Nhờ gia tăng thêm ám kình, trong nháy mắt giọng nói của Đoàn Minh Triết truyền đi xa mấy trăm mét, cách hai con phố cũng có thể nghe được.
Hai lão già đưa mắt nhìn nhau.
Thật sự có đồng minh sao?
Cuối cùng thì cũng chịu đi ra sao?
Đến thì tốt!
Tâm trạng của bọn họ có chút kích động, trên mặt không hề có chút bất ngờ hay khiếp sợ nào, ngược lại càng có vẻ đắc ý giảo hoạt vì mưu kế thành công. Xoay đầu nhìn xung quanh.
Chỉ thấy cả đường phố vốn rộng rãi đã có hơn mười người mặc đồng phục cảnh sát chạy ra, kéo chướng ngại vật chắn trên đường, chỉ có thể đi ra không thể đi vào!
Chưa đến mười phút, cả con phố vốn đang nhộn nhịp đã bị dọn dẹp trống không!
Nhân viên trong tập đoàn Tô Doãn đều bị đuổi hết ra ngoài!
Chỉ huy giao thông!
Mà người chỉ huy là chính là Tống Kiên Phong!
Rõ ràng Tống Kiên Phong biết phía trước tòa nhà tập đoàn Tô thị có lẽ sẽ xảy ra một trận chiến thảm khốc. Nhưng với thân phận là cục trưởng cục công an thành phố Hải Phòng, là người duy trì trật tự xã hội nên anh ta không hy vọng sẽ giống trận chiến sông Vận lúc trước, tạo nên một làn sóng chấn
động toàn quốc! Cho nên không cần biết là bao nhiêu người đều xử lý hết!
Toàn bộ quá trình chỉ hết tầm hai mươi phút. Hai ông già chỉ lẳng lặng quan sát, không hề có ý ngăn chặn.
Bao gồm cả Tống Kiên Phong, những cảnh sát này đều là người bình thường, họ sẽ không tạo thành uy hiếp gì đối với họ.
"Chuyện gì vậy?"
Nhưng mấy người Tô Thành Đạt trong đại sảnh lại bị biến cố bất ngờ này dọa sợ ngây người, sợ đến choáng váng, tim đập loạn muốn vọt lên tận cổ, sắc mặt đen lại như tro tàn!
Vậy mà... Lại có mai phục?
Chết tiệt!
Đừng mà, nếu nhà họ Tiêu không diệt trừ hết đám người còn lại của nhà đoàn ở thành phố Hồ Chí Minh thì bọn họ còn đường nào để sống chứ?
Tô Tử Lam cũng sợ hãi nói: “Chuyện này là?"
"Cô Tô cứ an tâm nhìn là được."
Hai người ám kỳ trung kỳ không giải thích gì, điều này khiến trong lòng Tô Tử Lam càng thêm nghi ngờ. Nhưng Đoàn Minh Triết có phòng bị từ sớm, thật ra lại khiến cho cô không kìm được có chút thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi phía trước những tòa nhà ở con phố được người của Tổng Kiên
Phong xử lý sạch sẽ... . Ngôn Tình Tổng Tài
Rất nhanh!
Một chiếc xe Mercedes-Benz màu đen xuất hiện ở làn đường bên trái, xuyên qua chướng ngại vật, chậm rãi lái thằng đến chỗ tập đoàn Tô Doãn!
Cùng lúc đó!
Một chiếc audi màu trắng cũng xuất hiện bên làn đường bên phải!
Tiếp sau đó!
Phía sau chiếc Mercedes-Benz màu đen xuất hiện một chiếc Ferrari màu đỏ như lửa!
Phía sau chiếc audi màu trắng xuất hiện một chiếc maybach màu xám bạc!
Từng chiếc từng chiếc một!
Cảnh tượng này thật sự có thể làm lóa hai mắt người qua đường!
Một hàng bên trái, Mercedes-Benz, Ferrari, BMW, Bentley, Rolls-Royce,
Cadillac...
Một hàng bên phải, Audi, Maybach, Toyota, Lincoln, Lamborghini,
Maserati...
Mỗi bên hơn mười chiếc, tất cả đều là siêu xe sang trọng. Hai hàng nối dài, đồng thời được lại tới từ hai đầu đường. Trường hợp này ở thành phố như thành phố Hải Phòng chắc chắn là lần đầu xuất hiện!
Ừng ực!
Đứng nói đến một nhà Tô Thành Đạt, mặc dù Triệu Hằng là cậu chủ lớn của nhà họ Triệu ở thành phố Hồ Chí Minh đã từng thấy rất nhiều, tiêu tiền như nước nhưng cũng bị những chiếc siêu xe đột nhiên xuất hiện này khiến cho kinh ngạc sâu sắc, cần thận nuốt nước miếng một cái, mồ hôi lạnh trên trán cũng túa ra!
Chuyện này có chút...
Tất cả đều là viện binh mà Đoàn Minh Triết tìm đến sao?
Mẹ kiếp!
Chiến trận kiểu này, cho dù nhà họ Triệu ở thành phố Hồ Chí Minh trước khi bị Tiêu Nhất Thiên tiêu diệt thì con mẹ nó cũng không làm được!
Đoàn Minh Triết kiếm đâu ra vậy?
Không nghi ngờ chút nào!
Những chiếc xe bên ngoài có biểu tượng gì, trị giá bao nhiêu cũng không quan trọng, quan trọng là... Những người ngồi ở trong xe đó, thận phận của họ chắc chắn không hề bình thường! "Thật là một thế trận lớn!"
Lẳng lặng nhìn hai hàng xe lại đến từ hai đầu đường đến. Gần như đã chiếm hết phần lớn đường phố, giống như một đầu rồng đầy khí thế vắt ngang. Trên gương mặt vốn đã có tính toán của hai ông già cuối cùng lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Rõ ràng bọn họ đoán được Đoàn Minh Triết sẽ có viện binh đến!
Nhưng ngàn lần cũng không ngờ được viện binh lại đông như thế này!
Sau khi hơn mười chiếc xe dừng lại, cửa xe lần lượt bị đẩy ra. Từng bóng người xuất hiện, tiến đến tụ tập ở trước tòa nhà bên này, lưu loát. Nhìn sang đây có thể mơ hồ thấy được họ là một ông lớn có độc!
Nhưng!
Hai ông già đó cũng là những cao thủ ám kỳ viên mãn, năng lực cảm nhận rất mạnh. Họ nhanh chóng chú ý tới, đám viện binh từ những chiếc xe sang trọng bước đến mặc dù không ít, đại khái có tầm bảy mươi người, nhưng hơn nửa trong đó chỉ mới đạt đến thực lực ám kỳ sơ kỳ!
Ám kỳ trung kỳ và ám kỳ hậu kỳ tập hợp lại cũng chỉ có hơn hai mươi người!
Mà ám kỳ viên mãn chỉ có hai người!
Chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi tập hợp được một đội ngũ khổng lồ như vậy thật sự đã rất dọa người rồi. Nếu Tiêu Quốc Nguyên không phái người đến đây trợ giúp, nếu như hôm nay ở đây thật sự chỉ có hai lão già cầm đầu hơn hai mươi cao thủ nhà họ Tiêu, thì nói không chừng họ sẽ thật sự ngỏm củ tỏi ở đây!
Rất may!
Đoàn Minh Triết có viện binh thì nhà họ Tiêu ở thủ đô cũng có!
Vù! Vù, vù, vù...
Tiếng xé gió không ngừng truyền đến, chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn bảy mươi cao thủ ám kỳ đã tụ lại, ba vòng trong ba vòng ngoài. Bao vây hơn hai mươi cao thủ nhà họ Tiêu đang bao vây bên ngoài, bao vây trong một vòng!
"Cái này..."
"Mę kiếp!"
"Tại sao lại như thế được?"
Hơn mai mươi cao thủ của nhà họ Tiêu ở thủ đô có chút luống cuống. Nguyên nhân rất đơn giản, Tiêu Quốc Nguyên âm thầm phái binh đến trợ giúp, ngoại trừ hai ông già thì chỉ có lác đác mấy người biết.
Phần lớn cao thủ của nhà họ Tiêu cho đến bây giờ vẫn chưa biết gì cả!
Có thể không hoảng sợ được sao?
Bị kẹp ở giữa đám viện binh của nhà họ Đoàn, trước sói sau hổ, hai mặt đều là địch. Mới vừa lúc này mấy người Đoàn Minh Triết là cá trong chậu, thì bây giờ thì hay rồi. Trong nháy mắt, tình thế thay đổi, bọn họ từ cái hũ biến thành con ba ba!
"Thế này, đã đủ chưa?"
Đoàn Minh Triết lạnh lùng nói. Ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng vào hai lão già, dùng hành động thực tế trả lời câu hỏi lúc nãy của bọn họ.
Cùng lúc đó!
Đoàn Minh Triết đã chú ý đến tình hình xung quanh, trong lòng nghĩ, chiến trận như thế này chắc là đủ để dụ những viện binh của nhà họ Tiêu ra ngoài?
"Ha, ha!"
Một trong hai ông già nhếch môi, hừ lạnh nói: "Không sai! Rất tốt!"
"Những người này đều có liên quan đến Tiêu Nhất Thiên sao?"
Nếu đã muốn ra tay với nhà họ Đoàn ở thành phố Hồ Chí Minh thì nhà họ Tiêu ở thủ đô tự nhiên sẽ điều tra qua mạng lưới quan hệ của nhà họa Đoàn. Có thể xác định rằng nhóm cao thủ ám kỳ đột nhiên nhô ra này không có liên quan đến nhà họ Đoàn!
Từ biển số của những chiếc xe sang trọng này cũng đủ rõ ràng, đám người này đến từ khắp nơi trên cả nước, ngũ hổ tứ hải!
Không có liên quan đến nhà họ Đoàn thị chỉ có thể là của Tiêu Nhất
Thiên!
Có thể một lần lôi hết những kẻ có quan hệ với Tiêu Nhất Thiên ra ngoài, chuyện này đối với nhà họ Tiêu ở thủ đô là chuyện rất tốt! Bọn họ không sợ đối phương nhảy ra nhiều người, chỉ sợ đối phương không nhảy ra ngoài!
Đoàn Minh Triết không trả lời, coi như là ngầm thừa nhận.
Ông già kia nói tiếp: “Bỏ tù năm năm mà có thể có được nhiều người chống lưng như vậy, Tiêu Nhất Thiên này đúng là không thể dễ dàng khinh thường được!"
"Nhưng rất tiếc!"
"Tiêu Nhất Thiên đã chết. Hôm nay cho dù có nhiều người đến hơn nữa thì cũng chỉ có thể chôn cũng nó mà thôi!"
Nói đến đó, đồng tử chợt co lại, ánh mắt ngưng lại một chút, dùng cách giống với Đoàn Minh Triết lúc nãy, âm thầm xuất ra ám kình, lớn tiếng hô:
"Thời cơ đã đến!"
"Viện binh của nhà họ Tiêu ở đâu?"
"Ra tay!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...