Về phần những người khác thì đều là đồng nghiệp cùng công ty chị ta, còn có mấy người bạn tốt.
Dù sao cũng là sau tận thế, cho dù muốn tất cả mọi người cùng nhau chống đỡ thì cũng chỉ dám tìm người mình có thể tin tưởng.
Phương Vũ Tinh với Lâm Thải Ninh có thể tới, đều là nhờ Chu Bằng cam đoan với người ta mới được chấp nhận.
Về phần nhập đội, dĩ nhiên chính là tình huống trong nhà Trương Dịch .
Lúc này, một đám người ngồi trong phòng khách, người nào người nấy đều mặc áo lông dày trên người, choàng khăn quàng cổ, hận không thể quấn kín mít hết người từ trên xuống dưới.
Bởi vì Trương Dịch không đồng ý với đề nghị sống chung, nên lúc này tâm trạng của mọi người đều không tốt lắm.
Vương Mân nhìn về phía Phương Vũ Tinh với Lâm Thải Ninh, lạnh nhạt nói: "Trước đó đồng ý cho các người vào đây ở là nhờ mặt mũi em họ tôi, hơn nữa các người còn hứa hẹn, sẽ thuyết phục Trương Dịch để chúng ta vào trong nhà Trương Dịch ở."
"Hiện tại Trương Dịch căn bản là không đồng ý, các người nói xem bây giờ làm thế nào đây?"
Chu Bằng nhìn thấy gái là sáng mắt, nhưng Vương Mân là người thông minh, liếc mắt một cái đã nhìn ra người tới đây có hai cô gái khó đối phó.
Cho nên, nếu như không phải hai người cô ta nó đến chuyện nhà Trương Dịch, thì Vương Mân sẽ không cho phép các cô gia nhập.
Phương Vũ Tinh vội vàng nói: "Chị Vương, chị nghe tôi nói.
Nhà Trương Dịch thật sự có đầy đủ vật tư, còn lắp lò sưởi trong tường!"
"Chỉ cần chúng ta có thể vào trong nhà của Trương Dịch ở, thì cuộc sống sau này sẽ trôi qua trong thoải mái dễ chịu."
Sau khi Phương Vũ Tinh bị Trương Dịch cự tuyệt nhiều lần, trong lòng cũng không còn dám mơ mộng đến Trương Dịch.
Cho nên bọn họ liền bán hết tình báo trong nhà Trương Dịch.
Bao gồm cả những hình ảnh với video mà Trương Dịch gửi cho mấy người cô ta.
Lâm Thải Ninh cũng nói: "Đúng vậy, mọi người đều xem video rồi, hẳn là biết rõ trong nhà Trương Dịch dễ chịu như thế nào."
"Chúng ta cùng nhau cố gắng một chút để được vào trong nhà Trương Dịch ở đi.
Không chỉ có thể đối kháng với Trần Chính Hào, hơn nữa còn có sống những ngày tháng thoải mái."
Bọn người Vương Mân nghe vậy, nhịn không được lại lấy điện thoại ra xem video Phương Vũ Tinh gửi cho bọn họ.
Trong video đều là hình ảnh trong nhà Trương Dịch, hình ảnh vô cùng bắt mắt khiến ánh mắt bọn họ sáng lên.
Vương Mân cau mày: "Thế nhưng thái độ của cậu ta đã như vậy, căn bản không muốn để chúng ta vào ở."
Lúc này, Tôn Chí Siêu ngồi một bên lấy tay khẽ đẩy mắt kính gọng vàng, nhỏ giọng nói: "Cậu ta cũng thật quá ích kỷ, hoàn toàn không để ý đến sống chết của người khác."
"Đối với loại người này, chúng ta cũng không cần quá khách khí.
Tôi thấy, dù sao cậu ta chỉ ở một mình trong nhà, không bằng chúng ta dùng chút thủ đoạn đặc thù!"
Tôn Chí Siêu vừa nói xong, đám người đều nhìn qua.
Rất hiển nhiên, tất cả mọi người đều hiểu rõ Tôn Chí Siêu có ý gì… xông vào nhà Trương Dịch, ép cậu ta nhường lại phòng ở!
Bạn của anh ta là Lục Đào cũng lớn tiếng ủng hộ: "Tôi cảm thấy đó là một biện pháp tốt! Loại người chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân, chỉ biết đến bản thân, không biết suy nghĩ cho người khác, dựa vào cái gì cậu ta lại được ở phòng tốt chứ?"
Vương Mân khẽ nhíu mày: "Thế nhưng theo Chu Bằng nói, cửa chống trộm nhà bọn họ rất rắn chắc.
Chúng ta cũng không phải loại người như bọn Trần Chính Hào, không am hiểu cái này!"
Chu Bằng cũng nói: "Đúng vậy, hơn nữa Trương Dịch còn vô cùng hèn hạ.
Lần trước chúng ta đi gõ cửa tìm cậu ta, vậy mà cậu ta lại giội nước tiểu lên người chúng ta từ phía trên!"
Nhắc đến chuyện lần đó, Phương Vũ Tinh với Lâm Thải Ninh lập tức cảm thấy buồn nôn, thiếu chút nôn ra.
Cho tới giờ, trên tóc lẫn trên da của mấy người cô ta vẫn còn lưu lại mùi vị Trương Dịch để lại.
Nếu không phải trời lạnh mấy người cô ta bị nghẹt mũi, thì chút mùi vị kia cũng đủ khiến mấy người cô ta bị khó chịu chết.
Tôn Chí Siêu trừng mắt lên, cười lạnh nói: "Chuyện này thật ra rất đơn giản, chỉ cần chúng ta bọc bản thân kín kẽ, đeo khẩu trang lên, sau đó che dù thì không cần sợ thủ đoạn này của cậu ta nữa rồi."
"Còn về chuyện phá cửa, hà hà!"
Anh ta nhìn về phía Lục Đào.
Lục Đào ho khan một tiếng, nói: "Trước kia tôi từng làm việc ở công ty chuyên về phá khoá, loại chuyện này tôi rất quen thuộc.
Các loại khóa thường dùng trên thị trường tôi đều có thể mở!"
Nghe Lục Đào nói như vậy, bọn người Phương Vũ Tinh hưng phấn đến mức suýt nhảy dựng lên.
"Quá tốt rồi! Chỉ cần có thể mở cửa chống trộm nhà bọn họ, sau đó tất cả chúng ta cùng nhau chen vào, nhiều người như vậy để tôi xem tên khốn khiếp Trương Dịch này còn phản kháng thế nào!"
Phương Vũ Tinh cắn răng nghiến lợi mắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...