Ban đêm cùng ngày vượt qua tháng ngày tới một cái ban đêm vui vẻ nhất, sau đó khi nằm ở trên cái giường giản dị, mặc kệ là người lớn hay là con nít đều không khỏi sinh ra một cỗ tình tự không nỡ, nguyên nhân gây ra là một bài hát của Lê Chanh, có lẽ là ảo giác, sau khi nghiêm túc nghe xong lau mặt mới phát hiện, trên mặt mình thế nhưng tất cả đều là nước mắt, lại có một chút cảm động thản nhiên, nhưng tại quanh người không tiêu tan.
Lúc trở lại trong lều, ít có mấy người bệnh phát hiện, thương thế của chính mình tựa hồ lành lại nhanh hơn một chút.
Lê Chanh ở tại trong lều, thiếu niên ngồi ở bên giường cởi áo khoác, đang muốn cũng cởi luôn áo len bên trong, đột nhiên nhớ tới cái gì, ánh mắt quét một vòng, bình tĩnh mắt nhìn Lê Đại Mao mới vừa đi vào trong lều.
Con chó nhỏ màu trắng tinh mắt không chớp một cái đối mắt.
Lê Chanh cơ mặt co rút, nét mặt vi diệu một chút, bỏ cái tay cởi áo len xuống, sau đó liền mặc như vậy nằm vào trong ổ mền. Lê Chanh trở người, giơ tay tắt đèn pin, nhắm mắt lại, “Ngủ”.
…….. Mấy ngày nay người tới thành phố Lang càng nhiều, phóng viên đài trung ương thu thập hành lý một chút, mắt thấy thành phố Lang sau tiên tai lục tục trùng kiến, Hầu Anh Duệ chuẩn bị tiếp đó cùng đồng nghiệp mang băng ghi hình trở về. Gã là đợt phóng viên tới sớm nhất, có thể nói lúc thành phố Lang còn đang có dư chấn gã liền tới rồi, lúc bận rộn đi theo các chiến sĩ khẩn cấp cứu viện, lúc nghỉ ngơi tạm thời cùng quần chúng bị thương.
Xe của đài trung ương chạy dọc theo đường núi hướng Bắc, nơi này lượng xe rất ít, tuy rằng đường rất khó đi, thế núi lở đất phá hỏng mặt đường nhưng còn có thể cho phép một chiếc xe chạy.
Hầu Anh Duệ nhìn thấy cảnh sắc chung quanh từ hoang dã chuyển đổi thành thành phố, người dựa vào cửa sổ thủy tinh ngủ gật, trong lúc nửa ngủ nửa tỉnh còn nhớ tới bài hát tối hôm qua Khúc đội trưởng và thiếu niên song ca, Khúc đội trưởng cũng liền bỏ qua, thanh âm của thiếu niên đó……. Nói như thế nào nhỉ, chính là đặc biệt êm tai, giống như mang theo một cỗ ma lực, có thể giúp đỡ áp lực trong lòng người ta đều phát tiết ra, trong nháy mắt thoải mái rất nhiều.
Đáng tiếc thiếu niên là người không cầu danh, làm chuyện tốt còn không cho phỏng vấn đưa tin ra, đương nhiên Hầu Anh Duệ cũng hiểu được, đối phương bản thân là một ngôi sao, nếu như tiếp nhận phỏng vấn của chính mình, chỉ sợ rất nhiều người nhận không ra người tốt lại nói cậu ta làm trò.
Tôi phi, mấy người có bản lĩnh cũng đến làm một cái thử xem?
Ngồi xe tới một thành phố gần nhất, Hầu Anh Duệ thông qua internet truyền cho tư liệu và tin tức thu thập được cho đài, cuối cùng là hoàn thành công tác của chính mình rồi, từ dưới bầu không khí khẩn trương đột nhiên thả lỏng xuống Hầu Anh Duệ hoạt động gân cốt một chút, lúc này mới theo thói quen xem tin tức, nhưng mà mới vừa mở trang báo mạng ra, liền bị ngôn luận ùn ùn kéo tới chấn động tại chỗ…….
[vén màn bí mật hội quỹ ngôi sao: Lê Chanh nghỉ ngơi không tham dự, người đại diện thay mặt quyên góp năm mươi vạn], [Lê Chanh và Giang Thiệu Tuấn quan hệ thân mật tiếp tục: từ video tẩy trắng sau lại bùng nổ Lê Chanh đồng tính luyến ái có một người yêu khác], [Weibo nghệ sĩ Thụy Tinh ngầm châm biếm người mới Kim Điển, nhất ca nhất tỷ công ty Thụy Tinh trích dẫn ủng hộ], [Lê Chanh rơi vào vòng vây tai tiếng: công ty Kim Điển và người đại diện tới giờ vẫn chưa từng đáp lại], …….
Hầu Anh Duệ đều hồ đồ rồi, Lê Chanh này là cái người Lê Chanh kia mình nhận thức sao? Hội quỹ ngôi sao gì? Như thế nào vừa rời khỏi thế giới internet chưa tới nửa tháng, liền không bắt kịp thời đại rồi?
Ôm tâm tình trăm nỗi suy tư chưa hiểu, Hầu Anh Duệ ấn mở một cái trong đó xem, rất nhanh từ trang báo mạng xem qua, Hầu Anh Duệ rốt cục hiểu cuối cùng đã xảy ra chuyện gì rồi, sắc mặt cùng từ ngạc nhiên của ban đầu trở nên đen trầm xuống.
Sự tình trước mắt đã càng nháo càng lớn rồi, Tống Giai người đại diện của Lê Chanh chỉ tại mọi người thẳng chỉ trích Lê Chanh nghỉ phép sau đó hiện thân giải thích: Không phải nghỉ phép là nghỉ ngơi, cậu ấy có chuyện quan trọng phải làm. Về phần là chuyện gì, Tống Giai nhưng không có nói rõ, cũng không có khiến nghi hoặc của mọi người đạt được giải đáp, cho nên rất nhiều người cho rằng Tống Giai chỉ là vì bảo toàn lời nói dối của Lê Chanh, sự thật căn bản là là đang nghỉ phép.
Hầu Anh Duệ đen mặt mở ra Weibo của Lê Chanh, ở trang chủ viết một cái bình luận: tôi là phóng viên của đài trung ương, tôi có thể chứng minh Lê Chanh còn đang nghỉ phép, ở lúc các người tùy ý công kích nhục mạ cậu ấy, cậu ấy còn tại tuyến đầu cứu viện động đất!
Nhưng mà bởi vì tốc độ đẩy bình luận của khu bình luận quá nhanh, cơ hồ ở thời gian lần đầu gã phát biểu ngôn luận liền bị càng nhiều bình luận đẩy xuống, có tốt có xấu, bình luận xấu phần lớn là nương chuyện hội quỹ làm khó dễ, tốt còn tại hô khẩu hiệu ủng hộ.
“Chanh tử kiên trì! Chanh tử cố lên!”.
“Đừng bị đám người xấu đánh gục, chỉ cần đi ra nói hai câu, cậu nói cái gì chúng tôi liền không chút do dự ủng hộ!”.
“Tôi chưa bao giờ hoài nghi tình thương của cậu, từ sau cái tiết mục cậu quay ở núi Đại Đoan, tôi liền biết, mặc kệ phún tử nhiều bao nhiêu, cũng không thể dao động quan niệm của tôi, tôi vĩnh viễn ủng hộ cậu!”.
Hầu Anh Duệ ngồi yên lặng trước bàn máy tính, thật vất vả cập nhập trang chủ tìm được bình luận của chính mình, lại phát hiện bình luận này ở trang đầu loan báo ngay cả một giây cũng không tới liền bị đè xuống rồi, trên cơ bản không ai nhìn thấy.
Tiếp tục làm như vậy cũng không hề ý nghĩa.
Suy nghĩ xong, Hầu Anh Duệ mở ra một trang viết bài mới, đều viết ra những gì khi mình đi nơi bị động đất chứng kiến nghe thấy: “Ngày đó tôi vừa tới thành phố Lang, lúc ấy xe của đài là đi đường núi, cho nên đúng lúc gặp được đoàn đội của chiến sĩ giải phóng quân T1, lúc ấy đang tại cứu viện khẩn cấp, thẳng tới nửa đêm mới có một bộ phận lui ra nghỉ ngơi, trong đó đội trưởng của đoàn T1 là Khúc Quang Minh hàng năm sinh hoạt tại trong đại viện quân khu, anh ta nói anh ta cũng đều không phải là lần đầu tham dự công tác cứu viện động đất, nhưng lần này lại là một lần thuận lợi nhất……”
“Vật tư trong đội ngũ rất đầy đủ, bên cạnh đậu một chiếc xe tải, nghe nói bên trong chở đều là vật tư, tôi nhớ rõ lúc này quốc gia quả thật có phái tặng vật tư, nhưng loại xe này không giống, trước mắt tôi chính là một số xe tải bình thường, mà quốc gia dùng để vận chuyển vật tư bất kể biển số xe hay là loại xe đều khẳng định là thống nhất, sau đó có một chiến sĩ nói vật tư của mấy chiếc xe tải này đều là cùng một người dùng tiền gửi tặng, về phần là ai, đợi tới lúc tôi lại tiến thêm một bước truy hỏi, chiến sĩ kia xua xua tay, cười một cái, cũng không lại trả lời…….”.
“Cuộc sống của nhân dân sau động đát đích thực là những ngày gian khổ, sau đó trong bữa cơm xuất hiện thịt miếng, nghe nói cũng là quyên góp đưa tới, vị thịt không ngon lắm, nhưng nghe nói là dùng nước thuốc ngâm qua, đối người bị thương cực kỳ có ích, người bị thương trong lều cũng đều nói như vậy. Thương thế lành nhanh, bọn họ sẽ có cảm giác…….”.
“Rất nhiều người hỏi tôi, làm sao để thành một người đưa tin thành công, trước kia tôi nói bạn phải đích thân đi thực tế để cảm nhận, mới có thể tìm được càng nhiều tư liệu hấp dẫn người khác, nhưng hiện tại tôi phải thu hồi lời của tôi, làm một người đưa tin thành công, đầu tiên bạn phải học được yêu người là thế nào, tự mình tham dự vào công tác cứu viện, tôi cảm giác mệt nhưng phong phú, cảm giác được sinh mệnh kéo dài của những người khác có lẽ chỉ là bởi vì một lần trợ giúp của tôi, tối hôm đó tôi thấy được càng nhiều người vào trong lều, còn nhìn tới một thiếu niên ngồi xổm trên sườn đồi và một con chó nhỏ, cái bóng ở trong trời chiều kéo rất dài, cái đầu kéo dài tới trên đùi của tôi, tôi cầm lấy mánh ảnh muốn chụp lại một cảnh này, đội trưởng Khúc lại ở phía sau vỗ vỗ lưng của tôi, nói ra lời nói rất kỳ diệu, tựa hồ đang nói cho tôi biết người thiếu niên kia cũng không nguyện ý bị chụp hình, cũng không nguyện ý bị người khác biết, tôi cảm thấy rất khó hiểu, nhưng không có tiếp tục chụp hình, nhưng mà tới sau này, sau khi tôi nhìn thất mặt của thiếu này, giống như có chút hiểu được đội trưởng Khúc tại sao nói như vậy……”.
Kể chuyện cực kỳ bình thản, không có cao trào, nhưng cũng như cũ có thể làm cho người ta từ một đoạn văn tự này nhìn ra tình hình ác liệt của thành phố Lang, tưởng tượng nhân dân thành phố Lang nhìn thấy nhà mình sụp xuống rốt cuộc là tâm tình gì.
Hầu Anh Duệ xem như một phóng viên khá nổi tiếng của đài trung ương, trước đó sớm làm phóng viên chiến trường mấy năm rồi, người đưa tin có kinh nghiệm phong phú, văn tự của gã thiên hướng kể lại, không cần dùng tới từ ngữ trau chuốt rườm rà, lại bởi vì tính chân thật này mà được rất nhiều người thích.
Một áng văn này đăng lên, mới đầu xem tự nhiên là mấy người đưa tin cùng đài, đều là quan hệ bạn bè, tự nhiên biết Hầu Anh Duệ là đi thành phố Lang thu thập tin tức, một áng văn này hiển nhiên cũng là có liên quan tình hình động đất, cho nên mấy phóng viên mấy đồng thời trích dẫn bài viết này của Hầu Anh Duệ, ở trong vong bạn bè, truyền đi ở người trong giới truyền thông trên Weibo.
Rất nhanh người đầu tiên đọc được.
Tiếp theo người thứ hai, người thứ ba…….
Hồ Niệm Phù là một học sinh cao trung, học sinh cao trung tuổi này chính là thời khắc nhiệt tình yêu thương máy tính nhiệt tình yêu thương phim truyền hình, Hồ Niệm Phù càng là một trong những người đó, cô xem một ít tiểu thuyết võ hiệp biên kịch thành phim truyền hình, ví dụ như [Danh Dương] của tác giả nổi tiếng Phạm Thu Thủy, lần này phim truyền hình phục chế cô đều không có bỏ qua tập nào, mà cũng lòng mang thiện cảm đối nam thứ Lê Chanh, cô vẫn cảm thấy ánh mắt của đối phương cực kỳ sạch sẽ xinh đẹp, cũng bởi vậy thành một fan của nhân vật do Lê Chanh đóng.
Nhưng mà ngày vui chóng tàn, ngay tại sau mấy ngày Hồ Niệm Phù chú ý Lê Chanh, lại có trên mạng bùng nổ nói Lê Chanh là đống tính luyến, tiếp theo cũng có ngôi sao tham gia hội quỹ ngôi sao sau động đất thành phố Lang lộ ra Lê Chanh không hề tham dự, ngày đó chỉ có người đại diện thay cậu ta tham dự, quyên góp năm mươi vạn.
Hồ Niệm Phù chính là một học sinh cao trung bình thường, trong lòng cảm thấy kỳ thật năm mươi vạn đã không ít rồi, nhưng mà người trên mạng đều nói địa vị xã hội của Lê Chanh rất cao, chỉ quyên góp năm mươi vạn ngay cả chút số lẻ cũng không đủ, Hồ Niệm Phù suy nghĩ một chút, cô là thật không hiểu chuyện của giới giải trí, nhưng những lời mắng chửi người trên mạng này khiến cô thất rất phản cảm.
Sau đó Lê Chanh tại đoàn phim Danh Dương tham gia tiết mục văn nghệ cùng không hề xuất hiện, lúc này mới có người bóc mẽ người đại diện nói Lê Chanh “nghỉ ngơi” chính là lấy cớ, thật là “nghỉ phép” ăn nhậu chơi bời, càng nhiều người phun nước miếng hướng địa bàn của Lê Chanh, cô cảm thấy Lê Chanh không phải là người như thế, nhưng mà cô chưa bao giờ tiếp xúc qua ngôi sao này, chỉ có thể dựa vào cảm quan đối phim truyền hình phỏng đoán.
Hồ Niệm Phù phát ngôn không đủ sức nặng, hiển nhiên những phỏng đoán không hề đủ sức thuyết phục.
Cho tới một ngày Hồ Niệm Phù lúc ở trên mạng lơ đãng nhấn mở bột bài viết, một đường xem xuống, ý vị kinh ngạc trên mặt của cô càng phát ra nồng hậu, cho tới khi xem hết một đoạn kể chuyện sau sùng, mới lộ ra một tia ý cười hiểu ý.
“…….Thì ra cậu ấy dĩ nhiên là diễn viên gần đây có chút danh tiếng, sau khi động đất phát sinh ngày đầu tiên liền tới thành phố Lang, cùng đội ngũ của đội trưởng Khúc Quang Minh kết thành hữu nghị thâm hậu, mười xe vật tư kia chính là cậu ấy cung cấp……
“……Bản thân chuyện này tôi là không nên nói ra, nhưng từ lúc tôi trờ về tới một thành phố gần nhất, vừa mở ra internet liền nhìn thấy bình luận ùn ùn kéo tới của nhóm dân mạng, rất nhiều nghi ngờ và nhục mạ đặt ở trên người thiếu niên đơn bạc này, tôi rốt cục nhịn không được viết xuống một đường tai nghe mắt thấy này, nếu đội trưởng nói cho tôi biết cậu ấy không muốn lên báo, tôi sẽ không đăng lên trên báo chí, tôi viết tại trong topic này, cậu ấy gọi Lê Chanh, phần lớn nhân dân thành phố Lang đều biết cậu ấy, tôi hy vọng cái tên này sẽ không lại bởi vì loại sự tình “nghỉ ngơi” cứu người này bị ai phê phán, cám ơn”.
“Anh hùng luôn bị người đố kỵ”. Hồ Niệm Phù tự nói một tiếng, trích dẫn cả bài viết lên Weibo của Lê Chanh, còn cố ý trọng điểm đánh dấu tên tác giả của bài viết này.
Hầu Anh Duệ tên này ngày hôm qua xuất hiện trong trong tin tức đưa tin về động đất, cho nên tuy rằng Hồ Niệm Phù không chú ý giới tin tức, lại trùng hợp biết có người này.
Nếu anh ta đích thực đi qua thành phố Lang, như vậy những điều mắt thấy tai nghe này nhất định là cực kỳ chân thật.
Cuối tháng, một bài viết được trích dẫn xuất hiện ở nơi tập trung chiến tranh nước miếng, khi mọi người sau khi xem xong, phát hiện tất cả phún tử đều giống như biến mất hết, đột nhiên yên lặng xuống, nghệ sĩ của công ty Thụy Tinh cũng đột nhiên không có bộ dáng điên cuồng trích dẫn trước đó, ngược lại hoàn toàn an tĩnh lại.
Rất nhiều người phát hiện trong Weibo của nhất ca nhất tỷ của Thụy Tinh, đã tìm không thấy trích dẫn ngôn luận của nghệ sĩ nhỏ trước đó ngầm châm biếm Lê Chanh, trên Weibo chính chủ của bên công ty Kim Điển, đột nhiên bốn chữ: tự hào về cậu [ngón cái]
Chữ cậu này, đoán chừng ai cũng sẽ không muốn tự mình đa tình tự dán mình lên, đây chính là thuộc về người kia.
Tiếp theo Tống Giai trên Weibo của mình viết: “Vốn là không muốn nói với mọi người, dù dao một không cầu danh, hai không cầu lợi. Lúc ấy cậu nhóc bảo tôi xin nghỉ chỉ gởi một cái tin nhắn, cái gì cũng không nói, đợi tới tôi đi hỏi anh rể cậu ấy mới biết được cậu ấy trực tiếp đi thành phố Lang, nói không rõ lúc ấy trong lòng là cái cảm thụ gì. Sau đó ngẫm lại nếu cậu ấy không chịu nói, vậy tự nhiên là không muốn để tôi biết, đơn giản giúp cậu ấy tiếp tục giữ bí mật, hiện tại rốt cục phơi bày khắp thiên hạ, tôi cũng có thể yên tâm rồi, thị phi tự tại lòng người”.
Thời cơ này hoàn toàn đủ rồi.
Nói thật cho dù không có Hầu Anh Duệ ra tay, nếu sự tình tiến thêm một bước khuếch đại, Tống Giai cũng sẽ đi tìm người viết thay tung chuyện này ra, không nghĩ tới trước đó cũng đã có người danh tiếng càng vang đứng ra đính chính thay Lê Chanh.
Giờ phút này Tống Giai ngồi ở văn phòng chính mình, viết máy trong tay dạo qua một vòng ở đầu ngón tay, ánh mắt nhìn mấy cái trên người mấy nghệ sĩ của công ty Thụy Tinh, sau đó mở ra status trên trang chủ tiếp tục viết: “Thêm một việc chính là một ít người xấu bụng thừa dịp chuyện này đả kích Lê Chanh, điều này làm cho tôi có chút trái tim băng giá”.
“Lê Chanh còn chính là một người mới, ân oán của một thế hệ chấm dứt ở trên một thế hệ không tốt sao, tại sao phải liên lụy đến tới trên người một thiếu niên cái gì cũng không biết, không cảm thấy hổ thẹn trong lòng sao, không còn gì để nói nữa”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...