Đào Minh Ánh cầm trên tay hộp sandwich cùng ly nước ép đi bộ lên tầng trên, mắt lia qua một băng ghế trống rồi đến ngồi xuống. Hôm nay cậu không được vui cho lắm nên cũng chẳng có tâm trạng gia nhập nhóm ăn cùng các đồng nghiệp khác.
Sau lần công tác đó, hai người đã chính thức hẹn hò nhưng vẫn chưa công khai vì Đào Minh Ánh muốn tránh những lời bàn tán ở cơ quan. Từ năm ngoái khi cậu vẫn còn là nhân viên mới, đã có vài người không hài lòng vì họ nghĩ Gia Khiêm quá coi trọng cậu, nên nếu cả hai công khai còn không biết sẽ như thế nào.
Nhưng giờ thì Đào Minh Ánh cảm thấy hơi hối hận, bởi gần đây xuất hiện một fresher, đồng thời cũng là cháu trai của chủ tịch cứ liên tục tìm cớ lôi kéo người đàn ông của cậu. Nghĩ đến là thấy phiền, cậu chán nản ném hộp sandwich vào thùng rác.
"Nhìn mặt quạu quá vậy, ai làm gì mày?" Noah ôm lấy một túi đồ ăn, đặt mông ngồi xuống ghế rồi nhích lại gần cậu.
Đào Minh Ánh-vẫn-còn-đang-mất-hứng quay mặt nhìn cậu trai có mái tóc màu nâu tím than thời thượng, hệt như tính cách con người này.
Dù tính cách hai người khác biệt nhưng đã chơi thân với nhau từ thời đại học đến giờ, cả hai thường tâm sự với nhau đủ chuyện trên trời dưới đất, duy chỉ có chuyện hẹn hò cậu vẫn chưa nói cho Noah nghe. Đào Minh Ánh cắn môi, nghĩ nghĩ một hồi cuối cùng cũng kể ra.
"Ối mẹ ơi..." Noah suýt thì đánh rơi túi đồ, nghe chuyện động trời của bạn mình mà chỉ biết trợn mắt há mồm, mắt rưng rưng. "Bạn tui cuối cùng cũng mất trinh rồi..."
"....."
Nhận được cái trừng mắt từ cậu bạn, Noah biết ý thu liễm lại, bắt đầu hỏi chuyện nghiêm túc. Đào Minh Ánh cũng dần thoải mái giải tỏa cảm xúc của mình, mọi người đều đang nghỉ trưa nên xung quanh không có ai, chỉ có hai người một nói một gật.
"Nhưng mà ấy, cứ ngày nào không... gần gũi ảnh thì tao lại bị... bứt rứt cồn cào trong người làm sao đó. Tao có bị gì không?" Đào Minh Ánh vân vê ly giấy đầy ngượng ngùng.
"Có, mày bị nứng lồn."
"....."
Lúc Gia Khiêm vừa đến đã nghe thấy tiếng la oai oái của Noah khi bị Đào Minh Ánh bóp cổ. Mà Noah vừa nhìn thấy sếp-kiêm-bồ-của-bạn-mình giống như bắt được vàng, cậu ta nhanh chóng lách người đánh trống lảng.
"Á sếp kiếm Minh Ánh đúng hông, không làm phiền hai người em có việc đi trước ạ." Rồi cao chạy xa bay.
.....
"Sao vậy, có người kiếm chuyện với em hả?" Gia Khiêm nhẹ nhàng ngồi bên cạnh cậu, bàn tay ấm áp vuốt ve da mặt non mịn. "Cần anh xử lý giúp không?"
Đào Minh Ánh dẩu môi, dù là đang giận vô cớ nhưng nghe vậy cũng nhịn không được cả người mềm nhũn ra. Cùng một cách hỏi mà rõ ràng từ miệng người yêu lại, ừm, ngọt ngào hơn hẳn. Lần đầu tiên trong cuộc đời, cậu đã biết "trọng sắc khinh bạn" là như thế nào.
Cậu lại quay sang nhìn Gia Khiêm, trong phút chốc lại nhớ tới lời của Noah, không lẽ mình... nứng lồn thật?! Ham muốn tình dục cùng cơn ghen hòa lẫn vào nhau khiến cậu khó chịu cực kỳ, như thể có một khối đá nghẹn ứ nơi cổ họng. Nếu không phá vỡ nó có lẽ cậu sẽ phát điên mất. Hơn hai mươi năm trong cuộc đời, đây là lần đầu Đào Minh Ánh trải qua thứ cảm xúc phức tạp như thế này. Cậu có chút lúng túng, lại thôi nhìn vào mắt người đàn ông mà vùi mặt vào vai hắn cất giọng lí nhí.
"Em muốn anh.."
.....
Gia Khiêm dán lưng lên vách buồng vệ sinh, miệng không nhịn được mà khẽ rít từng cơn bởi khoái cảm nửa thân dưới. Lần đầu tiên được người yêu bú cặc trong nhà vệ sinh công ty giữa giờ nghỉ trưa không ngờ lại kích thích như thế này.
Đào Minh Ánh ra sức bú mút cặc đàn ông đầy say mê. Nuốt thật sâu rồi nhả dần ra mút quy đầu. Ngay cả hai viên bi thịt cũng được cậu tắm táp kỹ càng, miệng bú dái thì tay sục cặc, miệng bú cặc thì tay bóp dái. Hầu hạ hắn sung sướng đến mức phải thở dốc liên tục.
"Ah- cục cưng bú giỏi thật. Um.. ah... sâu chút nữa được không em... ưm."
Âm thanh gợi cảm cùng mùi đàn ông nồng nặc khiến chàng trai trẻ càng mê mẩn, cậu ra sức nuốt vào mỗi lúc một sâu hơn nữa.
Chính thức yêu đương cũng đã hơn bốn tháng nhưng số lần quan hệ tới nay cũng chỉ hai ba lần và đều do Gia Khiêm chủ động. Thật ra bản thân Đào Minh Ánh muốn nhiều hơn thế nữa, nhưng vì ngượng mà không dám nói ra, cũng không biết phải chủ động như thế nào. Đến khi ghen và nghẹn mới có thể bày tỏ ham muốn của mình.
"Ưn ưn..."
Từng tiếng mút chùn chụt vang lên. Nhìn phần lông nơi gốc dương vật, bên trong bản năng thôi thúc Đào Minh Ánh nuốt thứ to lớn kia sâu hơn nữa, cậu phải chinh phục tới nơi đó, nơi tỏa ra mùi hương mạnh mẽ của giống đực. Gương mặt cậu vùi vào háng của người đàn ông, cổ họng không ngừng co bóp lấy quy đầu của hắn, Gia Khiêm trán ướt đẫm mồ hôi cố nhịn cơn xuất tinh lại, nhanh chóng rút cặc ra khỏi cái miệng yêu tinh dâm đãng kia khiến Đào Minh Ánh phải ngẩn người vì bất ngờ ngoài ý muốn.
"Anh muốn xuất trong lồn em."
Áo quần của Đào Minh Ánh bị người đàn ông giật mở một cách đầy thô bạo, đây là lần đầu tiên cậu thấy ánh mắt hắn điên cuồng đến thế này, giống như chậm trễ chỉ một giây thì hắn sẽ nổ tung mất. Gia Khiêm để cậu chống tay lên tấm vách đưa lưng về phía hắn, cái mông tròn trịa của cậu dán vào háng của người đàn ông mà ngoe nguẩy cọ vào ngọn núi sừng sững của hắn.
"Mau lên đi anh em chịu không nổi nữa rồi, em muốn cặc, anh đâm cặc vào lồn em đi-- Oahhh~ lớn quá anh ơi... em đau...ư..."
Dù đã ướt đẫm vì nứng nhưng lần xâm nhập này có chút mạnh bạo khiến Đào Minh Ánh phải kêu thút thít co rút lỗ lồn lại.
Lúc bình thường khi quan hệ Gia Khiêm rất dịu dàng nhưng lúc này bị cậu kích thích như vậy bao nhiêu dịu dàng cũng bị vứt xó đi mất. Hắn giữ chặt lấy eo cậu mà nắc từ phía sau như chó đực động dục. Lần đầu chơi doggy cùng em người yêu làm hắn càng phấn khích hơn bao giờ hết, cái mông căng tròn liên tục tâng nẩy đập vào háng của người đàn ông vang lên âm thanh phành phạch làm hắn càng nứng càng dập điên cuồng hơn nữa.
"Đau hả? Này thì muốn cặc này! Con cặc này là của em tất mau banh cái lỗ lồn ra mà tận hưởng!"
"Aaa anh ơi chậm lại ưm a... chậm lại một chútt.. Ưm... Hôn em đi.."
Gia Khiêm vừa dập vừa hôn cậu, vì kề sát để hôn nên cặc không thể vào sâu trong lồn được. Hắn nâng một chân của cậu lên để dễ dàng hành sự. Thân thể Đào Minh Ánh bị người đàn ông chiếm giữ hoàn toàn, cậu chỉ có thể tựa vào vách rên rỉ với vẻ mặt pha lẫn chút bất mãn.
"Đừng... ưm... đừng kiểu này... ahh.. nữa mà... Em-em ưm ưm... em muốn nhìn mặt anh..."
Cậu thật sự rất yêu vẻ mặt trong lúc làm tình cuồng nhiệt của hắn. Bởi vì Gia Khiêm rất đẹp trai, gương mặt của hắn lúc làm việc, lúc ăn uống, tất cả mọi người đều có thể thấy được. Tuy nhiên chỉ có mình cậu mới có thể thấy được một mặt khác của hắn trong lúc yêu đương ân ái, đó là lúc cậu thật sự cảm nhận được rằng người này duy nhất thuộc về mình.
Đào Minh Ánh toàn thân run rẩy, hai chân dường như chẳng còn chút sức lực nào, khi cậu tưởng như sắp gục ngã bởi khoái cảm cực đại thì Gia Khiêm đã xoay người cậu lại rồi ôm lấy thân thể mềm mại bế lên, cậu chỉ có thể thuận theo ôm chặt lấy hắn. Sức nặng đổ dồn về nơi kết hợp khiến cho cặc càng đút sâu vào lồn hơn nữa. Đào Minh Ánh còn chưa kịp làm quen với tư thế mới thì con cặc gân guốc lại khoan ầm ầm vào lỗ lồn không thương tiếc.
"Giờ thì nhìn rõ rồi chứ? Urgh, em lại siết chặt nữa rồi này."
"Ôii~ sâu quá... anh xuyên thủng cả người em mất... ah ah ah... em sướngg.. ưm..."
Bản thân Đào Minh Ánh không có chút kinh nghiệm nào trong tình yêu lẫn tình dục, đây là mối tình đầu của cậu. Mỗi ngày ở bên người đàn ông đẹp trai này cậu càng khám phá thêm nhiều thứ mới mẻ, trong tình yêu lẫn tình dục. Sự hạnh phúc trong tình yêu càng làm cho tình dục trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết, Đào Minh Ánh chỉ có thể để cho bản thân chìm đắm trong đó.
Đôi vú to dần thoát li khỏi lớp vải dày mà nẩy theo từng cú nhấp bên dưới, hai cái núm hồng hồng cạ lên phần ngực áo sơ mi của người đàn ông khiến hắn lẫn chủ nhân của cặp vú đều ngứa ngáy. Gia Khiêm có chút khó chịu, dù đụ lồn trong tư thế này cũng rất sướng nhưng không thể bóp nắn vú em người yêu được. Hơn nữa không gian lại chật hẹp, muốn đổi nhiều kiểu đụ cũng không tiện. Có lẽ Đào Minh Ánh cũng có cảm giác tương tự, cậu đã quen với việc nằm trên chiếc giường rộng rãi của người yêu, dạng háng để cặc người yêu đâm vào lồn dâm trong khi vú dâm được miệng và tay người yêu thay phiên chăm sóc, cho nên lúc này việc cạ núm vú tìm chút sướng với cậu chẳng khác nào cực hình cả.
"Anh ơi... oh ah... em ngứa vú quá... em muốn anh bú vú em... chơi núm vú em đi mà... "
Gia Khiêm ôm lấy con mèo đang phát dâm trong lòng, trái tim trong lồng ngực đập mạnh như muốn vỡ tung ra. Động tác càng suồng sã nắc lồn như muốn xuyên thủng cả người cậu, hai vú dâm chịu lực tác động nẩy đập vào ngực hắn liên hồi. Đào Minh Ánh toàn thân đều phụ thuộc vào người đàn ông, cậu chỉ có thể dùng tay chân ôm chặt lấy hắn, co thít lỗ thịt kẹp lấy cặc bự của hắn, rên rỉ bên tai hắn để bày tỏ cảm xúc của mình.
"K-khoan... anh chờ chút đã... ư... đừng mà... sẽ-sẽ bị... ưm... bị phát hiện mất... hức..."
"Tôi cần 'xả lũ' chút, cậu có đi chung không?"
"Đi chứ, tôi cũng nhịn nãy giờ."
Tiếng trò chuyện cùng những bước chân bên ngoài hành lang làm Đào Minh Ánh giật mình, cậu dùng chút sức lực lay Gia Khiêm nhưng hắn vẫn bỏ ngoài tai mà tiếp tục đụ lồn cậu.
"Anh- umm hum.."
Khi âm thanh nói cười cùng bước chân lại càng gần, Gia Khiêm dùng môi mình chặn những tiếng rên khẽ của cậu. Hôn môi mút lưỡi đầy say mê trong khi thân dưới vẫn không quên nhiệm vụ hành hạ lỗ lồn đáng thương. Mãi đến khi những người bên ngoài đi xa, hắn mới tha cho đôi môi cậu.
"Bé ngớ ngẩn, anh đã để biển báo đang dọn vệ sinh từ đầu rồi. Em nghĩ anh sẽ để người ta vào đây nhìn người yêu anh phơi lồn cho đàn ông đụ à?"
"Anh mới ngớ ngẩn á! Anh là đồ ngốc! Tui ghét anh...Hyahhh~" Đào Minh Ánh giận lẫy đấm vào vai hắn nhưng Gia Khiêm rất nhanh nhấp một cú thật sâu vào điểm G như nhắc cho cậu nhớ rằng ai mới là kẻ cầm quyền ở đây.
"Ghét mà lồn lại bú cặc dữ dội thế này, nói dối là không tốt đâu cục cưng." Gia Khiêm vận dụng hết sức mạnh cơ bắp của mình mà chạy nước rút, cặc đóng vào lồn huỳnh huỵch khiến chàng trai trẻ yếu thế tuôn nước mắt giàn giụa vì sướng tê người.
Trong giây lát, Đào Minh Ánh cảm thấy mình thật điên rồ. Vì yêu hắn mà cậu có thể làm những chuyện mà bất cứ ai biết đến cậu sẽ chẳng thể nào nghĩ tới được. Ngay cả bản thân cậu cũng không ngờ mình có thể dâm đãng túng dục đến thế này. Nhưng cũng chỉ là thoáng qua trong một hai giây bởi vì khoái cảm mà hắn đem tới cho cậu quá mãnh liệt, làm cậu không còn có thể nghĩ đến việc gì khác ngoài ham muốn tình dục đang bùng cháy trong người.
"Kh-không... ư... anh ơi em muốn... ah ah... em muốn ra... ha ah..." Sau một giai đoạn giằng xé vừa sướng vừa khổ, Đào Minh Ánh căng cứng cả người trong hơi thở gấp gáp. Cậu không muốn làm bẩn đồ nhưng người đàn ông dường như đã bị ác quỷ dâm tà che mù mắt, hắn đặt cậu tựa lưng vào tấm vách buồng hông vẫn nắc mạnh biểu lộ rõ sẽ không buông tha cho lồn nhỏ đáng thương.
"Ra đi em... ah... tưới nước lồn lên người anh đi."
Người đàn ông điển trai thì thầm vào tai cậu, giọng hắn ồm ồm đi bởi tác dụng của tình dục nhưng khi nó đến tai cậu, đó là một sự hấp dẫn chết người.
"E-em không- Áahhh"
Con cặc dưới háng đỉnh vào điểm nhạy cảm, Đào Minh Ánh không thể nhịn nổi mà thét lên một tiếng bởi cảm giác đạt cực khoái. Những ngón chân cậu theo phản xạ co quắp lại, tinh dịch loãng phụt ra trên một mảng vạt áo sơ mi, nước lồn tuôn ào ạt chảy dọc xuống bắp đùi non nịn, thấm vào quần của cả hai. Lỗ lồn theo đó càng thắt chặt như muốn nghiền nát vật thể lạ cương cứng ở bên trong, vách thịt ôm sát lấy từng mi-li-mét của khúc thịt, ôm cả những rãnh dương vật lẫn những đường gân dữ tợn. Bên trong lồn nóng như lò nướng, chẳng ai có thể rõ cái nóng đó là vì cường độ ma sát, vì lồn hay là vì cặc nữa.
Hô hấp của người đàn ông dần nặng nề, hắn nhắm chặt mắt ôm ghì lấy thân thể mềm mại đụ lấy đụ để. Cuối cùng trước những cú co bóp của vách lồn, cặc Gia Khiêm cũng nhanh chóng xuất tinh ngập khoang tử cung. Đầu óc của hắn như thể là một hồ nước rộng lớn và... chẳng còn thứ gì, hoàn toàn trống rỗng. Cơn cực khoái kéo dài nhiều phút, Đào Minh Ánh sau khi lên đỉnh chẳng còn chút sức lực nào. Cảm giác như bản thân vừa chinh phục đỉnh núi cao nhất thế giới sau nhiều ngày đi đường vất vả, cậu mơ màng nhìn người đàn ông đã cho cậu thêm một lần sex đầy tuyệt vời rồi nhanh chóng... chìm vào trong giấc ngủ.
.....
Mở mắt tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon lành không mộng mị, cả người sạch sẽ trong bộ đồ ngủ lụa đầy thoải mái, được bao phủ bởi chăn ấm nệm êm, không khí ấm áp trong lành, không khó để Đảo Minh Ánh nhận ra mình đang ở trong phòng ngủ của Gia Khiêm. Nhất là khi hắn đang nằm cạnh bên cạnh say giấc vô cùng bình yên.
"Khoan đã..." Đào Minh Ánh tự hỏi phải chăng có điều gì đó không đúng.
Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, trời hôm nay đầy sao, cùng những ánh đèn của những tòa nhà lân cận khiến thành phố về đêm càng thơ mộng lộng lẫy.
"Anh! Anh! Anh! Mau mau dậy! Sao em lại ở đây? Em còn phải làm việc mà!"
Gia Khiêm vừa chợp mắt được nửa giờ thì bị em người yêu điên cuồng lay tỉnh, hắn có chút bất mãn nhưng vẫn phải thức dậy.
"Anh cáo bệnh cho em rồi. Làm như em có thể làm việc tiếp ấy." Hắn phì cười xoa đầu cậu. "Giờ dậy rồi thì ăn cháo cho dễ tiêu nhé? Em muốn cháo lươn hay cháo cá nè cục cưng."
Đào Minh Ánh nửa giận nửa thấy phiền, bởi vì hắn đẹp trai nên lúc nào cậu cũng sẽ thỏa hiệp. Cậu lại ngã xuống nệm kéo chăn trùm kín người rầu rĩ.
"Không. Em muốn ăn mắm chưng. Mở nắp ra cho thúi hết nhà anh luôn."
Gia Khiêm nén cười, biết cậu đôi khi sẽ nói mấy lời như giận lẫy nhưng hắn lại thấy cậu càng đáng yêu. Không nhịn được liền nhào tới ôm ấp cưng nựng.
"Được rồi được rồi. Ngày mai nghỉ lễ, hàng xóm về quê hết rồi anh làm cho."
Đào Minh Ánh ở trong chăn nóng ran cả mặt, vốn dĩ nói chơi thôi chứ ai lại muốn ăn cái đó cùng người yêu chứ, ngon nhưng mà sau đó không có hôn được! Trong lúc cậu vẫn đang ngổn ngang suy nghĩ thì hắn lại tiếp tục tấn công.
"Anh đã hướng dẫn cho Jay xong rồi, giờ cậu ấy sẽ theo sự dẫn dắt của người khác. Từ giờ ít nhất để anh ở cạnh em trong mấy bữa ăn uống cùng cơ quan nhé?"
Đến đây tim Đào Minh Ánh đã tan chảy thành nước, cậu khẽ gật đầu, kéo chăn xuống chỉ chừa đôi mắt lại nói lí nhí.
"Em ăn cháo lươn. Muốn uống nước nha đam nữa."
Gia Khiêm nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại, vừa vào đến bếp chuẩn bị làm đồ ăn thì có tiếng chuông cửa.
Người trẻ tuổi vừa vào cửa liền không kiềm được cảm giác bức bối trong lòng. Trên người vẫn là bộ tây trang vì anh vừa từ công việc chạy sang. Anh đối mặt với Gia Khiêm, trong đầu cố sắp xếp từ ngữ nhưng nhìn vẻ mặt bình thản của hắn, anh lại càng bối rối thêm.
Trên kệ còn có một vài đôi giày, dép nhỏ hơn của Gia Khiêm một size. Gia Bảo nuốt nước bọt, lấy hết bình tĩnh đối mặt cùng người đàn ông.
"Anh hai, Minh Ánh ở đây đúng không? Em thấy hết rồi, anh... ôm em ấy... còn hôn. Anh biết đó là vợ sắp cưới của em mà? Sao anh có thể lảm vậy với em chứ?!"
Trái ngược với em trai cảm xúc hỗn tạp, Gia Khiêm vẫn bình tĩnh tự nhiên như thể đang nói về thời tiết, anh khoanh tay trước ngực cười khẽ.
"Hứa hôn cho đến nay cũng chỉ là lời nói suông, không thể sánh bằng chuyện em ngủ với chị dâu suốt mấy năm trời."
____________________________
Đợi tui rặn xong tập 3 tui mần motif thầy-trò liền ;;w;;
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...