Sáng hôm sau, Lam Long đi tới nhà của kẻ tên là Lê Quốc Quân kia. Dựa theo kí ức mà hắn đọc được, thì có lẽ bây giờ trong nhà không có ai. Nhưng khi tới đây, quét thần thức 1 vòng ngôi nhà thì Lam Long lại cảm nhận được sự hiện diện của 1 người nữa. Nhưng khí tức có hơi khác thường. Khác ở đâu thì Lam Long không nói rõ được. Kẻ kia có lẽ chưa phát giác ra sự dò xét của Lam Long nên vẫn không có bất kì động tĩnh gì. Lam Long đoán đây không phải người có năng lực đặc biệt gì, mà là 1 người bình thường. Nếu là người tu hành thì chỉ cần không quá kém cỏi, đều sẽ có thể cảm nhận được có người nhìn lén mình. Trừ khi chênh lệch cảnh giới quá cao. Nhưng Lam Long mới ở Kim Đan sơ kì, lại còn là phân thân vừa xuất sinh, hiện tại chỉ bằng 1 phần 3 so với thời kì toàn thịnh, cho dù là Trúc Cơ sơ kì hơi cảnh giác chút cũng sẽ có cảm giác.
Lam Long nắm chắc suy đoán của mình là đúng tới 80%. Nên cũng chả kiêng nể gì, nhàn nhã đi vào từ của chính.
Dường nhu tiếng mở cửa đã kinh động tới người trong nhà, nên ngay khi Lam Long vừa bước vào, đợi hắn là 1 họng súng chĩa thẳng mặt. Phía sau họng súng là 1 nam thanh niên chừng 30 tuổi. Ánh mắt hán nhìn Lam Long đầy cảnh giác, có chút sát khí lóe lên. Lam Long không hề hoài nghi về việc tên này dám nổ súng hay không. Từ ánh mắt, tới hành động, đều chỉ ra rằng đây là 1 người từng lăn lộn, cũng từng giết người, trải qua đào tạo bài bản.
Thế nhưng, với khả năng hiện nay, chưa nói súng đạn có thể làm Lam Long bị thương hay không, cho dù là có, Lam Long cũng có tụ tin khống chế tên kia trước khi tên kia kịp cử động 1 ngón tay. Nên mặc dù bị chĩa súng vào mặt nhưng Lam Long cũng không có vẻ gì là giật mình.
Advertisement / Quảng cáo
Chủ nhân của khẩu súng kia thấy người bước vào là 1 tên nhóc trẻ tuổi thì chưa vội nổ súng, mà cất giọng hỏi:
- Mày là ai? Tới đây có việc gì?
Lam Long nhìn thấy ánh mắt bất thiện của hắn nhưng chả quan tâm, cười khẩy nhẹ nhàng:
- Hah, không ai dạy mày trước khi hỏi người khác thì nên tự giới thiệu trước à?
Tên kia có vẻ hơ bất ngờ vì câu trả lời của Lam Long, nên nhướng mày 1 cái. Rồi cau mày lại. Như làm ra quyết định gì.
Chíu!
Gã bóp cò.
Nhưng tình cảnh máu chảy đầu toang không diễn ra như trong tưởng tượng của hắn. Mà khiến hắn chết trân.
Viên đạn cách trán Lam Long chỉ 0,1mm, bị 2 ngón tay trỏ và giữa kẹp lấy. Nếu họng súng không toát ra làn khói thuốc súng, nếu viên đạn không còn hơi nóng, thì có lẽ đây chỉ là diễn. Nhưng tên kia chắc chắn rằng viên đạn kia là bay ra từ súng của hắn. Nên hắn mới kinh ngạc đến vậy.
Dường như chưa đủ ngầu, Lam Long bèn chốt thêm 1 câu kinh điển:
- Quá chậm!
Advertisement / Quảng cáo
Tên kia nghe thấy vậy, thì liền liều mạng bóp cò. Liên tiếp 8 phát súng, 8 viên đạn thẳng tắp nhau bay tới giữa trán Lam Long. Kĩ thuật bắn súng phải nói là đẳng cấp.
Nhưng giống như trong bộ phim Ma Trận mà hắn từng xem, những viên đạn gặp phải 1 vách ngăn vô hình, dừng lại trước mặt Lam Long 1 cách vô dụng.
Phải nói lúc này Lam Long cực kì là ngầu luôn. Nhưng chắc chẳng ai biết, trong đầu hắn đang toát hết mồ hôi. Linh lực của hắn vốn đã không tinh thuần được bằng tu sĩ bình thường, số lượng cũng ít hơn, nên để tạo được màn chắn này, cơ hồ là hắn gồng lên đến 90% rồi. Hắn nghĩ thầm là nếu chỉ dùng 80%, chưa chắc có thể chặn hết lại 1 cách tuyệt đối như này.
Tên kia thì nhìn thấy cảnh tượng hư cấu ấy, phản ứng rất nhanh, nhảy lùi lại, đồng thời không biết móc đâu ra 1 con dao karambit, múa múa vài vòng rồi thủ thế, cảnh giác nhìn Lam Long. Hắn biết chắc là không đánh lại Lam Long rồi, nhưng ít ra trong tay có dao cũng khiến tâm lí hắn vững hơn.
Lam Long cũng thưởng thức bài múa dao của hắn, khi hắn dừng múa, thì Lam Long mới bước thong thả vào nhà. Ngồi xuống ghế, từ tốn rót cho mình 1 cốc nước lọc. Từ tốn nhấp môi 1 ngụm cho ngọt giọng, hài hước nhìn tên kia rồi nói:
- Mày diễn xiếc khỉ à? Cất đồ chơi nhựa đi.
Tên kia thủ thế từ nãy, nghe thấy Lam Long nói mình diễn xiếc thì cũng tức lắm, nhưng không dám ho he gì. Con Karambit bằng thép đặc chế có thể đâm xuyên kính chống đạn mà hắn tự hào lại bị Lam Long nói là đồ chơi nhựa, hắn cũng tức lắm. Nhưng cũng không dám làm trái, đành phải cất đi. Hắn cũng coi là tỉnh táo. Cảm thấy Lam Long không có ý làm khó hắn vì đã vô lễ lúc trước, nên thái độ không còn ngang ngược, mà thành thực đứng thẳng ở đó. Hắn không dám ngồi, vì Lam Long chưa cho phép.
Thấy sự chuyển biến trong tâm lí của tên kia qua hành động của hắn, Lam Long mỉm cười. Lam Long đánh giá tên này khá cao. Ít nhất là cũng thuộc cấp A trở lên, nếu xét theo bảng sát thủ thế giới ngầm. Tức là ngang bằng với hắn của kiếp trước, hắn cũng là cấp A.
Nhưng, hôm nay đến đây, mục đích không phải là đánh giá người, mà là giết người. Giết kẻ tên Lê Quốc Quân kia.
Không ai khác, Lê Quốc Quân, cũng chính là Quân Sứt của 10 năm sau. Kẻ luôn đối đầu với Long mà bất phân thắng bại. Cũng chính là kẻ đã ra tay sát hại Nguyệt. Long không ngờ là có thể gặp được hắn sớm như vậy. Lam Long mặc dù cảm nhận được cảm xúc bạo loạn bên trong Long khi nhìn thấy hình ảnh kẻ thù Lê Quốc Quân từ kí ức của em hắn, nhưng Lam Long có thể bình ổn được cảm xúc tốt hơn Long. Chứ nếu đổi lại, không phải Lam Long mà là Long thì chắc chắn, Long sẽ lao tới đây ngay đêm qua, ngay khi xử lí xong mấy thằng nhóc kia. Và số phận của Quân Sứt tương lai, chính là chịu sự giày vò sống không bằng chết.
Thực sự thì chính đêm qua, Long đã truyền lệnh như vậy cho Lam Long. Nhưng Lam Long có suy nghĩ khác. Lam Long cho rằng như vậy là quá tiêu cực. Bởi bây giờ là 10 năm trước, Long chưa gặp Nguyệt, Quân Sứt chưa ra đời, tội ác của hắn cũng vì thế mà chưa thành lập. Nên không có lí do gì để Long có thể làm như vậy đối với 1 người vô tội. Dù Lam Long biết tương lai hắn sẽ phạm tội, nhưng hiện tại, hắn vẫn đang là 1 học sinh tốt. Hắn chưa nhúng chàm. Về tình về lí, hắn đều vô tội. Nếu giết hắn, Nam Thiên Môn chắc chắn sẽ không để Long yên, vì tội giết hại người vô tội. Nhưng không giết hắn, chắc chắn tương lai hắn sẽ trở thành Quân Sứt. Và do sự trọng sinh của Long, chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng tới quỹ đạo của vận mệnh, ai biết chắc được bi kịch kia sẽ không xảy ra theo 1 cách khác?
Advertisement / Quảng cáo
Thế là Long và Lam Long đã tranh luận cả đêm để tìm ra phương pháp. Để ngăn chặn tội ác của Quân Sứt sau này, triệt để nhất, chính là thay đổi đi quan niệm sống, thay đổi tâm tính của hắn. Kiếp trước hắn là Quân Sứt vô pháp vô thiên, điên loạn tùy hứng. Nhưng hiện tại hắn là 1 học sinh ngoan. Long không biết đả kích nào có thể khiến hay thay đổi hoàn toàn 180 độ như vậy. Nhất định là rất lớn, lớn đến nỗi khiến lí niệm sống trước đây của hắn sụp đổ, khiến hắn thay đổi đi tâm tính. Lam Long đề nghị củng cổ niềm tin của hắn, khiến hắn có thể vượt qua được biến cố sau này mà không tan vỡ. Sau 1 đêm thương lượng, Long quyết định để Lam Long tùy cơ ứng biến, bởi hắn biết về việc phân tích, Lam Long giỏi hơn hắn, vì hắn sẽ dễ đưa cảm xúc vào quyết định, dẫn tới nhiều hệ quả không đáng có sau này.
Tới đây không gặp Quân cũng là trong dự kiến của Lam Long. Lam Long định là nhân lúc không có ai ở nhà, tới nhà hắn tìm kiếm điều gì đó về con người Quân. Điều gì đó mà Quân gửi gắm niềm tin. Chỉ có hiểu thấu được nội tâm Quân, thì mới có thể thay đổi được. Lam Long cũng định là tối nay mới tới rồi đọc kí ức của Quân cho nhanh, nhưng lại thôi. Vì Lam Long cũng thừa hưởng 1 phần tính cách của Long, chính là tận hưởng hành trình đi đến đích. Cái gì đơn giản quá cũng không hay. Nên có chút thử thách mới thú vị.
Đúng như dự kiến là nhà không có Quân. Nhưng ngoài dự kiến là lại có 1 người khác. Mà em trai của Quân là Huy lại không biết về tồn tại này. Mà ngôi nhà này lại không có cái gì gọi là mật thất mật đạo gì, chỉ có 1 khả năng, chính là tên này vừa mới tới đây. Ý đồ là gì thì còn phải xem đã.
- Mày, là ai? Đến đây làm gì? Ê, nói cho đúng, nói cho chuẩn. Chém gió là tao biết ngay đấy, nhìn cơ mặt mày là tao biết mày định làm văn với tao rồi.
Tên kia cũng chột dạ. Hắn đang định nói dối thật. Nhưng bị Lam Long phủ đầu trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...