Lúc Dung Tiểu Kỳ kết thúc một ngày đêm công tác chán đến chết, nàng nằm trên sô pha một tay cầm tạp chí mới nhất, một bên xem quảng cáo trong tivi, đã nhất tâm đa dụng, nhưng cảm giác lại buồn chán thấu.
Sinh hoạt làm sao như thế không sức lực!
Dung Tiểu Kỳ quyết định cải biến hiện trạng, nàng rất nhanh đứng lên, hơi trang điểm một phen, liền đi nhà Bạch Ngọc Lan.
Bạch Ngọc Lan đang nghiên cứu một khoản bảo dưỡng dành cho phụ nữ có thai, đang lúc do dự bất định chợt nghe a di nói Dung Tiểu Kỳ tới, cô vui vẻ đứng lên, đi tới cạnh cửa thấy được Dung Tiểu Kỳ, lập tức nắm lấy nàng từ cửa hiên đến phòng khách, cùng nàng nói chuyện trang điểm.
Dung Tiểu Kỳ một bên nghe Bạch Ngọc Lan lải nhải, một bên cảm thán người quả nhiên phải thường xuyên vui vẻ mới tốt.
Trước đây Bạch Ngọc Lan luôn có tiếng là nữ vương mới, trên mặt không cần thượng mấy tầng phấn vẫn có thể không lo lắng mà ra ngoài, hiện tại cư nhiên thần kinh quá nhạy cảm sẽ vì mấy lọ nước hóa trang mà đắn đo nửa ngày, nàng xem qua mấy sản phẩm này trên cơ bản cũng không sản sinh bất luận tác dụng phụ gì.
"Mình nói này, cậu không phải chờ tới hậu sản mới khôi phục bình thường sao?" Dung Tiểu Kỳ đối Bạch Ngọc Lan bày ra bình bình lọ lọ cơ bản không có cách, một đống bảo dưỡng phẩm kia tươi mát vô hại thực sự làm nàng nhức đầu.
Bạch Ngọc Lan sắc mặt tốt, trong trắng lộ hồng, cô mỉm cười nói: "Mình kỳ thực không cần bảo dưỡng gì, bác sĩ nói chuẩn bị làm mẹ thân thể sẽ tự động cung cấp sung túc chất dinh dưỡng, mình là bởi vì nhàn rỗi buồn chán mới nghiên cứu những thứ này.
Cậu xem, mình bình thường không phải đi lớp học, hay bị yêu cầu nghe âm nhạc dưỡng thai, đâu còn thời gian riêng tư nữa.
Mình nếu không chừa chút thời gian cho mình, thật sự cuộc sống không còn giá trị nữa."
Dung Tiểu Kỳ liếc Bạch Ngọc Lan: "Cậu còn có thể nghĩ cuộc sống không giá trị?"
Bạch Ngọc Lan nói: "Với mình mà nói, thứ có giá trị chỉ có sự nghiệp, tiền tài, còn lại hết thảy đều là phù vân.
Bất quá, ngoại trừ một chuyện."
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Chuyện gì?"
"Đương nhiên là luyến ái, ngốc." Bạch Ngọc Lan mạn bất kinh tâm nói, sau đó lại giải thích, "Chỉ là bây giờ mình không có quyền lợi luyến ái, không giống cậu."
"Mình thì thế nào?" Dung Tiểu Kỳ có chút không rõ.
"Cậu xem vẻ mặt cậu biểu hiện chính là thiếu thốn tình cảm cần an ủi, mình nói có sai không?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Làm sao thiếu thốn tình cảm, cậu nói mò cái gì?"
Bạch Ngọc Lan cười rộ lên, vuốt bụng một hồi lâu mới nói: "Tiểu Kỳ, mình quen biết cậu rất lâu rồi, đây là lần đầu thấy cậu có biểu hiện phiền muộn như vậy, cô gái nhỏ gặp chuyện khó xử, mười phần là khổ vì tình.
Nói đi, cậu đang ái thượng danh hoa nhà ai?"
Dung Tiểu Kỳ một giọt mồ hôi lạnh thiếu chút nữa rơi xuống, Bạch Ngọc Lan nói lời này, không biết cô đoán mò hay thực sự đã nhìn ra chuyện gì, bất quá hiện tại không thể để bất kỳ ai biết được chuyện nàng cùng Trạm Hải Lam.
Theo cá tính Trạm Hải Lam, nàng ấy sẽ không cho phép việc riêng bản thân bị tiết lộ, Dung Tiểu Kỳ cũng sẽ không làm chuyện ngu ngốc mở khẩu mà chuốc lấy họa.
"Tiểu Bạch, mình chỉ là nghi hoặc ái tình là tồn tại hay mờ ảo." Dung Tiểu Kỳ tự giác đem trọng tâm câu chuyện kéo xa.
Bạch Ngọc Lan suy nghĩ một chút: "Vậy trước hết cậu phải đem nàng thượng giường rồi mới biết được."
Dung Tiểu Kỳ bất động thanh sắc: "Mình mới không sắc như cậu."
Bạch Ngọc Lan cười rộ lên: "Cậu đừng đem bản thân tưởng thành tiểu cô nương mối tình đầu có được hay không, chúng ta đều là người trưởng thành, không lấy cái này làm tiêu chuẩn, còn lấy cái gì?"
Dung Tiểu Kỳ xem thường nói: "Không biết trong đầu cậu đều là cái gì."
Bạch Ngọc Lan thấu đến, thần bí hề hề hỏi Dung Tiểu Kỳ: "Kỳ em gái nhỏ, nói cho mình biết, cậu đối phó vị cao nhân ấy thế nào rồi?"
Dung Tiểu Kỳ đứng lên thuận lợi lấy qua túi xách, giả vờ mặt không biểu tình: "Cậu hảo hảo nghỉ ngơi đi, mình về."
Bạch Ngọc Lan ngược lại cũng không ngăn cản, ở sau lưng cười đến cười run rẩy, đợi lúc Dung Tiểu Kỳ đi tới cửa mới nói: "Cùng nàng luyến ái đi, cậu đỡ phải đầy bụng phiền muộn, nhìn khiến nhân tâm phiền."
Thanh âm Bạch Ngọc Lan bị nhốt tại phía sau, Dung Tiểu Kỳ rời khỏi cửa lớn liền thở ra một hơi.
Ngày hôm nay ánh dương quang tốt, trên đường không hề ít tình lữ nhàn nhã đi chơi tản bộ nói chuyện phiếm, lời Bạch Ngọc Lan kêu nàng đi luyến ái quanh quẩn trong đầu.
Thực sự là hài hước thấu!
Bạch Ngọc Lan nếu như biết đối tượng cùng nàng một đêm là Trạm Hải Lam, khẳng định sẽ không hướng nàng đưa ra kiến nghị tràn đầy tự tin này.
Trạm Hải Lam cùng nàng, là tình địch.
Nàng dĩ nhiên hôn môi phôi nữ nhân này, xoa ngực của nàng ấy, tập kích thân thể nàng ấy, làm hết thảy chuyện chỉ có người yêu mới làm với nhau.
Nhưng lại căn bản không thể dùng lý do say rượu loạn tính, bởi vì nàng nhớ kỹ bản thân vẫn còn tỉnh táo, mỗi một động tác tâm đều đang khiêu, mỗi một giọt mồ hôi đều có nhiệt độ.
Nàng là thật sự, cùng Trạm Hải Lam làm yêu.
Dung Tiểu Kỳ nhắm mắt, không biết thế nào trong đầu lại xuất hiện thân thể Trạm Hải Lam, xúc cảm mềm nhẵn, còn có thanh âm rên rỉ quyến rũ động lòng người.
Những thứ này đều là kỹ xảo phôi nữ nhân câu hồn sao?
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, lấy ra điện thoại gọi Trạm Hải Lam.
Không thể để cho nữ nhân này khống chế nỗi lòng của mình.
Điện thoại thông, reo vài tiếng lại nghe thấy thanh âm đô đô, Dung Tiểu Kỳ đang nghi hoặc bỗng nhiên nghe được bên kia nói "Alô", thế nhưng đều không phải Trạm Hải Lam tiếp.
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút mới nhớ, kia là giọng của Trần Duyệt, nàng trấn tĩnh nói: "Trần trợ lý, Trạm đổng không ở sao?"
Trần Duyệt nói: "Trạm đổng đang họp, điện thoại nàng đưa đến phòng làm việc của tôi, Dung tiểu thư có việc cần tôi chuyển cáo sao?"
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Trạm đổng lúc nào họp xong?"
Trần Duyệt nói: "Mới tiến hành nửa giờ, khả năng còn một hồi lâu."
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, nói đã biết liền cúp điện thoại.
Không sai, Trạm Hải Lam đích thật là có nhiều cuộc họp như vậy, thế nhưng tuyệt đối sẽ không bận đến ngay cả tiếp điện thoại cũng nhờ Trần Duyệt tới hỗ trợ.
Trạm Hải Lam sở dĩ vẫn không hề liên lạc, căn bản là cố ý muốn tránh mặt nàng.
Dung Tiểu Kỳ đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết.
Dung Tiểu Kỳ cúp điện thoại thì hướng tổng bộ Tinh Quang truyền thông tới, lúc dừng đèn đỏ nàng miên man suy nghĩ, nếu gặp Trạm Hải Lam, nàng phải nói cái gì, chẳng lẽ chất vấn chị ấy tại sao cùng nàng một đêm liền tiêu thất không gặp, ngay cả trách nhiệm làm người đại diện cũng giao hết cho thuộc cấp?
Hành vi này cùng nữ nhân bạc tình có gì khác nhau?
Hơn nữa Kim Liễm Diễm lúc bị Trạm Hải Lam lạnh nhạt, cô ta liền trực tiếp xông lên chất vấn, dựa theo kết quả nàng nhìn thấy, Trạm Hải Lam đối hành vi này căn bản là không hề quan tâm.
Nàng đương nhiên không phải Kim Liễm Diễm loại nữ nhân điên không có đại não này.
Dung Tiểu Kỳ cân nhắc một chút, gọi điện thoại cho Trần Duyệt, nói gần nhất thân thể không tốt, muốn hoãn lại lịch diễn "Nữ nhân rơi lệ", thời gian đại khái là một tháng.
Trần Duyệt vô pháp làm quyết định, chỉ có thể nói Dung Tiểu Kỳ chờ, cô sẽ báo lại.
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, đem xe dừng lại tại nơi cách Tinh Quang truyền thông không xa, thả lỏng thân thể tựa trên ghế.
Trạm Hải Lam hiện tại đem toàn bộ tâm huyết đặt ở bộ phim này, Dung Tiểu Kỳ không tin nàng còn có thể như vậy dường như không có việc gì.
Không ngoài sở liệu, 10 phút sau đó Trạm Hải Lam điện thoại đến.
Nàng khẽ nhếch khóe miệng, không có tiếp.
Trạm Hải Lam nhắn tin tiếp theo sau đó, đơn giản chỉ là hỏi tình huống.
Dung Tiểu Kỳ không có hồi đáp.
Nửa giờ sau, Trạm Hải Lam lần thứ hai gọi điện thoại tới, Dung Tiểu Kỳ lúc này mới chậm rì rì tiếp, 'Alô' một tiếng.
"Dung tiểu thư, em muốn hoãn lịch quay, cũng biết đây là hành vi trái với hợp đồng? " Thanh âm Trạm Hải Lam như cũ lãnh tĩnh.
Dung Tiểu Kỳ không chút hoang mang: "Trạm đổng, thân thể không tốt em cũng không cách nào, Tinh Quang cũng sẽ không bức một bệnh nhân mệt nhọc ra trận."
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, rốt cuộc hỏi: "Em thân thể làm sao vậy?"
"Cảm mạo thật lâu, nằm trên giường nhiều ngày, bác sĩ nói phải hảo hảo nghỉ ngơi, bằng không gặp qua lao tử."
"Bác sĩ là lúc nào chẩn đoán bệnh?"
"Một tuần trước."
"Em đang nói dối sao?" Trạm Hải Lam vững vàng, "Dung tiểu thư, em rõ ràng..."
Dung Tiểu Kỳ câu lên khóe miệng: "Em rõ ràng thế nào?"
Trạm Hải Lam dừng lại không thèm nói nữa, Dung Tiểu Kỳ thật muốn nhìn biểu hiện lúc này của Trạm Hải Lam, nàng đương nhiên biết Trạm Hải Lam muốn nói mấy ngày trước em còn rất hoạt bát gọi chị đi uống rượu, thế nhưng muốn cho Trạm Hải Lam thừa nhận mấy ngày trước các nàng mới cùng một đêm, hiển nhiên cũng là chuyện khó khăn.
Dung Tiểu Kỳ chính là muốn làm Trạm Hải Lam đối diện chuyện này, bằng không đừng nói làm bạn bè, sau đó giữ mối quan hệ giữa người đại diện cùng nghệ nhân cũng rất khó.
Dung Tiểu Kỳ đương nhiên không muốn thấy loại sự tình này phát sinh, muốn giáo huấn Kim Liễm Diễm, nàng còn phải có Trạm Hải Lam giúp mới được.
Cho nên, nàng phải chủ động hóa giải cục diện bế tắc, mặc kệ có đúng hay không cần phải đem chuyện này vào cuộc.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghe đầu kia điện thoại của Trạm Hải Lam truyền đến thanh âm ầm ĩ.
Trạm Hải Lam đi ra?
Dung Tiểu Kỳ ngồi thẳng thân thể, quả nhiên thấy Trạm Hải Lam xuất hiện tại cửa lớn công ty, nàng ăn mặc áo khoác đơn giản cùng quần dài, quấn quanh một cái khăn quàng cổ rất đẹp, tóc tùy ý rối tung, sợi tóc theo gió cùng ánh dương quang nhẹ nhàng phiêu đãng.
Chân nàng rất dài, tuy rằng ăn mặc giày đế bằng, tại người đến người đi trên đường vẫn như cũ ngạo nghễ bước.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ đến chân Trạm Hải Lam bị nàng uốn lượn đặt trên sô pha, nàng khúc chiết, đẩy ra hai chân Trạm Hải Lam, sau đó vùi đầu vào giữa hai chân nàng ấy, không ngừng hôn lên đóa hoa tuyệt đẹp kia.
Còn có trên cổ mỹ lệ của nàng ấy thấm ra mồ hôi, hai mắt sương mù mà lại trơn bóng, tựa hồ bên trong ngậm một uông nước óng ánh.
Dung Tiểu Kỳ xiết chặt tay lái, nghe được Trạm Hải Lam trong điện thoại hỏi: "Em ở nơi nào?"
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh: "Muốn gặp mặt?"
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, nói: "Nửa giờ sau đó, quán cà phê Gia Thụ."
Trạm Hải Lam nói xong an vị trên ghế lái xe rời đi, Dung Tiểu Kỳ theo sau bảo trì khoảng cách hai ba xe, thời điểm Trạm Hải Lam đến quán cà phê, Dung Tiểu Kỳ cũng song song tới rồi, nàng đem xe đậu ở địa phương cách Trạm Hải Lam khá xa, đợi một hồi mới đi vào quán cà phê.
- ----------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...