Sống Cùng Vạn Tuế

"Mọi người trước tiên tìm một chút xem có cơ quan gì hay không,có lẽ chúng ta nhiều nhất có khoảng nửa tiếng đồng hồ,nếu như bọn Lâm Sâm,Kê Cửu cùng Hăc Cảnh sống mái với nhau nghiên trọng,chúng ta còn có thể có thêm một chút thời gian, nhưng tốt nhất chúng ta nên nhanh chóng tìm được bộ phận then chốt của cơ quan.Nếu thực sự không mở được, sẽ dùng thuốc nổ phá tung cái bức tường này.Chúng ta không thể để cho tên tiểu tử Lục Minh kia chạy tới, tiểu tử kia là đại sư về cơ quan, chúng ta phải tranh thủ thời gian, đoạt trước hắn!"David tóc vàng như sư tử lau mồ hôi trên trán, cùng đồng bọn chia ra tìm trên vách tường, bắt tay tìm tòi, kiểm tra cẩn thận, ngay cả mỗi một khe nhỏ nhất cũng không bỏ qua.
"Khắc Lạc, bên phía anh thế nào rồi?" David tìm hồi lâu không thấy đầu mối, tùy ý hô một câu.
Ở chỗ bóng tối xa xa có một chút phản ứng, nhưng David không có chú ý.
Lại hướng về phía bóng tối bên kia kêu lên:"Có ai phát hiện cái gì không? Tìm được bộ phận then chốt của cái cơ quan chết tiệt này hay không?"
"Bên phía tôi còn chưa có phát hiện gì, Đức Lỗ Tạp Phu, anh cứ chuẩn bị tốt thuốc nổ đi!"Một đồng bọn ở cách David không xa trả lời, nhưng hắn không phải Khắc Lạc, mà là A Đặc Tư Nặc Đốn.
Một hồi lâu sau, không chỉ Khắc Lạc mà cả Đức Lỗ Tạp Phu cũng không có trả lời bất cứ tiếng gì
David bỗng nhiên cảm thấy có chút không đúng, rút súng lục ra, lấy đèn pin từ tay đồng bọn quét qua hướng đó,xung quanh cũng không có người, đây là có chuyện gì?"Thật sự làm cho hắn không thể hiểu nổi. A Đặc Tư Nặc Đốn nghe thấy tiếng lên đạn của David, còn tưởng rằng có địch nhân tập kích, cũng ôm súng xông ra, chạy như bay tới: "Thủ lĩnh, có phải địch nhân tới hay không?Khắc Lạc, Đức Lỗ Tạp Phu, địch tâp kích!"
Hắn nhanh chóng lăn ra trên mặt đất, tìm kiếm một tảng đá làm chướng ngại vật che chắn, làm tốt cho việc chuẩn bị xạ kích.
David tóc vàng như sư tử lại cảm thấy không ổn.
Không nhìn thấy Khắc Lạc cùng Đức Lỗ Tạp Phu đâu, họ biến mất ngay trước mắt mình, chỉ vài phút trước , bọn họ vẫn còn ở đó, bây giờ không thấy đâu, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?"
Bỗng nhiên, trong bóng tối, có cái gì đó chợt xẹt qua, làm cho David sợ đến toát mồ hôi lạnh, quay súng về phương hướng đó rống to lên: "Ai? Nói mau, bằng không tôi sẽ nổ súng."

"Là tôi, Đức Lỗ Tạp Phu!" Có một bóng đen cường tráng bước tới, chẳng hề để ý xua tay nói: "Tôi vừa đi tiểu, ra kia xả nước, xảy ra chuyện gì vậy?" David vừa nghe người này nói hóa ra là đi tiểu, nhất thời bình tĩnh lại, nghĩ thầm, thiếu chút nữa bị người này hù chết!Có điều là David lại nghị lại, cảm thấy buồn cười, cái huyệt động quái quỷ này, ngoại trừ cơ quan ra thì vật gì cũng không có, dù bọn họ có bị cơ quan bắn chết, nhưng cũng không có khả năng không rên nổi một tiếng đã biến mất.
Đang định thu lại súng, bỗng hắn nhìn thấy phía sau Đức Lỗ Tạp Phu hình như còn có cái thứ gì đó.
Hắn cảnh giác hỏi: "Phía sau có phải là Khắc lạc hay không?"
Đức Lỗ Tạp Phu cười to nói: "Vừa rồi tên kia buồn tiểu, nhưng không dám đi một mình, muốn tôi cùng đi. Mẹ nó, bình thường khi chơi gái thì không rủ tôi! Khắc Lạc, tìm được bảo vật rồi tì chúng ta cùng nhau tìm một tiểu nương xinh đẹp, cùng nhau chơi đùa đi?Mẹ nó, mày có ý đó nhưng cả cái rắm không dám đánh!" Hắn mang chút tức giận quay đầu lại, chuẩn bị đánh đồng bọn một cái, chợt giật mình phát hiện có một cái đầu cực lớn, ngẩng cao lên, cái mồm vươn ra đầu lưỡi dàu cả mét, đong đưa rung động.Lần này hắn sợ đến bay cả hồn vía, không nhịn được la hét kinh hoảng lên: " A AAAA…"
David lúc đầu tưởng rằng hắn sợ bóng sợ gió, đã quay người, đem súng giắt vào bên hông
Vừa nghe tiếng kêu sợ hãi, hắn vội cùng A Đặc Tư Nặc Đốn xoay người lại, lấy đèn pin quét qua, phát hiện có một bóng đen có cái miệng khổng lồ cực kỳ khủng bố, làm cho Đức Lỗ Tạp Phu sợ đến nuốt ực một cái, chạy vội lùi lại về phía sau.
"Chết tiệt!" A Đặc Tư Nặc Đốn hướng tới phía đó nổ súng, nhưng mà trong bóng tối lại không có cái gì.
"Đi mau, lập tức đi!" David tóc vàng sợ đến run rẩy, nếu như đối phó loài người, hắn không sợ ai cả, nhưng đối mặt với rắn khổng lồ, hắn không dám tiếp nhận, vội vàng cầm hai khẩu súng thu lại, lấy ra chủy thủ.
Con rắn kia thực sự là quá lớn, con rắn trong "Cuồng Mãng Tai Ương" mà so sánh với con rắn này, thực sự chỉ là một con giun nhỏ. David sợ đến phát điên tát cho A Đặc Tư Nặc Đốn một cái, đem hắn đánh tỉnh lại, lại kéo hắn cùng nhau vội vàng chạy trốn.Tuy rằng không nghe thấy tiếng gì, nhưng David suy đoán khẳng định là con rắn đang đuổi theo, hắn có cái loại cảm giác khủng bố này.
Lấy đèn pin đảo qua về phía sau, đuôi rắn cực lớn xẹt qua cột ánh sáng, quả nhiên, nó đang đuổi theo
"Păng!" David móc súng ra, bắn một phát vào trên đùi của A Đặc Tư Nặc Đốn, thừa lúc A Đặc Tư Nặc Đốn đau đến lăn ra đất, hắn nhân cơ hội bỏ chạy.

"A a a a,.. Không! David thằng khốn kiếp mày!"A Đặc Tư Nặc Đốn vừa giận vừa vội, còn chưa kịp giãy dụa đứng lên, trong cột ánh sáng của đèn pin trên mặt đất, bóng đen cực lớn đã xẹt qua lại gần.
"Con mẹ nó,David, mày là thằng chó chết tiệt!" A Đặc Tư Nặc Đốn di động trên mặt đất, vội vàng bò trên mặt đất, hắn lại không nổ sung với rắn lớn mà trái lại hướng về phía David đang chạy trốn trong bóng tối mà bắn lia lịa.Cuối cùng khi con rắn kia càng lúc càng gần, A Đặc Tư Nặc Đốn lệ rơi đầy mặt, hướng về phía cự xà bắn hết cả băng đạn, nhưng con rắn này chỉ là đông đưa đầu, cũng không quan tâm tới xạ kích của khẩu súng.Rất nhanh đã bắn hết đạn, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản con rắn đi tới, A Đặc Tư Nặc Đốn móc ra lựu đạn, ném ra trên mặt đất, bi thống quát: " Cứu chó, mày muốn ăn tao sao, cùng chết với tao đi!"
Quái xà mở to cái mồm khủng bố bỗng nhiên lui về phía sau, không có ăn tươi A Đặc Tư Nặc Đốn.
A Đặc Tư Nặc Đốn thiếu chút nữa hóa đá, làm sao con quái xà này lại bỏ chạy?
Mình đã rút chốt của lựu đạn rồi, chuẩn bị cùng chết, làm sao nó lại không tới ăn mình?Nó thực sự thông minh như vậy sao? A Đặc Tư Nặc Đốn nhìn quả lựu đạn trước mặt, lại nhìn cái đùi tràn đầy máu tươi của mình… Hắn khẽ cắn môi, bò về hướng quái xà đang lùi lại, một tiếng nổ vang chợt vang lên trong bóng tối!
Nếu nó thực sự thông minh như vậy, thì phải chạy trốn sao?
A Đặc Tư Nặc Đốn trong lòng liều mạng tự an ủi mình, một bên nhanh chóng sơ cứu, tới khi hắn rút ra băng vải để băng bó vết thương trên đùi, bỗng nhiên hắn phát hiện trên đỉnh đầu có hai cái đầu cực lớn.
Một cái đầu chính là quái xà vừa rồi, một cái nhỏ hơn, xem ra là con của nó.
Mẹ kiếp, hóa ra là nó mang rắn con tới ăn…
A Đặc Tư Nặc Đốn giơ tay sờ bên hông, xong, mình chỉ có hai quả lựu đạn, lúc trước đã đưa cho tên đầu trọc một quả, vừa rồi lại nổ mất một quả, bây giờ mình chỉ còn lại súng lục! Tự sát sao? A Đặc Tư Nặc Đốn lệ rơi đầy mặt, nhưng mà không đợi hắn rút ra súng lục, con rắn con kia đã há ra cái miệng như chậu máu khổng lồ, một ngụm đã đem hắn nuốt vào.

Mười lăm phút sau, Lục Minh cưỡi long quy cực lớn, đi tới cái chỗ đó.
"Đại, đại,.. đại xà…" Sâm ca cùng Kê Cửu ngửi thấy mùi máu tươi cùng mùi thuốc súng, dẫn người tới vừa nhìn, phát hiện trên mặt đất có dấu vết của cự xà bò qua, nhất thời sợ đến giật mình, con rắn này cũng hơi quá to đi?
"Xem ra, ở bên ngoài cái huyệt động to lớn này, là do bốn loại sinh vật thai sinh, đẻ trứng, thấp sinh, hóa sinh phân chia thành bốn khu vực.Chúng ta vừa đi qua, là lãnh địa của quái vật sinh đẻ bằng bào thai, bây giờ là đẻ trứng, phướng hướng chúng ta muốn đi tới là khi vực thấp sinh, khu vực nhón người kia đi đến là khu vực hóa sinh…"Lục Minh trải qua một lúc lâu tự hỏi, bây giơ rút cục hỏi rõ được một vài thứ, hắn suy đoán các quái vật ở các khu vực cũng không giống nhau.
Quái vật thủ hộ khu vực đẻ trứng này, chính là cự xà.
Cảnh Hàn có cảm ứng nhạy bén , nàng lấy đèn pin quét qua, phát hiện trong bóng tối, chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một cái đầu cực lớn.
Mọi người nhìn thấy cự xà này vượt quá sức tưởng tượng, cho dù là mãng xà trên phim đã rất lớn, nhưng so với con cự xà này, cũng chỉ là giun trong giun, mỗi người đều sợ đến bay hết hồn vía, theo thói quen nhìn về phía Lục Minh, mong muốn Lục Minh có thể thu phục con cự xà này như thu phục long quy.
Lục Minh hắn nhẹ nhàng từ trên lưng long quy mà nhảy xuống, chậm rãi đi tới trước cự xà kia, sau đó cự xà kia giống như nhìn thấy tứ gì đó quái dị đáng sợ, không ngừng rút lui, không chờ Lục Minh phản ứng, đã vội vàng quay đàu lại, than rắn to lướn giãy dụa, nháy mắt một cái đã biến mất.Phản ứng này, đừng nói là đám Kê Cửu mà ngay cả Lục Minh cũng hơi ngạc nhiên.
Hắn vốn là muốn dùng Tần Hoàng bảo kiếm vô cùng sắc bén, đem sừng dài trên đầu con quái xà này chém xuống, không nghĩ tới nó lại có thể bỏ chạy.
"Anh làm như thế nào vậy?" Khải Mỹ Tư tóc đỏ đã sớm tỉnh, nàng trợn mắt há mồm mà nhìn Lục Minh, hoàn toàn không thể hiểu nổi nam tử này, hắn, hắn rốt cuộc là ai? Làm sao lại có khả năng lớn như vậy, ngay cả cự xà cũng phải sợ đến quay đầu bỏ chạy, đó là cái năng lực gì chứ?
"Tôi không biết!"Lục Minh toát mồ hôi, hắn thực sự là không biết vì nguyên nhân gì.
Chẳng lẽ là con rồng nhỏ trong cơ thể kia đã dọa cự xà bỏ chạy?
Lục Minh cũng là không thể giải thích được, lại ngồi lên long quy, đi tiếp một đoạn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng nổ lớn truyền tới từ bên phải, tai họa đã xảy ra, hắn cùng mọi người lén lút đi tới nhìn, phát hiện có khoảng hai ba mươi người ngã trên mặt đất, có một ít người còn đang giãy dụa, hàng trăm nghìn con trùng đen bóng, đang phủ đống lên người bọn họ mà hút máu.thi thể của những người đó lập tức khô quắt lại như khô lâu, phi thường đáng sợ…
Bọn Sâm ca nhìn thấy trong lòng sợ hãi, ai cũng không dám đi cứu, đám trùng này là quái vật, súng đạn đối với chúng nó hoàn toàn vô dụng.

"Rời đi, chúng ta lập tức rời khỏi nơi đây!"Sâm ca còn chưa có nói xong,bỗng nhiên, ở phía xa xa bắn về bên này một phát súng, tiếp đó là tiếng nổ lớn, vô số đạn vèo vèo bắn qua, may mắn là tất cả mọi người đều đứng ở trên lưng long quy, vừa thấy không đúng, lập tức lật mình xuống sau lưng long quy, trốn sang bên kia.
"Kim Vinh Phúc, Đại Bằng, Hoa Kiểm, có phải các người hay không?Chúng ta là Lâm Sâm cùng Kê Cửu, các người mau dừng bắn đi!"Sâm ca mới vừa mở miệng, thì có vô số viên đạn hướng hắn bắn tới, may là có long quy như tảng đá cản trở.
"Lâm Sâm, Kê Cửu, các ngươi nghe rõ đây, Kim Vinh Phúc đã chết, Hoa Kiểm bị trùng hút máu chết,bây giờ Đại Bằng ta là lão đại!"Từ xa xa truyền lại tiếng của cẩm y đại hán, hắn đắc ý cười nói: "Thủ hạ đắc lực của các ngươi, tất cả những ai không phục tùng ta, đều đã làm mồi cho trùng, chỉ cần tiễn mấy lão quỷ các ngươi lên trời, như vậy tất cả bảo tàng sẽ là của ta!"
Lúc này, ở bên người cảm y đại hán, David tóc vàng như sư tử lại bị trói chặt .
Có điều là hắn cũng không phải là lão đại trong đội ngũ, mà là tên còn lại đứng bên cạnh.
Hắc Cảnh béo trắng!
Mặt Hắc Cảnh âm trầm, chờ sau khi Hướng Đại Bằng kêu gọi đầu hàng xong, tới vỗ vỗ vai của hắn: "Đại Bằng, cậu tự tay giết chết Kê Cửu đi, như vậy Ti Thần Môn Chủ cính là cậu.Tài sản của Lâm Sâm, chúng ta sẽ chia đều, về phần bảo tàng, chờ David mang chúng ta vào trong cổ mộ nói tiếp. Bây giờ cậu trở lại kêu gọi đầu hàng đi, nhưng không để lộ ra tôi, không ai biết chúng ta là anh em họ, hắc hắc, chờ khi bọn hắn cùng đường, tôi sẽ dân người đi" trợ giúp" bọn họ, rồi bắt toàn bộ bọn họ làm tù binh! Cậu hãy kêu gọi đầu hàng đi, phải khiến cho bọn họ khổ sở một chút!"
Hướng Đại Bằng tự nhiên là nghe theo, vừa châm biếm vừa nổ súng quét loạn qua.
Bọn Lâm Sâm chỉ cần nói một lời, hay là nổ súng bắn trả, đều bị bắn tới như bão tố.
Chờ tới khi Lâm Sâm cùng Kê Cửu tức giận đến nôn ra máu, Hắc Cảnh mang theo hơn một trăm người, lén lút phân ra, đi về phía bọn Lục Minh ở xa xa… Lúc này, Lục Minh đang bắt chước cái loại gầm rú không tiếng động của long quy, kỳ quái là, loại gầm rú này lại không thương tổn đến bất cứ ai, lại làm cho đám trùng điên cuồng lăn lộn giãy dụa…
"Như vậy, hẳn là có thể đi!" Trên mặt Lục Minh lộ ra nụ cười như ác ma, Khải Mỹ Tư nhìn thấy không khỏi đánh rùng mình một cái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui