Song Giới Mậu Dịch Nam Thần



“Nghi thức khai máy giấu kín như vậy, tôi cho rằng anh sẽ tiếp tục che giấu cậu ta, không nghĩ tới…….”. Thọ Linh quay đầu nhìn về phía Patrick bên cạnh, ý tưởng của người đàn ông nước ngoài này thật sự là hay thay đổi, nhưng mà hợp tác qua nhiều lần, Thọ Linh từng có không ít kinh nghiệm cũng không nghĩ tới đối phương để vai phụ Lê Chanh xuất hiện ở trên poster phim, sẽ như trong tổ quay phim đồn đãi là tiện tay cho vào.

Dù sao đối phương vẫn thường lăn lộn Hollywood, cũng là người quen hợp tác lâu rồi, đạo diễn lớn mặt lạnh nghiêm túc khôi phục bản tính của người nước ngoài, người đàn ông mắt xanh chớp mắt, làm bộ hơi sợ nói: “Không có biện pháp, giấu không được, Kim Điển tạo áp lực với tôi”. Lời giả dối như vầy Thọ Linh đương nhiên không tin, lúc ký hợp đồng liền nói rồi, phía đầu tư sẽ không khoa tay múa chân đối tuyên truyền bộ phim của đạo diễn, nhất là tuyên truyền ở đây, bởi vì hai công ty đều biết, Patrick người ta là cấp nhân vật ông tổ của làm tuyên truyền, ban đầu một bộ phim đầu tư mười vạn tệ nhờ anh ta tuyên truyền thành cháy vé ăn khách khen hay ngàn vạn lần, phương diện này ai cũng không thể xen vào.

“Cũng không có nguyên nhân lớn quá gì”. Patrick lười biếng cuộn trong sô pha, lần này gã tới Trung Quốc tạo thanh thế cho bộ phim, định huy hoàng lặp lại, tay chỉ poster, người đàn ông híp mắt.

Quả thật, không nói vai diễn của Lê Chanh, diện mạo và khí chất của thiếu niên này đều là thư thái nói không nên lời, cho nên cho dù bản thân ở phía sau mọi người, cũng dễ dàng làm cho người ta vừa nhìn liền thấy, nếu ngay cả một nhân vật cơ hồ hòa vào bối cảnh đều chói mắt như thế, những người khác liền lại càng không cần phải nói. Patrick đây là đang đánh tâm lý chiến.

Đồng thời cũng như yêu cầu của phía Kim Điển, lót đường vì ngôi sao mới của bọn họ, chờ tương lai khi chiếu phim, người bởi vì đột nhiên bị bắt tiếp nhận lượng tin tức quá lớn mà sinh ra ý kiến phản đối sẽ giảm rất nhiều, càng nhiều lại là thuận theo tự nhiên.

——Xem poster chưa? Người ta sớm liền thông báo rồi, chính là bạn không tin mà thôi!

Duẫn Thiên Lục chính là người tin đó, nhưng mà cô không cách nào chứng minh quan điểm của cô, cho dù biết Lê Chanh đồng thời trúng tuyển đại học A, đại học C, cậu ta có cơ hội trở thành ngôi sao, cũng không nhất định đại biểu cậu ta đã có thể tiến về phía nước ngoài.

Bài đăng của Duẫn Thiên Lục trong diễn đàn chìm xuống rất nhanh, lập tức bị chôn ở dưới  một mảnh bình luận quỳ liếm thần khuyển Nhị Oa.

“Là sự thật vẫn sẽ trồi lên mặt nước, đợi bộ phim này công chiếu, hết thảy đều có công luận”. Cô bày tỏ, “Trực giác của tôi có đôi khi hữu dụng hơn nhiều so với tư duy, nếu nhận thức của mọi người chỉ tại cực hạn [điều đó không có khả năng] hoặc [suy đoán này cực kỳ vớ vẩn], mà không phải thật sự suy nghĩ, đi tìm chứng cớ hùng hồn phản đối phỏng đoán của tôi, như vậy tôi thắng  chắc rồi”.


Đăng bình luận cuối cùng này đăng lên đoạn cuối cùng của topic, Duẫn Thiên Lục tắt cửa sổ diễn đàn, ngón tay lướt qua mấy số liệu giới thiệu trên tấm poster, đầu ngón tay dừng tại thời gian chiếu phim.

—— Ngày 2 tháng 10

Từ lúc trên đường chạy vượt qua Trác Ngọc Hiên, danh tiếng của Lê Chanh nháy mắt tăng lên gấp đôi trong sinh viên quan huấn cùng khóa, danh tiếng đối với những người khác mà nói là vô hình, đối với Lê Chanh mà nói, này đại biểu cho đột nhiên tăng nhiều giá trị tín ngưỡng.

Giá trị tín ngưỡng tuyệt vời trữ ở trong đan điền, sau khi hấp thu qua lỗ chân lông, toàn thân đều như là bị gột rửa nhẹ nhàng khoan khoái thoải mái, nhưng lúc chập tối, cậu vẫn là đi theo mọi người cùng đi nhà tắm tắm vòi sen, nước ấm xối lên người, tóc ngắn xoã tung từng sợi từng sợi dán tại da đầu, dáng người luôn luôn thoạt nhìn nho nhã yếu đuối ở dưới dòng nước vân da rõ ràng, cũng không phải cơ thể cơ bắp cỡ nào, phối hợp ở trên người nhưng có đường cong khá hoàn mỹ.

Một người bên cạnh sâu kín nhìn về phía cậu.

Lê Chanh có cảm giác xoay người lại, phát hiện mọi người trong phòng đang không chớp mắt nhìn về phía chính mình, một bộ phân nhỏ nhìn thẳng cậu lập tức giả bộ xoay đầu đi, đột nhiên mất tự nhiên như vậy thật không vấn đề sao. Tuy rằng tất cả mọi người là đàn ông, nhưng tại sao phía sau nhưng có loại lỗi giác bị dâm loạn……..Đoán chừng chính là ảo giác.

Lê Chanh: “……..”

Vòi hoa sen còn đang tiếp tục phun nước, Lê Chanh chống lại một hàng ánh mắt quỷ dị nhanh chóng tắm nước nóng xong, thay áo ngắn tay quần đùi, thả khăn tắm trên vai đi ra ngoài, loại cảm giác khó chịu này mới dần dần biến mất.

Quân doanh ban đêm cũng giống như ban ngày, ngọn đèn không chỉ là sáng như ban ngày, mà còn là giá trị của quân nhân phòng thủ, mặc dù có cameras, nhưng thực tế quân đội tuy rằng dùng thiết bị khoa học kỹ thuật hàng đầu, cũng sẽ không ỷ lại những thứ này lắm, thời khắc mấu chốt vẫn là người có tác dụng hơn, vì thế địa điểm trọng yếu cơ hồ đều có quân nhân đóng giữ, Lê Chanh thả khăn tắm trên vai lướt qua một loạt mười người mặc quân trang sống lưng thẳng tắp.


Bóng đèn trên đỉnh đầu nhấp nha nhấp nháy, đột nhiên bụp một tiếng rất nhỏ, vụt tắt.

Lê Chanh: “……”

Quân nhân: “……..”.

Cùng lúc đó, quân nhân không trực ban từ bóng đèn thứ nhất phản ứng lại, có mấy chục âm thanh bụp bụp bụp khác không dứt bên tai, nhìn một cái địa phương cơ bản có ánh sáng trong căn cứ toàn bộ tối sầm xuống, cả quân doanh tựa như trái cà gặp sương giá héo rũ xuống.

Trong không khí truyền tới tiếng thét chói tai của nữ sinh và một số nam sinh, trong thét chói tai này có một bộ phận biểu đạt hoảng sợ và sợ hãi của thể xác và tinh thần chấn động, một bộ phận là ăn theo, tuy rằng tiếng kêu đủ vang dội kỳ thật cũng không phải sợ hãi, càng là sợ thiên hạ không loạn thét chói tai liên tục, cuối cùng một số cũng chỉ do nội tâm hưng phấn.

Về phần hưng phấn cái gì……..Cũng chính là xem nhiều tiểu thuyết, tưởng tượng tới căn cứ đang gặp nhân vật phản diện tấn công, làm sao có khả năng chớ. Lê Chanh cười nhạt đối ý tưởng này, sau khi cậu vào đây liền cảm ứng qua, phòng thủ trong quân doanh tuyệt đối được coi là tường đồng vách sắt, nếu thật có  quân địch cũng không khả năng chỉ bằng phá hư ánh sáng đánh tiến vào, hơn nữa nơi này là lực lượng quân đội viễn siêu của Trung Quốc.

“Đứng ở tại chỗ đừng lộn xộn đừng kinh hoảng, chỉ là vấn đề nguồn điện, lập tức giải quyết”. Dễ dàng mắc lỗi nhất vẫn là tân sinh tới tham gia quân huấn, đám con nít chỉ học được tập hợp chạy đều bước không có tiếp nhận qua huấn luyện ứng đối vấn đề đột phát, rất dễ dàng xuất hiện khủng hoảng, vì thế trong phút liền có người tới tổ chức, chính là một bộ phận tân sinh ở ký túc xá, một bộ phận còn đang tắm rửa hoặc tản bộ trên đường chạy, quân nhân cực kỳ phân tán, nhất thời cũng vô không cách nào tụ lại.

Lê Chanh tự hỏi hai, chuẩn bị đi hướng ký túc xá, phía sau nhưng có một bàn tay cầm cánh tay của cậu, thuận tay đẩy chậu tắm của cậu ra, Lê Chanh luống cuống tay chân bảo vệ chậu tắm của mình, dưới chân sinh lực đạp ra khoảng không một cái, vì thế mạnh mẽ chui vào trong ngực cứng rắn của đối phương, còn thuận tiện đập mặt.

“Đừng lộn xộn”.


Khó trách dùng nhiều khí lực đều tránh không ra, thì ra không phải người địa cầu.

“……..”. Lê Chanh, “…….. Sao ngươi lại tới đây”.

Lê Chanh lo lắng, “Hiện tại ngươi không phải hẳn là ngoan ngoãn chờ ở Nam Giang sao, lần này chẳng lẽ là tự ngồi máy bay tới? Cảm thấy địa cầu đã không vây khốn được ngươi rồi, cái gì cũng không biết còn dám nơi nơi hoạt động, nhất là buổi tối đừng chạy loạn, bên này hơn phân nửa đêm lêu lổng không phải thằng say kẻ lang thang chính là tội phạm, hơn nữa tự ý xông vào trọng địa quân sự sẽ bị cảnh cáo, lại làm thêm chút chuyện gì nữa nói không chừng liền bị bắt……..”.

Một chuỗi lời nói nói ra tâm tình gì đều mất, Trầm Du vẻ mặt hắc tuyến che cái miệng lải nhải của thiếu niên, “Hơn nửa tháng không không gặp liền nói cái này, để ta ôm một lát”.

mặt hắc tuyến là vầy nè, mấy sợ sọc đen là hắc tuyến đó

hac-tuyenLê Chanh vỗ vỗ bả vai của anh ta: “Ôm đi ôm đi, ôm xong liền đi đi”.

Trầm Du dở khóc dở cười.

Kỳ thật trong lòng Lê Chanh cũng là hội hộp vô cùng, cậu cũng hơi hiểu một chút Trầm Du người này, cơ bản chính là hàng coi trời bằng vung, hiện tại đối phương đột nhiên xuất hiện ở trong này, Lê Chanh sợ chuyện đèn tắt ngúm trong quân doanh có liên quan tới anh ta.

Tới khi đó chém giết lên hàng này nếu động chân hỏa (nổi điên thật), đoán chừng cả căn cứ đều phải bị giết hết.

Trầm Du ôm một lát, nhịn không được hôn hôn mặt của thiếu niên, lại cọ xát một chút ở trên mặt, ôm lấy eo của cậu nhóc liền hôn xuống cái miệng nóng ran, lần này người đàn ông thủ pháp tiến bộ không ít, tay kia thì từ ngực thiếu niên lưu loát lướt qua tìm kiếm tới điểm mẫn cảm, đối phương hô hấp quả nhiên tăng thêm vài phần.

Lúc này LêChanh cũng cảm thấy bất thường rồi, Trầm Du lén hôn ép hôn cũng không phải một hai lần, lại tới mấy lần cũng không sao cả, nhưng rõ ràng mấy lần trước đó hai tay sẽ không lộn xộn như vậy, tựa hồ từ đêm  trở về từ nước Mỹ giữa hai người bắt đầu liền có cái gì thay đổi rồi, ít nhất người này cũng không quay về hạn định ở hôn hôn lên mặt trên miệng nữa, trong sáng ngoài tối đều ý đồ quá nhiều, trong não thiếu niên nhanh chóng vận chuyển theo hô hấp càng lúc càng ồ ồ bắt đầu chậm chạp.


Trầm Du hôn nhẹ cằm của thiếu niên, cậu nhóc chưa tới tuổi, trên môi không có râu rất rõ rệt, chỉ có không ít lông tơ mềm mại, biểu thị thời kỳ trưởng thành đã tới, về phần cằm cũng bóng loáng như trước.

Bụng hai người dán tại cùng nhau, cách cái quần mỏng, Lê Chanh cơ hồ đã cảm nhận được chấn động và động tình càng ngày càng phỏng người của người đối diện, cậu mím chặt môi, thân thể cứng ngắc, nhịn không được một mạt đỏ nhạt từ cổ đỏ tới bên tai.

“Ký túc xá ở đâu?’.

Bàn tay nóng cháy vòng tại bắp đùi, Trầm Du ôm cậu ở trên người, Lê Chanh mơ hồ đáp một tiếng, hai bóng người lập tức liền di chuyển tới cửa sổ lầu ba ký túc xá vì thông gió mà mở rộng, khác với nữ sinh, trong phòng ký túc xá nam sinh không ai, ký túc xá của Lê Chanh cũng là một mảnh trống rỗng, những người khác phần lớn còn tại nhà tắm hoặc là hoạt động bên ngoài, Trầm Du đặt cậu lên trên giường, mắt híp lại, hầu kết di chuyển xuống dưới, chế trụ tiếng nước phát ra khi hôn cái ót của cậu, chi phối trạng thái của thiếu niên, kì thực chính mình đã dục hỏa đốt người rồi.

Từ sau khi ký khế ước, hai người làm loại này chuyện thân mật này rất dễ dàng sẽ làm y mất khống chế, tin tưởng loại cảm giác này là của đôi bên, Trầm Du tùy ý cắn cậu môi mút lấy đầu lưỡi, lập tức kéo quần đùi của cậu xuống, quần lót bé gấu có thể cảm nhận được một tia mát mẻ, lập tức liền bị bàn tay bao vây, Lê Chanh khó chịu vũng vẫy một chút, liều mạng ngước cằm lên, cơ hồ là lập tức liền nổi lên phản ứng.

Một người khác bên cạnh cũng là cảm ứng được biến hóa của cậu đầu tiên.

“Phu nhân!”.

“Phu cái rắm!

Chờ đó cho ông đây!!!

Trầm Du áo sơ mi nửa mở, lồng ngực cường tráng loạn động dán tại trên mặt cậu, nhìn qua nhẹ nhàng khoan khoái hữu lực, Lê Chanh nhịn không được cắn một cái lên trên đó, ngọn lửa trong thân thể phừng một cái bốc lên thêm một đoạn, nhưng mà liền chiếm tiện nghi như vậy cũng không được, lúc này bóng đèn ý tưởng của Lê Chanh lóe lên, ngẩng đầu đáp lại hôn môi của Trầm Du, dùng lực một cái liền đè người đàn ông dưới người, cái quần mỏng màu đen còn phải tuột xuống chỗ kia hơn so với Lê Chanh.

Lê Chanh loạn hôn loạn gặm làm tới Trầm Du không thở được, cánh tay bị đặt ở phía dưới còn dần dần siết chặt thiếu niên, ngón tay vuốt ve lưng thiếu niên, con ngươi đen tràn ngập hơi nước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui