Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ FULL


Dung Tiểu Kỳ lần đầu tiên như thế gần gũi nhìn Trạm Hải Lam, không sai, nhan sắc Trạm Hải Lam là 360 độ không góc chết, lúc này thấu đến rất gần, chóp mũi đều nhanh muốn dán môi của nàng, cũng nhìn không thấy bất luận một chút tỳ vết nào.

Trạm Hải Lam hoàn mỹ đến mỗi một lỗ chân lông đều tinh xảo.

Dung Tiểu Kỳ trát trát con mắt, hồi lâu rốt cuộc nói ra: "Trạm đổng, chị không sao chứ?"
Kỳ thực có nàng đệm ở dưới thân, làm sao sẽ có chuyện gì, Dung Tiểu Kỳ bất quá mượn cơ hội nhắc nhở Trạm Hải Lam một chút, nàng ấy hiện tại thế nhưng rất hưởng thụ cái đệm thịt người thoải mái này.

Hơn nữa là trình diễn gian tình hoàn hảo nhất.

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, không nói chuyện, một lúc sau mới hơi giơ giơ lên khóe miệng, bày ra một mạt tươi cười, bất đắc dĩ lắc đầu: "Em làm sao như thế tranh giành? Bất quá chỉ là thổi tóc mà thôi."
Trạm Hải Lam tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng thân thể vẫn không nhúc nhích, Dung Tiểu Kỳ vừa mới bắt đầu còn có thể ngừng thở, để Trạm Hải Lam hảo hảo nằm ở trên người mình, thế nhưng thời gian dài cũng chịu không nổi, nàng gian nan phun ra một hơi thở, bộ ngực theo thả lỏng mà phập phồng lên.

Sau đó, quả nhiên rất rõ ràng, nàng dùng ngực chính mình cọ tới rồi ngực Trạm Hải Lam.

Trong một khắc chạm đến thân thể mềm mại của Trạm Hải Lam, Dung Tiểu Kỳ nghĩ mặt mình hẳn là sắp bốc cháy rồi.

Thật giống....thư sinh đi nhầm vào khuê phòng đại tiểu thư, lần đầu ngốc nghếch còn chưa hiểu chuyện tình cảm, mặt thế nào dễ dàng như vậy xoát đỏ.

"Em rất nóng?" Trạm Hải Lam đưa tay sờ sờ trán Dung Tiểu Kỳ, lại sờ sờ bản thân, hỏi, "Có phải tắm quá lâu nên bị cảm lạnh rồi?"
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu, nói: "Không có, thân thể em luôn luôn tốt...!Hắt xì......!"
Một dòng nước mũi hàm hàm thanh sáng loáng xuất hiện tại khóe miệng, Dung Tiểu Kỳ nghĩ quẫn đã chết, rất nhanh ngồi dậy kéo khăn giấy lau.


"Dung tiểu thư, y phục của em còn không có mặc xong." Trạm Hải Lam ra nhắc nhở.

Dung Tiểu Kỳ nhanh lên xoay người nhìn, nguyên lai là dây áo ngực rơi xuống, Dung Tiểu Kỳ đưa tay muốn kéo, Trạm Hải Lam nhưng nghiêng tới bên người nàng, nhẹ nhàng mà đem sợi dây kéo lên.

"Cảm tạ..." Dung Tiểu Kỳ nhẹ giọng nói.

Dưới ngọn đèn quả quýt, sắc mặt Trạm Hải Lam thoạt nhìn rất nhu hòa, cùng phôi nữ nhân căn bản không có bất luận gì tương quan.

Thế nhưng hiện tại thế giới này, thuần khiết như ô uế, ô uế trái lại thuần khiết, Trạm Hải Lam nói không chừng là một ác ma khoác da thiên sứ.

Nếu Trạm Hải Lam là ác ma hồ ly, kia chính mình cần gì phải cẩn cẩn dực dực khách sáo với nàng?
Nói không chừng chỉ cần bản thân thi triển ít mưu kế, là có thể khiến Trạm Hải Lam lộ ra nguyên hình.

Dung Tiểu Kỳ vừa nghĩ như thế, lá gan liền biến lớn, nàng trấn tĩnh trở lại bên giường, tự rót cho mình một ly nước, sau đó ngồi xuống bên giường, nhìn Trạm Hải Lam nói: "Trạm đổng, hiện tại đã quá muộn, chị chuẩn bị ở nơi nào nghỉ ngơi?"
Trạm Hải Lam nói: "Chị về nhà."
Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu lên chăm chú nói: "Tuy rằng Trạm đổng đều không phải nghệ nhân, đi lại tự do, thế nhưng đêm khuya ra vào khách sạn cũng sẽ gặp phiền phức."
Trạm Hải Lam khẽ nhíu mày, nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Ý của em là...?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Trạm đổng nếu không chê, đêm nay ở lại đây nghỉ ngơi một chút đi."
Dung Tiểu Kỳ thừa nhận mục đích bản thân đưa ra kiến nghị này cũng không có thuần túy như vậy, thậm chí lúc vừa nói ra miệng, nàng cảm giác lông mày đều có chút kích động, bất quá, nàng cũng sẽ không thừa nhận mình đối Trạm Hải Lam có cái gì không an phận.

Huống hồ, các nàng chính là tình địch, thế nào khả năng đối tình địch có cảm tình vượt mức tầm thường.


Lại càng sẽ không thèm nhỏ dãi thân thể tình địch!
Dung Tiểu Kỳ thanh tỉnh khẳng định tư duy mình, dùng ánh mắt rất xác định không thể nghi ngờ nhìn Trạm Hải Lam.

Trạm Hải Lam tựa hồ không có suy nghĩ nhiều, chỉ dừng một chút thì gật đầu, sau đó đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Được, nếu như em không chê chen chúc."
Dung Tiểu Kỳ khóe miệng câu câu, đương nhiên sẽ không, hơn nữa cùng ở trên một giường là bước đầu tiên.

Trạm Hải Lam đơn giản rửa mặt xong lên giường, nàng không tập quán lỏa ngủ cho nên mặc vào áo ngủ tơ tằm do khách sạn cung cấp.

Không thể không nói, Trạm Hải Lam tựa như một khối băng ngọc, lúc nàng nằm ở bên người mình, Dung Tiểu Kỳ cảm giác không ra một chút nhiệt độ.

Quả nhiên chỉ là cùng giường, cùng chuyện tình nóng bỏng khác hoàn toàn không có vấn đề gì.

Dung Tiểu Kỳ giả vờ lơ đãng, na đến bên người Trạm Hải Lam, thấp giọng hỏi: "Trạm đổng, chị ngủ rồi sao?"
Hơn nữa ngày Trạm Hải Lam đều không nói gì, cách một trận mới nghe được hồi đáp: "Không có."
Dung Tiểu Kỳ âm thầm cười, nghiêng đầu áp vào bên cạnh Trạm Hải Lam, cố ý đem hơi thở nóng rực phả vào cổ đối phương, nhẹ giọng nói: "Trạm đổng, kỳ thực em có một vấn đề không hiểu."
"Vấn đề gì? " Thanh âm Trạm Hải Lam lại nhẹ lại trầm.

"Người đại diện nói em biết, hình tượng của em sẽ đi theo hướng thanh thuần, thế nhưng đạo diễn nói, em có vài cảnh quay hôn nhau."
"Để hiệu quả TV, đây là khó tránh khỏi.

Hơn nữa, vài cảnh quay hôn nhau cũng không ảnh hưởng hình tượng thuần khiết của em."

"Đạo diễn cũng nói như vậy, hắn nói em nên nghiên cứu phương pháp hôn tươi mát động nhân hơn nữa lại ngọt, thế nhưng Trạm đổng, em đối kỹ thuật hôn như vậy một chút cũng không biết."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ không nói được một lời, Dung Tiểu Kỳ chậm rãi để sát vào Trạm Hải Lam nói: "Trạm đổng, chị như thế quan tâm tiến độ chế tác, hẳn là không ngại hướng dẫn cho em, giúp em tiến bộ nhanh hơn?"
Dung Tiểu Kỳ nói xong thì tâm cũng nhảy dựng lên, bởi vì Trạm Hải Lam một chút biểu thị phản đối cũng không có.

Nàng không biết Trạm Hải Lam vốn dĩ luôn phản ứng bình thản trước mọi chuyện, hay bởi vì nội tâm nàng ấy thực sự vô cùng cường đại rồi?
Dung Tiểu Kỳ biết dung mạo bản thân tuy rằng không tính là tuyệt sắc, thế nhưng thanh thủy xuất phù dung, thanh lệ trang nhã, đối mặt như vậy nhẹ giọng nhu hòa mời mọc, vô luận là ai cũng không nhẫn tâm đem nàng đẩy ra.

Dung Tiểu Kỳ vừa nghĩ như thế, lá gan càng lớn hơn nữa, nàng nhẹ nhàng ôm chầm thắt lưng Trạm Hải Lam, dùng bụng nhỏ như có như không cọ bắp đùi trơn bóng của nàng ấy, lại nhẹ nhàng hướng lên trên khom thân thể, từng chút chạm đến môi Trạm Hải Lam.

"Em có thể hôn chị không?" Dung Tiểu Kỳ đôi môi khẽ mở, ái muội nói.

Trạm Hải Lam vẫn như cũ nhãn thần lóe ra, không có đồng ý, cũng không có cự tuyệt.

Dung Tiểu Kỳ nghĩ, nếu như Trạm Hải Lam biết mình chỉ mượn cớ để quanh minh chính đại hôn nàng ấy, nàng ấy nhất định sẽ không chút do dự đem nàng đẩy ra.

Thế nhưng hiện tại, giữa lúc lý do của nàng rạng rỡ sinh huy, Trạm Hải Lam hoàn toàn không có lý do cự tuyệt.

Cho nên, không cần do dự, cứ như thế hôn lên đi thôi.

"Chị nhất định sẽ đem chị biết đến đều dạy cho em đi?" Dung Tiểu Kỳ chậm rãi nói, ức chế áo ngực rung động, hàm môi Trạm Hải Lam.

Cảm giác sắp hít thở không thông...!
Trạm Hải Lam tựa như một khối băng ngọc đang được thăng ôn, chậm rãi hòa tan, tản mát ra khí tức mê ly cùng lười biếng.

Giống như mang tất cả hương liệu quý giá nhất Á Âu, như con rồng hướng nàng tràn đầy trời đất mà tới.


Mềm mại nhẵn nhụi, cao quý rồi lại tràn ngập mê hoặc.

Dung Tiểu Kỳ nhẹ nhàng hôn khóe miệng cùng bờ môi của Trạm Hải Lam, dĩ nhiên trong đầu toát ra ý niệm muốn càng tiến thêm một bước, hảo tưởng cứ như vậy không kiêng nể gì mà khai phá thân thể Trạm Hải Lam, nhìn tâm của nàng bên trong đến tột cùng giả vờ tinh xảo đến thế nào, có thể làm người trước mắt này mỹ lệ mê người như vậy.

Đây chẳng phải là bản tính phôi nữ nhân sao?
Luôn luôn sắm vai vô tội, trên thực tế trong xương nhưng đùa giỡn cảm tình mọi người.

Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, tay không tự giác tăng thêm lực đạo, từng chút đem Trạm Hải Lam chế ngự, xoay người áp nàng dưới thân.

"Dung tiểu thư..." Trạm Hải Lam rốt cuộc lên tiếng, nhãn thần nhàn nhạt, "Chúng ta dạy học cũng không bao hàm nội dung này."
Dung Tiểu Kỳ cũng không trả lời, chỉ cúi đầu một lần nữa hôn lên môi Trạm Hải Lam, lần này cùng lần trước bất đồng, lực đạo dư thừa, khí phách mười phần.

Trong miệng Trạm Hải Lam phát sinh tiếng ngâm khẽ, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ không chút nào lưu ý, nàng hiện tại thầm nghĩ xé ra y phục Trạm Hải Lam, tập kích thân thể Trạm Hải Lam, đào móc ra toàn bộ bảo tàng hấp dẫn này.

Áo ngủ tơ tằm bị Dung Tiểu Kỳ ném đến sàn nhà phát sinh âm hưởng thanh thúy, Dung Tiểu Kỳ thuận lợi kéo xuống áo ngực vướng bận, trực tiếp cầm nơi mềm mại mẫn cảm kia.

"A..." Trạm Hải Lam sợ hãi kêu một tiếng, muốn ngồi dậy nhưng Dung Tiểu Kỳ vững vàng nhấn nàng xuống, cúi đầu hàm lấy tâm mềm mại, chậm rãi mút cùng liếm láp.

"Buông tay...!Dung Tiểu Kỳ, buông tay, a...!" Thanh âm Trạm Hải Lam mềm nhũn, như là bị bắt phải gián đoạn.

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ, thanh âm êm tai như vậy, phát sinh trong lúc triền miên ân ái, là mê người đến cỡ nào.

Trạm Hải Lam, nguyện ý tại dưới thân nàng rên rỉ sao?
- -----------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui