_Vâng,chuyện gì ạ?_Kim Dung nói xong uống một ngụm cà phê
Vũ ngập ngừng,lắp bắp:
_Có thể giúp anh về ra mắt bố mẹ không?
"Phụt...!"
Kim Dung phun hết ngụm cà phê đang ngậm trong miệng ra,Vũ thấy bên kia im lặng,liền giải thích:
_À không,chỉ là giúp anh về ra mắt bố mẹ để họ khỏi nghi ngờ,nếu họ bắt kết hôn thì..thì...chúng ta đồng ý,sau một tháng sẽ tìm lý do để ly hôn?Ok?À mà cũng không cần phải như vậy,thôi,ngày mai em cúp học đi,tới nhà tụi anh rồi em sẽ hiểu!Cúp máy đây!
"Tút tút..."
Kim Dung sững người,mắt không chớp,sau vài phút nhận thức,cô mới nắm chặt điện thoại:
_Nhưng mà....Vũ,anh Vũ!Haizzz,lại như thế.Không cho người ta nói gì đã cúp máy cái rụp!Có lẽ ngày mai phải làm học sinh hư nữa rồi!Xin lỗi thầy,xin lỗi cô,xin lỗi thầy hiệu trưởng,xin lỗi cô hiệu phó,xin lỗi hội trưởng hội học sinh,xin lỗi hội phó hội học sinh,xin lỗi các bạn cùng lớp và xin lỗi các bạn cùng trường,mình phải nghỉ học một ngày đây!_Kim Dung chắp tay lại nói nhảm
................................................
Sáng hôm sau....
Nó tung tăng đi xuống cầu thang,mới chạm chân xuống dưới sàn nhà thì đã bị một bàn tay bịt miệng lôi đi...vào bếp(So:Hơ hơ,coi chừng bị cướp sắc!Ủa,mà xấu quá ai thèm cướp! B.Như:ưm ưm 'Chỉ đang bị bịt miệng nên không nói được')Khi phát hiện nó sắp bị đột tử vì thiếu oxi thì "kẻ cướp" đó mới chịu thả tay ra,nó bình tĩnh lại,nhìn xung quanh,là con bạn chí cốt và 5 tên đó và có cả...chị Kim Dung,nó lắp bắp:
_Các người chưa đi học hả?Kim DUng?Sao chị lại ở đây?Trễ giờ rồi,tôi đi học đây!
Tuấn ra lệnh:
_Ngồi xuống!
_Tao nhờ con Lăng Nhi xin nghỉ dùm rồi,hôm nay có chuyện rất quan trọng,tối hôm qua anh Khải vừa gọi điện nói là từ một tuần chuyển sang một ngày,tất là hôm nay!Cần mày để bàn!_Thiên Kim vừa nói vừa khoe đôi mắt cười đệ nhất
Nó gật gù:
_Ờ,rồi sao?
Vũ nói:
_Tối hôm qua anh Khải gọi nói....
Nó nói lấn:
_Cái đó tui biết rồi!
Vũ tức giận:
_Im coi!Sao cô cứ chui vô miệng tui nói không vậy hả?
_Rồi rồi,nói đi!
_Anh Khải gọi điện,nói là nhất thiết phải ẹ tôi gặp mặt cô,bà nói như thế,nhưng phải đi chung với Kim Dung,phải trả lời hết các câu đố mẹo của bà đưa ra!
Nó và Kim Dung há hốc mồm:
_Hả?
Nó lắc đầu lia lịa:
_Không được đâu! IQ của tôi thấp lè tè mà!
_Những câu đố mẹo của bác ấy chỉ có em là giải được thôi,nó khó vô cùng!_Kim Dung
Phong nói:
_Thế thì cô đọc kết quả cho Băng Như học thuộc!
Thiên Kim chen vô,nhìn nó nghi ngờ:
_Ngoài IQ thấp lè tè ra,trí nhớ của con Như cũng...
Thiên nhảy vào(So:Công nhận mấy người này thích nhảy vô miệng người ta thiệt):
_Thấp lè tè y như IQ!
_Thoáng đổi cho nhau đi!_Tuấn
_Hoán đổi?_Đồng thanh
4 tên kia và Thiên Kim gật gù:
_Hiểu rồi!
_Đi!
............................
1 tiếng sau...
Kim Dung và nó đã yên vị trước tấm gương của shop Twinkle,một shop nổi danh nhất ở thành phố HCM (Chế đó)Nó đang mặc trên người chiếc váy màu tím,tóc búi cao,chiếc mái xéo của nó bây giờ đã trở thành mái ngố giống Kim Dung,"Woa!Mình giống chị Kim Dung thật!"Nó nghĩ thầm,mắt nó chuyển sang Kim Dung,người...người đang đứng trước mặt nó,là nó kia mà?!Sao lại...?Thiên Kim vỗ tay:
_Hai người hoán đổi cho nhau thật rồi!
Phong nắm tay nó lôi lên xe,nó hỏi:
_Đi đâu?
_Thì tới nhà thằng Vũ!Đã hẹn lúc 9h00 rồi,bây giờ là 8h30' chắc là con đủ thời gian!Nhanh lên!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...