Đế Nghiêu dường như đã nghĩ ra câu trả lời trước, bắt gặp ánh mắt của Tiêu Nhất Thiên, anh ta nghiêm túc nói: "Tôi chỉ nói rằng tôi
chỉ là muốn làm bạn với anh Tiêu”
"Mà không phải là, để cho anh Tiêu phục tùng tôi."
"Cho nên.."
"Tôi sẽ không ép anh Tiêu làm việc cho tôi, nhưng vì anh Tiêu và tôi là bạn, thì kẻ thù của anh Tiêu cũng là kẻ thù của tôi."
"Anh Tiêu muốn báo thù, tôi sẽ không ngăn cản, nếu anh Tiêu cần, tôi có thể giúp một tay."
Vài lời này nghe qua thật chân thành!
Chữ chữ vang vang!
Có vẻ như Đế Nghiêu không còn cách nào khác ngoài việc tỏ ra chân thành muốn làm bạn bè với Tiêu Nhất Thiên để thuyết phục anh!
Đế Nghiêu đem tư thái của mình đặt rất thấp, không giống với Đế Thần chút nào, mang khí chất của con chầu hoàng tộc, đối xử với Tiêu Nhất Thiên bằng một thái độ trịch thượng, chính là kiểu trên cao nhìn xuống. Điều này làm cho Tiêu Nhất Thiên không khỏi nhìn chằm chằm Đế Nghiêu, liếc mắt thêm mấy lần.
“Cửu hoàng tôn này thật không đơn giản!” Tiêu Nhất Thiên nghĩ thầm.
So với tính cách thẳng thắn có chút kiêu ngạo của Đế Thần, vẻ ngoài ẩn nhẫn của Đế Nghiêu rõ ràng là có phần đáng sợ hơn, bởi vì anh ta biết Tiêu Nhất Thiên muốn gì, nên anh ta đã chọn thứ anh ta muốn. Không ngần ngại gạt tôn nghiêm vốn có của một người con hoàng tộc sang một bên!
Để được tôn trọng và đàng hoàng, muốn cùng Tiêu Nhất Thiên kết giao bạn bè!
Tiêu Nhất Thiên gật gật đầu, hỏi: "Đây là ý tứ của cửu hoàng tôn?"
"Hay là..."
Đế Nghiêu biết Tiêu Nhất Thiên muốn hỏi gì, liền nói: "Cũng là ý
của bố tôi."
"Tôi đã được lệnh của bố tôi để tổ chức một bữa tiệc cho anh Tiêu. Đương nhiên, bố tôi cũng hy vọng anh Tiêu có thể trở thành bạn với chúng tôi."
Với thân phận của Tiêu Nhất Thiên, không đủ để thái tử Đế Hạo và Lục hoàng tử Đế Khâm đích thân đến lôi kéo, vì vậy bọn họ đã để Để Nghiêu và Đế Thần ra mặt. Dưới sự hướng dẫn của Để Hạo và Đế Khâm.
"Vậy thì cảm ơn Lục hoàng tử và Cửu hoàng tôn đã ưu ái."
Tiêu Nhất Thiên không có tiếp tục truy hỏi, mà là trực tiếp duỗi tay
ra hiệu: "cửu hoàng tôn, mời."
"Anh Tiêu, mời!"
Đôi mắt Đế Nghiêu chợt lóe lên, động tác "mời" của Tiêu Nhất
Thiên đã rất rõ ràng.
Đây phải chẳng chính là đã đưa ra quyết định?
Quả nhiên!
Tiêu Nhất Thiên không do dự nữa, xoay người cất bước về phía
bàn tiệc do Để Nghiêu đặt ở bên phải.
Anh đã chọn nhận lời mời của Cửu hoàng tôn Đế Nghiêu!
Hoặc là nói!
Anh lựa chọn đứng về phía Lục hoàng tử Đế Khâm!
Trở thành kẻ thù với thái tử Để Hạo!
Thật ra thì!
Trên đường đến tòa nhà Tuyên Đức, trong lòng Tiêu Nhất Thiên
đã có quyết định, sở dĩ anh muốn thể hiện vị trí của mình sau khi nhìn thấy Đế Thần và Đế Nghiêu là để tận mắt chứng kiến thái độ của Đế Thần và Đế Nghiêu!
Và kết quả cũng không khác biệt lắm so với dự đoán của anh! . Truyện Tiên Hiệp
Nếu đã lựa chọn thái tử Đế Hạo, Tiêu Nhất Thiên phải làm điều gì
đó cho Đế Hạo, làm việc chăm chỉ trước mặt Đế Hạo, phải biểu hiện thật tốt, Đế Hạo mới có thể cân nhắc loại bỏ nhà họ Tiêu, giúp cho ý nguyện của anh được thành toàn!
Nói trắng ra là!
Có thể báo thù cho máu mủ ruột thịt hay không đều phụ thuộc vào sắc mặt của Đế Hạo! Nhưng nỗi hận của Tiêu Nhất Thiên, anh muốn tự mình đi báo
không muốn nhìn mặt người khác, không muốn ghim hy vọng vào người khác, càng không muốn khuất phục trước người khác. Giống như những vệ sĩ kia, bọn họ đối với Đế Hạo đều rất ngoan ngon!
Cho dù Đế Hạo là thái tử cũng không được!
Năm năm chiến đấu trên chiến trường, năm năm đổ máu nơi biên giới. Tạo ra một Tiêu Nhất Thiên kiên cường của hiện tại! Lưng của một người đàn ông không thể bị uốn cong!
"Chờ một chút!"
Tuy nhiên, Tiêu Nhất Thiên mới chỉ đi đến bàn tiệc bên trái trước bức bình phong. Âm thanh lạnh như băng của Đế Thần truyền tới, hăn ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tiêu Nhất Thiên, ánh mắt như chim ưng, sắc bén vô cùng!
Hỏi: "Anh chắc chắn anh biết anh muốn đi về đâu?"
"Chắc chắn!"
Tiêu Nhất Thiên trả lời mà không hề nhìn lại: "Lòng tốt của thái tử và tam hoàng tôn, tôi hiểu được."
Nói xong tiếp tục đi về phía trước.
"Chỉ vì nhà họ Tiêu?"
Đế Thần hỏi tiếp: "Chỉ vì một con cá nhà họ Tiêu, anh dám liều
mạng trở thành kẻ thù của thái tử đương triều sao?"
Tiêu Nhất Thiên lắc đầu nói: "Tôi không muốn trở thành kẻ thù của
Thái tử"
"Thế sao?"
Để Thần hừ lạnh nói: "Nếu thái tử muốn làm kẻ thù của anh thì sao?"
Hùng hổ dọa người!
Mặc dù Tiêu Nhất Thiên không thừa nhận, nhưng tất cả những kẻ
ngu ngốc đều biết rằng đứng về phe của Lục hoàng tử Đế Khâm chính là kẻ thù của Thái tử Đế Hạo!
Tiêu Nhất Thiên bước thắng đến chỗ ngồi trống ở bàn bên phải. Chậm rãi ngồi xuống, sau đó cách tấm bình phong, hướng Đế Thần cao giọng đáp lại: "Nguyên tắc của ta là ngươi không phạm ta thì ta cũng sẽ không phạm tới người"
"Nếu Thái tử nhất định muốn bảo vệ nhà họ Tiêu, ông ta sẽ là kẻ thù của tôi"
"Cho nên."
Tiêu Nhất Thiên không phải loại đàn ông nhìn trước nhìn sau, bây giờ trong lòng đã có quyết định, anh tự nhiên sẽ không rung động chút nào, biết chọn Lục hoàng tử Đế Khâm là sẽ đắc tội với thái tử Đế Hạo, vậy thì đắc tội ông ta!
Trong lòng đã có quyết định!
Khi Tiêu Nhất Thiên nói những lời này, không chỉ những người bên phía Để Thần sợ ngây người, ngay cả những người bên phía Để Nghiêu, bao gồm cả bản thân Đế Nghiêu. Mỗi người đều sững sờ, tim đập như điện.
Con người này cũng thật quá cứng răn! Tất cả chỉ là từ chối lời mời của Để Thần, lại dám đứng trước mặt nhiều người như vậy, một chút mặt mũi cũng không chừa lại cho Để Thần, ăn miếng trả miếng, cứng rắn đến cùng!
Đế Nghiêu không khỏi lặng lẽ quay đầu lại liếc mắt nhìn chẩm đỏ nhỏ nhấp nháy trên lan can đối diện.
Đó là một máy theo dõi!
Máy theo dõi đã được kết nối. Đó là màn hình lớn trong quán cà phê nơi Đế Hạo và Đế Khâm đang ở!
Đế Nghiêu nói: "Một màn này, bố tôi và thái tử hắn là không ngờ tới?"
"Được, rất tốt!"
Nghe câu trả lời không khiêm tốn cũng không hống hách của Tiêu Nhất Thiên, vẻ mặt của Đế Thần nháy mắt trở nên càng âm trâm. Bên trái, mười cường giả Ám Cảnh Viên Mãn sắc mặt cũng ngưng trọng.
Bầu không khí hiện tại tựa như muốn đóng băng!
"Tôi thực sự khâm phục dũng khí của anh!"
Để Thần lạnh nhạt nói: "Phóng mắt khắp thủ đô này, anh là người đầu tiên dám trực tiếp nói với tôi như vậy!"
"Nhưng!"
"Tôi lại ghét sự lỗ mãng của anh!"
"Tin tôi đi, anh sẽ sớm phải trả giá cho sự lỗ mãng của mình!"
Trong giọng nói, có ẩn ý giết người!
"Tôi đang đợi."
Tiêu Nhất Thiên chỉ thản nhiên đáp lại, coi như không để tâm đến sự đe dọa của Đế Thần, sau đó nhìn lại Sói Đồng và Sói Hồn đứng phía sau, tỏ ý nói: "Các cậu không đói sao?"
"Ngồi đi."
"Ăn cơm."
Sói Đồng và Sói Hồn nhìn nhau, rồi ngồi xuống ghế trống bên cạnh
Tiêu Nhất Thiên.
"Hahaha..."
Đế Nghiêu đột nhiên cười lên, trở lại vị trí của mình, ra hiệu với những nam nữ thanh niên đang trợn mắt há hốc mồm trước bàn tiệc: "Đúng đúng, đừng có ngây ra đó nữa, ăn đi!"
Nói xong anh cầm ly rượu nói: "Anh Tiêu. Tôi kính anh một ly, hoan nghênh anh tới thủ đô!"
"Anh Tiêu, tôi cũng kính anh!"
"Chúng ta cùng nhau!"
Có Để Nghiêu dẫn đầu, nam nữ thanh niên trong bữa tiệc đương nhiên không cam lòng rơi lại ở phía sau. Họ lần lượt đứng lên, giơ ly rượu lên trước mặt, mỉm cười ra hiệu về phía Tiêu Nhất Thiên.
Tiêu Nhất Thiên cầm bầu rượu lên, tự rót cho mình một ly.
Tuy nhiên!
Chỉ mới qua nửa tuần rượu, di biến đã nổi lên!
"Tam hoàng tôn, tôi..."
"Aaaaa!"
Một tiếng hét kinh hoàng, không hề báo trước, phát ra từ bàn tiệc bên trái bức bình phong, nơi Để Thần ngồi. Một giây sau, một thân ảnh bay ngược lên, vượt qua lan can, trực tiếp từ trên tầng tượng bay ra ngoài, ngã xuống giữa đường!
Đây là sân thượng ở tầng 5, rơi xuống, chắc chắn sẽ chết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...