Có lẽ xét nghiệm ADN là một phương pháp khoa học nhưng nếu thân tình muốn dùng khoa học để cân nhắc, muốn dùng khoa học để nghiệm chứng, vậy thân tình kia còn lại cái gì?
Quan hệ của cha mẹ cùng con gái, là một loại tình cảm đặc thù siêu việt vật chất tồn tại, nếu đem huyết thống là thứ nhất, chấp nhận chỉ là ADN, là bởi vì ADN sắp hàng tương tự, mới thành một người có phải người thân hay không, đó cùng việc buôn bán có một tờ hợp đồng không khác nhau lắm. Việc buôn bán đích xác có thể như vậy, nhưng tình cảm giữa cha mẹ cùng con gái thì không phải việc buôn bán.
Lục Minh không thể chịu đựng được một người hoài nghi con gái là kẻ lừa đảo, bởi vì một tờ kết quả xét nghiệm mới nhận Giai Giai làm con gái.
Cứ như vậy, người kia chấp nhận không phải là Giai Giai, mà là tờ giấy.
Giai Giai không cần huyết thống mang đến thân tình, nàng cần là thân tình vô điều kiện, tựa như tuyệt đại đa số người mẹ yêu thương đứa con gái của mình vậy, không có bất kỳ điều kiện gì, cũng không nói lý do gì, hoàn toàn là tình thương của mẹ hoặc là tình thương của cha phát ra từ nội tâm.
Nếu bởi vì quan hệ huyết thống, hoặc là tiền tài quyền thế, Giai Giai mới có thể có được than tình của cha mẹ, vậy thì tính cái gì?
Xét nghiệm này, cùng với mẹ nuôi kia bán con gái bốn mươi vạn, phương thức tuy rằng bất đồng, nhưng ý nghĩa thì giống nhau... Trong suy nghĩ của Lục Minh, quan hệ huyết thống chỉ là một loại ràng buộc đặc thù làm sâu sắc tình cảm người thân, chỉ là để người thân càng thêm hòa hợp cùng thân thiết, mà không phải là tiêu chuẩn chấp nhận duy nhất . Cho nên, khi nam nhân ở điện thoại bên kia đưa ra yêu cầu xét nghiệm, bản năng Lục Minh dâng lên một loại chán ghét. Dùng xét nghiệm mà phán đoán, để xác định quan hệ huyết thống à không sai, nhưng cái loại thái độ này cùng với thực hiện cũng không giống một người cha phải có!
Nếu Giai Giai nguyện ý nhận lại cha mẹ thất lạc nhiều năm, như vậy nàng nhất định sẽ chủ động đi làm xét nghiệm, mà không phải bởi vì đối phương nghi ngờ mới đi làm xét nghiệm...
Làm một người cha, sau khi nghe đã tìm được con gái thất lạc nhiều năm, biểu lộ ra không phải kinh hỉ mà đầu tiên nghĩ đến chính là kẻ lừa đảo. Đầu tiên nghĩ đến chính là xét nghiệm. Hắn đối với con gái hoàn toàn nghi ngờ. Mà ngay cả vợ nói cũng không có một tia tín nhiệm. Như vậy hắn còn có cái thân tình gì đáng nói? Giai Giai cho dù là nhận lại hắn. Nhưng có cái gì hạnh phúc đáng nói sao?
Không có thân tình. Như vậy một phần quan hệ huyết thống, có nhận hay không cũng không có ý nghĩa !
"Các người đi đi. Giai Giai không cần một phụ than như vậy. Hắn làm, trên mặt pháp luật đích xác không sai. Nhưng ở trên mặt nhân tình, hắn không xứng làm một người cha!" Lục Minh trong lòng phi thường coi trọng thân tình. Nhất là Giai Giai khuyết thiếu tình than lại mới vừa đau long, hắn cực kỳ bảo vệ.
Mẹ Giai Giai nghe xong khóc lớn,hai tay ôm đầu, hiển nhiên phi thường thống khổ.
Nàng đồng thời hy vọng nhận lại Giai Giai; về phương diện khác, nàng hy vọng người nhà thuận lợi tiếp nhận Giai Giai. Đặc biệt là con gái trong nhà hộ sinh.
Nếu mạnh mẽ đem Giai Giai mang về, như vậy vạn nhất con gái đang chờ sinh không chấp nhận được sự thật này, làm ra việc ngốc nào đó . Đây không phải là nàng hy vọng . Mà bây giờ con gái ruột ở chỗ này, duỗi tay là có thể đụng. Nàng lại không có cách nào đi nhận nó. Điều này làm cho nàng phi thường khổ sở. Đối với Lục Minh, nàng cực kỳ thấu hiểu cùng đồng tình Thân tình đích xác không nên dung một tờ giấy xét nghiệm để chứng minh. Vả lại, giống như nàng cùng Giai Giai, căn bản không cần xét nghiệm cũng có thể thấy được. Giai Giai cùng nàng lúc tuổi còn trẻ giống nhau y hệt. Nếu không phải con gái thân sinh, thì không thể nào giống như thế được .
Hơn nữa máu của nàng hình như có chút hiếm, cùng nhóm máu người thường rất khó kết đôi được, lúc ấy Giai Giai chỉ là một người qua đường, lại có thể thành công hiến máu cho nàng , điều này nói lên cái gì? Ngoại trừ là con gái di truyền nhóm máu nàng, còn có thể có người trùng hợp như vậy sao?
Là một người mẹ, nàng có thể thông cảm cho tất cả lo lắng của Lục Minh cùng Hoắc Vấn Dung, nếu như mình nhận Giai Giai, lại không được người nhà tiếp nhận.
Như vậy, Giai Giai sẽ càng thêm thống khổ, cõi lòng kia khẳng định lại phải tan nát một lần!
Trong nội tâm nàng cũng cho rằng như thế, làm người ngoài, đương nhiên có thể dùng xét nghiệm giải quyết hết thảy, nhưng là làm cha của Giai Giai, nói ra loại lời này, đích xác khiến cho lòng người lạnh ngắt, tình than trên thế gian, không phải chỉ là một tờ giấy chứng minh.
Trong thiên hạ nhiều cha mẹ như vậy, vì cái gì không mang con gái của mình đi làm xét nghiệm chứ? Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ không cần!
Liên hệ giữa cha mẹ cùng con gái, ngoại trừ huyết thống, quan trọng hơn là thân tình nhìn không thấy sờ không được, một loại siêu việt vật chất, một loại cảm giác có thể làm dịu từ đáy lòng làm cho người ta sảng khoái, làm cho người ta hạnh phúc ... Nếu phủ định điều này, chỉ dùng tờ xét nghiệm để chứng minh, thế này xác thực cùng mẹ nuôi Giai Giai hám lợi, cũng không có gì khác lắm.
"Không quản Giai Giai có phải là con gái của tôi hay không, tôi đều hy vọng nàng vui vẻ, tôi về thuyết phục cha nàng trước, sau khi xử lý tốt hết thảy, tôi sẽ quay lại.
Tôi không trách mọi người, có mọi người quan tâm cùng với bảo hộ Giai Giai như vậy, trong lòng tôi thật cao hứng. Có thể cho tôi tấm ảnh của Giai Giai chứ? Mọi người tạm thời không cần nói cho nàng, nhưng tôi nhất định sẽ trở về , mọi người yên tâm, tôi sẽ tận lực bù lại cho Giai Giai hai mươi năm thân tình, Lục Minh vừa rồi nói đúng, nàng không thiếu thứ gì, nàng chỉ là không có một người mẹ yêu thương nàng vô điều kiện! Tôi sẽ làm tốt mẹ nó, tôi nhất định sẽ trở về ..." Mỹ phụ băng trán lau nước mắt, thu dọn đồ đạc, quyết định cùng em gái suốt đêm chạy trở về xử lý việc nhà.
Chúng nữ nghe nàng nói, đều có chút mềm lòng.
Ảnh chụp của Giai Giai, chúng nữ đều có, chụp ảnh chung, ảnh đơn độc một mình, toàn than, nửa người , đều lấy ra đưa cho nàng.
Có lẽ là thấy hình Giai Giai rất giống mình, khơi gợi lên tâm sự, mỹ phụ băng trán lại khóc lớn một hồi, chúng nữ an ủi một phen, nói không ít lời hay, đưa hai người đi ra ngoài.
Hai người tựa hồ còn muốn cùng Lục Minh nói chuyện, nhưng Lục Minh tỏ vẻ trước khi xoay chuyển được ý cha nàng, vẫn không thể để Giai Giai biết. Hắn cảm thấy hiểu rõ chuyện này, nghe lời người cha kia nói, hoàn toàn không cần Giai Giai, quản chi là con gái ruột thất lạc hai mươi năm, nếu như mình không hảo hảo bảo hộ Giai Giai, khẳng định nàng lại phải tan nát cõi lòng một lần nữa.
"Số 2, tra tư liệu về mấy người này, càng chi tiết càng tốt." Lục Minh sau khi các nàng đi rồi, ngay lập tức điều tra than phận cha mẹ ruột của Giai Giai.
Thông qua quyền hạn của Đặc Cần đội cùng với Trương Thượng Nguyên lão nhân, không đến mười phút, tư liệu cũng đã tra được .
Nam tử lãnh khốc số 2 báo cáo: "Từ Đông Lượng, phó sư trưởng, chủ nhiệm tổng bộ 3 quân đoàn 1196 bộ chính trị, quân hàm thượng tá. Vợ là Lăng Tuệ, vốn là cán bộ văn công trong tổng bộ 3 quân đoàn 1196, quân hàm trung úy, mười năm trước do tinh thần u buồn, tạm rời cương vị công tác ở nhà. Con gái Từ An An, sinh viên tốt nghiệp trường Tài Chính Bắc Đại, một trong những ủy viên của thành phố Hoa Ninh, đảm nhận một tay trong cục tài chính, được xưng là " Từ Kim Hoa " huyện Phượng Bình, bây giờ nghỉ ngơi ở nhà chờ sinh. Con rể Thượng Long Thành, phó thị trưởng đương nhiệm thành phố Hoa Ninh, là cán bộ cấp lãnh đạo quyết đoán nhất trẻ tuổi nhất của thành phố Hoa Ninh từ khi giải phóng tới nay, bởi vì thị trưởng bị bệnh nghỉ ngơi, ngay lúc này đang đảm nhận chức quyền thị trưởng, Thượng Long Thành thuộc sư đoàn tăng thiết giáo, cùng quân đoàn 1196 với Từ Đông Lượng, nhậm chức sư đoàn trưởng, quân hàm đại tá..."
Lục Minh nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách ngay cả con gái thân sinh cũng không nhận, hóa ra là cường cường liên hợp, thì ra quan hệ ràng buộc hai nhà liên hợp chính là con gái bảo bối Từ An An này.
Từ An An có phải con gái ruột hay không, căn bản không quan trọng, nàng hiện tại có tác dụng đem hai nhà liên hệ chặt chẽ cùng nhau, nếu là không có sự tồn tại của nàng, như vậy Từ Đông Lượng cùng sư đoàn tăng thiết giáp chính là người hai nhà, có nàng, mới biến thành một nhà. Khó trách Từ Đông Lượng không muốn đột nhiên toát ra một con gái thân sinh mà phá hư quan hệ thông gia giữa hai nhà.
Từ An An phải là người Từ gia, về phần con gái ruột vừa tìm được này, chỉ sợ sẽ chỉ là một mối họa ảnh hưởng toàn cục ...
"Số 2, đem tất cả tư liệu bên ngoài liên quan tới Giai Giai xóa hết, tài liệu quan trọng bảo tồn là cơ mật cấp A, không có ta trao quyền, bất luận kẻ nào cũng không được tìm đọc. Ra lệnh cho đội Đặc Cần cùng với Thứ Đao nâng cao mức độ cảnh giới, nếu có ai điều tra tin tức về Giai Giai , lập tức hồi báo." Lục Minh trong lòng nổi lên tức giận , Giai Giai không phải là cỏ dại ven đường cho người giẫm lên khi dễ, nàng là tâm can bảo bối của mình, nếu không có chuyện gì phát sinh, vậy cũng thôi, còn nếu có người dám đánh có chủ ý với nàng, thì phải là muốn chết!
Về đến trong nhà, Giai Giai còn chưa ngủ , đang dựa vào ở trên giường đọc sách.
Nàng vừa thấy Lục Minh trở về, mang theo một ít kỳ quái hỏi: "Làm sao anh không ở chỗ Dung tỷ qua đêm? A, "bạn tốt" kia của nàng đến rồi , hì hì!"
Lục Minh ngăn cản nàng đi chuẩn bị bữa ăn khuya cho mình, nhẹ nhàng mà ôm nàng vào trong ngực, mỉm cười nói: "Anh đi Phương Phi Uyển có chuyện khác, đêm nay, đương nhiên là anh bồi tiếp người vợ nhỏ cùng nhau ngủ!" Khuon mặt nhỏ nhắn của Giai Giai có chút ửng đỏ, nàng nằm ở trong lòng của Lục Minh, vui mừng khẽ hôn hắn một cái, nói tiếng nhỏ như muỗi: "Cái kia của em cũng tới , không bằng em đấm lưng giúp anh đi !"
Đối với việc Lục Minh dịu dàng ôm một cái, Giai Giai rất hưởng thụ nằm ở trong lồng ngực của hắn, cảm thấy được giờ phút này là thế giới hai người, thật sự là một khắc đẹp nhất trong sinh mệnh của nàng.
Nếu giờ phút này có thể trở thành vĩnh hằng, thì thật là tốt.
Cũng không biết qua bao lâu, Giai Giai chợt nhớ tới một chuyện, hỏi: "Bệnh tình của Viện Viện thế nào rồi? Em nghe các nàng Lỵ Lỵ nói, bệnh của Viện Viện làm cho nói cũng đều nói không rõ , Lục Minh, thật là không có biện pháp sao?"
"Không có cách nào... Thân thể Trương Viên Viên bắt đầu thất thường, nói chuyện mơ hồ không rõ, đi đường cũng nghiêng ngả lảo đảo, này không phải là bệnh của nàng phát tác, mà là thân thể điều chỉnh, vì đối kháng bệnh biến trong thân thể, cố hết sức để thân thể giảm bớt hoạt động, giảm bớt tiêu hao năng lượng . Đương nhiên loại điều chỉnh này, nếu như không có ngoại lực hỗ trợ, sẽ càng ngày càng không xong, càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng sẽ làm nàng hoàn toàn tê liệt, miệng không thể nói, chỉ còn lại tự hỏi cùng với tim đập, tựa như cái xác chết biết thở không sai biệt lắm." Lục Minh tâm niệm chợt lóe, hắn bỗng nhiên ở trong lúc Giai Giai vô tình đặt câu hỏi , sinh ra ra một loại ngộ đạo, hơn nữa thao thao bất tuyệt nói ra: "Còn có một biện pháp, anh có thể giảm bớt tiêu hao năng lượng cho nàng, mỗi ngày chỉ bảo trì hoạt động một hai canh giờ, thời gian còn lại đều trong ngủ say, như vậy, tính mạng của nàng có thể kéo dài lâu hơn, cũng càng dễ duy trì tiếp... Ai nha, em vừa hỏi, bản thân anh lại nghĩ ra biện pháp tốt đấy!"
"Nói như vậy, em là công thần dẫn dắt anh?" Giai Giai vui mừng vô hạn.
"Đúng, em chẳng những là công thần lớn nhất của anh, còn là bảo bối trong lòng anh, anh cấp cho tiểu bảo bối của anh một chút thưởng nào!" Lục Minh đem Giai Giai ấn xuống giường, hôn thật sâu.
Ngày hôm sau, Giai Giai vẫn còn ghé vào lồng ngực Lục Minh ngủ say trong mộng đẹp, nam tử lãnh khốc số 2 gọi điện thoại tới.
Hắn báo cáo: "Sư đoàn 1196 tới một người sĩ quan cùng với ba tên lính, bọn họ muốn dùng danh nghĩa quân đội mang Giai Giai đi, muốn Phương Phi Uyển lập tức giao người."
Lục Minh tức giận, trầm giọng hạ lệnh nói: "Anh đem bọn họ đá văng ra..."
Giai Giai nghe thấy tiếng đối thoại, mơ mơ màng màng mở mắt ra, mang một ít tò mò nhìn Lục Minh, hỏi: "Sớm như vậy, ai gọi tới vậy?"
"Không có việc gì... Ngủ đi!" Lục Minh nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, để cô gái nhỏ này thoải mái mà nhắm mắt lại, ngọt ngào nằm ngủ, có hắn ở đây, bất luận kẻ nào cũng đều đừng nghĩ động tới cô gái nhỏ này, nàng, là bảo bối trong lòng của mình! Thân là một nam nhi đại trượng phu, bảo vệ người mình yêu, bảo vệ hạnh phúc của nàng, đó là chức trách cả đời!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...