Cảm ơn zzvnzz đã donate cho mình:3
- -------
"Vậy được, ta sẽ không tiễn ngươi nữa, có rảnh thì đến nhà Vương di chơi!" Vương Oánh sau khi nói chuyện với Diệp Thiên liền rời đi, Diệp Thiên cũng không có lập tức rời khỏi bệnh viện, mà là đi đến khoa ngoại, Ninh Lạc chính là y tá ngoại khoa. "Ninh Lạc, mang đồ ăn vặt không vậy, buổi sáng đi vội còn chưa kịp ăn điểm tâm, đói chết ta rồi!" Trần Thần phụ giúp thay thuốc xong đi tới bàn ghi chép hỏi Ninh Lạc, phòng y tá phần lớn đều có chuẩn bị đồ ăn vặt, bởi vì thường xuyên công tác bận rộn mà không có thời gian đi ăn cơm, cho nên ăn bánh bích quy hay hoa quả gì đấy để chống đói.
Ninh Lạc từ trong ngăn kéo ném ra một quả táo đưa cho Trần Thần, "Ăn trước quả táo a, y tá trưởng bọn họ cũng không ăn, đã gọi điện thoại kêu giao hàng, đoán chừng rất nhanh sẽ đến! Đúng rồi, người bệnh 3 giường kia lượng nước tiểu 24 tiếng đồng hồ là bao nhiêu?" Trần Thần rửa xong quả táo đang chuẩn bị ăn, lại ngây ngẩn cả người, nàng nhìn chằm chằm vào một thanh niên soái khi mặc âu phục đi tới, trong ánh mắt tràn ngập hoa đào, xuân tâm nhộn nhạo, "Ninh Lạc, mau nhìn, có một đại soái ca đến kìa!" Ninh Lạc ngẩng đầu nhìn lên, không nghĩ rằng Diệp Thiên lại tới nơi này, lập tức cũng hơi khẩn trương.
Trần Thần thấy Diệp Thiên đi tới càng ngày càng gần, tim đập cũng nhanh hơn, thấp giọng hỏi: "Ninh Lạc, hắn là tới phòng chúng ta tìm người hay sao? Nhất định phải hỏi xem hắn là người nhà của bệnh nhân nào, đẹp trai như vậy ta sao có thể bỏ qua được!" Trần Thần vẻ mặt hoa si nói
Ninh Lạc cũng không biết vì cái gì, nhìn thấy ánh mắt Trần Thần giống như con sói đang chuẩn bị bắt dê, trong nội tâm có cảm giác không thoải mái, nói ra: "Hắn là tới tìm người đấy, nhưng khẳng định không muốn tự chuốc lấy phiền phức đâu!" "Làm sao ngươi biết?" Trần Thần cũng không tin lời nói của Ninh Lạc lời nói.
Đúng lúc này, Diệp Thiên đi tới chỗ y tá đứng, sau khi nhìn thấy Ninh Lạc liền lộ ra nụ cười sáng lạn đi tới, Trần Thần chứng kiến dáng điệu tươi cười mị lực như thế, thiếu chút nữa hưng phấn cao trào, trên mặt vậy mà đỏ ửng lên. "Ninh tỷ, ta đã phỏng vấn thành công rồi, Lý chủ nhiệm bảo ta ngày mai tám giờ tới làm!" Diệp Thiên đem tin tức mình phỏng vấn thành công nói cho Ninh Lạc, Trần Thần đứng một bên trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ đến nam nhân đẹp trai này tới tìm Ninh Lạc, khó trách nàng lại khẳng định hắn không phải đến tự chuốc lấy phiền phức, nguyên lai là bạn trai nàng a. "Ha ha, chúc mừng ah, bất quá hiện tại chỉ là thử việc, chờ ngươi thử việc thành công chúng ta mới hảo hảo chúc mừng một bữa!" Ninh Lạc cũng không hề bất ngờ, nàng tín nhiệm Diệp Thiên, dù là hắn nói hắn ngày mai đi làm viện trường Ninh Lạc cũng sẽ không hoài nghi, bởi vì Diệp Thiên không phải loại người ăn nói tùy tiện, lời mà đã nói ra..., chứng minh hắn chắc chắn có thể hoàn thành.
Trần Thần nghe từ ngữ khí nói chuyện của hai người, liền đoán quan hệ của bọn hắn không bình thường, có chút thất vọng, nhưng vẫn vừa cười vừa nói: "Ninh Lạc, đây là bạn trai ngươi a, rất tuấn tú ah! Các ngươi lúc nào chia tay, ta không ngại làm lốp xe dự phòng đâu!" "Cái mỏ quạ đen này của ngươi đen không thể nói gì dễ nghe à!" Ninh Lạc vừa bực mình vừa buồn cười vỗ một cái vào trán Trần Thần.
Trần Thần lơ đễnh, cười cười, "Cậu đẹp trai, cậu chẳng lẻ không định tự giới thiệu một chút sao? Số đo ba vòng các thứ hết thảy báo lên!" Bình thường một đám y tá ở cùng một chỗ điên đã quen, nói chuyện bây giờ cũng không biết ngại là gì nữa.
Diệp Thiên cũng không có để ý, trong lòng cười nói, y tá gì mà sao giống với nữ hài tử quá vậy, có chút điên cuồng! "Xin chào, ta gọi là Diệp Thiên!" Diệp Thiên đơn giản giới thiệu tên mình, bất quá hắn cũng không có nói rõ ràng quan hệ của mình cùng với Ninh Lạc, theo lời nói vừa rồi của Trần Thần biết rõ đối phương đã lầm cho rằng mình là bạn trai Ninh Lạc.
Ninh Lạc cũng có chút lo lắng sợ Diệp Thiên lộ ra, gấp gáp nói: "Ngươi đến tìm ta có chuyện gì sao? Không có chuyện gì nữa thì về sớm một chút, trong nhà có đồ ăn, cơm trưa thì tự mình làm, cơm tối chờ ta trở về rồi làm cho!" "Không có việc gì, tại đang thuận tiện nên qua thăm ngươi một chút, được rồi, ta về trước đây!" Diệp Thiên đến tìm Ninh Lạc thực sự không có việc gì, chỉ là muốn nói là hắn đã phỏng vấn thành công mà thôi.
Diệp Thiên vừa mới xoay người rời đi, Trần Thần kinh ngạc nói: "Ninh Lạc, hóa ra các ngươi đang ở chung nữa à!"
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...