Tên truyện: SOÁI BẠO TOÀN ĐỊA CẦU
Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
***
Login game, âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên, giọng nữ dịu dàng thông báo: "Hoan nghênh người chơi [ Ruler ] trở lại, ngài có..."
Tiếng nhắc nhở đinh đinh vang lên, Cổ Tư Niên nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh, tắt thông báo. Liếc nhìn con số khủng khiếp kia, y khẽ cau mày. Cái acc phụ này đột nhiên có nhiều lời mời kết bạn như vậy, Cổ Tư Niên bỗng thấy hơi nhức đầu. Trước đây tài khoản [ Phán Quyết Chi Nhận ] của y cũng là bởi vì nguyên nhân này mới không được dùng nữa, luyện tập đối chiến đều dùng acc phụ, acc chính vừa lên một cái là toàn bộ máy trong server đều tra quét tọa độ của y, không thể trốn nổi.
Acc phụ này chỉ có hai bạn tốt, đột nhiên một acc có avatar với cái đầu màu xám sáng lên, là acc của Bồ Câu Nhỏ.
Hai người lập đội, ăn ý đồng thời tiến vào bãi bắn bia.
Dịch Trinh lại tiêu diệt được người máy quản gia của Cổ Tư Niên nên tâm trạng khá là vui vẻ, hai mắt ngậm cười. Cổ Tư Niên chỉ cần nhìn nhân vật trong game cũng có thể biết tâm trạng của đối phương rất tốt.
"Sao rồi, tên phiền phức đi, vui vẻ đến thế?" Cổ Tư Niên trêu, không nghĩ rằng nhìn trình độ của Bồ Câu Nhỏ thấy thế nào cũng phải là một người thuộc cấp cao, sao lại sợ 'Tên phiền phức' như này, đến game cũng không dám chơi.
Dịch Trinh nhìn thấy người đàn ông với tạo hình gương mặt cực kỳ phổ thông đứng thẳng tắp ở một bên nhìn mình chằm chằm, thản nhiên hỏi.
"Đúng vậy, siêu vui vẻ luôn! Được rồi, nhanh lên, tôi biểu diễn bắn mười tám phát liên tiếp cho anh xem! Tôi thấy tôi có thể đánh mười lượt luôn!" Dịch Trinh cười khúc khích, ném bay chuyện về 'chủ nhân' Cổ Tư Niên ra sau đầu. Giờ đây hắn chỉ muốn ôm chặt lấy cái đùi to của người anh em Ruler. Video chiến đấu của Cổ Tư Niên hắn đều nghiên cứu rõ ràng lắm rồi, không còn gì để học thêm nữa, giờ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào vị đại ca này.
Cổ Tư Niên gật đầu, nhẹ giọng nói: "Tiến vào chiến trường mô phỏng, chuyển sang chế độ luyện tập, để ta nhìn thử xem cậu có phải thật sự học được không."
Dùng năm viên đạn chiết xa đánh tan tất cả đạn, nếu luyện tập trong một thời gian dài thì có thể làm được. Tuy rằng không nhiều người dùng được loại kỹ thuật có độ khó cao này, nhưng cũng không phải chỉ một mình y biết, Bồ Câu Nhỏ rất có thể là học với người khác. Nhưng mà bắn mười tám phát liên tiếp là chiêu thức y tự mình sáng tác, gần như không có ai từng thấy y dùng chiêu này.
Tường bốn phía bãi luyện tập hóa thành những mảnh vỡ nhỏ xíu rồi nháy mắt tiêu biến, Dịch Trinh quay đầu và tiến vào một khung cảnh kỳ diệu. Hắn ở phía trên vùng trời của một thành phố nhân loại, mà ở phía dưới thì bị những con quái vật màu trắng chiếm cứ, trên làn da màu trắng lộ ra mấy tia sáng kỳ dị màu xanh thăm thẳm. Chúng đang vừa bò vừa tấn công con người.
"Binh lính 89021! Sẵn sàng chưa?!" Đây là một gương mặt châu Âu, tròng mắt gã chứa đầy tơ máu, trông vô cùng mệt mỏi.
Dịch Trinh nghe thấy mình báo cáo: "Rõ, trưởng quan, tôi đã sẵn sàng."
Dịch Trinh thở một hơi dài nhẹ nhõm, chọn đọc thông tin. Đây là một bản đồ mô phỏng chiến tranh, mà nhân vật 89021 này có nhiệm vụ rất đơn giản, giết quái vật A1 bên dưới, cứu 100 con người là coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Đọc xong thông tin, Dịch Trinh nhanh chóng nắm chặt vũ khí duy nhất trong tay, một con dao máy, hắn nhất định phải dùng con dao này giết chết quái A1 mà không làm thương tổn nhân loại nào.
Nhảy dù đếm ngược --
Mười... Chín... Tám... Bảy...
Ba... Hai... Một!
Bắt đầu!
Dịch Trinh điều khiển cơ giáp, một con tắc kè từ từ đáp xuống mặt đất, màu sắc vỏ cơ giáp bắt đầu thay đổi nhanh chóng, dung hoà vào khung cảnh xung quanh.
"Cứu với!" Một người phụ nữ vẫy tay về phía Dịch Trinh, trên tay cô ôm một đứa trẻ liều mạng chạy về phía hắn, mà phía sau cô là một con quái vật đang há to miệng muốn một phát nuốt chửng luôn cả người mẹ và đứa con của cô.
"Đệt!" Hình ảnh chân thực đến nỗi Dịch Trinh chẳng kịp suy nghĩ, thân thể đã tự phản ứng lại, một con dao máy bay xẹt qua không khí. Xoẹt, hàm dưới của A1 bị dao máy Dịch Trinh ném tới cắt thành hai nửa. Kéo động cơ máy bay lên, Dịch Trinh điều khiển cơ giáp tắc kè hạ xuống, rút dao máy đá chéo con quái vật đã mất đầu lại còn lộn xộn ra mười mấy mét.
"Cảm ơn, cảm ơn anh..." Được sống sót sau tai nạn, người phụ nữ ôm con khóc lóc với Dịch Trinh. Đột nhiên cô ta trợn tròn mắt, không có dấu hiệu nào ngã vật xuống đất. Kết quả đo lường của cơ giáp nháy mắt xuất hiện ở trên màn hình - đã chết...
Chỉ có đứa trẻ mà người phụ nữ ôm vẫn cười khanh khách với Dịch Trinh đang ngồi trong cơ giáp, bàn tay nắm thành nắm đấm nho nhỏ. Dịch Trinh ra khỏi cơ giáp, ôm đứa bé lên, lật cơ thể người phụ nữ lại. Trên lưng cô có một cái đầu lâu to đùng, nói rõ cô ta vốn đã bị miệng con quái vật kia hút ăn mất một phần nội tạng... Có thể là vừa rồi người phụ nữ này là đang chạy trốn!
Cô ta đã chết trong giây phút bị cắn kia, nhưng vì đứa trẻ này, cô mới có thể đứng lên tiếp tục chạy trốn.
Ôm đứa bé trong tay, Dịch Trinh bàng hoàng trong lòng. Mặc dù hắn là hacker, nhưng hắn cũng là quân nhân, đây mới là hoàn cảnh sinh tồn chân thật của nhân loại sao?
Hai mươi phút sau, Dịch Trinh hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời biểu diễn một lần tấn công mười tám lần liên tục bằng dao máy, cuối cùng Dịch Trinh giao đứa nhỏ trong cơ giáp cho trưởng quan của hắn, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành.
Nhắc nhở của hệ thống -
[ Chào người chơi [ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ] thành tích của ngài thật tốt, ngài có bằng lòng để bé Air gửi toàn bộ dữ liệu chiến đấu đến quân đội? Để các binh sĩ tham khảo khi chiến đấu? ]
[ Có/ không ]?
Dịch Trinh nhìn cái khung lựa chọn đột nhiên xuất hiện, cảm thấy người thiết kế trò chơi này chắc hẳn là một cái tên yêu nước có chủ nghĩa cực đoan, tất cả chi tiết nhỏ không ngừng xen kẽ trong game đều tràn ngập lựa chọn nhân tính, còn có thể đẩy dữ liệu những người thi đấu tốt cho quân đội.
"Có thể chỉ đẩy dữ liệu nhưng ẩn thông tin ID của tôi không?"
Bé Air: "Đương nhiên."
Dịch Trinh đương nhiên không tiếc dữ liệu trận chiến đấu với quái vật này. Chỉ cần không xuất hiện tên của hắn, thật ra đưa cho ai cũng không thành vấn đề. Acc là của Bạch Thiếu Thiên, địa chỉ game nếu thật sự tra được vậy thì cũng là nhà Cổ Tư Niên, căn bản chẳng cần phải sợ.
"Tất cả tư liệu chiến đấu của tôi cũng có thể chuyển cho quân đội, miễn là không lộ ID cá nhân và chuyện riêng tư của tôi."
Bé Air: "Cảm ơn sự ủng hộ của ngài, hệ thống sẽ thông tin tới hệ thống quân đội kết toán thưởng cho ngài."
Dịch Trinh rời khỏi chiến trường mô phỏng, thở một hơi dài nhẹ nhõm, đưa tay xoa xoa lòng bàn tay ra đầy mồ hôi lạnh. Vừa nãy ở trong game hắn vẫn luôn vừa ôm đứa bé kia vừa thao tác, động tác bị hạn chế, nhưng may mà hắn vẫn hữu kinh vô hiểm[*] đánh ra ba đợt mười tám phát liên tiếp, chém giết không ít quái A1.
[*] Hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm.
"Bồ Câu Nhỏ thật thiện lương." Cổ Tư Niên mắt hơi lóe lóe. Lúc nhìn thấy Dịch Trinh đặt đứa bé vào trong cơ giáp, y lặng người đi. Bản đồ này là hình ảnh nhân loại trong Liên Bang lần đầu gặp phải quái vật A1 xâm chiếm, rất nhiều người cảm thấy đứa bé này là một gánh nặng. Vô số người vì muốn cứu trợ nhiều người hơn sẽ chọn từ bỏ đứa trẻ.
Mà y... khi lần đầu tiến vào bản đồ này cũng lựa chọn giống như Bồ Câu Nhỏ, lựa chọn đứa trẻ, vì người mẹ đã mất của nó. Khi y tự hào dẫn đầu toàn trường, đánh bại kẻ địch, thì lại bị ngài Douglas phê bình.
Câu nói đó vẫn thường văng vẳng bên tai y.
"Nếu như đây là chiến trường chân thật, cháu đã thua rồi. Tư Niên chớ quên, trong tay cháu không chỉ là một đứa bé, là mấy đồng bào sắp bị giết chết, cũng không phải Trường Giang, không phải Hoàng Hà, phía sau cháu là biên giới mà cháu nhất định phải thủ vững!"
Dịch Trinh sửa lại trạng thái cảm xúc rồi đi ra. Hắn vỗ bộp một cái vào bả vai rộng của người anh em Ruler, cười nói: "Ha, thế nào? Mười tám phát liên tiếp! Cực kỳ siêu đúng chứ!"
Cổ Tư Niên nhìn Dịch Trinh dựa vào tường, thu lại cảm xúc, liếc mắt nhìn Dịch Trinh đang dương dương tự đắc, lắc đầu nói: "Phát thứ ba, thứ mười hai và mười ba của cậu đều lỗi, khống chế tốc độ và góc độ chưa ổn."
Dịch Trinh ưỡn mặt nghiêm túc, nhẹ giọng hỏi: "Vấn đề chỗ nào?"
"Phát thứ ba phát lực không chuẩn, phải làm thế này!"
Dịch Trinh nhìn, tỉ mỉ nghiên cứu góc độ và cách phát lực. Im lặng một lát, hắn thực hiện công kích tương ứng vào cơ giáp bên cạnh!
Bồ Câu Nhỏ bắn phát thứ nhất, thứ hai rồi nhanh chóng quay người, dao máy của hắn phong toả đòn tấn công của đối phương, lật đao lại bảo vệ sau lưng trong thực chiến, bắn phát thứ ba!
"Đúng!" Cổ Tư Niên nhìn thao tác của Dịch Trinh, không nhịn được thán phục. Y chỉ vừa biểu diễn cho Bồ Câu Nhỏ xem một lần, nhanh thế mà đã học được rồi, quả nhiên là một thiên tài. Thế mà y lại chẳng biết Bồ Câu Nhỏ đến cùng là người nào trong quân đội. Y thật sự vẫn không nghĩ ra ai có năng lực học tập như Bồ Câu Nhỏ!
Chính y cũng được gọi là người đàn ông được sinh ra để chiến đấu, giờ nhìn Bồ Câu Nhỏ, hoàn toàn chính là một bản sao của y.
Sau khi sửa ba chi tiết mà người anh em Ruler chỉ ra, Dịch Trinh bắn một lượt mười tám phát hoàn chỉnh, sau đó vuốt tóc về sau một cách lãng tử, nhìn về phía đối phương: "Sao nào!"
"Được đấy."
Cuối cùng cũng nhận được một câu khen ngợi, Dịch Trinh khẽ cười. Hắn liếc nhìn thời gian, cũng đã mười giờ rồi!
"Mười giờ rồi! Tôi... Tôi phải đi cày thuê tiếp đây, anh em, ngày mai gặp!"
Cổ Tư Niên: "..."
Bồ Câu Nhỏ, sao lại vẫn làm công việc cày thuê chứ...
Hệ thống quân đội --
[ Tinh Chiến Tiền Dạ -- tin nhắn ]
[ Tài khoản ẩn danh -- video tham khảo thao tác chiến đấu -- đẳng cấp: S ]
[ Tinh Chiến Tiền Dạ -- mời quân đội kiểm tra và nhận. ]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...