Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh!
Với khoảng cách mười mấy mét ngắn ngủi, đối với Cảnh Giới Hoàn Mỹ của ông cụ nhà họ Nguyên mà nói, gần như chỉ là một cái chớp mắt liền tới nơi.
Trong lúc đám đệ tử nhà họ Nguyên đã sẵn sàng bày trận trong tư thế đón đầu quân địch, trong lúc đám đệ tử của học viện Đạt Ma thì đang theo dõi tình hình, trong lúc ông cụ một mắt của điện Huyền Vương đang âm thầm chú ý động thái xung quanh, trong lúc những người qua đường còn đang lo lắng đề phòng, rối rít trợn to hai mắt lên vì sửng sốt, ông cụ nhà họ Nguyên vẫn có thể như một tàn ảnh của ma quỷ mà xuất hiện ngay bên cạnh Tiêu Nhất Thiên, ông ta huy động sức mạnh từ đầu rồng trên quải trượng trong tay mình, lấy trượng làm đao, hung hăng bổ tới!
Vậy mà ngoài dự liệu của mọi người chính là, Tiêu Nhất Thiên lại không có ý định chiến đấu với ông cụ nhà họ Nguyên!
Thân hình anh chợt lóe, mới đó mà đã tránh được đòn công kích của ông cụ nhà họ Nguyên!
Nguyên nhân rất đơn giản!
Mục tiêu chuyến đi lần này của Tiêu Nhất Thiên chính là điện Huyền Vương, hiện tại anh cũng không có ý định náo loạn làm ra động tĩnh quá lớn. Lỡ may lại khiến cho điện Huyền Vương chú ý thì làm thế nào, trong đám người nghìn nghịt ở xung quanh ai mà biết được liệu có tai mắt nào của điện Huyền Vương đang rình mò hay không, nếu mới đó mà đã đánh cho ông cụ nhà họ Nguyên bò ra đất thì chẳng phải là uống phí công sức hay sao?
Vì vậy trong mấy phút sau đó, trước cửa lớn của biệt thự nhà họ Nguyên xuất hiện một màn vô cùng quái dị, "lão Điêu" mới mấy phút trước còn vô tình kiêu căng phách lối, mà đến khi chân chính động thủ, thì lại có vẻ như không hề lớn lối như lúc nói miệng, anh chỉ một mực tránh né hết bên này tới bên khác, chỉ phòng thủ chứ không tấn công, điều này làm cho đám người vây xem rất thất vọng! "Tình huống gì thế này?" "Mẹ nó!" "Cái tên chết tiệt này không phải là chỉ được cái miệng thôi đấy chứ?”
Tiếng bàn luận râm ran vang lên khắp bốn phía! "Sư phụ Chung!"
Những đệ tử của học viện Đạt Ma cũng không nhịn được mà nhíu mày, bọn họ nhìn về phía sư phụ đứng đầu học viện Đạt Ma và nói: "Hình như có gì đó không đúng lắm, cái lão Điều này khua chiếng gõ trống kéo quân đến đây, theo lý thuyết thì phải dự liệu trước được chuyện này này rồi chứ, nhưng sao bây giờ lại..."
Người ngoài chỉ nhìn thấy cái vỏ, người trong cuộc mới nhìn rõ ngọn ngành!
Những đệ tử của học viện Đạt Ma tất nhiên cũng đã nhìn ra, Tiêu Nhất Thiên không hề dùng hết toàn lực! "Kiên nhẫn xem sao đã!"
Vị sư phụ Cảnh Giới Hoàn Mỹ của học viện Đạt Ma kia cũng cảm thấy nghi ngờ trong lòng, nhưng mà ông ấy cũng chỉ là lắc đầu một cái, nhẹ giọng nói: "Cơ hội nhìn thấy một cuộc chiến giữa các Cảnh Giới Hoàn Mỹ là khó có được, các trò cũng không dễ gặp được đâu. Mỗi một chiêu thức, mỗi một đường quyền của bọn họ, một tấn công một phòng thủ, các trò cố mà ghi nhớ bài học hiếm có này!” "Dạ!"
Những đệ tử của học viện Đạt Ma liếc mắt nhìn nhau, nuốt hết những lời còn lại chưa kịp nói xuống bụng!
Âm!
Lúc này một tiếng nổ đột nhiên truyền đến, chỉ thấy trong lúc ông cụ nhà họ Nguyên công kích Tiêu Nhất Thiên, còn thuận tay bổ vào một cái quan tài. Quan tài ngay lập tức bị chia năm xẻ bảy, vỡ tan tành, những mảnh gỗ vỡ tan tác như những mảnh phi tiêu bắn tán loạn ra khắp nơi, dọa cho những người đang vây xem xung quanh phải rối rít lui về phía sau, không ít người không kịp trốn còn bị những mảnh gỗ kia cứa cho bị thương! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Nguyên Trì!
Người bị những mảnh vỡ của quan tài nhằm vào chính là Nguyên Trì!
Có điều lúc này Nguyên Trì đã hoàn toàn không có chút uy phong nào của cậu ba nhà họ Nguyên, thay vào đó sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy, hơi thở hết sức yếu ớt, anh ta năm ở nơi đó với dáng vẻ yếu ớt như một con chó chết trôi, cho dù quan tài đã bị ông cụ nhà họ Nguyên một chưởng bổ ra, nhưng Nguyên Trì có động mấy cái cũng không thể tự mình đứng lên được! "Nguyên Trì!"
Ông cụ nhà họ Nguyên cúi đầu liếc mắt nhìn, tức đến mức suýt thì nổ phổi, ngay sau đó, đầu rồng của quải trượng liền mạnh mẽ bắn ra một đòn. Nhưng không phải là bổ về phía Tiêu Nhất Thiên, mà là bổ về phía một cái quan tài khác ở bên cạnh!
Tiêu Nhất Thiên cũng không ngăn cản!
Âm!
Kèm theo một tiếng nổ vang chói tai, một cái quan tài khác cũng bị ông cụ nhà họ Nguyên dùng một đòn đập cho nổ tung, vụn gỗ bay tán loạn, ép cho những kẻ trong đám người vây xem kia phải lui về phía sau một lần nữa, cả đám loạn hết cả lên! "Là hắn!"
Chính vào thời khắc bầu không khí đang loạn hết lên này, Tiêu Nhất Thiên lại đột nhiên chú ý tới một lão già một mắt đang trốn trong đám người bên kia!
Hóa ra, trong mấy phút vẫn luôn tránh né những đòn công kích mạnh mẽ của ông cụ nhà họ Nguyên, Tiêu Nhất Thiên vẫn luôn phân tâm để ý đến động tĩnh của đám người xung quanh, dĩ nhiên là vì anh đang muốn tìm kiếm tai mắt của điện Huyền Vương!
Vốn dĩ trong tình huống đối phương cố ý giấu giếm, không để lộ ra khí tức, muốn tìm ra đối phương trong đám người mênh mông này là điều chẳng khác nào mò kim đáy biển!
Nhưng thật may mắn, vào lúc ông cụ nhà họ Nguyên chém nát hai cái quan tài kia, những mảnh gỗ bắn ra tán loạn đâm thẳng về phía những người quanh đó, ông già một mắt kia cũng lặng lẽ không để lộ điều gì mà lùi ra sau mười mấy mét. Nếu như đối lại là một người bình thường khác, có lẽ là cũng sẽ không nhìn ra bất cứ cái gì dị thường, nhưng Tiêu Nhất là cường giả Minh Cảnh, làm sao có thể không nhận ra được sự khác thường cơ chứ!
Chỉ cần nhìn một cái là Tiêu Nhất Thiên liền có thể xác định, lão già một mắt đó chính là một cao thủ ám cảnh viên mãn!
Hơn nữa lão già một mắt kia mặc quần áo nhìn thì có vẻ như là bình thường, nhưng mà Tiếu Nhất Thiên biết, đó chính là đồng phục dành riêng cho thành viên của điện Huyền Vương. Nói ra thì trong chuyện này, anh còn phải cảm tạ Sơn chủ Tuyết Vực!
Vốn dĩ Sơn chủ Tuyết Vực chính là một trong 3000 chiến tướng của điện Huyền Vương 3000, mặc dù ông ấy vẫn luôn sống trong Đại Hạ, gần như chưa từng gặp những người phụ trách khác của ở sát biên giới Đại Hạ, Đại Hoa và các nước khác, nhưng mà ông ấy vẫn biết được không ít những quy tắc của điện Huyền Vương!
Trong đó cũng bao gồm cả những phương thức nhận diện một người có thân phận được công nhận là thành viên của điện Huyền Vương! "Tới rồi sao?" "A!" "Tới là tốt rồi!"
Ánh mắt lạnh như băng khẽ quét qua trên người lão già một mắt kia, phòng ngừa việc khiến đối phương hoài nghi, Tiêu Nhất Thiên cũng không nhìn quá lâu. Tuy vậy trong lòng anh cũng không nhịn được mà khẽ thở phào nhẹ nhõm, đã chờ được tai mắt của điện Huyền Vương, bước đầu tiên trong kế hoạch của anh đã coi như là thành công! "Nguyên Ương!" Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Mà sau khi nắp của chiếc quan tài thứ hai bể ra, thấy người năm trong quan tài bê bê máu đầy người và đã hoàn toàn ngất đi chính là Nguyên Ương, ông cụ nhà họ Nguyên gầm lên một tiếng, cặp mắt kia cũng trở nên đỏ ngầu. Khi ông ta quay lại nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên lần nữa, trên mặt ông ta chỉ còn lại vẻ sát khí ngập trời!
Hận!
Đó là sự thù hận khó mà nói lên lời!
Giống như là lúc Tiêu Nhất Thiên đội cho ông ta cái nón xanh biếc trên đầu vậy, đó là khi ông ta đột nhiên phát hiện ra con của ông ta, cháu của ông ta, tất cả đều không phải là huyết thống thực sự của mình! "Họ Điêu kia!" "Không phải là cậu muốn tới tìm tôi tính sổ sao? Trốn tránh mãi như thế thì là anh hùng hảo hán cái nỗi gì chứ? Thật sự có bản lĩnh thì tiến lên quyết đấu một trận sinh tử với tôi! Hôm nay tôi không lột da rút gân rồi nghiền cậu thành tro thì tôi thề không làm người!"
Âm!
Trong nháy mắt, ông cụ nhà họ Nguyên lập tức bộc phát sức mạnh ám kình trong cơ thể đến mức cực hạn không khác nào chó điên, một lần nữa nhắm về phía Tiêu Nhất Thiên!
Mà lần này Tiêu Nhất Thiên cũng không tiếp tục tránh né nữa, theo những gì mà trước kia Ám Dạ Quỷ Vương đã truyền đạt, điện Huyền Vương sẽ tìm kiếm cường giả Cảnh Giới Hoàn Mỹ từ khắp mọi nơi, nhất là những người đang đi du ngoạn, không thuộc về bất cứ thế lực nào, cũng không có căn cơ gia thể gì lớn, bọn họ dùng điều kiện gia nhập điện Huyền Vương để hấp dẫn đối phương, rồi sẽ đưa những cường giả Cảnh Giới Hoàn Mỹ đó tới điện Huyền Vương, biến bọn họ thành vật thí nghiệm!
Hiển nhiên lão già một mắt đang theo dõi Tiêu Nhất Thiên, sau trận chiến này, nếu như Tiêu Nhất Thiên có thể không chết, có khả năng lớn là sẽ nhận được lời mời” của lão già một mắt kia, đạt được cơ hội tiến vào điện Huyền Vương!
Cho nên nếu đã xác định được thân phận của lão già một mắt kia, Tiêu Nhất Thiên tất nhiên sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian với ông cụ nhà họ Nguyên này một cách không cần thiết nữa! "Vậy sao?"
Đối mặt với những lời chửi mắng và công kích của ông cụ nhà họ Nguyên, Tiêu Nhất Thiên lại chỉ cười lạnh một tiếng, nói: "Vừa rồi tôi nhường ông mười chiêu, vốn dĩ là muốn để cho ông có một cơ hội hối cải mà làm người!" "Nếu ông đã rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt như vậy, càng muốn tự tìm đường chết như vậy thì..." "Tôi sẽ để cho ông được toại nguyện!"
Âm!
Vừa nói dứt lời, Tiêu Nhất Thiên cũng lập tức bộc phát tất cả sức mạnh ám kình trong cơ thể ra, chỉ một quyền liền trực tiếp nghênh đón sức mạnh đầu rồng từ quải trượng của ông cụ nhà họ Nguyên đang đánh tới!
Trước ánh mắt quan sát chăm chú của sư phụ học viện Đạt
Ma cùng với lão già một mắt, Tiêu Nhất Thiên muốn khống chế để bộc lộ ra cảnh giới của mình chỉ dừng ở mức Cảnh Giới Hoàn Mỹ thôi, cho nên anh tất nhiên là sẽ không vận dụng một chút minh kình nào ở trong đan điền!
Nhưng mà dù vậy, để đối phó với một mình ông cụ nhà họ Nguyên thì cũng đã dư dả rồi!
Rốt cục cũng phản kích rồi sao?
Thấy thế, từ con cháu nhà họ Nguyên, đến đám người của học viện Đạt Ma, còn cả lão già một mắt kia nữa, đôi mắt của tất cả bọn họ đều co rụt lại. Ai nấy đều nhìn chằm chằm về phía Tiêu Nhất Thiên, muốn biết đến tột cùng thì Tiêu Nhất Thiên có bao nhiêu khả năng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...