"Ảnh Đế Vân! Mọi chuyện không như anh nghĩ đâu! Là hiểu lầm...phải chỉ là hiểu lầm thôi!" Cô gái mũm mĩm nhìn thấy tình hình không ổn, vội lên tiếng giải thích.
Tịch Cảnh Đăng không tỏ ra tức giận, anh chỉ quay sang rồi rất bình tĩnh mà hỏi lại:"Hiểu lầm sao?"
Cô gái mũm mĩm liên tục gật đầu:"Dạ phải dạ phải, tôi...tôi không biết chỗ này là của anh...tôi..."
Cô gái tóc nâu liền tiến lên chắc trước mặt Tịch Cảnh Đăng:"Hiểu lầm? Ban đầu tôi đã nói chỗ này là của anh Tiêu rồi, cô có chịu nghe hay không? Tuy anh Tiêu không muốn tranh giành gì người khác, nhưng cái gì cũng phải có tôn ti trật tự chứ!"
Nhìn thấy cô trợ lý nhỏ con hơn người ta rất nhiều, nhưng lại gắng sức bảo vệ cho anh, Tịch Cảnh Đăng không nhịn nổi mà phụt cười.
Cô bé tóc nâu liền nhìn anh ngơ ngác hỏi:"Anh Tiêu anh cười gì vậy?"
Tịch Cảnh Đăng vừa muốn lên tiếng thì tiếng nói từ bên ngoài cửa truyền vào cắt ngang lời anh muốn nói.
"Tiểu Hoa, chuyện gì mà ồn ào vậy?"
Một cô gái tóc màu tím, dáng người xinh đẹp, gương mặt trẻ trung, cùng một chiếc váy dạ hội cùng màu tóc càng làm tôn lên nước da trắng nõn của cô ta, đang thong thả bước vào.
Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông trong phòng trang điểm, thái độ cô ta liền thay đổi.
Cô ta tỏ ra thái độ hơi bất ngờ sau đó là phấn khích.
"Tiền bối Vân, chào anh, em tên là Mộ Nguyệt Vũ, cũng là một diễn viên.
Ngưỡng mộ đã lâu!"
Tịch Cảnh Đăng liền nheo mắt mà nhìn cô gái trước mặt:"Họ Mộ? Cô là người nhà của chị d...à là người nhà của Tiểu Vi Vi?"
Mộ Nguyệt Vũ liền sững người, gương mặt đang giả vờ của cô ta cũng thoáng đơ ra:"Anh...anh quen với em gái tôi?"
Tịch Cảnh Đăng liền cười lạnh trong lòng, hoá ra đây là "cô chị gái cực phẩm" của chị dâu anh sao? Dạo gần đây người ra sức cọ nhiệt anh để nổi lên cũng là cô ta?
Vốn dĩ anh tham gia giới showbiz này cũng vì muốn dạo chơi thôi, cho nên không muốn so đo hay tranh giành với ai.
Nhưng mà người thường xuyên bắt nạt chị dâu thân yêu của anh, làm sao anh bỏ qua cho được!
"Đúng là...có chút quen biết."
Mộ Nguyệt Vũ vẫn cố duy trì nụ cười giả tạo của mình.
Tuy cái tên Vân Tiêu này là một kẻ không có chống lưng cũng chẳng có bối cảnh, chỉ là một tên ăn may mà nổi lên, cho nên cô cũng chẳng cần tạo quan hệ tốt gì với anh ta.
Tuy nhiên dù sao anh ta cũng là tiền bối trong nghề, quen biết với rất nhiều đạo diễn nổi tiếng, cô có thể lợi dụng anh ta để móc nối quan hệ.
Chình vì vậy, cô mới phải giả vờ là fan của anh ta như hiện tại.
"Trùng hợp vậy sao? Chắc không phải là do Tiểu Vi đắc tội gì với tiền bối Vân chứ?"
Tịch Cảnh Đăng cũng rất vui lòng mà mỉm cười đáp trả cô ta:"Đắc tội gì chứ, cũng là tình cờ quen biết thôi."
Cô bé trợ lý của Tịch Cảnh Đăng liền kéo kéo tay áo anh nói nhỏ:"Anh Tiêu, anh quen biết gì với cô ta à?"
Nhìn thấy thái độ long lắng của cô bé nhà mình, Tịch Cảnh Đăng liền nghiên người ghé sát vào tai cô nói nhỏ:"Ra ngoài chơi đi, chỗ này để anh..."
Nói xong anh còn thổi nhẹ vào tai cô một cái khiến cho gương mặt cô gái nhỏ đỏ bừng lên, rồi vội giật bắn người về phía sau.
Mộ Nguyệt Vũ và trợ lý cô ta nhìn cảnh hai người tán tỉnh nhau:"..."
Lúc này Mộ Nguyệt Vũ càng có lý do để khinh thường Vân Tiêu hơn, đúng là mây tầng nào gặp mây tầng đó, một tên gia cảnh nghèo khó đúng là chỉ thích hợp với mấy con nhóc trợ lý bần hèn kiểu này thôi.
"Tên gia cảnh nghèo khó" sau khi đuổi được cô gái nhỏ của mình đi, liền lộ thật bộ dạng hồ ly của mình.
"Mộ Tiểu Thư thật sự là chị ruột của Tiểu Vi Vi sao?"
Mộ Nguyệt Vũ hơi khó hiểu trước câu hỏi của anh ta:"Ý tiền bối Vân là...?"
Tịch Cảnh Đăng liền cười:"Xin lỗi xin lỗi, Vi Vi xinh đẹp đáng yêu như thế, trông không giống cô lắm."
Nói trắng ra là Vi Vi nhà anh trai anh vừa xinh đẹp đáng yêu, còn cô trong xấu xí như thế mà là chị em ruột à?
Khoé miệng Mộ Nguyệt Vũ khẽ giật, cô ta cố kìm cơn giận của mình xuống:"Tiền bối, anh...anh có ý gì?"
"Hừm...Cọ nhiệt tôi lên No1 hotsearch mấy ngày nay, sao bây giờ ánh mắt của Mộ Tiểu Thư đây như muốn...ăn tươi nuốt sống tôi vậy?"
Cô gái trợ lý mũm mỉm nhìn thấy tình hình không ổn, liền định rời đi trước, nhưng lại nhận được ám thị từ phía Mộ Nguyệt Vũ.
Cô ta liền lùi người về sau, lấy điện thoại ra bật chế độ quay phim, sau đó đặt điện thoại lên bàn trang điểm.
Hành động hai người rất kín kẽ, nhưng thông qua những tấm gương trong căn phòng, mọi thứ đều đập thẳng vào mắt của Tịch Cảnh Đăng, anh liền nở một nụ cười vô cùng yêu nghiệt.
Thích diễn đến vậy à? Diễn đến nghiện như thế...anh đây không ngại diễn cùng hai người, dù sao cái danh "ảnh đế" này, anh dựa vào thực lực mà có mà!
...----------------....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...