Dung Tiểu Kỳ nhìn màn hình laptop, bất tri bất giác tới hừng đông, phòng khách im ắng, thậm chí có thể nghe tiếng kim đồng hồ treo tường tích tắt.
Dung Tiểu Kỳ nằm ngửa trên sô pha nhìn trần nhà tối như mực, bỗng nhiên nhớ tới thời điểm nàng vừa về nhà, Trạm Hải Lam hỏi nàng cùng Trang Uẩn Nhiên hợp tác có vui vẻ không.
Đối với Trạm Hải Lam mà nói, giữa nàng cùng Trang Uẩn Nhiên nhất định rất khó xử đi.
Dung Tiểu Kỳ thở dài, nếu như để Trạm Hải Lam biết một mặt khác của Trang Uẩn Nhiên, chị ấy đại khái sẽ rất khổ tâm.
Cho nên hiện tại bản thân nhịn một chút thì tốt rồi, mặc kệ Trang Uẩn Nhiên muốn làm cái gì, chỉ cần không khiến Trạm Hải Lam đến mức khó xử thì được rồi.
Dung Tiểu Kỳ đứng dậy trở lại phòng ngủ, Trạm Hải Lam vừa lúc trở mình, Dung Tiểu Kỳ phủ xuống nhìn nàng, nhẹ nhàng hôn hôn trán nàng một cái, nói: "Chị đang nằm mơ sao, có hay không mơ tới em?"
Dung Tiểu Kỳ nói liền nằm xuống ngủ ở bên người Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam hô hấp ngay trước mắt chậm rãi phập phồng, Dung Tiểu Kỳ nắm tay nàng, chậm rãi nhập miên.
Sáng hôm sau, lúc Dung Tiểu Kỳ vừa thức dậy đã thấy Trạm Hải Lam mang y phục tới, nàng mỉm cười nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói rằng: "Chị đặt may y phục mới cho em, đến nhìn xem."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Đặt may?"
Trạm Hải Lam gật đầu: "Em hiện tại trang phục phí cùng trang sức đều do công ty chi trả, cho nên em có thể tùy ý phát huy."
Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Bỗng nhiên nghĩ em hảo may mắn, đây là phúc lợi của Ảnh hậu sao?"
"Ừ, đây là kiểu dáng Âu Mỹ, em tới thử xem, nếu như không hợp liền lập tức đổi lại."
Trạm Hải Lam đem y phục đặt ở bên người Dung Tiểu Kỳ.
Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống, cầm lấy nhìn: "Wow, kiểu dáng này em tại sàn biểu diễn thời trang thấy qua, lúc đó cũng rất muốn..."Dung Tiểu Kỳ nói đến đây, liền giương mắt nhìn Trạm Hải Lam: "Em nhớ kỹ hôm đó chị cùng em đến xem..."
Trạm Hải Lam mỉm cười không nói, Dung Tiểu Kỳ hoài nghi: "Sẽ không phải em nói thích qua, cho nên chị mới..."
"Em nếu như nói qua, em sẽ không nhớ rõ sao?" Trạm Hải Lam hời hợt phản vấn.
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Vậy chị thế nào sẽ như thế trùng hợp đặt ngay mẫu em thích?"
Trạm Hải Lam ngồi vào bên người Dung Tiểu Kỳ: "Thời điểm em xem đến kiểu dáng này con mắt rõ ràng sáng một chút, chị đương nhiên sẽ biết."
Dung Tiểu Kỳ cười, Trạm Hải Lam thật đúng là cẩn thận tỉ mỉ.
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều, thừa dịp mới ra thì mặc đi, không thì chậm sẽ bị đụng hàng."
Dung Tiểu Kỳ không quan tâm nói: "Đụng hàng thì đụng hàng đi, mỗi người đều có bản sắc riêng mà."
"Em hiện tại giá trị không giống, y phục không thể tùy tiện, đụng hàng càng tối kỵ, không thể làm truyền thông nắm ngạnh như vậy."
Dung Tiểu Kỳ thở dài: "Hình như bị ràng buộc quá nhiều, thật có chút không biết theo ai."
Trạm Hải Lam ôm Dung Tiểu Kỳ: "Chị đương nhiên biết em dù mặc cái gì cũng sẽ xinh đẹp động nhân, thế nhưng để củng cố danh hiệu thật vất vả, nhiều nỗ lực một chút cũng là đáng giá."
Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Em biết."
Trạm Hải Lam hôn hôn Dung Tiểu Kỳ: "Tiểu Kỳ, khổ cực em."
Dung Tiểu Kỳ trở lại phim trường, phát hiện Trang Uẩn Nhiên cũng không ở đây, ngồi ở vị trí tổng giám nghệ thuật chính là một nữ nhân lạ mặt, trải qua đạo diễn giới thiệu mới biết được nữ nhân này gọi Vu Vân Nhu, bởi vì Trang Uẩn Nhiên đúng lúc có việc, cho nên để cô ta tới thay vài ngày.
Dung Tiểu Kỳ nhíu mày, người gọi Vu Vân Nhu này vừa nhìn chính là cùng một dạng với Trang Uẩn Nhiên, lớn lên thanh cao lãnh diễm, ngoại trừ giọng nói nhẹ nhàng, trên cơ bản là một băng mỹ nhân.
Không xong nhất chính là, cô ta trên cơ bản cùng Dung Tiểu Kỳ không có giao lưu, mà đều trực tiếp nói lại cho đạo diễn, đạo diễn lập tức thẳng kêu 'cắt', Dung Tiểu Kỳ đến hơn 12 giờ mới qua một cảnh quay, mà nguyên nhân bị kêu 'cắt' đều xoay quanh y phục với nhan sắc không hợp, trang dung không tốt, bối cảnh phải đổi.
Vu Vân Nhu này, là Vu bà từ giáo phái Trang Uẩn Nhiên đưa đến ám nàng!
"Vu Vân Nhu tiểu thư." Dung Tiểu Kỳ tại thời gian nghỉ trưa rốt cuộc tìm được Vu Vân Nhu, lúc này cô ta đang ngồi nhàn nhã uống nước trái cây, "Cô có chuyện không thể sớm câu thông sao? Toàn bộ hiệu suất đều bị cô kéo thấp, này đối với cô lẽ nào mới có lợi sao?"
Vu Vân Nhu nháy con mắt, nhìn qua phá lệ vô tội, dừng một chút cô ta mới nhanh đứng lên, cúi đầu nói: "Xin lỗi xin lỗi, Dung tiểu thư, tôi chỉ là...!chỉ là dựa theo lý luận trong sách..."
"Sách?" Dung Tiểu Kỳ sờ không được ý nghĩ, sách gì?
Nhìn Dung Tiểu Kỳ vẻ mặt nghi hoặc, cô ta giải thích nói: "Tôi là nghiên cứu sinh nghệ thuật cổ điển Học viện điện ảnh, bởi vì đang làm hạng mục tương quan, cho nên mới tiếp thu Trang Uẩn Nhiên tiểu thư ủy thác, tôi là lần đầu tiên chỉ đạo hiện trường, cho nên không biết hành vi bản thân ảnh hưởng đến cô..."
Vu Vân Nhu vội vàng giải thích trái lại để tâm lý Dung Tiểu Kỳ có chút hổ thẹn, suy nghĩ nửa ngày, Vu Vân Nhu chỉ là thực tập sinh, Trang Uẩn Nhiên thật đúng là sẽ tùy tiện tìm người.
Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, khoát khoát tay nói: "Quên đi, tôi chỉ là góp ý một chút..."
Vu Vân Nhu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn Dung Tiểu Kỳ thử hỏi: "Dung tiểu thư, cô ngày thường đều xinh đẹp thế này sao?"
"Hử?" Dung Tiểu Kỳ hoài nghi bản thân nghe lầm.
Vu Vân Nhu tiếp tục nói: "Kỳ thực tôi là fan của cô, lần này sở dĩ đáp ứng Trang tiểu thư, chính là bởi vì muốn gần gũi cùng cô tiếp xúc, cô thực sự xinh đẹp, so với trên TV còn muốn mỹ..."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, những ca ngợi này nếu do những người khác nói ra, trên cơ bản sẽ bị nàng không nhìn, thế nhưng chẳng biết vì sao, Vu Vân Nhu nói sẽ khiến cho cảm giác vô cùng chân thực.
"Cảm ơn." Dung Tiểu Kỳ đạm đạm cười, "Tôi muốn đi chuẩn bị cảnh diễn buổi chiều, đi trước đây."
Vu Vân Nhu mỉm cười: "Buổi chiều thấy."
Buổi chiều tràng thứ hai Vu Vân Nhu quả nhiên sửa lại rất nhiều, Dung Tiểu Kỳ cũng tiện thể rất thuận lợi, không chỉ có đem phần buổi sáng bổ trở về, còn đuổi kịp và vượt qua tiến độ kế hoạch.
Dung Tiểu Kỳ đang muốn trở về nhà, Vu Vân Nhu đột nhiên từ phòng làm việc chạy đến, thở hồng hộc nói: "Dung tiểu thư, ngài hiện tại muốn đi đâu?"
Dung Tiểu Kỳ không có ý tứ nói: "Đừng xưng hô tôi là ngài, tôi bất quá hơn cô một hai tuổi mà thôi, gọi Tiểu Kỳ tỷ có thể."
Vu Vân Nhu do dự một hồi, nói: "Được, Tiểu Kỳ tỷ..."
Dung Tiểu Kỳ lúc này mới cười nói: "Tìm tôi chuyện gì."
Vu Vân Nhu nói: "Nếu như chị không có chuyện, em có thể mời chị uống trà sao, còn có rất nhiều chi tiết công tác, em nghĩ muốn lãnh giáo chị."
Dung Tiểu Kỳ nhìn đồng hồ, đã 6 giờ tối, Trạm Hải Lam nói qua nếu như năm giờ nàng không qua phim trường liền không cần chờ nàng, chính là không có việc gì, đáp ứng Vu Vân Nhu cũng được.
"Được rồi." Dung Tiểu Kỳ khẽ cười nói, "Bất quá phải chú ý không thể để người chụp ảnh."
Vu Vân Nhu gật đầu: "Bảo đảm sẽ không."
Dung Tiểu Kỳ cùng Vu Vân Nhu tới nhà hàng Tây rất ít người, Vu Vân Nhu giải thích nói: "Đây là nhà hàng sư tỷ của em mở, tính bảo mật nhất lưu."
Dung Tiểu Kỳ một bên nhìn, một bên nói: "Bày trí cũng rất được."
Vu Vân Nhu mang theo Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống, lúc bồi bàn đưa lên trà hoa hồng, cùng với trà hoa anh đào, Vu Vân Nhu nhiệt tình giới thiệu: "Đây là đều pha chế thủ công, vị rất không sai."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Không nghĩ cô đối với những này rất lành nghề."
Vu Vân Nhu nói: "Chỉ là sở thích cá nhân."
Dung Tiểu Kỳ cùng Vu Vân Nhu tại nhà hàng Tây dùng cơm hai tiếng đồng hồ, chờ lúc phản ứng đến đã gần tám giờ tối, Dung Tiểu Kỳ nhìn sắc trời nói: "Tôi phải đi, ngày mai còn phải quay phim."
Vu Vân Nhu rất nhanh đứng lên: "Được, em đưa chị về nhà."
Khi Vu Vân Nhu đưa Dung Tiểu Kỳ đến trước tiểu khu, Vu Vân Nhu đột nhiên gọi lại nàng: "Dung tiểu thư, em hiện tại đang viết luận văn về hiện trạng nữ diễn viên, chị có thể vì em cung cấp một ít số liệu sao?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn Vu Vân Nhu, nghĩ kỳ quái: "Số liệu gì?"
Vu Vân Nhu mỉm cười: "Cũng không phải cái gì then chốt, đại khái như: lần đầu tiên diễn xuất cảm xúc thế nào, bộ phim thứ nhất làm sao nhận được, à, em có một phần vấn đáp."
Vu Vân Nhu nói thì từ trong túi xách lấy ra một bìa sơ mi đưa cho Dung Tiểu Kỳ: "Mặt trên có đề mục cụ thể, chọn tuyển hạng liền có thể."
Dung Tiểu Kỳ tiếp nhận tới: "Được, tôi ngày mai cho cô."
Trạm Hải Lam công tác đến khuya mới về nhà, vừa vào cửa thì thấy Dung Tiểu Kỳ ghé vào trên sô pha viết cái gì.
Trạm Hải Lam đi tới phủ phủ thắt lưng nàng: "Đang làm cái gì?"
Dung Tiểu Kỳ cúi đầu nói: "Trả lời phần vấn đáp."
Trạm Hải Lam một bên cởi áo khoác một bên hỏi: "Đâu tới phần vấn đáp?"
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, nói: "Phim trường tới một nghiên cứu sinh, cô ta nói là đi thực tế phim trường để viết luận văn."
"Nghiên cứu sinh?" Trạm Hải Lam nghĩ kỳ quái, "Chị không có nghe đạo diễn nói qua."
Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, nói: "Là thay Trang tiểu thư tạm thời làm tổng giám nghệ thuật."
- ---------------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...