Editor: Mai Tuyết Vân
"Mẹ ơi, mẹ nhỏ tiếng một chút, theo con xuống xe, con có việc muốn nói với mẹ.’’ Nhìn mẹ của mình, rồi Lý Hiển Nghiêu đưa ngón trỏ lên chỉ ra bên ngoài.
Hai người ra ngoài xe, bọn họ cũng không đi quá xa, đang lúc hai người xuống xe, Bạch Nhược Oánh mở cửa xe ra.
Ban đêm gió lớn, tối hôm nay lại không có trăng sáng, xem ra thời tiếtnhiều mây, nông thôn ban đêm tối đen như mực , ngay cả đèn đường cũng không có, bốn phía yên tĩnh, cho nên hai người hoàn toàn không phát hiện raBạch Nhược Oánh đi theo sau lưng bọn họ.
"Con trai, sao vậy?" Nghi hoặc nhìn con trai của mình, bà Lý không biết con trai của mình muốn làm gì.
"Mẹ, con biết rõ mẹ vẫn không thích Bạch Nhược Oánh, nói thật con cũng vậy không hề thích cô ta, điêu ngoa tùy hứng, cuối cùng còn có tính khí tiểu thư. "
"Con trai,vậy con?" Nghe lời của con nói, bà Lý càng thêm nghi ngờ, nếu con trai bà ta cũng không thích cô ta, vậy tại sao con trai mình còn phải nói tốt giúp cô ta?
"Mẹ, mẹ hãy nghe con nói, vừa mới bắt đầu đuổi theo Bạch Nhược Oánh, là bởi vì hoàn cảnh nhà cô ta, ba cô ta có thể trợ giúp cho sự nghiệp của con, mẹ cũng biết tình hình công ty nhà chúng ta hiện giờ, nhưng con không nghĩ rằng, người nhà Bạch Nhược Oánh lại có thể phản đối mối quan hệ của bọn con, đã như vậy nhưng Bạch Nhược Oánh vẫn trở mặt nới người trong nhà, chẳng qua cho dù có như vậy, con cũng sẽ không chia tay với cô ta, đến cuối cùng cô ta vẫn luôn là con gái của ông ta, cho dù có gây ra chuyện nghiêm trọng đến đâu, cuối cùng thì ba của Bạch Nhược Oánh cũng sẽ có một ngày chấp nhận, nhưng thật không ngờ, lại có thể xảy ra động đất, cũng may lúc ấy, chúng ta đang lái xe đến nơi khác nên mới tránh được trận động đất này,nhưng mà bây giờ ngoại trừ chiếc xe này ra chúng ta cũng không có cái gì cả, tiền con để trong túi cũng không nói rõ với Bạch Nhược Oánh, chỉ nói với cô rằng còn lại một ít khi cần thiết mới lấy ra, mà kể từ khi Bạch Nhược Oánh cắt đứt quan hệ với gia đình, vốn cũng không xin tiền người trong nhà nữa, thẻ của cô ta đã sớm bị khóa lại, cho nên trong tay Bạch Nhược Oánh cũng không có tiền, nếu cứ tiếp tục như vậy thì số tiền cất trong túi của con sớm muộn gì cũng bị xài hết, công ty của chúng ta còn thiếu rất nhiều nợ bên ngoài, bây giờ con cũng sẽ không quay trở về nữa, cho nên chúng ta chỉ có thể nương nhờ vào Bạch gia bọn họ mà thôi.’’ Lý Hiển Nghiêu vừa nói, vừa cau mày.
Nghe lời nói của con mình, bà Lý cũng cau mày, "Này con trai, chúng ta đã không phải là con rể tới nhà rồi, còn nữa, con xem Bạch Nhược Oánh này ăn sung mặc sướng vừa nhìn đã biết là cô chủ quen được hầu hạ, con còn nói người nhà cô ta cũng không đồng ý, vậy nếu như đã thế này với tình hình của chúng ta hiện giờ, bọn họ sẽ càng không đồng ý, con trai, con nói nên làm sao bây giờ? "
Nghe được lời của mẹ mình nói như vậy, Lý Hiển Nghiêu mỉm cười, "Mẹ, ngươi yên tâm, con đã có biện pháp, mẹ cũng đã nhìn thấy trái tim của Bạch Nhược Oánh đối với con rồi, cô ta vì yêu con mà có thể buông bỏ tất cả, như vậy bây giờ chỉ cần con khiến cô ta càng thêm yêu mình, yêu con đến mức cho dù mất mạng cũng vẫn yêu con, như vậy không phải đều tốt sao.."
"Ban đầu, muốn làm cho một người con gái quyết một lòng với mình, cách chủ yếu đó là làm cho cô ta trở thành người phụ nữ của mình, nhưng con trai à, tình hình của con, haizz thân thể của con, sao được đây, uống những thứ thuốc kia có tác dụng hay không?’’ Nói tới chỗ này, đột nhiên đưa mắt nhìn lên cơ thể của con trai, bà Lý lo lắng một hồi.
Nghe được câu hỏi của mẹ mình như vậy, trong lòng Lý Hiển Nghiêu khổ sở, giống như bị lửa nóng đốt qua, "Không dùng được, uống nhiều thuốc hơn nữa cũng vô dụng." Nói tới chỗ này, đột nhiên Lý Hiển Nghiêu ngồi xổm xuống, hung hăng đấm xuống mặt đất.
"Con trai, không cần tự giày vò, rồi cũng sẽ tốt thôi, con trai của mẹ, chờ khi chúng ta đến được bên kia, mẹ sẽ đưa con đi tìm bác sĩ, tìm bác sĩ tốt nhất." Nhìn thấy con trai mình như vậy, bà Lý đau lòng đỡ hắn lên."Con trai à, tình huống bây giờ đã như thế, làm sao con khiến cô ta một lòng với con được? "
"Mẹ, đây chính là chuyện con muốn nói với mẹ." Nghe được câu hỏi của mẹ mình, Lý Hiển Nghiêu cuối cùng cũng nhớ ra mục đích của mình."Con...con chuẩn bị. . . . . ."
Sau khi nghe lời nói run rẩy của Lý Hiển Nghiêu, trong lòng Bạch Nhược Oánh hoàn toàn nguội lạnh, thật là ác độc, thật là tàn nhẫn, Lý Hiển Nghiêu, cô nhất định sẽ giết hắn ta, cô nhất định phải làm cho hắn sống không bằng chết.
Thì ra lúc ban ngày, Lý Hiển Nghiêu nói với tên đồ tể rằng với tính cách thích JxJ* của Bạch Nhược Oánh, khi hắn ta trở về nói tình cảnh của gã đồ tể ra, thì buổi tối nhất định Bạch Nhược Oánh sẽ tới tìm hấn cầu hoan*, nếu như cô tới thật thì sẽ chứng mình cô thật sự muốn JxJ, như vậy tên đồ tể sẽ hoàng thành nguyện vọng cho Bạch Nhược Oánh, trừng trị cô một lần cho tốt. . .
*JxJ: làm tình
*cầu hoan: cần xin làm tình
"Cho đến lúc này, cô ta đã thành vùi hoa dập liễu*, sau đó con đối xử tốt với cô ta, nhất định cô ta sẽ một mực khăng khăng mà đi theo con, đến khi tới Bạch gia, con sẽ nói chuyện này cho ba của Bạch Nhược Oánh biết, xem ông ta còn phản đối bọn con nữa hay không, đến lúc đó khẳng định ông ta sẽ ước gì con cưới con gái của ông ta, chỉ cần cưới xong, về việc thân thể của con, mẹ cảm thấy Bạch Nhược Oánh còn có thể không biết xấu hổ đi khắp nơi nói với người khác sao. . . . . ."
*vùi hoa dập liễu: ý chỉ đã bị chà đạp.
Nghe cuộc bàn bạc giữa Lý Hiển Nghiêu vàmẹ của hắn, nên làm thế nào để khiến cô vừa yêu vừa đau vì Lý Hiển Nghiêu, để đạt tới mục đích bấy giờ của hắn, Bạch Nhược Oánh thật sự rất muốn giết người này, nhưng mà bây giờ không được, thứ nhất cô chỉ là một cô gái yếu đuối, thứ hai bây giờ còn là xã hội pháp chế, chẳng Lý Hiển Nghiêu, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn ta.
Khi Lý Hiển Nghiêu và mẹ hắn cùng nhau trở về xe, Bạch Nhược Oánh còn đang ngủ , hai người nhìn nhau cười một tiếng, không lâu sau, "A Nghiêu, A Nghiêu, con làm sao vậy?"
Giọng nói ồn ào của bà Lý đánh thức Bạch Nhược Oánh, Bạch Nhược Oánh xoa xoa đôi mắt to tròn của mình, cũng che giấu đi hận ý nơi đáy mắt, "Chuyện gì, sao vậy, A Nghiêu, anh làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?" Nhìn Lý Hiển Nghiêu ôm bụng, dáng vẻ đau đớn, Bạch Nhược Oánh còn chưa tỉnh hẳn lập tức lo lắng hỏi.
"Trong xe không có thức ăn, A Nghiêu lại có bệnh đau dạ dày, ôi, nhất định là bệnh dạ dày củaA Nghiêu tái phát. . . . . ."
Tiếng khóc lóc của bà Lý làm cho Bạch Nhược Oánh rất đau đầu, nhìn kỹ thuật diễn xuất của hai mẹ con này vụng về như thế, vậy mà đời trước cô lại ngu ngốc như heo tin là thật.
"A Nghiêu, vậy làm sao bây giờ, A Nghiêu, anh đừng làm em sợ, A Nghiêu?" Bạch Nhược Oánh chỉ khăng khăng gọi tên của Lý Hiển Nghiêu, cô không giống kiếp trước đau lòng vì bạn rai sau cùng quyết định đi hiến thân cho tên đồ tể đổi thức ăn.
Nhìn Bạch Nhược Oánh không giống với tưởng tượng của hắn, xả thân cứu mình, Lý Hiển Nghiêu cau mày lại, hắn nháy mắt ra hiệu cho mẹ mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...