Kể từ khi bé con ra đời, cuộc sống mỗi ngày của Tô Vân hầu như chỉ xoay quanh việc chăm con, dù Vĩnh Kiên vẫn luôn chủ động trong việc này nhưng cũng đành bất lực vì bé chỉ chịu hơi của người đã sinh ra mình.
Trời hôm nay trong lành, Tô Vân đẩy xe nôi đưa bé đi dạo một vòng quanh khu nhà. Giữa chừng lại gặp các chị hàng xóm vừa trông con vừa tám chuyện. Cậu đi tới chào hỏi, nghe các chị than thở chuyện chi tiêu cho gia đình, cậu cũng chỉ biết im lặng nghe rồi kiếm cớ tạm biệt họ để đi về.
"Hừ, cái thằng nhóc đó. Tưởng gài bẫy đẻ con cho ông già lắm tiền là ngon sao. Sức mạnh của đồng tiền ghê thật, đúng là hồ ly tinh!" Mấy chị gái bĩu môi nhìn theo bóng lưng cậu.
Lúc cậu về đến nhà thì Vĩnh Kiên đang ngồi chờ cậu trong phòng khách. Đối diện là hai người phụ nữ tầm lục tuần, thoạt nhìn vô cùng hiền hậu.
Ông đến đón bé con trên tay cậu, lại kéo cậu ngồi xuống sofa. Cậu ngồi xuống lễ phép chào hai người phụ nữ, bà cũng cười chào lại cậu.
"Đây là dì Xuân và dì Ánh, từ nay hai dì ấy sẽ đến đây giúp chúng ta trông bé con nhà mình và đảm nhận các công việc nhà. Anh đã đăng ký khóa học online giúp em rồi, từ giờ em cứ tập trung vào việc học, những chuyện trong nhà không nhất thiết phải đụng tay vào." Vĩnh Kiên nói.
Tô Vân sửng sốt, hôm trước cậu lướt điện thoại chỉ thuận tiện bảo mọi người đi học thật vui. Không ngờ ông lại để ý điều đó.
Cậu cũng không muốn dối lòng, cho dù cậu không phải chăm con một mình, ở bên gia đình nhỏ tránh xa các mối quan hệ rất hạnh phúc.
Nhưng đôi lúc vẫn rất nhớ cuộc sống trước kia, gặp thầy cô và các bạn.
Vĩnh Kiên ở bên cậu bao năm nay, lại thêm sự từng trải nên ông hiểu rõ tâm tình cậu hơn ai hết. Đôi lúc ông ghét sự ích kỷ của mình khi giam cầm phần đời còn lại của cậu ở nơi này, nhưng ông cũng không thể để cậu trở lại đối mặt với mọi người xung quanh họ. Chỉ có thể cho cậu tất cả những gì ông có thể cho. Ngay cả việc thuê hai người giúp việc ông cũng đã cân nhắc vô cùng kỹ lưỡng.
Vì khóa học chưa bắt đầu nên cả ngày Tô Vân chỉ việc ngồi một chỗ và chơi với con. Cậu cảm thấy có chút không quen. Ngay cả khi tối đến, dì Ánh trở về nhà trong khi dì Xuân ở lại trực tiếp ở trong phòng ngủ nhỏ cùng bé con vì "ông chủ bảo vậy."
Tô Vân mờ mịt đi vào phòng ngủ của mình, định hỏi ông về việc cho con ngủ phòng riêng thì bên trong phòng ngủ khiến cậu phải há hốc mồm.
Vẫn là những nội thất cũ nhưng hôm nay căn phòng được trang trí thêm ngập tràn không khí lãng mạn. Ngay cả giường ngủ cũng tầng tầng lớp lớp màn mỏng mang lại cảm giác vừa bí ẩn vừa thu hút.
"Chúc mừng kỉ niệm 5 năm của chúng ta." Vòng tay ấm áp bao bọc lấy cơ thể Tô Vân ôm cậu trong lòng. Cậu cũng ôm lấy tấm lưng rộng vững chắc của người đó, trong lòng như được rót mật.
Xưa nay Vĩnh Kiên tuyệt đối không phải kiểu người sẽ tổ chức tiệc ăn mừng. Các ngày lễ, sinh nhật hay ngày kỉ niệm mọi năm đều do Tô Vân đề xuất và tự tay sắp xếp nên ông nghĩ mình cũng nên chủ động một lần.
Trong không khí lãng mạn, chợt nhớ mình vẫn còn mặc đồ dơ suốt cả ngày. Cậu ấp úng nói.
"Em-em đi tắm trước đã."
Tô Vân ngây ngốc ở trong bồn tắm. Ở bên nhau 5 năm, Vĩnh Kiên không thề non hẹn biển, không nói lời hoa mĩ nhưng cách thể hiện tình cảm của ông luôn khiến cậu tim đập loạn nhịp, lúc nào cũng thấy như lần đầu rung động.
"Em xong rồi." Tô Vân thẹn thùng đứng ở cửa phòng tắm. Trên người cậu là bộ đồ ngủ lụa màu sẫm đầy gợi cảm. Vốn dĩ đã mua từ mấy năm trước nhưng mãi bây giờ mới có dịp dùng tới. Nhờ sinh con nên cơ thể cậu càng nở nang hơn, lại thêm hiệu ứng kiểu dáng màu sắc của đồ ngủ nên trông càng sexy hơn bao giờ hết.
"Lại đây." Giọng nói Vĩnh Kiên bỗng có chút khàn khàn.
Ông đón cậu ngồi trong lòng mình. Ngửi mùi thơm da thịt của cậu làm ông muốn đè người xuống gặm cắn sạch sẽ. Nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại được, ông nhấc tấm chăn lên đưa cho cậu một cái hộp nhỏ đầy trang trọng.
"Có cái này cho em."
Tô Vân mở hộp, là một chiếc vòng tay Maison Margiela được khắc ngày kỉ niệm và chữ cái tên của hai người.
Vĩnh Kiên tự biết mình là người khô khan, không nói lời hoa mỹ đã đành, ông cũng không thể hỏi cậu thích gì, chỉ có thể để ý xem cậu nhìn món đồ nào thì tặng món đó.
Ông tự mình mang vào cho cậu. Tô Vân vô cùng thích thú với món quà, liên tục lắc lắc tay ngắm nghía.
"Thích không?"
"Em thích lắm, cảm ơn anh." Cậu hôn lên môi ông một cái, lại chợt nhớ một điều rồi thở dài.
"Nhưng mà em lại quên chuẩn bị quà cho anh mất rồi. Em xin lỗi..."
"Không sao." Ông nói, lại đặt cậu nằm xuống chiếc giường êm ái rồi áp lên người cậu, đôi mắt gần như không thể giấu sự mất kiên nhẫn.
"Trao thân thể này cho anh đêm nay là được."
Tô Vân rụt người đỏ mặt, tim cậu đập loạn nhịp. Cậu ôm lấy cổ ông, giữa lúc hai người nhìn vào mắt nhau, cậu nói.
"Đã là của anh từ lâu rồi. Thể xác và linh hồn này, tất cả đều thuộc về anh."
Dường như việc thân mật nhau thời gian dài khiến cả hai vô cùng tâm đầu ý hợp. Không cần phải lên tiếng cả hai đều nhắm mắt lại để môi tìm đến môi. Khi cảm nhận lưỡi của ông cuốn lấy lưỡi mình, Tô Vân nhớ ra lần cuối hai người hôn lưỡi nồng nhiệt như thế này đã là nửa năm trước.
Tiếng môi lưỡi dính lấy nhau vang lên đầy ám muội. Vĩnh Kiên nút lưỡi còn tay thì cởi từng lớp vải trên cơ thể cả hai. Ông mơn trớn đường cong mê người của cậu, bàn tay mang theo hơi ấm chạm vào da thịt khiến cậu thoải mái vô cùng, đến khi bàn tay di chuyển tới hòn đảo giữa hai chân bóp một cái làm cậu khẽ giật mình rên lên.
"Ưm...Ah!"
"Hôn thôi mà lồn cũng ướt, thật là dâm." Ông cười nhẹ làm cậu xấu hổ.
Vĩnh Kiên vỗ mông cậu, Tô Vân biết ý liền xoay người lên trên quỳ theo hướng ngược lại với ông. Hai ngón tay thon dài của cậu kéo lớp quần lót của ông xuống, đập vào mặt cậu là con cặc gân thô to mà lâu rồi cậu chưa được ăn.
"Em nhớ cục cưng quá. Ưm, thật to và thơm nha~"
Vĩnh Kiên nằm bên dưới, nhìn lên cái khe thịt hồng hào trước mặt mình nói.
"Bú đi em, nó cũng nhớ cái miệng nhỏ của em lắm. Anh cũng rất nhớ bé sò này đây."
Tô Vân không đợi được nữa liền ngậm lấy con cặc bự vào miệng ra sức bú mút chùn chụt. Thời gian đầu ở bên nhau, Vĩnh Kiên chưa bao giờ đòi hỏi cậu làm điều này. Dần dà bản thân cậu nhận ra ông luôn dùng miệng làm mình thoải mái nên cậu cũng muốn bú cặc cho ông. Lần đầu bú cặc cậu còn lóng ngóng vụng về nhưng về sau nhờ bắt chước theo ông, cậu còn có thể chơi thâm hầu.
Mà người dạy cậu kĩ thuật dùng miệng hiện tại cũng đang ra sức bú liếm cái lồn múp rụp của cậu.
Ông yêu mọi thứ trên cơ thể cậu, dù chơi lỗ nhị rất sướng nhưng thứ làm ông say mê nhất lại là cái lồn luôn ngập nước này. Khi đầu mũi ông cố tình quẹt khe lồn như quẹt thẻ tín dụng, cậu càng hưng phấn mà ra nước nhiều hơn nữa.
Tô Vân bú cặc đến mỏi cả miệng mà mãi người kia vẫn chưa ra, cậu đành đổi chiến thuật bú phần đỉnh khiến con cặc giật lên một cái. Vĩnh Kiên thấy thế cũng đổi sang bú hột le làm cậu phải lắc mông vì tê nứng. Cả hai bú liếm cực mạnh làm đối phương sung sướng đến bắn ra một lần mới thôi.
"Sáng nay mới làm một nháy mà giờ tinh của anh vẫn dồi dào ghê." Tô Vân nuốt hết sữa trắng rồi lém lỉnh cười nhìn ông.
"Luôn luôn dồi dào và chỉ dành riêng mình em." Ông lại hôn sâu cậu, để mùi vị nước lồn và tinh trùng trộn lẫn trong khoang miệng cả hai. Đến khi tách khỏi nhau còn kéo ra một sợi chỉ bạc đầy dâm mỹ.
Tô Vân nhấc hông lên, tay banh hai mép lồn mình rồi từ từ ngồi lên cây cột sừng sững kia. Cặc bự rất nhanh cảm thụ được sự ấm áp mà lồn cậu mang tới. Tư thế cưỡi ngựa làm cho cặc đi vào trong sâu nhất có thể, ngay cả bụi lông háng rậm rạp của ông cũng như muốn chui vào trong lỗ lồn theo.
"Ừm thật ướt... ngoan, nhún đi em." Vĩnh Kiên tựa vào đầu giường vuốt ve gương mặt phiếm hồng của cậu.
Tô Vân như một đứa trẻ được người lớn khen thưởng động viên, cậu đặt hai tay lên đùi ông để làm điểm tựa, hai chân quỳ hông bắt đầu nhấp từng nhịp đưa lỗ lồn mút con cặc vào rồi lại nhả ra.
"Ah~ sướng không anh? Lỗ lồn em có làm anh sướng không?" Cậu hỏi với giọng đứt quãng, hai vú cũng rung lắc theo từng nhịp nhấp.
"Lồn em là tuyệt vời nhất. Lồn bú cặc thật giỏi, ngoan rồi anh sẽ thưởng cho một đứa nữa." Vĩnh Kiên chụp lấy hai vú lớn mà nhào nặn, đầu vú cũng bị ông mân mê đến chảy sữa xuống thân thể nở nang quyến rũ.
Ông nhìn từ gương mặt xinh đẹp của cậu, lại nhìn xuống hai cái vú như bánh bao của cậu đang bị mình vò bóp, rồi lại di chuyển xuống nơi kết hợp của hai người. Trước mặt ông là một cái lồn múp míp hồng hào đang ra sức bú mút cặc của mình, hột le to tròn cương cứng lên, từ chỗ kết hợp còn có nước chảy ròng ròng. Cái mông đào mềm mịn theo từng cú nhấp mà đập vào háng và đùi ông thành những tiếng bạch bạch vang khắp phòng.
Tô Vân cưỡi cặc người đàn ông mà cậu gọi là chồng đầy say mê. Nếu Tô Vân của 5 năm trước xuyên đến đây, có lẽ cậu ấy sẽ sợ phát ngất vì thấy bản thân sẽ thay đổi đến như thế nào.
Trong quá khứ cậu đã từng ngờ vực bản thân phải chăng đó đơn thuần chỉ là ham muốn tình dục, là bản năng con người.
Nhưng thời gian qua đi cậu nhận ra rằng bản thân muốn người ấy thoải mái trong chuyện giường chiếu nên học cách sử dụng miệng và tay, học các tư thế để mình có thể chủ động mang khoái cảm tới cho người đó.
Và Tô Vân biết đó chỉ có thể là yêu.
Cậu càng cảm nhận rõ ràng hơn mỗi khi cặc Vĩnh Kiên đỉnh tới cái lỗ nhỏ sâu hun hút bên trong cậu như lúc này. Chỉ cần đó là Vĩnh Kiên thì cậu luôn sẵn sàng dạng háng dâng lồn cho ông đụ nắc bắn tinh vào tử cung.
"Bên trong lồn nóng như cái lò nướng vậy. Em sẽ làm cặc của anh tan chảy mất." Vĩnh Kiên ngồi bật dậy, thô bạo đẩy ngã Tô Vân xuống nệm rồi nắc lồn cậu như một con thú rừng đang giao phối trong mùa động dục.
"Ưmmmm sâu quáaa~ thật thích.. Ahhh sướng lồn quá đi~" Tô Vân sung sướng giữ lấy hai đùi mình tách ra để cặc càng thuận tiện đụ lồn hơn. Trước cho đến nay cậu thích nhất vẫn là tư thế này, dạng háng nằm dưới người đàn ông mình yêu, lồn bị cặc của người ấy cắm vào nắc như điên dại như hiện tại.
Vĩnh Kiên đụ lồn cậu không biết mệt mỏi, thấy hai cái vú của cậu tâng lắc như hai con thỏ trắng, ông cúi đầu bú vú làm cậu càng sướng hơn nữa.
May mắn là bé con đã dứt sữa mẹ nên hiện tại cậu không còn lo lắng về việc tẩy không hết mùi thuốc lá trên vú mình.
"Con không cần vú em nữa nên ông xã sẽ giúp em bú cạn bình sữs." Vĩnh Kiên thay phiên bú hai cái vú cậu. Cặc không ngừng dập lồn làm cậu phê sướng cả người.
"Ahh ưm đừng cắn núm vú mà ahh~ nghịch hơn cả con nữa..." Tô Vân cong người vì khoái cảm trên đầu vú. Dù cậu than phiền nhưng bàn tay lại nâng cái vú lên tận miệng để người đàn ông bú nó.
Hai người dính lấy nhau đụ địt rên xiết như thế giới chẳng còn ai ngoài đôi ta. Lỗ lồn bị cặc ma sát đến biến màu, nước lồn ứa ra bị cặc đâm rút mà dính nhây nhớp khắp háng cả hai, tạo nên những âm thanh nhóp nhép như chất kích dục làm ông càng đụ hăng say hơn nữa.
"Aaa sâu quá anh đụ sâu quá đi~ em sẽ chết mấttt... Ahhh lồn... Lồn của em không thể chịu được ưm aaa quá tê lồn... ôi~..."
"Lồn thật nóng... Thật ướt... Địt lồn vợ thật đã cặc ừm.."
Tô Vân giãy nhẹ cái lồn, khoái cảm mà Vĩnh Kiên mang lại quá dồn dập quá mạnh mẽ khiến cậu co rút toàn thân, ngay cả mắt cũng không thể mở. Cậu như một chiếc thuyền nhỏ bị đại dương cắn nuốt, trong chốc lát liền sẽ vỡ vụn thành từng mảnh.
"Aa. A.. Ừm... Anh sắp ra đây em yêu. Urgh lồn của em bóp nghẹn cặc anh mất..." Giọng Vĩnh Kiên khàn đi, hai mắt cũng mơ màng còn hông thì càng nắc đụ kịch liệt hơn nữa.
"Em-em.. Ah~ em sắp- Aaaahhhh~~~"
Tô Vân thét lớn rồi bắn nước lồn xối xả như nước suối. Dòng nước lồn tưới lên cặc và cơ thể Vĩnh Kiên như tắm cho ông. Lỗ lồn vì đạt cao trào mà co thít lại siết lấy thân cặc khiến Vĩnh Kiên lên đỉnh, con cặc cứng ngắc đụ vào nơi sâu nhất của cậu, bắn tinh trùng nóng hổi vào cái lỗ nhỏ xinh bên trong lấp đầy tử cung cậu.
Lỗ lồn Tô Vân siết chặt con cặc suốt gần mười phút mới bắt đầu thả lỏng dần. Cậu nhắm nghiền mắt thở hỗn hển trong khi tinh trùng chảy ròng ròng từ trong lồn ra ngoài.
Cơn kích tình dần qua đi, Vĩnh Kiên ôm lấy Tô Vân vào lòng vuốt ve làn da trơn mịn của cậu. Không khí trong phòng tràn ngập mùi tình dục và mùi chất lỏng do hai người tạo ra.
"Lâu rồi mới thưởng thức cả cơ thể em như thế này." Ông hôn hôn trán cậu.
Tô Vân cười, cậu hôn lại trên cằm ông.
"Từ nay mong chúng ta sẽ còn nhiều ngày như vậy nữa." Cậu cảm thán.
"Thay vì mong đợi vào tương lai thì chúng ta nên tranh thủ ở hiện tại. Một lần nữa?" Cặc Vĩnh Kiên đang bán cương cạ vào đùi cậu, vẫn to và nóng rực như lần đầu.
Tô Vân biết trong chuyện tình dục, nếu đó là Vĩnh Kiên thì cậu sẽ luôn sẵn sàng mở chân mời ông đến đụ lồn mình.
Đến khi Vĩnh Kiên tha cho cái lồn cậu thì trời cũng đã tờ mờ sáng. Tô Vân được nghỉ ngơi một ngày trước khi chương trình học bắt đầu.
Mà khi chương trình bắt đầu rồi, nhờ có hai dì mà Tô Vân có thể tập trung vào việc học. Bên cạnh đó cậu còn có gia sư riêng giúp cậu sửa bài và làm cậu sung sướng sau mỗi buổi học căng thẳng.
Cuộc sống viên mãn hơn bất cứ ai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...