Song Hoàng Thiên Phi

1.

Thật ra cũng không phải tất cả mọi người đều không nhìn ra, ví dụ như ta có thể nhìn ra, Thiên Đế là một quả trứng gà mái.

Nhưng không ai chịu tin.

Dù sao cha hắn là phượng hoàng, nương hắn là rồng, sinh như nào cũng không thể sinh ra một quả trứng gà.

Vì để biết được giới tính của Thiên Đế, kính chiếu yêu của Thác Tháp Thiên Vương, thiên địa bảo giám của Trấn Nguyên tiên quân, gương khai thiên của đỉnh Côn Lôn đều được đưa tới.

Chư vị thần tiên vây quanh bốn phía, tổng tấn công từ trên xuống dưới. Thần quang ảo ảnh chiếu rọi xuống sông Thiên Hà.

Nhưng, cái trứng vẫn đứng im bất động.

Bất luận là nhìn từ góc độ nào, vẫn chỉ là một cái... trứng gà hết sức bình thường.

Bát thái tử của Bắc Hải long vương, lập tức suy sụp bày ra khuôn mặt mèo, kề tai ta thì thầm: “Hi Quang, ngươi nói xem có khi nào hai chúng ta làm Thiên Phi thêm ba vạn năm nữa, Thiên Đế vẫn chưa nở không.”

Ta vỗ vai hắn: “Nghĩ thoáng một chút lão đệ, dù sao thì cũng bao ăn bao ở, mỗi tháng còn phát lương 300 viên trân châu đấy.”

Ngao Truy liếc ra một cái rõ dài, “Đồ mê tiền.”

Ngược lại là Tử Vi tinh quân không chịu nổi mà thiếu kiên nhẫn trước, dù sao ông ấy cũng quản đế tinh của tam giới, lãnh đạo trực tiếp phía bên trên xảy ra chuyện lớn như vậy, khiến Tử Vi tinh quân ăn ngủ không yên.

Tử Vi tinh quân âm thầm chen vào giữa ta và Ngao Truy, giọng như cái loa:

“Tam công chúa, Bát thái tử, tiểu tiên nghe nói, Minh giới có suối Vạn Nguyên, sinh linh trong thiên địa vạn vật quy nguyên đều phải đi qua nó, nó có thể soi ra được chân thân của thần tiên yêu ma, không bằng hai vị đi một chuyến xem sao.”

Ta và Ngao Truy đối mắt với nhau, mối quan hệ plastic giữa Minh giới và Thiên giới, mặt ngoài thì quy thuận nhưng cũng chỉ là trên danh nghĩa.

Dưới trướng Minh Vương lại còn có mười hai phủ quân, 81 diêm la, binh hùng tướng mạnh. Với công phu mèo ba chân của hai chúng ta, đừng nói là suối Vạn Nguyên, nói thẳng là xuống hoàng tuyền luôn đi.

Ta đang muốn từ chối, Ngao Truy lại nhanh hơn một bước, “Được, ta đi.”

Ta chọc chọc hắn, “Ngươi điên rồi! Hai chúng còn chưa thi được chứng chỉ tiên pháp sơ cấp, đòi đi Minh Phủ?”

Ngao Truy lườm ta một cái, quẫy đuôi rời đi, “Ngươi đừng có mà mắt rồng nhìn người thấp (*), chỉ là Minh Phủ thôi mà, lão tử nói đập liền đập nát.”


(*) Xuất phát từ câu “Mắt chó nhìn người thấp”, ý là xem thường người khác, nhưng chị đây là rồng.

Tử Vi tinh quân khiếp sợ, “Tam công chúa, người không biết? Bát thái tử đã thi xong chứng chỉ tiên pháp cao cấp trước khi trở thành Thiên Phi rồi.”

“Cái gì?!!”

Học sinh kém cả ngày lên lớp ngủ gật với bản thân, tan học lại cùng nhau đấu địa chủ, vậy mà lại là học sinh giỏi trá hình?!

Hừ, vai hề hóa ra lại là bản thân ta.

Nhớ lại bài kiểm tra nhỏ trên lớp, hắn không những không cho ta chép bài, lại còn che bài thi lại, ta liền ác triệt để.

Vì thế ta túm lấy Thiên Đế rồi chạy, vừa chạy vừa gào, “Cẩu tặc Ngao Truy, ngươi mau thả Thiên Đế xuống!”

Đề phòng fanboy, fangirl của Thiên Đế lại lấy dép đánh ta một trận tơi bời.

Không sai, Thiên Đế, một quả trứng gà vậy mà cũng có người hâm mộ. Không những có fans, mà số lượng còn cực kỳ đông đảo.

Chuyện này cũng khiến ta rất hoài nghi, nghĩ đi nghĩ lại, chắc là do chúng tiên quân sập phòng quá nhiều, nên mới ký gửi hy vọng lên một thần tượng còn chưa ra đời đi!

Chính vì vậy, một quả trứng như này liền từ trong nhóm tiên quân tuấn mỹ vô song, lãnh khốc lạnh lùng, thâm trầm uyển chuyển – nhất kỵ tuyệt trần, trổ hết tài năng đạt được ngôi vị cao nhất.

Khẩu hiệu băng rôn, “Trứng Schrodinger(*), vĩnh viễn không phản bội.”

(*) Erwin Schrodinger: nhà vật lý người Áo, mọi người tra google để tìm hiểu thêm.

...

Thôi được rồi, niềm vui là của bọn họ, cái gì ta cũng đều không có, chỉ có hôn ước từ nhỏ ch/ết tiệt.

2.

Ta, Ngao Truy, Thiên Đế, mà một mối hôn ước tam giác từ nhỏ đầy phức tạp.

Khởi nguồn của tất cả tội ác, phải kể đến từ ba ngàn năm trước. Cha ta Đông Hải long vương đang lập hôn ước với cha của quả trứng - Thiên đế tiền nhiệm. Cha của Ngao Truy Bắc Hải long vương vốn dĩ là người làm chứng.

Nhưng ba người bọn họ lại lén uống trộm Tiên Nhân tửu của Đào Hoa đảo chủ, say tới mức không phân biệt nổi đông tây nam bắc.


Khi đang ăn uống linh đình, tay nọ nắm tay kia lập lời thề, lại không hề có ai phát hiện Bắc Hải long vương ký nhầm chỗ, từ người làm chứng chuyển sang người thực hiện.

Đợi đến khi phát hiện ra, hoa cải đều đã lụi rồi, bảo ấn của ba vị đế quấn đã đóng dấu đỏ chói lọi hết sức chỉnh tề.

Ấn của quân chủ tự có thiên đạo phép tắc, đã lập lời thề nếu muốn bội ước, phải chịu 81 đạo thiên lôi.

Uống rượu không đóng dấu, đóng dấu không uống rượu. Đã đóng dấu lại còn uống rượu, người thân lệ chảy hai hàng.

Tám mươi mốt đạo thiên lôi, thăng lên thượng cấp thần mới phải chịu, mười người thì chín người thân vong, ta và Ngao Truy là tiểu tiên ba trăm năm hàng thật giá thật, đương nhiên không gánh vác nổi.

Cho nên ta và Bát thái tử đều trở thành Thiên Phi.

Chỉ đợi khi Thiên Đế nứt vỏ, hai chúng ta theo vậy mà lên chức. Chỉ là đực thì ta thăng chức, còn là cái thì hắn thăng chức thôi.

Nhưng cái trứng không phân đực cái này, lại có thiên phú dị bẩm.

Trứng rồng bình thường một trăm năm liền nở, nhưng nó hai trăm năm chẵn rồi, một chút vết nứt trên vỏ cũng không thấy tăm hơi đâu.

Cho nên công việc quan trọng nhất mỗi ngày của ta và Ngao Truy là... ấp trứng.

Nương của Ngao Truy là khổng tước, nên dù nguyên thân của hắn là tiểu kim long, nhưng lại là con rồng có lông đuôi dài thướt tha, lông bông xù xù, ấp trứng rất là thuận tay thuận chân.

Mà nương ta là Ngân Hoa bạch xà, ta kế thừa nhiệt độ cơ thể của bà, là một con bá vương long máu lạnh theo đúng nghĩa đen.

Ấp trứng? Ấp cái cục cức, mang đi làm lê đông lạnh còn nghe được.

Cho nên, ta mời chư tiên mang gương thần đến, muốn tìm hiểu xem Thiên Đế rốt cuộc là đực hay cái.

Nếu là cái, ta quang minh chính đại đá cho Ngao Truy ấp.

Ai ngờ chiêu này không linh nghiệm, chỉ đành nghe theo lời Tử Vi tinh quân, đi hoàng tuyền xem xét một phen.

“Ngao Truy, ngươi đợi ta nữa, bay nhanh như thế làm gì!”

Ta ôm theo trứng không dám bay quá nhanh, mà Ngao Truy bay với tốc độ bảy mươi dặm, tâm trạng tự do tự tại. Ta đuổi theo phía sau, lòng nóng như lửa đốt.


Khó khăn lắm mới đuổi kịp, ta lập tức nhảy lên đám mây của Ngao Truy, “Phù, mệt ch/ết đi được, ngươi cũng không đợi ta.”

Ngao Truy tức đến mức trừng mắt thở dốc, “Ta không chạy nhanh một chút, fans của Thiên Đế sắp bẻ xương ta đến nơi rồi!”

“Không đến mức ấy, đường ca của ta bị Na Tra rút gân lột da vẫn có thể sống lại đấy thôi, khúc xương thôi mà, không đủ nhét kẽ răng.”

Khuôn mặt anh tuấn của Ngao Truy nhất thời lộ ra ý cười thâm sâu, “Không đủ nhét kẽ răng đúng không...”

“Ngươi... ngươi muốn làm gì, bình tĩnh nào người chị em, xúc động là ma.... á!!!!!!!”

3.

Trời thấy còn thương, Ngao Truy vứt ta từ đám mây xuống, ba nghìn mét đấy!

Ta học nghệ không thông, trong cơn hoảng hốt mây cũng không biến ra được, mắt thấy sắp rơi xuống bẹp dí như cái bánh nhân rồng, một luồng ánh sáng vàng lóe lên bao bọc ta tầng tầng lớp lớp trong đó, tiếp được cái rơi kinh thiên động địa của ta.

Uỳnh!

Một tiếng vang to, ta và ánh sáng vàng tạo thành cái lỗ trên phủ đệ của Minh Vương.

Ánh sáng vàng này rốt cuộc từ đâu chui ra đã không còn thời gian để nghiên cứu nữa rồi.

Ta, Tam công chúa của Đông Hải long vương, trắc phi đời đầu của Thiên Đế, rơi vào trong bồn tắm của Minh Vương.

Còn tạt cho Minh Vương một mặt đầy nước.

Đều nói âm ti địa phủ tiên khí thiếu sót, khó có mỹ nhân, nhưng lại sinh ra đệ nhất mỹ nhân trên trời dưới đất – Minh Vương.

Băng cơ ngọc cốt, ngũ quan như ngọc, tóc đen như suối bị nước làm ướt dính vài sợi ở sườn mặt, càng tăng thêm mấy phần quyến rũ gợi cảm.

Chỉ là, ánh mắt mỹ nhân quá lạnh, lạnh như dao băng.

“Nhìn đủ chưa? Nhìn đủ rồi thì xuống khỏi người ta.”

Cái này, rồng vốn dĩ háo sắc, rồng rắn hỗn huyết như ta càng không phải nói, nhìn thấy mỹ nhân liền muốn động tay động chân.

Sau cái rơi kinh thiên động địa đó, đại não vẫn chưa hoạt động trở lại, chân tay đã tự giác trước, giống như con bạch tuộc bám lên người mỹ nhân.

Trước khi bỏ tay ra, vẫn còn chưa đã thèm sờ thêm hai cái.

Ừm... băng cơ ngọc cốt, da mịn như ngọc, không tồi không tồi.


Nhưng mà... sao lại... không có ngực nhỉ?

Ta và mỹ nhân mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, trong địa động to lớn, ta cuối cùng cũng nhớ ra rồi, Minh giới vừa đổi chủ, Minh Vương đương nhiệm là một đóa hoa vô ưu.

Cơ thể lưỡng tính, giới tính tùy theo tâm trạng mà thể hiện!

“A! Thật ngại quá thật ngại quá.”

Ta tay chân luống cuống nhảy từ bồn tắm ra ngoài, ai ngờ trong lúc rối loạn, một chân đạp phải khăn tắm của mỹ nhân.

“Roẹt!”

Vốn dĩ tay vụng mắt nhanh, trước khi ta rơi xuống, mỹ nhân quấn khăn tắm chỉnh tề mà giờ đây, một bên cánh tay lộ ra ngoài không khí.

Con ngươi đen như mực của mỹ nhân hơi đảo lên xuống, hiển nhiên tức giận không nhẹ, nhưng rốt cuộc cũng là chủ của một giới, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.

Dứt khoát cũng không dùng tấm khăn rách che che đậy đậy, thản nhiên trực tiếp dùng bồn tắm để che thân, ngón tay như ngọc nhè nhẹ đỡ bên gáy, đôi mắt đẹp câu hồn nhiếp phách lưu chuyển như có tinh quang, không nhanh không chậm nói:

“Tam công chúa nếu đã chán ghét làm Thiên Phi, muốn làm Minh Hậu, có thể quang minh chính đại từ chức sau khi chịu 81 đạo thiên lôi, cũng không cần như hiện giờ - nhào vào ngực người khác.”

Những lời này nếu là người khác nghe được, tất nhiên sẽ hiểu là canh bế môn không nặng không nhẹ.

Nhưng ta là ai, ta là thiên hạ đệ nhất thiên tài nắm bắt trọng điểm.

“Mỹ nhân nói là sự thật sao? Nếu ta có thể chịu được thiên lôi, ngươi liền gả cho ta?”

Khuôn mặt mỹ nhân có chút co rút, nói được một nửa lại ngừng, “Đầu óc của ngươi có phải...”

Ta gấp gáp cắt ngang, “Đừng nói nữa, ta đều hiểu, trong đầu ta trong mắt trong lòng ta, toàn bộ đều là ngươi.”

Mỹ nhân rùng mình một cái, người trầm mặc, là Minh Vương tối nay.

Ta lại vội vàng nhích về phía trước, gác đầu lên thành bồn tắm, “Nếu mọi người sớm muộn gì cũng là người một nhà, điện hạ, cho ta mượn dùng suối Vạn Nguyên một chút được không?”

Mỹ nhân nhìn ta chằm chằm không hề chớp mắt, giống như nhìn thấu trái tim của người khác, “Hóa ra, ngươi đã chuẩn bị hết thảy rồi mới đến đây.”

???

Chuẩn bị cái gì.

Không đợi ta hỏi rõ, mỹ nhân đột nhiên vươn cánh tay, trước mắt vừa hoa, khi nhìn rõ lại bản thân đã ở trên chiếc giường khắc hoa cực kỳ rộng lớn.

Khi nhìn về phía mỹ nhân, nàng đã biến thành một mỹ nam rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận