Sợi Dây Chuyền Định Mệnh
*NGOẠI TRUYỆN* (tình cảm hiện tại của tác giả)
Là một thứ gì đó quá mong manh, đôi khi có cô gắng, có quyết tâm thì chỉ cần một câu nói của người đó cũng cảm thấy nên chùng bước, nên dừng lại sao? Mình là người thứ 3 à? Không đâu, làm gì có chuyện đó!. Đã không biết bao nhiêu lần tự trấn an, ừ thì người ta đã nói quen người khác chỉ là cho vui, thế còn mình là gì cơ? A.......mình có lẽ cũng giống con người kia, quen biết một cách tầm thường, chẳng có gì đáng để tồn tại một chút lưu luyến trong con người mình thích. Thế thì mình phải làm gì đây? A, lại đã từng có hứa với một người rằng, sẽ cố gắng cơ mà giờ sao lại pi quan thế này, mình lại điên mất rồi, nói những lời đó, chắc đã pị giận mất thôi, chẳng muốn thế đâu nhưng sao cứ mất bình tĩnh trầm trọng như thế này vậy.........................chán mình quá đi mất!!!!Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, chắc là pị khùng thật rồi!!!!!! *khóc* :((
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...