Sói Vương Bất Bại

"Sư đệ Thiên!"

Đang lúc Tiêu Nhất Thiên trở lại phòng của mình, Lục Vy Anh liền đứng dậy đón, hơn nữa đưa cho anh một tập tài liệu, nói: "Danh sách dự thi đại hội võ thuật toàn viện cùng quy tắc thi đầu đã ra rồi, không sai biệt lắm so với trước đó. Đây là hiệu trường Thương nói tôi đưa cho cậu. Phía trên có thông tin liên quan đến các học trò ở các chi nhánh khác và giới thiệu gia tộc sau lưng bọn họ. Để cho cậu biết trước đối thủ của minh. Biết mặt biết người, cũng chuẩn bị để phòng tốt!"

"Được!"

Tiêu Nhất Thiên nhận lấy tài liệu kia tùy ý lật nhìn mấy lần, ghi chép vô cùng cặn kẽ, hiển nhiên trước đó Thương Triết đã điều tra nhiều, chuẩn bị chu đáo vì lần đại hội võ thuật toàn viện này!

Hơn nữa!

Trong đó, có tên mấy học trò thuộc chi nhánhkhác được gạch đỏ, khiến cho Tiêu Nhất Thiên chủ ý!

Lục Vy Anh chi những cái tên được gạch đò nói:

"Mấy người này, đều là tinh anh thuộc các chi nhánh, Họ là người đi ra được chín mười mét trở lên ở trong rừng trúc trăm mét. Ai náy cũng đều dốc sức tự áp chế cành giới của mình, khó đối phó hơn so với Trần Nhất. Đến lúc đó, sư đệ Thiên nhất định phải cẩn thận ứng phó, không thể khinh thường!"

"Nhất là Lý Cảm của chi nhánh thành Lịch Hạ "Còn có Triệu Quan của chi nhánh thành Hổ Tiểu này!"

"Trong tài liệu nói, Lý Cẩm cũng giống như sư huynh Lục Giang Thành, ghi được thành tích tốt chín mươi ba mét ở rừng trúc trăm mét. Thiên phủ cao vô cùng, tiềm lực cực lớn. Mặc dù là một cô gái, nhưng sức chiến đấu kinh người, là người đứng đầu không cần bàn cãi trong lần này của chi nhánh thành Lịch Hạ. Thậm chí từng khiêu chiến với cao thủ Ẩm Cảnh hậu kỳ. Kết quà thắng trận, có năng lực chiến đấu vượt cấp!"

"Còn về Triệu Quan..."

"Cũng giống như Vương Thái vậy, thần lực trời sinh. Mà điểm không giống là, anh ta không chỉ có sứclực phi thường, hơn nữa thân pháp còn quý di, tinh thông các loại binh khí, là kiểu cao thủ toàn diện. Thành tích ghi được trong rừng trúc trăm mét chị kém Lý Cám một mét!"

"Con có!"

"Chương pháp tổ truyền, tên là Chấn Lôi Tước, Nghe nói là tổ tiên của gia tộc nhà họ Triệu đặc biệt dựa vào huyết mạch của nhà họ Triệu mà thi triển ra. Chi có người mang huyết mạch của nhà họ Triệu mới có thể tu luyện. Có thể dùng ám kinh tự thân ngưng tụ rồi bùng nổ trong chớp nhoáng. The chưong như sấm, nếu như luyện đến mức cao nhất, thậm chí có thể đạt được uy lực kinh khủng có thể chẻ núi cắt sông vang dội như sấm. Tên Chấn Lôi Tước cũng là do vậy mà có!"

"Gia chủ nhà họ Triệu đương thời là Triệu Vĩnh Giang. Người này chính là cao thủ Ẩm Cành viên mãn. ng ta chính là nhờ vào một chiêu Chân Lôi Tước này mà uy chấn một phe, hiểm gặp địch thủ ở Cảnh Giới Hoàn Mỹ!"


"Triệu Quan!"

"Anh ta là cháu ruột của Triệu Vĩnh Giang, thuở nhỏ được Triệu Vĩnh Giang tự mình đào tạo, rất có thể cũng học được chiêu Chấn Lôi Tước này, hắn là đònsát thủ của anh ta.."

Lục Vy Anh cũng được coi như là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lục ở tỉnh thành, học trò của chi nhánh thành Thanh Thủy, đối với những học trò tinh anh thuộc các chi nhanh khác cũng được xem như là có hiểu biết. Đặc biệt là với những người có thể đi tới hơn chín mươi mét trong rừng trúc trăm mét như Lý Cẩm cùng Triệu Quan, tất nhiên sẽ bị các phe chú ý!

Nếu không!

Thành tích kinh khủng chín mươi chín mét của Tiêu Nhất Thiên cũng sẽ không náo động toàn bộ Đại Hoa!

"O?

Tiêu Nhất Thiên nhướn mi một cái, cười nói: "Xem

ra, đại hội võ thuật toàn viện ngày mai không đến nỗi quả nhàm chán!"

Nghe vậy!

Lục Vy Anh liếc mắt, nhắc nhở: "Có câu nói khinh địch ắt bại, sư đệ Thiên mặc dù lợi hại, nhưng mấy người mà hiệu trưởng Thương gạch tên đó cũng không thể coi thường!"

"Nếu không phải sư đệ Thiên xuất hiện, đại hội võ thuật toàn viện lần này người đứng đầu bảng Má Cảnh trung ký ai cũng sẽ chỉ nghĩ là một trong hai người. LýCẩm cùng Triệu Quan mà thôi!"

"Nghe nói..."

"Trong cuộc chiến cùng cảnh giới, bọn họ chưa từng sút thết"

Giống như Trần Nhất trước đây vậy, mười tám chi nhánh, trong số học trò của mỗi một chi nhánh đếu sẽ có một người nghiem nhiên đứng hạng nhất. Mà mỗi một người hạng nhất đểu là dựa vào thực lực tự thân mà giành được. Không tới thời khắc giao chiến thực sự, chẳng ai có thể dự đoán trong khi chiến đấu sẽ xảy ra chuyên gì, kết quả sẽ là như thế nào!


Dẫu sao!

Thành tích ở rừng trúc trăm mét đại diện cho huyết mạch mạnh yếu cùng tiềm lực lớn nhỏ của học trò trong học viện. Thể hiện hy vọng sau này có thể đột phá vào Minh Cảnh, nhưng cũng không có ý rằng học trò nào đi xa hơn thì sẽ nhất định mạnh hơn!

Bằng không!

Thì cứ dưa luôn vào thành tích trong rừng trúc trăm mét mà phân hạng là được, đánh đấm cái gi nữa?

"Tôi kiêu ngạo sao?"

Tiêu Nhất Thiên lắc đầu một cái, mặt đầy khiêm tốn nói: "Tôi không có nói bọn họ cũng xông lên, là đãvô cùng coi trọng bọn họ rồi!"

Này...

Lục Vy Anh đó mo hôi hột, hết ý kiến. Cô ta coi như là phát hiện, "Điều Tạc Thiên" cái con người này từ đầu đến đuôi đều hệt như một gã lưu manh, hon nữa còn mang điệu bộ chọc tức chết người không đến mạng!

"Yên tâm!"

Tiêu Nhất Thiên cẩm tài liệu kia đi về phía phòng ngù, cũng không quay đầu lại nói: "Tôi sẽ xem!"

Xem, tất nhiên sẽ xem!

Có điều!

Tiêu Nhất Thiên cũng không phải muốn đi nghiên cứu những học trò chi nhánh khác kia, mà là muốn xem xét gia tộc sau lưng những người đó. Mười tám chỉ nhánh, mỗi một chi nhánh đều có sáu người dự thi ở Ám Cảnh sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ gộp chung vào một chỗ. Nói cách khác, tổng cộng có ước chừng ba trăm hai mươi bốn học trò thuộc các chi nhánh muốn tham gia đại hội võ thuật toàn viện lần này!


Mà gia tộc sau lưng các học trò thuộc những chi nhánh đó dường như trải rộng toàn bộ Đại Hoa!

Cho nên!Thông qua danh sách cùng tài liệu này, Tiêu Nhất Thiên có thể hiểu cặn kẽ và so sánh giữa các gia tộc trong Đại Hoa. Sau này, một khi Đại Hoa cùng Đại Hạ lại có chiến sự, nhất định có lợi!

"Sư đệ Thiên..."

Tiêu Nhất Thiên mới vừa đi tới cửa phòng ngủ, Lục Vy Anh đột nhiên kêu anh lại, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi đỏ ửng, khẽ khàng hỏi: "Kia... Cậu đã trờ lại rồi... Tôi còn phải tiếp tục gọi như vậy sao?"

Tiêu Nhất Thiên sửng sốt một chút!

Những ngày qua, dù là ở trong thành Thanh Thủy hay là ở trong tổng viện, Lục Vy Anh ngày gọi, tối cũng gọi, gọi riết đã thành thói quen. Dù là khi Tiêu Nhất Thiên cùng cô ta ở bên nhau một mình, lúc trai đơn gái chiếc, thì cũng mặc cô ta gọi!

"Không cản!"

Tiêu Nhất Thiên quay đầu nhìn Lục Vy Anh một cái, có chút lúng túng nói: "Những ngày qua khổ cực cho cô, từ nay về sau không cần gọi nữa, nghỉ ngơi

sớm đi!"

Nói xong!

Tiêu Nhất Thiên một thân một mình vào phòng

ngù!Ngao Thụy đã ghi danh, muốn ở trên đại hội võ thuật toàn viện khiêu chiến với Tiêu Nhất Thiên, không chết không thôi. Mục đích của Tiêu Nhất Thiên cũng đạt được. Chuyện kế tiếp, một minh Tiêu Nhất Thiên là dù rồi..

Lúc đó!

Trong cung điện Thiên Sát, hoàng thành Đại Hoa, Hoa Long Thắn dang nói lại với Hoa Tuấn Vũ những gì ông ta nghe thấy trong chuyển đi đến học viện Đạt Ma!

Sau khi nghe xong!

Hoa Tuấn Vũ trầm giọng hỏi: "Y theo con nói, Điều Tạc Thiên và bang Tạc Thiên những người đó cũng không phải là con dân Đại Hoa, mà là ngao du đến các nước, còn từng giết Hoàng từ cùng Thái tử của những quốc gia khác?"

"Cảnh Giới Hoàn Mỹ của con cũng không gây hại được người đó?"


Không khỏi không thừa nhận, cho dù là Hoa Tuấn Vũ, cũng bị lời này của Hoa Long Thần làm cho chấn động một phen, trong lòng gợn lên từng đợt sóng không nhỏ!Trước!

Hoa Tuần Vũ luôn nghi ngờ "bang Tac Thiên" đột nhiên xuất hiện có liên quan voi Tiêu Nhất Thiên, cho nên mới để cho Hoa Long Thán đi học viện Đạt Ma, tự mình dò xét!

Mà bây giờ!

Lấy được kết quả lớn ngoài dự liệu của Hoa Tuấn

"Không tệ!"

Vũ!

Hoa Long Thần cung kinh nói: "Con có thể xác nhận, Điều Tạc Thiên là Ảm Cảnh trung kỳ không thể nghi ngờ!"

"Hơn nữa!"

"Căn cứ quan sát của con, Điêu Tạc Thiên không giống như là đang nói láo, Anh ta dường như có tự tin tuyệt đối. Nếu như lúc ấy con ra tay với anh ta, như vậy thi con sẽ chết trước mặt của anh ta!"

"Cho nên!"

"Con nghi rằng, trong bang Tac Thiên, hằn thật sự có cường giả Minh Cành tổn tại, thậm chí đã lên vào học viện Đạt Ma, túc trực bảo vệ an toàn cho Điều Tạc Thiên!"

Nghe vậy!Sắc mặt Hoa Tuấn Vũ âm lãnh đến khó nhìn, nghĩ ngơi chốc lát, tỏ ý nói: “Con đi xuống trước đi, dại hội võ thuật toàn viện ngày mai, do con tự mình chủ trì, theo kế hoạch làm việc!"

"Da!"

Hoa Long Thần không có nói nhiều, trực tiếp xoay người lui ra khỏi cung điện Thiên Sát!

Mà sau khi Hoa Long Thần rời đi, Nhất Sát lần nữa xuất hiện ở trong cung điện Thiên Sát. Hoa Tuấn Vũ nhìn Nhất Sát một cái, hỏi: "Lý Thuần Cương bên đó như thế nào rồi?"

"Điều Tạc Thiên và Lý Thuần Cương gặp mặt có hành động gì lạ thường không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui