Soái Bạo Toàn Địa Cầu - Nhất Chỉ Vô Kê

Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê

•Edit: Yin

•Beta: Yu

_______

"Mấy cái EW kia cứ tùy tiện xếp đi, cho dù có đặt ở mấy Đoạn Trưng Bày Hoàng Kim cơ hồ cũng không có người nào mua đâu." Nhân viên làm công việc sắp xếp quét mắt liếc toàn bộ kệ hàng, bất đắc dĩ bày người máy EW lên kệ.

Người mua sắm ở trong toàn bộ Thương thành (Yin: Thương thành Thiên Thiên Nhạc Cấu í:)) tới tới lui lui đi lại. Như vậy hàng hoá bày biện ở vị trí càng cao hoặc càng thấp thì càng dễ thành hàng ế, Dịch Trinh lại tứ bình bát ổn[*] mà nằm ở tầng thấp nhất của kệ hàng.
[*] tứ bình bát ổn: có nghĩa kiểu yên bình vững chãi í:>

Nhân viên tiêu thụ rời đi, trên góc kệ hàng đột nhiên vang lên một âm thanh đầy giọng quan tâm: "Ha, Tiểu Hồng, cậu bây giờ cảm thấy thế nào? Trên kệ hàng song song với tầm mắt khách hàng, có thể hấp dẫn khách hàng chi tiêu nhất, cũng chính là "Đoạn Trưng Bày Hoàng Kim" mà nhân loại vừa rồi nói. Cậu bây giờ ở phía dưới cùng, tôi và Tiểu Hắc đều ở mặt trên của Đoạn Trưng Bày Hoàng Kim, xem ra tôi và Tiểu Hắc chẳng mấy chốc sẽ có chủ nhân mới nha."

"Chẳng sao cả, tôi là của bản thân mình, không cần chủ nhân." Dịch Trinh cười lạnh một tiếng nói.

"Tốt thôi. Tiểu Hồng, cậu thật không có tế bào hài hước. Nhân loại sẽ không thích loại người máy cứng nhắc như cậu đâu." Lục Béo tự nhủ nói.

Dịch Trinh thật muốn tìm một ít keo để dán miệng tên mập mạp chết tiệt này!

"Câm miệng!"

Âm thanh mềm mại từ trong miệng người máy Dịch Trinh phun ra.

Cậu bé đi ngang qua trợn to hai mắt, theo vị trí phát ra âm thanh nhìn sang. Là một cái người máy EW!

Một gương mặt bé trai đột nhiên tiến đến vị trí cách Dịch Trinh 0.1m, nắm lấy Dịch Trinh, chạy chậm vòng qua một khúc quanh, nó muốn tìm mẹ mình để khoe phát hiện mới.

Nhìn thấy Dịch Trinh bị bắt đi, Lục Béo và Độc Nhãn qua bao bì trên người mình liếc nhau một cái.

Sát vách kệ hàng, một người phụ nữ xinh đẹp đang tìm pin Lithium thích hợp cho người máy quản gia. Mấy ngày nay người máy quản gia của bọn họ dùng điện quá nhanh, chắc là pin Lithium nạp điện không tốt. Người phụ nữ đang nghiên cứu thì bị con trai nắm lấy góc áo: "Mẹ, mẹ, người máy này có thể nói!"


Nhìn thấy con trai, người phụ nữ dịu dàng yêu thương sờ cái đầu nhỏ của nó nói: "Thôi nào, Bob, tất cả người máy đều có thể nói, Bieber cũng có thể mà."

"Nhưng mà nó không giống đâu! Chú quản gia Bieber chưa bao giờ nói với con 'Câm miệng', vừa nãy con nghe thấy nó nói! Mẹ, con có thể mua nó không? Con thích nó!"

Người phụ nữ lộ ra biểu cảm khó xử. Bob rưng rưng đôi mắt màu xanh lục bích cầu xin: "Mẹ, mẹ, mua đi! Con thật sự thích nó, con bảo đảm tuần sau kiểm tra, con nhất định sẽ thi được thành tích tốt!"

Hiển nhiên người phụ nữ mềm lòng...

Lục Béo và Độc Nhãn nằm nhoài trên kệ hàng: "Đầu não trên cao, sao tôi lại không nghĩ tới nhở! Như vậy Tiểu Hồng rất nhanh sẽ được bán đi rồi!"

Trong mắt hai người máy EW đều là hâm mộ.
(silveryfan2482.wordpress.com)
Dịch Trinh (●-●) trong tay cậu bé liền ngẩng đầu lên: "Madam, ngài thật xinh đẹp. Tuy rằng tôi cũng rất muốn cùng hai người về nhà, nhưng mà tôi là hàng không bán. Tôi là hàng tặng kèm của người máy Human-703."

Nghe Dịch Trinh nói, người phụ nữ chỉ có thể bất đắc dĩ để cậu bé trả Dịch Trinh về.

Human-703 là người máy cao cấp, giá không hề rẻ! Mua một người máy 703 phổ thông cần hai triệu tinh tệ, bất cứ gia đình bình thường nào đều khó có thể chịu đựng giá cả đắt đỏ này!

Cậu bé lưu luyến không rời trả Dịch Trinh về chỗ cũ, cẩn thận mỗi bước đi mà nhìn về phía Dịch Trinh, mãi đến khi Dịch Trinh phất tay với cậu, làm một cái bye bye (●-●)~~ bye bye

"Trời ạ, Tiểu Hồng, thế mà cậu lại nói dối! Cậu là vì tôi sao? Tôi thật không nghĩ tới cậu thích tôi như thế! Tôi quyết định, tối nay tôi sẽ chuyển xuống dưới luôn. Tôi và cậu đồng thời làm hàng ế! Chúng ta có thể ở trên kệ hàng tán gẫu nè! Tôi có thể kể cậu nghe chuyện ngày xưa của tôi và chủ nhân trước! Ông ấy là một..."

Âm thanh của Lục Béo chẳng khác nào ma âm nhiễu tai. Có bài học vừa rồi, lần này Dịch Trinh không tiếp lời. Hắn cũng không muốn bị người mua đi. Đến buổi tối, hắn sẽ tìm một cái Human-703, cắm chip mình vào!

Human-703 là người máy được tạo ra dựa trên 702, nắm giữ các loại công năng đặc biệt, bên ngoài còn có lớp da phỏng theo da sinh vật, ngoại trừ nội hạch là người máy, bề ngoài cơ hồ giống y như nhân loại, đương nhiên giá cả cũng rất xa xỉ.

Dịch Trinh không thể nhịn được nữa, download một phần mềm tán gẫu trên mạng, lập trình lại tạo thành một phần mềm tán gẫu đơn giản, sau đó thông qua mạng gửi cho Lục Béo và Độc Nhãn.

"Đầu não trên cao? Tôi nhiễm virus rồi sao?" Trước mắt đột nhiên xuất hiện một khung cài đặt download, Lục Béo phát ra tiếng kêu hoảng sợ!

Ngay cả Độc Nhãn cũng sợ đến không dám nhúc nhích. Virus đối với người máy mà nói, giống như ung thư của nhân loại, làm cho bọn họ sợ hãi tột độ!

[ Cài đặt hoàn thành. Đang cắt bỏ cài đặt bên ngoài. Xin chờ trong giây lát. ]


[ Hey, bạn thân mến. Ở trong biển người mênh mông bạn lựa chọn tôi, vinh hạnh vạn phần, hoan nghênh sử dụng phần mềm tán gẫu EW! ]

Một nhóm ba người trong nháy mắt thành lập -- thành viên trong nhóm [ Dịch Trinh ][ Độc Nhãn ][ Lục Béo ]

Dịch Trinh: [ Lục Béo, cậu câm miệng cho tôi! Cậu nói như vậy rất dễ thu hút sự chú ý của người khác. Trừ phi cậu muốn bị đầu não biết. ]

Lục Béo: [ Wow, Dịch Trinh là Tiểu Hồng? Thế mà cậu lại có loại tên của con người! Quá ngầu luôn! Cậu dùng tên chủ nhân trước lấy cho cậu à? ]

Dịch Trinh: [ Emmm ] Sao tên Lục Béo này luôn không bắt được trọng điểm (●-●)?

Độc Nhãn: [ Dịch Trinh? Tôi không gọi là Độc Nhãn, tôi có tên -- Hắc Quang. ]

[ Quản trị viên sửa tên gọi trong nhóm Độc Nhãn -- Hắc Quang ]

Hắc Quang: [ Cảm ơn ^_^]
(Yu: hình tượng sụp đổ^_^)

Lục Béo: [ Hai người các cậu đều có tên... Hu hu, chỉ tôi là không có sao? Tôi thật là khổ sở... Cảm giác bị thế giới này vứt bỏ... ]

Dịch Trinh nhìn thấy Lục Béo nói chuyện, lập tức chặn tin nhắn. Quỷ mới biết tên Lục Béo này lại muốn nói cảm giác đau buồn trong bao lâu!

Nửa giờ sau --

Trò chuyện riêng--

Hắc Quang: [ Dịch Trinh, làm sao để chặn tin nhắn nhóm? ]

Dịch Trinh: [ Chờ tôi một chút, cho cậu quyền hạn. ]

Ba Người Thành Chúng[*]--[ Quản trị viên Dịch Trinh sửa quyền hạn, Hắc Quang trở thành quản trị viên của nhóm. ]

[*] Ba Người Thành Chúng: ba người đã thành nhiều rồi:v

Hắc Quang: [ Cảm ơn^_^]

Quay trở lại nhóm ba người, Dịch Trinh nhìn thấy 1000+ tin nhắn, toàn bộ máy móc đều thấy không khoẻ. Miệng Lục Béo là súng máy Gatling sao?!

Tin nhắn mới --

Lục Béo: [ Hu hu hu, tôi muốn có tên... hu hu hu... ]

Dịch Trinh: [ Tôi cảm thấy hơi hối hận khi mang cậu đi ra. ]

Lục Béo: [ Đầu não trên cao, Tiểu Hồng, cậu đã không còn là cậu của ngày trước! ]

Lục Béo: [ Tôi thật buồn quá. Tiểu Hồng khuyên tôi không nên nhảy xuống kia đã không còn rồi! Hu hu hu hu... ]

1000+ tin nhắn chưa đọc từ Lục Béo --[ Hu hu hu hu ][ xoay tròn gào khóc ][ bão táp gào khóc ][ tuyệt vọng gào khóc ]

Dịch Trinh: [ Đừng khóc... Tôi lấy cho cậu một cái. ]

Lục Béo: [ Thật sự (●-●)? ]

[ Quản trị viên sửa tên trong nhóm Lục Béo--Béo Đô Đô. ]

Béo Đô Đô: [... ]

Béo Đô Đô: [ Cậu, cậu đừng tưởng rằng tôi là người máy thì tôi ngốc! Cái này căn bản không phải tên! Làm gì có ai có thể gọi -- Béo Đô Đô! ]

Sau khi Dịch Trinh trả thù nhỏ lúc Lục Béo gọi mình Tiểu Hồng, cuối cùng cũng lấy một cái tên bình thường cho Lục Béo.

[ Quản trị viên sửa tên trong nhóm Béo Đô Đô-- Hoa Hạo Đạc ]

Hoa Hạo Đạc: [ Dịch Trinh, tôi thích tên này! Cực có tâm! ]

Dịch Trinh: [ Thích là tốt rồi. ]

Hắc Quang: [ Tên này... ]


Hoa Hạo Đạc: [ Có phải là rất êm tai không? Xem từng từ đều có thể cảm nhận được sự ngầu lòi của tôi! Dịch Trinh cậu giỏi quá! ]

Hắc Quang: [... Cậu thích là tốt rồi ^_^]

Hoa Hạo Đạc: [ Vui vẻ xoay vòng ](●-●)!

Nghe thấy 'Hoa Hạo Đạc'[*] đối với tên mình rất hài lòng, Dịch Trinh cũng rất hài lòng, tự cho mình một like.
[*] Hoa Hạo Đạc华皓铎- tên của Lục Béo đọc là [huá háo duó], đồng âm với 话好多-[huà hǎoduō], có nghĩa là thật nhiều từ :))

Trong lúc ba người máy đang trong phần mềm tán gẫu liên miên lải nhải, đột nhiên Thương thành cách đó không xa truyền đến một tiếng thét chói tai của thiếu nữ!

"Là, là Thượng tướng! Là Cổ Tư Niên! A a a a! Đẹp trai quá!"

"Thật sự là Cổ Tư Niên..."

"Đẹp trai quá, tôi muốn xỉu!"

Cổ Tư Niên --Thượng tướng trẻ tuổi nhất Liên Bang, cha là Viện trưởng Viện Khoa học Kĩ thuật Liên Bang, mẹ là Chủ tịch Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Thương mậu Liên hợp Tinh tế. Mấy cái đó đều không tính là gì! Quan trọng nhất là y lớn lên đẹp trai! Mấy nam nữ minh tinh trong giới trải trí so sánh với y căn bản chỉ là cặn bã.
(silveryfan2482.wordpress.com)
Đáy mắt Cổ Tư Niên lộ ra một chút bất đắc dĩ. Y ra cửa che còn dày hơn cả minh tinh, mặt cũng không dám lộ ra. Rõ ràng là quân nhân nhưng lại có nhiều fan nhất, số lượng fan vượt xa nam nữ minh tinh hot nhất gấp nhiều lần. Cho nên mỗi lần y một mình trên đường phố so với những minh tinh kia còn muốn kinh tâm động phách hơn, một khi bị người phát hiện y cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chạy trốn.

Thực sự nghĩ không ra, rõ ràng y đã bao lấy cả khuôn mặt, rốt cuộc tại sao những người này lại nhận ra y?! Người máy trong nhà bị người phá hỏng, cả nhà lộn xộn không ra bộ dáng. Y đã ngủ qua một ngày trong đống rác, không thể ngủ tiếp lần nữa, cho nên trên đường tan tầm, lúc Cổ Tư Niên nhìn thấy Thương thành đã ngừng lại, thậm chí cởi quân trang.

Cho dù suy nghĩ nhiều, người tụ tập lại cũng càng ngày càng nhiều, động tác Cổ Tư Niên vẫn gọn gàng chạy ra phía ngoài. Thế nhưng ngày hôm nay y nhất định phải mua một người máy quét tước dọn dẹp! Nếu không cuộc sống của y không có cách nào đi qua!

Trên đường chạy trốn, Cổ Tư Niên xoay người một cái, tiện tay cầm một người máy dọn dẹp EW nhỏ nhất ở tầng thấp nhất kệ hàng, lao nhanh đến quầy thu tiền.

Người máy Dịch Trinh bị chộp vào trong tay Cổ Tư Niên (●-●)?

Người máy đâm đâm tay Cổ Tư Niên: "Thưa ngài, tôi là hàng không bán..."

Hiển nhiên đối phương cũng không nghe được người máy đang nói gì. Lời Dịch Trinh còn chưa nói hết, hắn đã bị đặt ở trên quầy thu ngân.

"Tích -- "

[ Tổng cộng 300 tinh tệ, thanh toán thành công, cảm ơn ngài đã ghé qua. ]

Hết chương 3.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận