Sói Săn Mồi


“Ui……Anh bị thương?” Liếc nhìn ba lô sau lưng Long một hồi, Hiền thu hồi ánh mắt lên người hắn, bỗng nhiên thấy trên cổ Long có vài miếng dán vết thương nên cô thốt lên, nếu cô biết trước đó không lâu chỗ đó là một vết thương lớn đến rợn người do Long tự tay móc đi thì không biết cô sẽ nghĩ gì.

“Không sao….

.

” Long gạt bàn tay đang định rờ lên vết thương của Hiền ra nói, hắn không muốn cô nhìn thấy màu đen bên trong vết thương của mình.

“Hứ” Hiền dẫu môi lên giận dỗi nhưng rồi cũng không nói gì nữa.

Nửa tiếng sau, xe cứ thế chạy càng ngày càng xa khu dân cư khiến mí mắt Long dựt dựt, quả thật là có vấn đề.

“Đường này đâu phải đường ra bến xe….

.

” Long lên tiếng làm Hiền và gã tài xế giật mình.

“Chẳng phải anh nói là bí mật sao, đây là đường vòng ra bến xe, tuy dài hơn một chút nhưng ít người qua lại….

.

” Hiền tìm cớ, cô lại ôm chặc cánh tay Long hơn nữa khiến hai bầu vú như bị bóp nghẹt.

“Vậy sao?” Khóe miệng Long nhếch lên một tí vì cái lý do của Hiền, hắn tò mò muốn xem lần này cô định giở trò gì, hắn cứ ngỡ đã triệt để chinh phục được người đàn bà này nhưng thật không ngờ…….

cái hắn muốn biết là lý do gì mà cô phải phản bội hắn….

.

Xe lại chạy thêm mười mấy phút, lúc này đã khá xa khu dân cư, bỗng nhiên Hiền lên tiếng hỏi:
“Anh……….

anh có yêu đất nước, yêu Tổ quốc không?”

Long sững sờ vì câu hỏi của Hiền, hắn chưa hề nghĩ đến phải trả lời một câu hỏi như vậy…….

nhưng mà chỉ là sững sờ thôi….

.

ngay lập tức hắn trả lời một cách kiên định:
“Có.

Anh yêu đất nước này!”
Hiền nở nụ cười thật tươi và hài lòng khi nghe được câu trả lời của Long, cô thật sự có tình cảm với chàng trai này.

“Vậy nếu đất nước cần thì anh có tình nguyện góp sức?” Hiền lại tiếp tục hỏi.

“Đó là tất nhiên, nếu Tổ quốc lâm nguy thì anh sẽ không ngần ngại cống hiến cả mạng sống của mình!” Long cười nói, mang trong mình dòng máu nóng lạc hồng, hắn sao có thể không đứng lên bảo vệ Tổ Quốc chứ.

Hiền cười rạng rỡ khi nghe câu trả lời, cô lại tiếp tục.

“Vậy lúc này đây đất nước cần thứ trong ba lô phía sau anh thì anh có sẵn sàng cống hiến nó cho đất nước không?”
Long quay đầu sang nhìn Hiền, chứng kiến ánh mắt long lanh khát khao đợi chờ một câu trả lời của cô mà hắn suy nghĩ thật lâu.

“Đất nước cần nó? Vì sao?” Long không trả lời mà hỏi ngược lại.

“Vì tiền…….

rất nhiều tiền………nếu có nó thì chúng ta có thể đổi lấy rất rất nhiều tiền………anh hãy nghĩ tới những bệnh viện, trường học, cây cầu……….

bao nhiêu là thứ có thể từ số tiền xây dựng lên….

” Hiền hưng phấn nói.

“Tiền sao…….

bao nhiêu?” Long vẫn giữ vẻ bình tĩnh.


“Vật đó có tên là Cửu Long Thông Thiên Ấn phải không……….

có tổ chức treo giá trên chợ đen của nó lên tến 500 tỷ USD………500 tỷ USD đấy anh biết không………” Hiền không còn giữ được bình tĩnh reo lên.

500 tỷ USD, một con số thiên văn cũng làm Long giật mình……….

.

chẳng lẽ hai chữ ‘PHONG THẦN’ lại đem tới dụ hoặc lớn đến nỗi như vậy sao? Long tự hỏi.

“Anh nghĩ mình phải suy nghĩ thêm về vấn đề này đã……” Long trầm tư một hồi rồi lên tiếng, hắn vừa cướp được nó về nên muốn nhìn nó một tí đã rồi mới quyết định.

“Chẳng phải anh vừa nói sẵn sàng cống hiến cho Tổ quốc sao?” Hiền nhíu mày nói, câu này của Long làm cô không hài lòng, suy nghĩ gì nữa cơ chứ.

“Ý em là sao?” Long khó chịu hỏi, hắn sẵn sáng góp sức cho đất nước chứ không phải mù quáng.

“Còn sao nữa, mau chóng đưa nó cho em để em rao bán nó……biết đâu được chúng ta sẽ kiếm được một con số còn hơn cả 500 tỷ USD kia…………anh biết không?……….

Chúng ta sẽ trở thành những anh hùng dân tộc nếu việc này thành công……….

.

” Hiền gấp giọng nói, có điều cô chưa nói hết là mình sẽ trở thành vị tướng trẻ tuổi nhất…….

thậm chí tương lai cấp bậc Đại Tướng cũng không còn xa vời đối với cô nữa.

“Anh hùng dân tộc……….

anh không cần! Anh muốn suy nghĩ vài ngày đã” Long cương quyết, biết đâu được thứ bên trong Cửu Long Thông Thiên Ấn lại có giá trị hơn 500 tỷ USD kia thì sao.

“Anh………Lỡ như có ai cướp nó khỏi anh thì sao………500 tỷ USD đấy…….


.

” Hiền giận dữ vì Long cứng đầu.

“Cướp? Muốn cướp của anh không phải dễ!” Hai mắt Long lóe lên tia sáng kỳ dị.

“Anh………nhìn thẳng vào mắt em…….

” Hiền hướng Long nói, hắn cũng phối hợp nhìn vào đôi mắt đen láy của cô.

“Đưa nó cho em!” Hiền nói, ngữ khí không còn là bàn chuyện nữa mà giờ đã trở thành ra lệnh.

“Không!” Long không hề suy nghĩ nói.

“Anh chắc?” Hiền hỏi, trên mặt cô không còn là vẻ hưng phấn lúc nãy nữa mà là vẻ lạnh tanh khi đối mặt với kẻ thù, chẳng lẽ cô định đóng bộ phim tên Lật Mặt sao?…….

chà chà…….

Long hôm nay không mất tiền mà lại may mắn được xem hai bộ phim 10D chân thật đến nỗi không thể chân thật hơn, nếu lúc nãy là một bộ phim kinh dị – Người Rắn thì giờ đây hắn sắp được xem bộ phim hành động – Lật Mặt do Hiền thủ vai chính……kiếm đạo diễn…….

“Chắc chắn!” Long khẳng định.

“Vậy thì anh bắt em phải hành động rồi!” Hiền gằn giọng, cùng lúc đó bàn tay cô đang ôm chặc bắp tay Long khẽ động, một chiếc kim tiêm nho nhỏ đâm vào bắp tay hắn.

Long nhíu máy vì cảm giác bị kim tiêm đâm vào, hắn không ngờ cô nói động liền động, xem ra đã lên kế hoạch kỹ càng.

“Gì thế?” Long hỏi.

“Thuốc mê! Anh hãy ngủ một giấc đi, cũng là do anh bắt em phải làm thôi!” Hiền trả lời lạnh tanh với một gương mặt không cảm xúc.

“Em hãy bình tĩnh lại……….

anh thấy em đã quá kích động rồi đó………đừng để mọi chuyện đi quá xa tầm kiểm soát….

.

” Long đã sớm vận tử khí đề phòng nên ngay khi kim tiêm đâm vào hắn đã dùng tử khí bao bọc toàn bộ vùng da thịt nơi thuốc mê tiêm vào, dù sao nó cũng không phải là thuốc độc như với Số 1 nên hắn có thể dễ dàng khống chế nó.

…….


3 phút trôi qua, Hiền trợn mắt nhìn Long như quái vật….

.

“Anh! Sao anh còn không gục, liều thuốc đó đủ hạ 10 gã đàn ông một lúc……” Hiền lắp bắp nói.

“Dừng xe đi!” Long liếc Hiền một cái rồi hướng gã tài xế nói, may cho cô là chỉ xài thuốc mê nếu không cô dám xài thuốc độc thì hắn đã cho cô một quyền rồi, với kẻ thù thì hắn không bao giờ nương tay.

“Brừmmmmmmmm” Đúng lúc này chiếc xe đột ngột bẻ lái chạy thẳng vào một nhà xưởng rộng.

“Rầm……….

.

” Ngay khi xe đi vào, cánh cửa lớn lập tức đóng sập xuống biến khu nhà xưởng thành nội bất xuất, ngoại bất nhập.

“Đừng trách em, nếu anh gục vì thuốc mê thì mọi chuyện đã dễ hơn nhiều!” Hiền nhìn Long nói cùng lúc với ấn một nút bấm trên một cái remote nhỏ nhắn trong tay.

“Rè……….

rè…………rè…….

.

” Long bất ngờ vì dưới ghế ngồi và sau lưng hắn xuất hiên những cái kim đâm vào da thịt hắn, ngay sau đó một luồng điện mạnh truyền vào khiến hắn co giật liên hồi.

“Khốn kiếp! Dừng lại ngay” Long gào lên, cảm giác bị điện giật làm hắn muốn nổi điên nhớ lại lúc bị Thor phục kích, luồn điện mạnh làm cho cả người hắn tê tái đến từng tế bào nhưng giờ đây cơ thể hắn sau khi cùng tử khí hòa nhập đã trở nên mạnh mẽ hơn trước đây nhiều lần nên với cường độ này vẫn chưa thể làm hắn điếng người như khi xưa được.

“Đưa nó cho em!” Hiền thấy Long không đầu hàng nên nổi điên hét lên cùng lúc với bấm nút tăng cường độ điện.

“Con điên này!” Long gào lên, hắn thất sự phẫn nộ, ngay lập tức hắn giáng hai quyền vào chiếc ghế.

“Rầm………rầm……….

” Chiếc ghế nát vụn trước kình lực kinh khủng, nhìn Long thoát ra mà Hiền kinh hãi khi không ngờ hắn vẫn có thể động được trong lúc bị điện giật, giờ đây cô lại hối hận không ngay từ đâu tăng đến mức cao nhất.

“Tất cả là do anh lựa chọn!” Hiền mở cửa xe tung người lao ra ngoài, cùng lúc đó ả lôi ra một khấu súng lục trong thắt lưng hướng Long nả đạn một cách lạnh lùng tàn nhẫn, đối với ả thì chút tình cảm dành cho hắn chả là gì so với thứ mà ả đạt được khi lấy được thứ kia.

“Đoàng ! Đoàng ! Đoàng !”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận