Sống Cùng Vạn Tuế

Trong bóng tối, thỉnh thoảng lại có vài tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Nhưng mà, sau mỗi lần tấn công, Kungfu Panda đều để lại vệt máu, lúc đầu chỉ có vài giọt, rồi thành một đống, cuối cùng thành một vũng máu. Còn việc ẩn thân cũng không còn vô thanh vô tức như trước, lúc đầu là, mỗi lần xuất hiện đều như một cái bóng, không ai có thể thấy được dù là tiếng bước chân. Nhưng mà, dần dần lại có động tĩnh, đầu tiên là tiếng động rất nhỏ, sau đó là những tiếng bước chân, cuối cùng, sau khi bị Garstin đánh trúng, thường thường phát ra những tiếng động rồi mới biến mất.
Có những thùng rượu rỗng, bị hắn giẫm lên, rơi xuống đất, tạo ra những tiếng vang...
Mà trên thân thùng rượu, có dấu chân máu...
Cái này chứng minh rằng, Kungfu Panda càng ngày bị thương càng nặng, thể lực càng lúc càng suy giảm. Nhưng công kích của hắn cùng việc chạy trốn vẫn nhanh như cũ, làm cho ngay cả Garstin cũng không thể đuổi kịp hắn.
"Nghe đây, nếu như để cho hắn còn sức, thì hắn sẽ chạy trốn, chúng ta phải tìm được hắn!"Garstin chỉ lưu lại Ma Qiao để coi chừng Trương Vân cùng Mila các nàng, tù binh này tạm thời không thể giết. Bởi vì các nàng đều là con mồi quan trọng, mộ khi các nàng chết, thì Kungfu Panda sẽ lập tức chạy trốn, ít nhất là sẽ ẩn thân đi, không có khả năng xuất hiện trước mặt mọi người.
Mà quan trọng hơn nữa là, đây chính là lệnh của Thạch Trung Kiếm và gã Chiết Dực Thiên Sứ ẩn thân kia.
Trước khi giết chết Kungfu Panda, không ai được phép bắn chết các nàng.
Tất cả mọi người đều biết các nàng là một cái bẫy thật lớn, nhưng không ai có thể hiểu được suy nghĩ của hai vị boss hoàng kim này cả. Ngay cả Garstin cường đại nhất cũng không rõ ràng, mà hắn, bất quá chỉ là một thế thân của Chiết Dực Thiên Sứ...
"Trò chơi tử vong rất thú vị!"Thạch Trung Kiếm ngồi nhàn nhã trên ghế, trong tay còn cầm ly rượu hồng, vẫn còn một ít.
Hắn có đủ tự tin để giết chết Kungfu Panda, mặc kệ là người khác làm gì, cũng không quản Kungfu Panda cường đại thế nào. Chỉ cần dựa theo kế hoạch của hắn, thì Kungfu Panda khẳng định sẽ chết không nghi ngờ. Thạch Trung Kiếm rất tin tưởng, mà đồng thời cũng có một người cũng tin tưởng như vậy, đó chính là Chiết Dực Thiên Sứ đang ẩn thân. Tên này thậm chí còn gian xảo hơn nữa, hắn giống như một con rắn độc vậy, có thể nằm bất động mấy tháng để chờ đợi con mồi, chỉ khi nào đến thời khác tốt nhất, hắn mới ra tay giết chết kẻ địch.
Kungfu Panda nếu đã tới số rồi, thì hắn sẽ ra tay.
Đặc biệt trong lúc mà Kungfu Panda đang đánh nhau, thì chính là cơ hội cho hắn ra tay tập kích tốt nhất.
"Đoàng!"
Một tiếng súng vang lên, Garstin nhảy lên trên một cái thùng rượu dựa vào ý thức mạnh mẽ, hắn trốn trong góc tối, mà mồ hôi lạnh toát khắp người. Nhưng, tên sát thủ đứng bên cạnh hắn thì không may mắn như vậy, viên đạn bay thẳng vào mắt phải, xuyên thẳng qua não, chết ngay tại chổ.
Đây là Kungfu Panda nổ súng, mọi người vẫn cho rằng hắn sẽ không dùng súng.
Nguyên nhân bởi vì hắn rất cường đại, do đó sẽ khinh thường dùng súng.

Garstin đứng lên, nhào về bóng tối, hắn phát hiện ở đó có một vỏ đạn, cùng với một vũng máu tươi lớn, thấm ướt cả mặt đất.
Tại sao Kungfu Panda lại dùng súng để tấn công ? Garstin cùng Black Jack nhìn nhau, âm thầm gật đầu, trong lòng bọn họ đã đoán đợc rồi, Kungfu Panda đã đạt đến cực hạn rồi, hắn đã bị thương rất nặng rồi, không thể đánh lén được nữa, hoặc là muốn bảo tồn thể lực, hay là không thể tiếp tục chiến đấu nữa rồi.
"Trở về, chúng ta giết con tin trước!"Garstin cười ha hả nói, những lời này là nói cho Kungfu Panda nghe, nếu hắn không theo, thì con tin sẽ mất mạng.
"Đoàng!"Kungfu Panda lại đáp trả.
Hắn vừa mới giết một tên sát thủ không kịp rút lui.
Mà tên đồng bạn của kẻ chết kia, điên cuồng cầm súng bắn xung quanh, rồi lại sợ Kungfu Panda sẽ tấn công mình. Nhưng hắn không chú ý rằng, mọi người đã đem hắn thành tốt thí rồi, nhưng cơ hội này mà trợ về.
"Mẹ kiếp, bọn mày không thể làm vậy được, bọn mày không thể bỏ tao! Kungfu Panda, ra đi, tao không sợ mày đâu, lão tử muốn giết mày, đi ra đây!"Thằng điên này cầm cây súng máy lên mà nả đạn điên cuồng, bắn vào tất cả những chổ khả nghi. Nhưng mà, bắn hoài thì cũng hết đạn, hắn chửi chửi một tiếng, rồi móc súng lục ra, lại tiếp tục nổ súng xung quanh, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ không hiểu.
Khi đạn súng lục đã hết, đang chuẩn bị thay đạn, thì một cây súng lạnh như băng, đặt lên ngay sau ót hắn.
"Tha mạng, cầu xin anh, tha tôi, tôi lập tức sẽ rời HongKong ngay, tôi vĩnh viễn sẽ không trở lại đây nữa, tôi không bao giờ làm sát thủ nữa... tôi sẽ lập tức rời khỏi đây ngay..."Tên sát thủ này đổ đầy mồ hôi mặt, ngoài miệng thì cầu xin tha thứ, nhưng một tay lại lặng lẽ mò xuống cây dao bên hông.
"Đoàng!"
Đây là câu trả lời của Lục Minh.
Khi tất cả mọi người lo chạy về, thì có một tên sát thủ to con vốn chạy phía trước, nhưng hắn không chú ý đến thùng rượu trên mặt đất, nên đã giẫm lên, thế là trượt chân. Chờ khi hắn đứng lên, thì mọi người đã chạy vào trong, hắn muốn chạy theo, nhưng phát hiện đùi phải đã bị thương.
"Mẹ kiếp, thật là xui như chó! Jim, Bary, hai con chó này, đợi tao với!"Hắn vội vàng đưa tay lấy cây súng trên mặt đất.
Nhưng mà, khi ngón tay của hắn vừa đụng vào mặt đất, thì đã bị một bàn chân dẫm nát.
Tên to con sợ hãi ngẩng đầu lên, phát hiện ra một người đàn ông mang mặt nạ bằng bạc đang lạnh lùng nhìn mình, làm cho hắn cảm thấy kinh khủng nhất chính là, vốn đây phải là Kungfu Panda bị thương trầm trọng chứ, nhưng trên người không có một chổ bị thương nào cả. Hắn chỉ mặc một cái quần lót thôi, hơn nữa, thân thể hoàn mỹ vô cùng, không có một chổ dư thừa nào cả, quả thật giống như thân thể của chiến thần trong truyền thuyết.
"Ê cho tao mượn máu của mày một chút..."Lục Minh nhét cây súng vào trong miệng của tên to con trước khi hắn hét to lên, sau đó, bóp cò súng.
Nửa phút sau, Lục Minh đã biến mất, còn ngực của tên to con thì bị mở ra, trái tim đã biến mất.

Mà máu tươi trên mặt đất, cũng chảy ra một ít.
Trong khu tra hỏi tù binh, Black Jack cùng với William đứng bên cạnh Garstin, bọn họ không cầm súng nữa. Vì bọn họ phát hiện ra, dùng hàng nóng với Kungfu Panda đã không có hiệu quả.
Không phải là vấn đề uy lực, mà là hai mắt căn bản sẽ bị cái bóng của Kungfu Panda lừa gạt, tất cả, chỉ bắn trúng tàn ảnh của hắn thôi.
Trong thời khắc quyết chiến cuối cùng, bọn họ thà rằng tin tưởng vũ khí trong tay của mình, là nắm đấm, dao cùng với gậy.
"Ra đi, Kungfu Panda, trò chơi sắp kết thúc rồi, bây giờ là thời khắc quyết chiến, tao rất hài lòng về năng lực của mày, thành thật mà nói, tao thậm chí có chút hâm mộ! Nhưng mà, người đứng cuối cùng, lại là tao! Bởi vì tao thông minh hơn! Tao hiểu được kế sách, ra đi, tao biết mày đang ở gần đây!"Garstin cầm DE chỉ thẳng vào đầu Mila rồi bắt đầu đếm : "Mười, chín, tám, bảy..."
"Thời khắc quyết chiến đã tới, nhưng đối thủ của tao không phải là mày!"
Lục Minh bước ra trong bóng đêm, từng bước đi tới.
Trên người hắn còn rất nhiều máu tươi, ngực, bụng, cánh tay, bắp chân... chổ nào cũng có máu cả, trừ cái mặt nạ màu bạc kia ra vẫn còn hoàn hảo mà thôi.
Thì trên người hắn có ít nhất hai mươi chổ bị thương.
Black Jack cùng William rất kinh ngạc, Kungfu Panda đã bị thương nặng như vậy, mà vẫn có thể chiến đấu như thế, hơn nữa hành động rất bình thường.
Có thể nhìn thấy, mỗi bước đi của hắn, trên mặt đất đều lưu lại vệt máu.
Nhưng mà, hắn vẫn cường đại như cũ, trong mắt lóe ra cái nhìn của tử thần... nếu như không có nhiều người nổ súng vây giết, không có nhiều người hy sinh là mồi dụ, không có mấy con đàn bà kia làm con tin, không có Thạch Trung Kiếm và Chiết Dực Thiên Sứ ở đây, thì tất cả mọi người ở đây chắc chắn sẽ bị hắn giết chết. Black Jack vừa nghĩ như thế, không khỏi rùng mình trong lòng, quả thật, Kungfu Panda rất đáng sợ!
Hai gã sát thủ ẩn thân trong bóng đêm, lặng lẽ áp sát Kungfu Panda, thoáng hiện, chuẩn bị liên thủ ám sát.
Bọn chúng đều là những kẻ ám sát giỏi nhất trong đội.
Ám sát chưa bao giờ thất bại.

Garstin cười ha hả, dùng tiếng cười thật to để che dấu cho họ... ngay lúc tiếng cười của hắn đạt mức âm lượng cao nhất, thì tay của Lục Minh tựa hồ như đã động, rồi lại chợt dao động như đang bước đi bình thường. Nhưng ở giữa trán của hai gã ám sát phía sau, đã được cắm bởi dao và nĩa, vẻ mặt ngạc nhiên quỳ xuống, rồi ngã xuống chết. Cả đời bọn họ ám sát, chưa từng thất bại,đó không phải do bọn họ là đệ nhất, mà là do chưa gặp được cao thủ chân chính.
Lúc này, tiếng cười của Garstin đã bị dừng đột ngột, cũng bởi vì khi hắn nhìn thấy Kungfu Panda ra tay xử lý hai gã ám sát phía sau, máu tươi từ trong miệng vết thương được băng bó lại chảy ra nhiều hơn, máu dưới chân, càng thêm rõ ràng.
Kungfu Panda đã tới cực hạn rồi, mỗi lần hắn ra tay, đều làm tăng thương thế lên, bây giờ, thằng ngu cũng có thể hiểu được rồi.
"Ai có thể giết chết Kungfu Panda, thưởng cho một triệu đô!"Thạch Trung Kiếm thản nhiên ngồi trên ghế, và cũng thản nhiên nói.
"Lên!"Cuối cùng, đã có ba gã sát thủ đỏ mắt.
Một triệu đô, bình thường giết một người cũng không kiếm được bao nhiêu, vậy thì giết bao nhiêu người mới đủ? Hơn nữa, bọn họ cũng không có ý định đấu tay đôi với Kungfu Panda, bởi vì trong tay họ có súng, hoàn toàn có thể vây quanh mà bắn!
Ba người chậm rãi vây lấy, lao đến hướng Lục Minh, đồng thời cùng rút súng ra, nhắm về thân thể hắn.
Trong khoảng cách gần như vậy, bọn họ không tin là không bắn trúng.
"Đoàng..."Đầu tiên là tiếng nổ của shotgun, chỉ cần trúng đạn, thì cho dù mạnh thế nào cũng phải nằm lăn lộn trên mặt đất, voi cũng không chịu nổi hai viên nữa mà. Tên này kích động nổ súng,hắn cảm thấy mình đã bắn trúng rồi, Kungfu Panda vẫn còn đứng tại chổ, mình sẽ bắn trúng mục tiêu, một triệu đô đã vào tay.
"Tao bắn trúng rồi, tao bắn trúng rồi! Ơ, bọn mày nhìn tao làm gì?"Tên này phát hiện ra tất cả mọi người đang sợ hãi nhin mình, không khỏi tò mò.
"Mày vui mừng hơi sớm!"Sau lưng vang lên một tiếng nói lạnh lùng tựa như tử thần.
Tên này phát hiện ra cái bóng của Kungfu Panda đã biến mất, chỉ còn lại một tàn ảnh, trong lòng hoảng sợ, muốn chạy trốn, lại muốn được đồng bọn cứu viện, nhanh chân bỏ chạy về hướng hai người. Nhưng thân hình đứng lại, giống như là không thể bước tới nữa, tiếp theo, nhìn thấy hai tên đồng bọn không tiếng động ngã xuống đất, máu tươi bắn tung tóe trên mặt đất, chết còn nhanh hơn cả hắn.
Hắn lại muốn quay sang Garstin cầu cứu, nhưng vừa quay đầu lại, đã thấy cái họng súng đen thui của DE.
"Đoàng đoàng đoàng..."Garstin bắn ba phát.
Tên sát thủ trúng ba viên đạn này, chết vẫn còn trợn mắt, ngã lăn xuống đất, mà Lục Minh đã đứng ở một vị trí khác, cách chổ này năm mét.
Ngay cả Thạch Trung Kiếm thấy vậy cũng ngẩn người.
Hắn phát hiện ra tốc độ di chuyển của Kungfu Panda quả thật nhanh đến mức vượt qua sự tưởng tượng!
Garstin biết mình không bắn trúng, nhưng hắn có thể nhìn thấy thân thể của Kungfu Panda bắt đầu lay động, biết rằng thương thế của đối phương càng trở nên nghiêm trọng hơn, biết rằng đối phương không phải người máy, chỉ cần Kungfu Panda không phải là người ngoài hành tinh, thì hắn không có khả năng dưới tình huống mất máu quá nhiều mà vẫn giữ được lực chiến đấu như vậy nữa.
"Thạch Trung Kiếm tiên sinh, ông còn không quyết định ra tay sao?"Garstin cảm thấy đây là một cơ hội tốt, Kungfu Panda đã đạt đến cực hạn rồi.

"Không, tôi nhường cơ hội này cho cậu!"Thạch Trung Kiếm do dự một chút, cuối cùng vẫn cự tuyệt.
Lục Minh lắc mình, đi vào trong bóng tối.
Đúng lúc Garstin, Black Jack cùng với William chuẩn bị đuổi theo, thì hắn đã trở lại, trong tay cầm hai trái bom, chính là những trái bom được lắp ngoài cửa, trong đó có một quả bom laser và một quả bom hẹn giờ, hắn đi tới, không nhìn lấy đám Garstin, đi đến lồng sắt, đặt quả bom hẹn giờ xuống, rồi hét lên một tiếng, vận kình nâng cái lưới sắt lên...
Khi Garstin giơ súng lên ngắm, thì chân của hắn dẫm lên tia laser, nói : "Để cho các nàng đi, nếu không, tất cả mọi người cùng chết!"
Lúc này, Thạch Trung Kiếm đã đứng lên, vỗ tay cười nói : "Kungfu Panda, tôi rất bội phục nghĩa khí của cậu! Nhưng mà, để tôi nói cho cậu nghe một sự thật, tất cả bom đó đều là giả, hiểu không? Đó chỉ là một chiêu dùng để ngăn cậu rời đi thôi, không muốn cho cậu rút lui, bởi vì sợ cậu nhìn ra chân tướng, nên tôi đã giết tên chuyên gia chất nổ ấy! Haha, cậu lại dùng những trái bom giả ấy để uy hiếp chúng tôi? Suy nghĩ của cậu không tồi, nhưng đáng tiếc là không thể thực hiện được, trò chơi kết thúc..."
"Trò chơi... kết thúc?"Lục Minh đột nhiên ngồi xuống, rồi chậm rãi té ngửa ra mặt đất, thả lỏng tứ chi, tựa hồ như một người cực kỳ uể oải, đi đến được khách sạn rồi, liền ngã mình lên giường.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó phát ra một âm thanh như đang muốn ngủ : "Trò chơi kết thúc... tao cũng muốn nghỉ ngơi..."
William và Black Jack kích động muốn chết, Kungfu Panda dù sao cũng là người, không phải là thần, hắn đã đạt đến cực hạn, thân thể đã không chống đỡ nổi, rồi lại bị Thạch Trung Kiếm tiên sinh đả kích, hắn hoàn toàn tuyệt vọng! Bây giờ, chỉ cần cắt đầu hắn, thì trò chơi kết thúc. Trong lòng Garstin cũng đầy kích động, hắn bước lại gần Lục Minh, lúc đầu đi rất cẩn thận, nhưng sau đó phát hiện ra hơi thở của Lục Minh rất mỏng manh, lại nhìn thấy vẻ khẩn trương của Black Jack và William, không khỏi bước nhanh hơn, trong tay rút ra một con dao bên hông.
"Ơ?"Thạch Trung Kiếm chợt phát hiện ra phía sau của mình tựa hồ như có một cái bóng chợt lóe.
Hắn quay đầu lại, phía sau không có gì.
Nhưng lại hắn quay trở lại, thì Kungfu Panda đã không còn ở trên mặt đất, hắn ta đang đứng phía sau Black Jack và William, tay của hắn đã xuyên qua ngực bọn họ.
Chỉ nghe Kungfu Panda bắn ra một ngụm máu tươi, suy yếu nói : "Trước khi tao chết, cũng phải có người chôn chung, ít nhất cũng phải là hai ngưới!"
Black Jack cắn răng, cầm dao đâm ngược về phía ngực của Kungfu Panda, rồi ba người chậm rãi ngã xuống...
Nhưng khi đám Trương Vân các nàng khóc thét lên, thì một thân thể đầy máu lại đứng dậy....
Hắn chậm rãi rút con dao trước ngực ra, rồi ném vào trong góc tối.
Hắn lấy tay che ngực, từ kẽ tay chảy ra rất nhiều máu, nhưng hắn vẫn bước về phía Garstin : "Trước khi trò chơi chấm dứt, tao cũn còn có thể giết thêm một người..."
Tất cả những người còn sống, đều đang khẩn trương nhìn hắn.
Không ai chú ý đến con dao mà hắn đã ném vào trong góc tối, vì trên mặt dao không hề có một giọt máu tươi....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui