Dung Tiểu Kỳ cắn răng, tuy rằng cũng không phải lần đầu tiên cùng Trạm Hải Lam ôm, thậm chí chuyện so với ôm càng đi xa hơn đều đã làm.
Thế nhưng hiện tại là ở trước màn ảnh, xung quanh còn có đạo diễn, camera, nhân viên phim trường, trợ lý, một đống lớn người nhìn, Trạm Hải Lam làm sao có thể bình tĩnh thản nhiên như vậy?
Còn dường như không có việc gì nói "Em thả lỏng, ôm chị đi." Đây căn bản là trắng trợn khiêu khích.
Dung Tiểu Kỳ chầm chậm đi tới trước mặt Trạm Hải Lam, nửa chân quỳ trên giường, Trạm Hải Lam cũng đã đưa tay ôm lấy cổ nàng.
Dung Tiểu Kỳ trong lòng cả kinh, còn chưa kịp thoát ra, cả người liền bị Trạm Hải Lam nhẹ nhàng đặt ở trên giường.
"Chị làm gì?" Dung Tiểu Kỳ buồn bực nhìn Trạm Hải Lam.
Trạm Hải Lam hơi mỉm cười cũng không đáp lại, trái lại nhẹ nhàng nhích thân thể tiến đến trước mặt Dung Tiểu Kỳ, cuối cùng tới gần bên tai nàng nói: "Diễn xuất mà thôi, Dung tiểu thư, em đang khẩn trương sao?"
Dung Tiểu Kỳ mặt đỏ lên: "Em không có."
Trạm Hải Lam nhàn nhạt cười, nhìn Dung Tiểu Kỳ nói: "Nếu không khẩn trương, em đỏ mặt cái gì?"
"Hiện tại nhiệt độ không khí cao, em đương nhiên mặt đỏ." Dung Tiểu Kỳ nói.
Trạm Hải Lam nha một tiếng: "Như vậy em hiện tại tứ chi cứng ngắc, cũng là bởi vì nhiệt độ không khí cao sao?"
Trạm Hải Lam nơi chốn nói lời trêu chọc, Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, căn bản là không biết nên đáp trả thế nào, hơn nữa lúc này ngôn ngữ hẳn là không có ý nghĩa gì.
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, hiện tại không cần cùng Trạm Hải Lam giao lưu, bất luận giao lưu gì đều là phí công vô dụng, chỉ cần hảo hảo mà diễn tốt cảnh quay này là được rồi.
Dung Tiểu Kỳ đưa tay phủ thân thể Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam cũng không có phản kháng, trái lại thả lỏng thân thể, phảng phất cho phép Dung Tiểu Kỳ tiến thêm một bước hành động.
Dung Tiểu Kỳ tâm nhéo, hai tay vây quanh Trạm Hải Lam, đang muốn đem Trạm Hải Lam hướng bên người đẩy ngã, Trạm Hải Lam nhưng ngăn cản nàng, xoay người thì đem nàng đặt ở dưới thân.
"Chị..." Dung Tiểu Kỳ cả kinh, Trạm Hải Lam lúc nào thì động tác trở nên lưu loát như thế.
Trạm Hải Lam dù bận vẫn ung dung nói: "Em quên sao, chị chỉ là dùng lưng ra sức, lại minh xác nói, là chị đang mang em diễn, đương nhiên là chị ở trên, em ở dưới."
Dung Tiểu Kỳ nhịn không được nói: "Chị chừng nào thì ở mặt trên qua?"
Trạm Hải Lam một chút cũng không giận, chỉ khí định thần nhàn nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Dung tiểu thư, chị hiện tại đối với chuyện cá nhân của em không có hứng thú, chị chỉ muốn xác định em là không thể trong vòng ba lần 'cắt' qua cảnh quay này, chị không muốn buổi tối bởi vì diễn xuất tăng ca."
Dung Tiểu Kỳ liếc Trạm Hải Lam: "Chị ý tứ là ba lần 'cắt' nếu có đều là bởi vì em?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Nhìn biểu hiện của em, nếu như chị không có nhớ lầm, đây là lần đầu tiên em ở trước màn ảnh diễn cảnh đại chừng mực, chị đối với em cũng không có chờ mong rất cao."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, phản bác: "Ít khinh thường người."
Trạm Hải Lam giơ giơ lên mi, Dung Tiểu Kỳ đưa tay ôm lấy cổ nàng, nhãn thần thâm trầm nhìn nàng, lập tức đem nàng kéo xuống hôn môi.
Trạm Hải Lam ngược lại cũng không hàm hồ, phi thường phối hợp Dung Tiểu Kỳ, trái lại là Dung Tiểu Kỳ tâm sinh nghi hoặc, Trạm Hải Lam hiện tại hình như là một người khác, cùng Trạm Hải Lam trước đây căn bản không phải một người.
Một cái hôn sâu kết thúc, Dung Tiểu Kỳ lúc này mới nhớ tới rất lâu rồi không có giống như vậy hôn Trạm Hải Lam, môi Trạm Hải Lam vừa mềm mại vừa ấm áp, chỉ cần nhẹ nhàng đụng tới sẽ như có từ lực làm cho lưu luyến không rời, thế nhưng...!
Hiện tại cũng không phải thời điểm lưu luyến không rời.
Hơn nữa lúc hôn môi, Dung Tiểu Kỳ hoàn toàn không biết nên làm như thế nào, nàng tựa như một cái mối tình đầu thiếu nữ, có như vậy một cái chớp mắt ngay trước mặt Trạm Hải Lam hoảng thần.
"Theo động tác chị tới, em biểu tình đúng chỗ liền được." Trạm Hải Lam lo lắng phủ sát vào bên tai Dung Tiểu Kỳ, "Đạo diễn sẽ không đem toàn bộ cảnh quay đều dùng, hắn chỉ dùng mấy cảnh quay tương đối có cảm giác, cho nên...!thả lỏng."
Thanh âm Trạm Hải Lam vừa thanh vừa nhẹ, nghe vào trong tai Dung Tiểu Kỳ phá lệ nhẵn nhụi ôn nhu, lúc Dung Tiểu Kỳ theo động tác Trạm Hải Lam làm ra biểu tình bỗng nhiên hồi ức đêm cùng Trạm Hải Lam có quan hệ xác thịt, tựa hồ cũng như bây giờ say đắm mê ly, chỉ bất quá thân thể Trạm Hải Lam không giống như bây giờ mềm mại.
"Đừng loạn nghĩ, chị nói qua em phải thả lỏng." Trạm Hải Lam hợp thời nhắc nhở Dung Tiểu Kỳ, "Em còn ngại đạo diễn hài lòng, muốn tới một lần nữa sao?"
Dung Tiểu Kỳ cắn răng: "Chị đương nhiên có thể thả lỏng."
Trạm Hải Lam nói: "Đừng nói như chị chiếm tiện nghi, bộ phim này chị cũng không đề tên, cũng không tiếp thu trả thù lao.
Tiểu Kỳ, nếu như đổi làm người khác, em sẽ càng thả lỏng hay càng khẩn trương đây?"
Dung Tiểu Kỳ nhất thời sửng sốt, còn không có phản ứng đến, Trạm Hải Lam đã phủ xuống kiềm chế hơn phân nửa thân thể nàng, song song tại trán cùng gương mặt nàng tinh tế mật mật in lại môi hôn.
Dung Tiểu Kỳ có chút hoảng hốt, tâm thần rung động, có như vậy một cái chớp mắt, nàng sản sinh ảo giác cảnh này là chân thật.
Lúc nào, trong tình huống gì Trạm Hải Lam đã từng như vậy hôn môi nàng, làm nàng cảm giác được Trạm Hải Lam nguyên bản đều không phải Trạm Hải Lam nàng nhận thức.
Có thể một lần cũng không có, ảo tưởng chung quy là ảo tưởng, Trạm Hải Lam sẽ không cùng nàng có quan hệ thân mật như vậy, các nàng đích xác từng có da thịt chi thân, thế nhưng hoàn toàn đều không phải thân mật loại kia.
Huống chi hiện tại, giữa các nàng còn có một Trang Uẩn Nhiên lúc ẩn lúc hiện.
Dung Tiểu Kỳ đang hoảng thần, bỗng nhiên cảm giác được thân thể Trạm Hải Lam chậm rãi đi xuống tìm kiếm, Dung Tiểu Kỳ cả kinh, muốn thẳng ngồi dậy ngăn lại Trạm Hải Lam, lại nghe thấy thanh âm đ*o diễn.
"Được, rất có cảm giác, Hải Lam tiếp tục, đúng, tay đi phía bên trái một chút, đúng, là cảm giác này, bảo trì."
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, tay Trạm Hải Lam đã bắt đầu không thành thật, trên người các nàng có che chăn, đạo diễn đương nhiên nhìn không thấy trong chăn xảy ra cái gì, Trạm Hải Lam công nhiên...!là đoán chắc nàng sẽ không phản kháng sao?
Trạm Hải Lam nữ nhân này, căn bản là quan báo tư thù.
Dung Tiểu Kỳ tâm tình khẩn trương, thế nhưng không thể làm bất luận cử động gì phản kháng, bởi vì nếu nàng để cho đạo diễn kêu 'cắt', như vậy khẳng định sẽ đưa tới lí do Trạm Hải Lam càng thêm không xem trọng nàng.
Căn bản là không có đường sống cãi lại, nàng mới không muốn kết quả này.
Thế nhưng...!
Nếu như muốn một lần diễn liền qua, cũng chỉ có thể cho phép Trạm Hải Lam như vậy chạm vào sao?
Dung Tiểu Kỳ dư quang phiêu đến hơn phân nửa lưng lộ ra của Trạm Hải Lam, cốt hình thon gầy cùng da thịt oánh nhuận rất đẹp mắt, thế nhưng hiện tại nàng căn bản không có tâm tình thưởng thức mỹ cảnh này.
Nàng rất rõ ràng cảm giác được tay Trạm Hải Lam vẫn xuống phía dưới, một mực như có như không chuyển vòng vòng chỗ mẫn cảm, như có như không trêu chọc gây xích mích.
Dung Tiểu Kỳ dùng toàn lực mới nhịn xuống không cho Trạm Hải Lam thực hiện được ý đồ.
Thế nhưng Trạm Hải Lam hình như có thể đọc hiểu thân thể của nàng, thực sự làm cho toàn bộ thân thể nàng dưới thân nàng ấy trằn trọc phập phồng, ba đào gợn sóng.
Đáng ghét...!
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, cảm giác cái trán đã xuất mồ hôi.
"Ok! Qua!" Thanh âm Từ Chi Hoán rốt cuộc xuất hiện.
Trạm Hải Lam quả nhiên giống như là nhận được mệnh lệnh, dừng lại, Dung Tiểu Kỳ thở ra một hơi rất lớn, thả lỏng thân thể tê liệt ngã xuống trên giường đạo cụ.
Mà Trạm Hải Lam đã mặc áo tắm, dường như không có việc gì mỉm cười xuống giường đi cùng đạo diễn nói chuyện.
Từ biểu tình của Từ Chi Hoán có thể thấy được, hắn đối biểu hiện của Trạm Hải Lam phi thường thoả mãn.
Dung Tiểu Kỳ chỉ cảm thấy mình như lọt vào trong cái tròng của Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam thế nào khả năng sẽ đơn giản đáp ứng điều kiện của nàng, cho dù đáp ứng rồi cũng tuyệt đối sẽ giấu giếm âm mưu cùng bẫy rập.
Như hiện tại là cái này.
Dung Tiểu Kỳ đầy bụng oán khí trở lại phòng nghỉ, mới vừa ngồi xuống, Trạm Hải Lam đã đẩy cửa vào.
"Em có ổn không?" Trạm Hải Lam mở miệng hỏi, thanh âm nhè nhẹ.
Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trạm Hải Lam: "Chị hiện tại thoả mãn sao?"
Trạm Hải Lam hỏi: "Chị thoả mãn cái gì?"
"Chị vừa rồi, diễn giả làm thật, còn không thoả mãn sao?" Dung Tiểu Kỳ lẽ thẳng khí hùng.
Trạm Hải Lam nheo mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ, đến gần nói: "Tiểu Kỳ, chị chỉ là muốn cho em càng nhập vai mà thôi.
Thuận tiện nhắc tới, em làm người mới diễn cảnh như vậy, rất chuyên nghiệp."
Đây là bị chà đạp một phen sau đó cho...!khỏa đường ăn sao?
Dung Tiểu Kỳ trầm mặc một trận mới mở miệng: "Em hiếm lạ chị biểu dương em? Lời của chị câu nào thật câu nào giả, chị muốn em làm sao tin tưởng chị?"
Trạm Hải Lam nghiêng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ, để sát vào mặt của nàng: "Chị không muốn người khác chạm em, cho nên mới đáp ứng yêu cầu của em, em nhất định không biết đi?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Chị nói cái gì?"
"Làm diễn viên diễn cảnh đại chừng mực không thể tránh được, thế nhưng...!" Thanh âm Trạm Hải Lam trầm thấp, "Em là nghệ nhân của chị, chị có quyền quyết định em dùng phương thức gì diễn xuất."
"Chị..." Dung Tiểu Kỳ còn chưa kịp nói, Trạm Hải Lam đã nắm qua cái ót của nàng, thiếp thượng môi của nàng.
- ----------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...