn toàn không để ý tiếp tục hôn mãnh
liệt hơn. Tiểu Vũ như bị kích động, nghe thấy những âm thanh mờ ám trong phim
và cảm nhận sự mềm mại của An An, hắn rất muốn ôm lấy cô mãi như thế này không
bỏ ra.

Sự kích thích hồi hộp
trong bóng tối khuấy động cơn khoái cảm trong cơ thể hắn. Cảm nhận cánh tay cô lo
lắng nắm chặt lấy gấu áo mình, Tiểu Vũ càng ham muốn, đầu lưỡi cố ý khiêu khích
thật sâu, An An đã nhắm chặt mắt lại, hàng mi dài khẽ run.

Mãi lâu sau hắn chầm chậm

rời khỏi đôi môi đó, nhìn cô thở hổn hển, nếu cứ tiếp tục thể nào cô gái này
cũng mắng hắn một trận cho mà xem. Tiểu Vũ vuốt nhẹ gương mặt An An, áp sát tai
cô nói: “Nhìn em lúc này rất xinh”. An An khẽ rùng mình mở trừng mắt, thấy vẻ
trêu chọc của Tiểu Vũ, cô chợt hiểu, thì ra hắn cố ý làm vậy.

Cô ngượng ngùng đẩy hắn,
lườm một cái, quay lại thấy một đôi tình nhân ở phía sau Tiểu Vũ đang nhìn chằm
chằm vào mình chắc chắn nãy giờ hai người làm gì đều bị họ trông thấy rồi.

Mặt An An đỏ bừng, vội
ngồi thẳng dậy, dựa lưng vào ghế, véo nhẹ vào tay Tiểu Vũ ra hiệu cho hắn quay
lại đằng sau. Tiểu Vũ quay đầu lại thì cậu thanh niên kia đã nhìn lên màn hình.
Hắn khẽ cười, rướn người về phía cô: “Cậu ta chắc cũng muốn giống như mình vừa
làm đấy!”. An An liếc mắt thầm đồng ý, cậu con trai đó ngồi gần cô gái trẻ,
nhưng hai người trông có vẻ rất nghiêm túc, ngay cả khoác tay cũng không, nhất
định là vừa mới hẹn hò.

Cô quay lại trừng mắt với
Tiểu Vũ bảo hắn tiếp tục xem phim. Tiểu Vũ nhăn mũi, đành ngồi ngay ngắn lại,
nhưng vẫn nắm chặt lấy tay cô.

An An nhìn bộ dạng của
hắn mà không nhịn được cười, cô rất thích cái vẻ đáng yêu này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận