Sống Lại Kiếp Này Cầu Người Che Chở


Tùng Vận nói: "Công tử trong cung truyền tin tới, giờ Tý hôm qua thích khách đột nhập Trà Dung Uyển ám sát Dung Phi nhưng bất thành."
Túc Hàm Ân mở thư, nhìn dòng chữ bên trong.

Ánh mắt tựa như có ánh sáng vừa xoẹt qua, rất nhanh, đến mức không thể nắm bắt.

Y hỏi, giọng nói bình bình không vui không buồn: "Đã tra ra chưa?"
Tùng Vận lắc đầu, nói "Vẫn chưa, hoàng thượng đã cử cẩm y vệ đi điều tra, phong tỏa cửa thành."
Túc Hàm Ân bước vào sương phòng, hỏi: "Việc bảo ngươi tra thế nào rồi?"
Tùng Vận hơi cúi đầu, nói: "Vẫn..

vẫn chưa tra ra người cùng Trương nhị cô nương gặp mặt trong Túy An Lâu."
Túc Hàm Ân thoáng nhướng mày, hỏi: "Một chút manh mối cũng không?"
Tùng Vận lập tức quỳ xuống: "Thuộc hạ tắc trách, khẩn xin công tử trách phạt."
Túc Hàm Ân phất phất tay, nói: "Không vội, đứng lên đi.

Chỉ cần người còn trong thành không sợ không tra ra.

Tiếp tục tra."

Tùng Vận đứng dậy, nhíu mày hỏi: "Vậy còn chuyện trong cung."
Túc Hàm Ân gấp lại bức thư, ý cười trước sau đều không thay đổi, hờ hững nói: "Không quản, chỉ cần để lại một người nghe ngóng tin tức là được.

Trương Gia hẳn đã có sắp xếp."
Y quay qua nhìn hắn, nói: "Tạm thời chuyện của Trương.."
Tùng Vận lên tiếng: "Trương nhị cô nương."
Túc Hàm Ân nhún vai, cũng không có nhắc lại: "Chuyện đó tạm thời giao cho người khác tiếp tục điều tra.

Tùng Vận giúp ta tra những người mới vào thành."
Y nhìn cây bên bệ cửa sổ, giọng nói nhẹ nhàng: "Xuất hiện ở Túy An Lâu ngày hôm qua."
Tùng Vận: "Vâng"
Nô bộc từ ngoài tiến vào, cung kính nói: "Túc Vương, hoàng thượng lệnh ngài hiện tại vào cung."
* * *
Truyện up duy nhất tại dembuon.vn
Tố Yên bước vào cùng một cô nương lam y, trên tay nàng bưng một bình trà.
Nàng đặt bình trà lên bàn, sau đó lui ra ngoài, tiện thể đóng cửa lại.
Tố Khinh Ly nhấc tay rót một ly trà, nước trà xanh ngọc, trà vừa pha tỏa hương lan tỏa trong không gian.

Hắn đưa tay nhấc ly trà lên, hương trà chan chát hòa quyện với hương thơm ngọt của hoa hợp hoan, tựa như xung khắc lại là sự kết hợp hoàn mỹ..

Hắn đưa trà bên môi, nhấp một ngụm.
Tố Yên ngồi xuống đối diện hắn: "Chẳng phải đệ trước nay không thích trà sao?"
Tố Khinh Ly đặt ly trà xuống, nhàn nhạt lên tiếng: "Chỉ cảm thấy uống trà không tốt, cũng không hẳn là không thích trà."
Tố Yên gật gật đầu: "Được rồi, được rồi, là không thích hợp." Dừng chút nàng hỏi: "Thấy trà này thế nào?"
Tố Khinh Ly nhìn nước trà xanh tựa ngọc bích, nói lời thật lòng: "Trà hợp hoan trước nay luôn là át chủ bài của Túy An Lâu.

Đương nhiên không tầm thường.

Có điều nước quá nóng ngược lại làm lá trà mất đi vị ngọt của hoa hợp hoan."
Tố Yên thoáng cười, nói: "Thật trùng hợp, ta cũng nghe được lời như vậy từ một khách nhân.

Đệ có hứng thú gặp không?"

Tố Khinh Ly không đáp lời ngay, chỉ khẽ cười, một lúc sau mới lên tiếng: "Có duyên ắt gặp, sao lại gọi là hứng thú chứ."
Tố Yên nhìn hắn càng sâu hơn, nói: "A Ly, mấy năm không gặp, đệ thay đổi rồi." Tử khí quanh thân đã biến mất chỉ là trạng thái này của đệ càng khiến người khác bất an..
Tố Khinh Ly thoáng im lặng, sau đó ngẩng mặt nhìn nàng, ý cười tăng lên vài phần: "Tỷ cũng thay đổi rồi."
Tố Yên thoáng bật cười, nói: "Lời này ngược lại làm ta cảm thấy thích hợp với đệ hơn."
Tố Khinh Ly quả thực vô cùng xinh đẹp.

Vẻ đẹp ấy là sự kết hợp của mềm mại với yêu mị.

Sống mũi cao thẳng, cằm thon gầy, môi mỏng hồng nhuận, đặc biệt câu nhân..

So với nữ tử ở đệ nhất thanh lâu của Thùy Túc này chính là nổi bật hơn nhiều.
Tố Khinh Ly không đáp, chỉ hơi nhích khóe môi.
Cuối cùng vẫn là nàng cảm thấy trêu chọc hắn cũng thực nhàm chán: "Thôi được rồi.

Đệ đến đây chắc không phải chỉ để ngồi đây cùng ta nói chuyện phiếm.

Nói đi, có chuyện gì?"
Tố Khinh Ly cũng không trốn tránh, nói: "Đệ muốn nhờ tỷ quan tâm một người."
"Là tiểu cô nương lần trước theo đệ đến đây?" Nàng hỏi.
Hắn gật đầu: "A Lan tuổi còn nhỏ, không hợp vào chốn hoàng cung.

Để A Lan ở đây, có tỷ cũng yên tâm hơn."

Tố Yên: "Đệ quan tâm tiểu cô nương đó như vậy?"
Tố Khinh Ly đáp: "Được người nhờ cậy, lỡ nhận rồi cũng không thể bỏ mặc được."
Tố Yên không nhìn hắn, ý cười lại mờ nhạt: "Không vấn đề, chỉ là một tiểu cô nương mà thôi.

Túy An Lâu này có mấy trăm mạng người đều một tay ta quản lý.

Có điều.." Nàng nhìn hắn: "Tố Yên ta trước nay không làm chuyện bản thân không có lợi."
Tố Khinh Ly nhẹ giọng đáp: "Được."
Tố Yên đứng dậy, bước tới cửa sổ, nhìn cảnh nhộn nhịp phía dưới, nói: "Ba ngày nữa, hoàng cung sẽ tổ chức kì thi tuyển chọn ngự y bổ sung vào thái y viện.

Ta không cần biết đệ muốn làm gì.

Đệ không nói ta cũng sẽ không hỏi.

Thù lao duy nhất ta cần chỉ có duy nhất hai chữ..

bình an.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận