Buổi đấu giá kết thúc, Diệp Tư Tuyết cầm bức tranh trên tay, cất giọng lạnh lùng:
- Ám Tam.
- Chủ nhân. - Một người áo đen xuất hiện.
Diệp Tư Tuyết không thương tiếc ném bức tranh về phía hắn:
- Đốt đi. Điều tra về nguồn gốc của nó, ta muốn gặp người đem bán nó.
Nếu Vương Anh nhìn thấy cảnh này chắc sẽ khóc hết nước mắt mất.
Ám Tam rõ ràng sửng sốt, nhưng sau đó khôi phục, cung kính:
- Vâng.
Bốn hộ vệ phía sau kinh ngạc, cô gái này rốt cuộc là sao vậy? Cô có biết là cô đang đốt 500 tỷ không? Bức tranh có vấn đề gì sao? Đang định lên tiếng thắc mắc thì:
- Dụ tổng.
Diệp Tư Tuyết bay với tốc độ ánh sáng nhào vào lòng Dụ Thiên Minh, dùng đầu cọ cọ vào người hắn, tặng hắn khuôn mặt háo sắc.
Bốn nam nhân phía sau đen mặt, kêu gào trong lòng 'Diệp Tư Tuyết, mau thả hắn ra. Muốn thì lại ôm tôi này'.
Dụ Thiên Minh trong mắt lóe lên tia bất ngờ, suy ngẫm vài giây rồi có một tia sáng kì dị xẹt qua. Hắn hờ hững cất giọng:
- Diệp tổng. Thỉnh tự trọng. Mời cô buông tay ra.
- Không buông. Không buông. Chúng ta hẹn hò đi.
Diệp Tư Tuyết càng ôm chặt hơn. Đấy mắt Dụ Thiên Minh ý cười nồng đậm, môi nhếch lên thành một đường cong tuyệt đẹp, hai tay vòng ra ôm lấy eo cô kéo sát vào người hắn, đặt trên môi cô một nụ hôn nhẹ.
- Được. Anh đồng ý, Tiểu Tuyết.
Diệp Tư Tuyết đứng cứng ngắc như trời trồng, nụ hôn đầu hai kiếp của cô đã bị mất trong tay tên nam chính này. Chưa kịp đau lòng cho nụ hôn đầu, cô nhận ra có gì không đúng. Ở đâu nhỉ?
'A... không phải như vậy, kịch bản không phải như vậy. Anh phải xô tôi ngã xuống đất, sau đó phủi phủi quần áo như thể dính phải một thứ ghê tởm rồi cất giọng đe dọa: “Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa nếu không cô sẽ hối hận vì được sinh ra trên cõi đời này đấy“. Đương nhiên theo nguyên tác, Diệp Tư Tuyết sẽ bám lấy không buông và nhận kết cục bi thảm nhưng cô thì khác. Cô sẽ nghe lời hắn, tránh hắn thật xa. Hắn đi về phía Đông, cô sẽ đi về phía Tây; hắn đi về hướng Nam, cô sẽ đi về hướng Bắc, gặp hắn đầu đường cô sẽ co giò bỏ chạy. Nhưng chuyện gì đang diễn ra thế này? Tại sao lại như vậy?'
- Hả? Anh vừa nói gì ý nhỉ? Tôi nghe không rõ. _ Diệp Tư Tuyết hỏi lại.
- Anh nói đồng ý hẹn hò. Từ giờ, em sẽ là bạn gái anh._ Dụ Thiên Minh ôn nhu đáp lại, ánh mắt thâm tình khiến cô nổi da gà.
- Anh... anh nhận ra? _ Diệp Tư Tuyết vùng vằng thoát khỏi vòng tay hắn, khó tin hỏi.
- Phải. _ Đáp lại rất thẳng thắng.
Lúc này Diệp Tư Tuyết như nhớ ra điều gì đó, cô có một loại cảm xúc muốn tăng xông. Sao cô lại quên mất tên thiên tài này còn là Gs. Tâm lý học chứ, hắn có thể biết bạn đang nghĩ gì chỉ cần quan sát khuôn mặt, muốn diễn kịch trước mặt hắn ư? Đừng hòng. Bây giờ cô thật muốn lấy dao đâm chết bà tác giả, tại sao có thể tạo ra tên nam chính biến thái nguy hiểm này chứ?
'Vấn đề nghiêm trọng rồi đây. Chuồn trước tính sau'. Nghĩ rồi Diệp Tư Tuyết hướng tới ai đó dè dặt nói:
- Tôi nghĩ hôm nay ngài không được khỏe nên mới suy nghĩ lung tung, trả lời bậy bạ. Tôi sẽ xem như chưa nghe thấy gì. Tạm biệt
Sau đó chạy nhanh như ma đuổi. Bốn hộ vệ có chút không theo kịp tình huống, đồng thời thở phào nhẹ nhõm khi cô từ chối Dụ Thiên Minh, xem ra họ phải đẩy nhanh tấn công rồi.
Dụ Thiên Minh híp mắt nguy hiểm 'Muốn trốn sao. Không bao giờ. Diệp Tư Tuyết, anh định em rồi'.
--- ------ ------ ------ ------ ------ --------
'Phải làm sao đây?'
Ngồi trong xe, Diệp tư Tuyết phiền muộn hỏi đi hỏi lại câu nói này lần thứ 1001 mà vẫn chưa tìm được câu trả lời. Sai một nước cờ sẽ thay đổi cả bàn cờ, hơn nữa người cô đụng lại là nam chính, mọi chuyện đang dần sai lệch tình tiết có sẵn và cô có cảm giác trong tương lai sẽ ngày càng sai lệch nhiều hơn. (tg: Dự đoán của tỷ rất đúng).
Nữ chính khi nào thì xuất hiện ý nhỉ? Phải rồi tối nay, tại bữa tiệc sinh nhật của gia chủ Lãnh gia Lãnh Hạo, có mặt đầy đủ bốn nam chính, ở đó sẽ công bố hôn ước của cô và thiếu chủ Lãnh gia Lãnh Ngạo. Diệp Tư Tuyết xuất hiện với bộ dạng háo sắc, chua ngoa, vênh váo khiến trưởng bối không hài lòng, Lãnh Ngạo chán ghét hủy hôn ngay tại đó. Trong khi nữ chính Giang Đình Đình lại ghi điểm với sự lương thiện, thanh thuần, kiên cường chính nghĩa.
Vậy tối nay Giang Đình Đình sẽ cướp lại trái tim của Dụ Thiên Minh, cô sẽ bị hủy hôn rồi an an ổn ổn làm chủ tịch Diệp Lạc, sống bình yên tới già. Nghĩ tới đây Diệp Tư Tuyết lại bình tĩnh hơn, mọi chuyện sẽ diễn ra như nó vốn có.
Nhưng đời đâu ai biết được chứ 'Ngờ'.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...