Cảm ơn Le_Quang_Binh đã donate cho mình nha:3
- -------
"Thôi được rồi. Để huynh tự đi lấy a!" Triệu Viễn chịu không nổi tiểu muội lải nhải, tự mình đứng dậy trở về phòng mang rượu ra, Triệu Tiểu Văn nở nụ cười chiến thắng, hướng về phía ta làm mặt quỷ. "Diệp Thiên ca, muội nghe nói thời gian trước Diệp bá bá xảy ra chuyện, hiện tại như thế nào rồi?" Triệu Tiểu Văn lúc này mới nhớ ra..., hình như lần trước đã nghe ca ca nhắc qua về chuyện này. "Các ngươi thì thầm to nhỏ cái gì thế? Cái gì mà như thế nào rồi?" Triệu Viễn cầm một chai rượu đỏ quý đi tới hỏi, Triệu Tiểu Văn cũng không biết tin phụ thân Diệp Thiên đã qua đời, "Ca, muôi đang hỏi chuyện về Diệp bá bá!" Triệu Viễn nghe xong sắc mặt lập tức ảm đạm mà bắt đầu..., "Huynh đệ, bớt đau buồn đi!" "Ca, huynh nói nhăng nói cuội gì vậy!" Triệu Tiểu Văn trừng mắt nhìn ca ca oán trách, nàng vẫn không biết tình hình thực tế như thế nào. Diệp Thiên có chút thương cảm nói: "Không có việc gì, cha ta đã đi rồi, chuyện này cũng đã qua, không nói những chuyện thương tâm kia nữa, hay là chúng ta tâm sự đi!" "Ah..." Triệu Tiểu Văn kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới cha Diệp Thiên đã qua đời, "Diệp Thiên ca, thực xin lỗi, muội không biết ba ba của huynh đã...." Triệu Tiểu Văn vừa rồi còn hỏi phụ thân Diệp Thiên thế nào rồi, đây không phải là đổ thêm dầu vào lửa sao! Cho nên chính vì vậy trong nội tâm nàng rất áy náy. "Không có việc gì, người không biết không có tội, huynh lại không muốn trách muội!" Diệp Thiên rộng lượng nói.
Triệu Viễn đi đến bên người Diệp Thiên vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Huynh đệ, chớ suy nghĩ quá nhiều, còn có ta ở đây này! Chúng ta đều là thân nhân của ngươi, nhà của ta cũng là nhà của ngươi a." Hoạn nạn gặp chân tình, khi ở nước ngoài thời điểm Diệp Thiên khó khăn nhất chính là nhờ Triệu Viễn sinh hoạt tiết kiệm để dành tiền gửi cho hắn, tuy không nhiều lắm, nhưng lại đủ giúp cho Diệp Thiên vượt qua thời gian vất vả nhất, trong lòng hắn đã từng thề, đời này sẽ chăm sóc tốt người huynh đệ này cùng với người nhà của hắn.
Liễu Phương rất nhanh đã làm xong đồ ăn, sau khi mọi người nhập tọa nàng mới phát hiện không khí có chút không thích hợp, "Các ngươi là bị làm sao vậy? Sao lại im lặng không nói lời nào a?" "Mẹ, người ăn cơm đi, đừng nói nhiều lời như vậy!" Triệu Viễn sợ mẹ lại một lần nữa nhắc tới việc phụ thân Diệp Thiên qua đời, vội vàng lên tiếng ngăn cản, Triệu Tiểu Văn cũng chủ động giúp Diệp Thiên đổ đầy rượu. "Diệp Thiên ca, muội mời huynh!" Tiểu nha đầu rất biết suy nghĩ cho người khác, hi vọng Diệp Thiên có thể đem gánh nặng trong lòng trút bỏ đi nơi khác.
Liễu Phương lập tức sáng tỏ, gia nhập giơ chén rượu lên, mọi người cùng nhau cạn ly, vừa uống rượu vừa mở máy hát, cảm xúc thương cảm rất nhanh tiêu tán. "Diệp Thiên, tiểu tử ngươi ở nước ngoài lâu như vậy, sao không mang bạn gái Tây nào trở về đây!" Triệu Viễn uống một ngụm rượu, đặt chén rượu xuống cười ha hả hỏi.
Liễu Phương cùng Triệu Tiểu Văn cũng cười cười. "Ngươi cũng không chưa tìm em dâu cho ta ah!" Diệp Thiên cũng không cam chịu yếu thế cười nói, hắn chưa từng cân nhắc nhiều về vấn đề tình cảm, là vì trong lòng có nỗi niềm không thể nói ra, hơn nữa Diệp Thiên đối với gái Tây cũng không có hứng thú, cái dúm lông phía dưới đều là màu vàng kim óng ánh, hắn nhìn không quen. "Ta cũng không muốn treo cổ trên một thân cây!" Lời này của Triệu Viễn cũng không có khoác lác, gia cảnh hắn tuy không được tốt lắm, nhưng chơi đùa nữ nhân cũng không ít.
Liễu Phương có chút bất đắc dĩ nói: "Ngươi đắc chí cái gì! Cho rằng cả ngày cùng những nữ hài tử không đứng đắn câu kết làm bậy rất uy phong phải không, đừng tưởng rằng lão nương không biết ngươi ở bên ngoài làm bao nhiêu chuyện hư hỏng, mẹ cảnh cáo cho con biết, nếu gặp được khuê nữ tốt liền tranh thủ thời gian thành gia lập nghiệp, không có người trông coi, thực sự không ổn!" "A di, điểm ấy người còn không nhìn ra sao, Triệu Viễn hắn đây là đang thay Triệu gia chọn lựa giống tốt đó a!" Ta đùa giỡn nói, lập tức mọi người bị chọc cho cười ha hả, Liễu Phương cười mắng: "Tiểu tử ngươi nói chuyện mồm mép như vậy, ở bên ngoài chắc là lừa không ít nữ hài tử a!" "Bác gái, người lại nói lung tung rồi, Diệp Thiên ca vẫn còn là độc thân đây này!" Triệu Tiểu Văn nhếch miệng nói.
Liễu Phương nhìn nhìn Triệu Tiểu Văn, cười nói: "Nha đầu ngươi kia đã trưởng thành rồi a, không phải là đã vừa ý với Diệp Thiên ca ca rồi đó chứ?"
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...