Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
_______
Thành Dirk --được xây dựng vào năm 1002 lịch Địa Cầu cổ, là một toà cảng thành cửa biển có gần ngàn năm lịch sử, bởi vì hải vực rộng lớn, bốn phương thông suốt, rất nhiều chuyến tàu lựa chọn nơi này làm điểm dừng. Thế nhưng năm 2106, bóng tối hắc ám của Dirk dường như đã phá huỷ toàn bộ thành thị này. Mặc dù bây giờ cảng thành này đã khôi phục dung mạo lúc trước, thậm chí càng thêm phồn hoa, nhưng đoạn bóng ma lịch sử hắc ám này vẫn còn đọng lại.
Tiến vào bản đồ --
[ Đoàn đội ][ Tôi thật sự không hắc mà ]: "Đại thần, chúng ta bắt đầu chiến đấu đi! Có cần phân mấy người cho anh không? Muốn cùng Đại thần làm đồng đội! Tôi cũng muốn danh hiệu màu cam!"
(Yin: "hắc" có nhiều nghĩa, là đen, nma nó cũng có thể nghĩa là hack,... nên bọn tui vẫn để là "hắc" nha:v)
[ Đoàn đội ][ Tiểu Ronaldo ]: Hắc quỷ, nếu để Đại thần tìm đồng đội, chúng ta thật sự đừng mong lật bàn...
[ Đoàn đội ][ Tôi thật sự không hắc mà ]: "... Như vậy chúng ta thắng sẽ có phải rất vô sỉ không?"
[ Đoàn đội ][ Tiểu Ronaldo ]: "Kỳ thật tôi cảm thấy Đại thần có đồng đội hay không đều giống nhau, lần trước Bạch giáo quan bọn họ... Một phát súng không bắn, nằm cũng lấy được danh hiệu..."
[ Đoàn đội ] [ Kiêu Không Sợ ]: "_(:зゝ∠)_ yên lặng nằm xuống, chờ Đại thần mang tui về nhà, lấy danh hiệu!"
"Lão Tiếu, ông đây là đang làm cái quái gì thế? Không biết xấu hổ à? Muốn danh hiệu đến điên rồi? Đại thần mang em đi! Anh chỉ đâu em đánh đấy!"
"Mang em QAQ "
"Mấy ông đều không biết xấu hổ, đã nói cùng nhau đánh Đại thần. Còn chưa đánh đã làm phản rồi?"
...
Dịch Trinh nhìn thoáng qua toàn bộ kênh đoàn đội, theo bản năng rời khỏi đoàn đội--
[ Bản đồ ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: "Không cần, một mình tôi là được."
[ Bản đồ ][ Tiểu Ronaldo ]: "1v132?"
[ Bản đồ ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: "Ừ."
Lần trước Cổ Tư Niên mặc dù có ba đồng đội, nhưng ba đồng đội này đều thùng rỗng kêu to, vậy chẳng bằng không dùng.
Chiến đấu bắt đầu đếm ngược--
10...9...3...2...1
Tiếng súng vang thành một mảnh, lúc sau rốt cuộc dần dần bình ổn.
Trên nóc nhà đối diện, một cái đầu nhô ra, hiển nhiên là tay bắn tỉa. La Định Trạch trước khi khai chiến đã nhanh chóng chiếm lĩnh toà nhà này, đồng thời để ba tay bắn tỉa chiếm lĩnh nóc nhà, chỉ cần cao thủ quân đội thần bí kia lộ mặt thì bọn họ sẽ một súng bắn chết đối phương!
Hiển nhiên ý nghĩ tốt đẹp của bọn họ rơi vào khoảng không. Dịch Trinh cũng không lên nóc nhà, trong tay hắn ôm súng bắn tỉa, lựa chọn vị trí không phải nóc nhà lần trước đoàn người Cổ Tư Niên lựa chọn, mà là trong phòng, hắn dùng súng đẩy rèm cửa sổ ra nhìn thoáng qua tình huống bên ngoài.
"Lão La lão La, đối phương không trên nóc nhà, lặp lại một lần, không trên nóc nhà!" Tay bắn tỉa trên nóc nhà phát tin tức, thân thể hướng ra phía ngoài thăm dò, muốn nhìn qua tình hình dưới lầu.
Nòng súng Dịch Trinh đối mục tiêu, kéo cò súng, kèm theo một tiếng súng vang --
Tay bắn tỉa động thân thể muốn thăm dò trong nháy mắt bị head shot, tuôn ra một đống máu me phun lên mặt đồng đội bên cạnh, sau đó ngã nhào về phía trước, rơi xuống từ trên mái nhà. Một cái Huyết Khô Lâu xuất hiện ở chính giữa mày thi thể.
Nhóc con tuổi trẻ lần đầu tiên gặp phải head shot, vẻ mặt đần ra nhìn tin tức tử vong trước mặt. Ngay cả bóng dáng cậu ta còn chưa thấy đã bị head shot rồi!
"Bắn tỉa bắn tỉa? Báo cáo tình huống, báo cáo tình huống!"
"Còn có thể tình huống thế nào nữa, lão Hắc bị Đại thần một phát súng head shot. Hệ thống nhắc nhở Hoàng Kim Bạo Đầu không nghe thấy à..."
La Định Trạch: "Không phải đã nói là không được vươn đầu ra rồi à? Sao không dùng ống ngắm chuẩn? Ống ngắm chuẩn của mấy ông đâu?"
Trong phòng quan sát tình huống, La Định Trạch lập tức khẩn trương cao độ. Cậu ý thức được sách lược nghĩ ra trước đó không thể thực hiện. Khi ta thay đổi, đối thủ sẽ không giống suy tính của ta, mà cũng sẽ thay đổi theo ta!
(silverfan2482.wordpress.com)
"Phát súng vừa rồi từ đâu tới đây? Tìm vị trí của anh ta!"
"Báo cáo đội trưởng, không phát hiện hướng đạn, chỉ có thể xác định đối phương ở trong toà nhà phía đối diện."
La Định Trạch ra lệnh: "Tất cả mọi người mở cửa sổ ra, ở khoảng cách cách cửa sổ 2m di chuyển! Tay bắn tỉa chú ý quan sát hướng đạn!"
"Vâng, đội trưởng!"
Dịch Trinh nhíu nhíu mày. Lúc này cửa sổ đối diện mở ra, nửa che nửa lộ, đối diện có súng bắn tỉa còn mở cửa ra? Vì để cho hắn ngắm bắn càng tốt hơn sao?
Thấy một bóng người tới gần cửa sổ, Dịch Trinh theo bản năng lên đạn, sạch sẽ lưu loát một phát súng! Vì đầu của đối phương bị mặt tường trắng tuyết ngăn trở, Dịch Trinh lúc này không lựa chọn bắn đầu của đối phương, tuy rằng không phải head shot, nhưng là trúng giữa ngực đối phương! Nhân số phe địch lập tức giảm bớt một người.
Nhưng ngay sau đó Dịch Trinh liền phát hiện không thích hợp, hắn bị lừa! Một cảm giác nguy hiểm ập tới!
Ầm ầm ầm --
Mặt tường bị bắn tới nổ tung, cửa sổ thủy tinh trong nháy mắt bị một phát đạn đánh nát, mảnh vỡ thủy tinh ào ào rơi xuống mặt đất, ngay sau đó đạn tập trung vào vị trí Dịch Trinh. Trong mưa bom bão đạn, Dịch Trinh đành phải ôm súng bắn tỉa trốn đến bên cửa sổ.
Phát súng này của hắn làm bại lộ vị trí mình.
Phía đối diện mở cửa sổ ra là muốn dẫn mình nổ súng! Tìm được vị trí tay bắn tỉa!
Dịch Trinh bất đắc dĩ hướng bên trong di chuyển. Đạn bay tới bắn vào mặt sàn xi măng. Mặt sàn bị đạn bắn thành một đống hố sâu. Qua lần trước mấy tên lỗ mãng trong nhóm đã học được khôn khéo hơn rồi, lúc Cổ Tư Niên đánh bọn họ, bọn họ cũng không thông minh như vậy! Trận kia đến khi bắt đầu mười mấy lần head shot, đám tân binh này mới phản ứng được, trận hôm nay thông minh hơn nhiều.
"Ha ha, hôm nay không tồi, chúng ta chết hai người đã tìm được vị trí Đại thần."
"Tổng kết kinh nghiệm lâu như vậy, có gì đáng tự hào, nhanh nghĩ biện pháp tiến vào đối diện đi!!"
La Định Trạch im lặng một chút, nói: "Đối diện là tòa nhà cao tầng biệt lập, không thể đi lên nóc, chỉ có thể đi xuống bên. Tay bắn tỉa trên mái nhà vào chỗ, không mong có thể đánh chết Đại thần, chỉ cần phong tỏa, để những người khác tranh thủ thời gian tiến vào địa điểm mục tiêu."
"Tay bắn tỉa vào chỗ, những người khác đi theo tôi!"
Vừa rời cửa lớn, La Định Trạch còn muốn nói thêm hai câu, nhưng lúc này, đột nhiên có tiếng súng nổ.
"Nguy hiểm!"
Dịch Trinh biết người đối diện đã tìm được vị trí của mình, cũng không giống lần trước dễ dàng thò đầu ra head shot tay bắn tỉa, hắn chỉ có thể đi ngược lại con đường cũ từ trên tầng đi xuống, ở tầng một chọn một vị trí tương đối cực hạn, đặt điện trong phòng trên mặt đất làm phòng hộ.
"Tay bắn tỉa ở dưới lầu! Dưới lầu!"
Dịch Trinh bóp cò súng, tốc độ nhanh như chớp, nòng súng bốc lên tia lửa trong nháy mắt, đại biểu một người bị loại!
[ Hoàng Kim Bạo Đầu ]x2
...
[ Hoàng Kim Bạo Đầu ]x9 liên tiếp
...
[ Hoàng Kim Bạo Đầu ]x23 liên tiếp!
"Nhanh, mọi người ẩn nấp!" La Định Trạch lắc mình một cái, lùi vào sau lưng tường xi măng, nắm trong tay súng máy một giây cũng không dám lơi lỏng. Cậu là tay hỏa lực đột kích, cần phải giúp đồng đội đột phá hỏa lực cường đại của kẻ địch mới được!
Đối diện, tay Dịch Trinh vẫn luôn không rời khỏi cò súng, đẩy đạn lên đạn, theo bản năng mà nhắm chuẩn xạ kích, liên tục đánh trúng mấy người. Trên mái nhà, hai tay bắn tỉa hoàn toàn không biết mình cần phải xuống, vẫn ở chỗ cũ đợi lệnh, tay bắn tỉa đối diện thế mà đã đến tầng dưới cùng rồi! Bọn họ còn đang muốn mặt trên áp chế anh ta, giúp đồng bạn có cơ hội tiến vào địa điểm mục tiêu, nhưng Đại thần hoàn toàn không theo kịch bản họ viết ra...
La Định Trạch nhìn thoáng qua mấy đồng đội quỳ rạp trên mặt đất, gấp giọng nói: "Các ông yểm trợ tôi và lão Tiếu tiến hành xung phong hỏa lực, không mong bắn trúng anh ta, chỉ cần chúng ta có thể đi vào là được, tôi rất rành cận chiến!"
Không cần nhiều lời, mấy chục người còn lại tất cả đều gật đầu. Lão Tiếu là Đại Sư Siêu Phàm, La Định Trạch là Vương Giả Mạnh Nhất, đẳng cấp chói lọi bày rõ, danh hào cao thủ cơ giáp cận chiến không phải chỉ là hư danh, đặc biệt là La Định Trạch, một vài giáo quan cận chiến đều không là đối thủ của cậu ta!
"Được rồi, mọi người vào chỗ, trao đổi vị trí, chuẩn bị yểm trợ!"
"Vâng!"
"Vâng!"
"Không bằng vài người đi ra ngoài, đồng thời hấp dẫn hỏa lực. Nhắm chuẩn bắn tỉa cần thời gian, hẳn là đủ để lão La xông vào!"
"Được, một tiểu đội hấp dẫn hỏa lực, những tiểu đội khác chi viện hoả lực, chuẩn bị hành động!"
"3...2...1!"
Ở trong lòng mặc niệm một tiếng, La Định Trạch lập tức lắc mình, xuất hiện bên trong mưa bom bão đạn, tiếng súng đối diện lại không bởi vì hỏa lực bọn họ áp chế mà ngừng lại.
Ầm --
Ầm --
Một người một súng, sạch sẽ lưu loát, không chút nào dây dưa dài dòng.
Một viên đạn vang sát qua mặt Dịch Trinh, bắn tới trên tường trắng phía sau.
La Định Trạch dùng tốc độ nhanh nhất của cậu chạy nhanh, ý định tiến vào bên trong phòng. Cửa đã gần ngay trước mắt, đồng đội thực sự tranh thủ từng chút thời gian cho cậu. Trốn ở bên trong phòng, Dịch Trinh sau khi giết chết toàn bộ người hấp dẫn hỏa lực bên ngoài, lập tức thay đổi nòng súng. Trong nháy mắt khi cửa mở, một viên đạn từ nòng súng bay ra, mang theo ánh lửa nóng rực bắn vào huyệt thái dương của La Định Trạch, xuyên qua toàn bộ đại não, một đoàn huyết vụ màu đỏ nổ vỡ ra.
Ba phát súng liên tiếp, mấy người khác muốn tới gần phòng toàn bộ bị hạ gục!
Thông qua ống ngắm nhìn qua, trải qua một đợt công kích này, bọn kia đã không còn nhiều người-- thừa dịp đám người đó còn đang sững sờ trong nháy mắt, Dịch Trinh lại giết mấy người, khoảng chừng 10 phút sau --
Trên nóc nhà, hai tay bắn tỉa thấy tình huống bi thảm phía dưới, dò ra nửa người, chỉ thấy đồng đội mình tất cả đều ngang dọc tứ tung nằm trên đất, nhân số hai bên --
Bên Lam 1/1
Bên Đỏ 2/132
Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, xuống lầu đi đến tầng một. Bởi vì không biết tình hình chiến đấu, bọn họ cũng không rõ Dịch Trinh ở vị trí nào, nhưng hai người rất ăn ý gật đầu với nhau, một người trong đó xung kích về phía trước, Dịch Trinh lập tức nổ súng, đối diện cũng nổ súng!
[ Hoàng Kim Bạo Đầu ]x110 liên tiếp!
Khi người xung phong kia tử vong, Dịch Trinh cũng nhìn thấy hướng đạn đối diện! Theo bản năng kéo cò súng --
"Đờ mờ!"
Giữa không trung hai viên đạn gặp nhau, viên đạn của Dịch Trinh đánh bay đạn của tay bắn tỉa bên đối phương, bay thẳng qua vị trí tay bắn tỉa đối diện--
"Đờ mờ, không khoa học! Điểm đối bắn?"
Tay bắn tỉa đi ra ngoài cuối cùng lập tức bị đồng đội vây quanh: "Thế nào? Tình huống thế nào?"
[ Đoàn đội ][ 9058 ]: "Anh, thế nào? Đánh thắng không?"
Hai người này là song sinh, có cảm ứng tâm linh, lần trước hai người suýt thì làm Cổ Tư Niên chịu thiệt.
[ Đoàn đội ][ 9057 ][ Đại Sư Siêu Phàm ] "Lúc em chết, anh nổ súng về phía đầu Đại thần..."
La Định Trạch kinh hỉ[*] nói: "Chúng ta thắng?"
[*] Kinh hỉ: kinh ngạc vui mừng:v)
"Thắng?! Vạn tuế!"
"Ha ha ha, chúng ta quả nhiên là lợi hại nhất, tuy rằng bị Đại thần diệt 131 người!"
Hệ thống thông báo --
Trước mặt Dịch Trinh xuất hiện một cái Victory to lớn.
[ Chiến đấu kết thúc, phe Lam Victory ]
La Định Trạch: "Cái quái gì vậy? Hệ thống bug?"
"Tình huống thế nào a? Hơn nửa đêm, đánh một trận cũng không dễ dàng mà!"
[ Đoàn đội ][9057][ Đại Sư Siêu Phàm ]: "Chúng ta không thắng... Tôi bị đánh chết..."
La Định Trạch: "???"
"???"
"???"
Toàn bộ đoàn đội đều bị dấu chấm hỏi chiếm lĩnh, La Định Trạch đôi mắt đều trừng lớn. Tuy rằng tay bắn tỉa của bọn họ không lợi hại như Đại thần, thế nhưng vào tình huống ngắm chuẩn bắn trúng đối phương vẫn là không thành vấn đề. Tuy nhiên rất nhanh cậu bình tĩnh lại, ở trong đoàn đội hỏi: "Rốt cuộc là tình trạng gì, nói rõ ràng!"
[ Đoàn đội ][ 9057 ][ Đại Sư Siêu Phàm ]: "Quỷ biết, Đại thần đối diện không phải người bình thường, dùng vũ khí năm 2106 bắn ra điểm đối bắn, đạn của tôi bị một viên đạn của anh ta đánh bay, thuận tiện còn thu mạng của tôi, tay bắn tỉa này không thật biết xấu hổ! Hu hu hu! (ㄒ o ㄒ)~~ "
Xem xong video được thu lại, mọi người hít vào một hơi khí lạnh, 132v1, lại lần nữa bị đoàn diệt... Đau lòng khó có thể thở nổi...
Dịch Trinh rời khỏi bản đồ chiến đấu, một đám vây quanh cửa từng người từng người tất cả đều là biểu cảm này →(●-●)
Nóng rực trong mắt đều không giấu được, biểu cảm nhìn về phía Dịch Trinh như phát hiện đại lục mới.
Trong nhóm đoàn đội bị xúi giục nói chuyện, La Định Trạch cuối cùng ở trò chuyện gần nhắn: "Đại thần, ngày mai có thể tiếp tục ước[*] không!"
[*] "ước" ở đây là trong "ước chiến" nhé, đại loại là hẹn nhau đánh tiếp:v
"Đại thần, cầu ước!"
"Đại thần, cầu ước!"
"Đại thần, cầu ước!"
Dịch Trinh nhìn thấy phản ứng của đám người kia, đầu tiên là sửng sốt, sau đó toàn bộ người máy đều thở phào nhẹ nhõm, thật tốt, không bị phát hiện không phải hàng nguyên đai nguyên kiện (ý là hàng gốc đó:v).
[ Soái Bạo Toàn Địa Cầu]: "Rảnh rỗi sẽ ước."
Nói xong, Dịch Trinh liền thoát game, bởi vì chủ nhân của hắn đang mệnh lệnh hắn thanh lý nước trong phòng tắm.
Người máy EW vặn vặn thân thể, vất vả cần cù mà dọn dẹp. Người máy nhỏ nghiêng con mắt nhìn liếc qua nửa thân trần của Cổ Tư Niên trước mặt mình, mặc quần áo nhìn gầy, cởi ra có thịt, cơ bụng sạch sẽ lưu loát cùng bắp thịt cân xứng hoàn toàn hiện ra sự thành thục mà dụ hoặc trí mạng của đàn ông.
(Yin: Mlem mlemԅ(º﹃º ԅ)~)
Mái tóc đen nhánh ướt át mà kề sát bên má, giọt nước long lanh trong suốt còn dính trên gương mặt tuấn mỹ dị thường góc cạnh rõ ràng, con ngươi đen thâm thuý có sức hấp dẫn trí mạng, khiến người ta muốn tìm tòi nghiên cứu ý nghĩ của người đàn ông này.
"Được, tôi biết rồi, tôi đáp ứng còn không được sao?" Người đàn ông đối với máy truyền tin, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ.
Người nghe đối diện sau khi thấy Cổ Tư Niên đáp ứng, ngữ khí lập tức vui vẻ rất nhiều: "Tư Niên, ta vẫn biết cậu là đứa trẻ tốt, kỳ thực cũng chỉ là chuyện mấy video tuyên truyền, quay chụp một chút, quân đội có yêu cầu, cậu làm quân nhân nên..."
Cổ Tư Niên tức giận nói với thủ trưởng mình: "Ngài Douglas, ông đã từng thấy Thượng tướng quân bộ nào đi quay chụp video tuyên truyền binh lính so chiêu chưa? Thôi, tôi cũng không muốn nói nữa."
"Aiz, đây không phải là... tình hình đất nước cần sao?" Đối phương nói cũng nhỏ dần.
Cổ Tư Niên ngắt máy truyền tin, đứng thẳng thân thể đi tới trước gương, nhìn thoáng qua mặt của mình, thở dài một hơi, nghĩ đến lời mấy người kia ở tài khoản quân bộ của mình viết--[ rõ ràng dựa vào mặt có thể nổi tiếng toàn bộ tinh tế, cố tình nam thần nhà tôi chỉ dựa vào thực lực! ]
Dọn dẹp xong, Dịch Trinh ra khỏi nhà tắm, bịch một cái, đụng vào bắp chân trần trụi của Cổ Tư Niên, suy nghĩ dưới loại tình huống này người máy phải nói gì. Nhưng mà người máy sẽ không đụng vào thân thể người khác đi?
Dịch Trinh ngẩng đầu: "Thưa ngài, thật xin lỗi, tôi đụng phải ngài, ngài có sao không?"
Cổ Tư Niên: "..." Giá trị nhan sắc của mình có thể làm cho người máy trục trặc à?
Hết chương 8.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...