Trong lúc Mặc Bắc Hàn đang băn khoăn thì Tịch Cảnh Dương và Kỷ Thần Hi vô tình chạm mắt nhau.
Cả hai người đều có câu trả lời cho thắc mắc của Mặc Bắc Hàn, nhưng không người nào có thể nói ra.
Về phía Kỷ Thần Hi, cô biết chắc lão bác học kia không thể ra tay ở Nước R được.
Bởi vì, ngoại trừ quân đội và cận vệ hoàng gia, Nước R còn được bảo hộ bởi Zero.
Dù người của Zero vô cùng căm ghét hoàng thất, nhưng suy cho cùng mục đích của mọi người vẫn là bảo vệ đất nước của họ.
Thà đắc tội hoàng thất chứ đừng động đến người của Zero! Đó là câu nói là bất kỳ người nào của thế giới ngầm Châu Âu đều đã từng nghe qua.
Vì thế, lão già kia chắc chắn sẽ không ngu ngốc đến mức tự tìm đường chết ở R Quốc, mà đã chuyển mục tiêu sang quốc gia có số người dân thuộc top đầu thế giới như Nước Z.
Còn về phía Tịch Cảnh Dương, dù đã rời Nước R hơn năm năm, nhưng thế lực của anh ở nơi đây không hề suy yếu, vì anh luôn đặt trọng tâm tìm kiếm Kỷ Thần Hi từ xa, nên việc có kẻ chán sống động đến quốc gia này sẽ kích động không ít thế lực trong và ngoài nước.
Chưa kể anh cũng biết đến việc Nước R được đặt dưới sự bảo hộ của Zero.
Lúc này hai người nhìn nhau không nói bất kỳ lời nào, nhưng nhìn vào mắt đối phương họ đều biết người kia đang nghĩ gì.
Trong lúc đó, Mặc Bắc Hàn nhanh chóng báo lại tình hình với phía quân đội ở Thủ Đô, để họ lập tức triển khai truy vết bom ở phạm vi khu dân cư đông đúc và sơ tán mọi người càng nhanh càng tốt.
Kỷ Thần Hi nhân lúc Mặc Bắc Hàn đang bận rộn, khẽ nhích nhẹ sang bên cạnh Tịch Cảnh Dương nhỏ giọng nói:"Em có thể đi giúp họ gỡ bom không?"
Dù sao không khí ở đây căng thẳng quá, thay vì cứ cảm thấy tội lỗi trước mặt Mặc Bắc Hàn, cô nghĩ là mình nên đi giúp người của Tịch Cảnh Dương gỡ bom còn có ý nghĩa hơn nhiều.
Tuy nhiên, lời của Kỷ Thần Hi vừa dứt, Tịch Cảnh Dương đen mặt nhìn cô không nói lời nào.
Dáng vẻ này của anh y hệt lúc gặp Beliar ở trước cổng cục cảnh sát, phải nói sao nhỉ, một thân sát khí, đã sẵn sàng động thủ bất kỳ lúc nào.
Kỷ Thần Hi khẽ nuốt nước bọt ngơ ngác hỏi:"Anh nhìn em chằm chằm thế làm gì? Anh làm em sợ đó!"
Tịch Cảnh Dương nhếch môi:"Em biết sợ?"
Kỷ Thần Hi liền cau mày:"Sao lại không? Em sợ nhất là dáng vẻ này của anh đó!"
Nói rồi cô giơ hai tay lên véo má anh, tạo thành một nụ cười vô cùng miễn cưỡng, sau đó hài lòng nói tiếp:"Phải thế này mới được.
Anh xem, anh đẹp trai thế này, thế mà suốt ngày mày u ám, chẳng trách nhân viên của anh đều gọi anh là tảng băng hắc ám."
Tịch Cảnh Dương ngay lập tức nhướng mày:"Tảng băng hắc ám?"
Kỷ Thần Hi nhận ra bản thân đã lỡ lời, cô biết được chuyện này cũng do lần trước lỡ hack nhầm vào nhóm trò chuyện của nhân viên công ty.
Nếu cô nói ra chuyện này thì mấy nhân viên đáng thương đó sẽ bị anh hành chết mà thôi, vì thế nhân danh bà chủ có tâm, cô ho nhẹ một tiếng giải thích:"Không có gì, em đùa thôi."
Tịch Cảnh Dương nhìn vào mắt cô thì liền nhận cô đang nói dối, nhưng anh chỉ mỉm cười chứ không vạch trần.
Cuối cùng cũng nhìn thấy nụ cười của anh, Kỷ Thần Hi cứ tưởng anh sẽ đồng ý chuyện ban nãy nên hỏi lại:"Vậy em có thể đi chứ?"
Lần này Tịch Cảnh Dương chỉ nhẹ nhàng cuối đầu ghé sát vào tai cô khẽ nói:"Nếu em cảm thấy bản thân mình ngày mai có thể xuống nỗi giường, thì cứ tự nhiên đi."
Kỷ Thần Hi nghiến răng đáp lại hai chữ:"Lưu manh!"
Lúc này điện thoại của cô vang lên tiếng chuông, có một tin nhắn gửi đến, cô nhìn vào màn hình thì thấy là tin nhắn của Kỷ Hàn Phi, vì thế liền mở ra xem.
[D.G: Anh vừa nghe Delmar kể lại chuyện mấy quả bom sinh học rồi, chắc mấy đứa cũng đã phát hiện ra rồi.
Vậy nên, giúp anh chuyển lời cho tên họ Mặc kia, không cần quá lo lắng, bên phía Thủ Đô người của chúng ta sẽ tiếp viện.
Vì Delmar biết rõ những vị trí đặt bom, nên sẽ thuận lợi vô hiệu hoá chúng thôi.
Thời gian tới có thể anh không liên lạc được với em, nên không cần phải gọi cho anh, nếu gặp phiền phức thì tìm tên bạn trai chó má của em đi.
À đúng rồi, suýt chút quên, Evan tạm thời ở lại chỗ em, em nhớ sắp xếp chỗ ở cho cậu ta đấy.]
Một tin nhắn rất dài, nhưng Kỷ Thần Hi chỉ mất tầm mười giây để đọc hết, sau đó cô cũng chẳng có biểu tình gì nhiều, chỉ là nhắn lại vài chữ đơn giản cho anh trai mình.
[A.G: Anh mới là chó đấy!]
Nhắn xong, cô trực tiếp đưa Kỷ Hàn Phi vào danh sách đen, cho vừa cái tội dám chửi bạn trai như hoa như ngọc của cô!
Kỷ Hàn Phi phía bên kia sau khi nhận được tin nhắn thì không thể phản hồi lại được vì đã bị chặn số:"???"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...