Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
_______
Âm thanh Cổ Tư Niên tựa như một đôi tay vuốt nhẹ lên trong lòng người ta, nắm lấy trái tim, giọng điệu khiêu gợi ghẹo người: "Làm sao, không được?"
"Được, anh vui là được."
Danh hiệu Bồ Câu Xám này bắt nguồn từ virus Bồ Câu Xám, thông qua virus điều khiển tất cả, đối với hacker mà nói là trạng thái tốt nhất. Lúc trước Dịch Trinh lấy danh hiệu này có nghĩa là -- khống chế toàn cục. Nhưng Dịch Trinh ngẫm nghĩ, mình bây giờ cũng không phải người, không cần phải tranh cãi với đối phương về ý nghĩa danh hiệu mình, Bồ Câu Nhỏ thì Bồ Câu Nhỏ đi!
"Trước tiên chúng ta chọn một bản đồ solo, lần này đừng lại đi cái bản đồ bắn súng đạn phi pháp kia nữa." Dịch Trinh nghĩ đến cái chết thảm thiết của mình hôm qua, cố ý dặn dò nói.
Cổ Tư Niên suy nghĩ một lát, trả lời: "Vậy thì không đánh cảng chiến, solo cơ giáp."
"Được." Dịch Trinh cũng muốn solo cơ giáp. Cận chiến càng có thể lý giải phương thức chiến đấu của đối phương.
Hệ thống nhanh chóng bắt đầu đọc bản đồ, hai người đồng thời tiến vào một bản đồ -- biển Vô Vọng giữa các vì sao.
[ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ] vs [ Ruler ]
Hai chiếc cơ giáp xuất hiện đối diện nhau trên chiến trường, lẳng lặng sừng sững.
Đếm ngược --
Mười... Chín... Tám... Ba... Hai... Một!
Bắt đầu!
Mặt biển trong suốt sạch sẽ phản chiếu dải Ngân Hà trên bầu trời. Dịch Trinh điều khiển cơ giáp tiến vào bản đồ, hai chân đạp trên mặt nước lại phảng phất như đặt mình bên trong những vì sao. Nhìn quanh bốn phía, thế giới này không hề có gió, chỉ có những nơi Dịch Trinh điều khiển cơ giáp đi qua tạo nên những gợn sóng dập dềnh tản ra.
Kéo động cơ, cơ giáp màu xám lướt qua mặt nước như một cơn gió lớn, mặt biển lập tức chấn động dậy sóng. Hai chiếc cơ giáp cùng một loại khung lao nhanh như hai mũi tên về phía nhau giữa mặt biển. Hai cơ giáp đồng thời tiến vào tầm bắn của đối phương!
Ầm!
Hai viên đạn hình cung gặp nhau trên không trung, cọ vào nhau tạo ra một tia lửa!
Xẹt --
Sau khi hai viên đạn va chạm, trong nháy mắt tiếng ma sát chói tai sắc bén phát ra.
Rầm rầm rầm --
Động cơ được tăng tốc nổ vang, Dịch Trinh lần nữa phát động công kích, nhịp nhàng chuyển đổi tần số cao tốc, nhanh chóng tiến tới, súng máy trong tay bắn ra một đợt Tinh Thần Lưu Đạn để mở đường.
Khóe môi Dịch Trinh nhếch lên. Tầm nhìn bản đồ này khá trống trải, gần như không có vật che chắn. Khi hai phe phát động công kích với nhau, ai lấy được quyền chủ động trước sẽ có phần thắng lớn hơn!
Đạn súng máy bắn tới đều bị người đàn ông đối diện lợi dụng một loại nhịp điệu quỷ dị né tránh. Công kích liên tục thất bại, Dịch Trinh kinh ngạc nhìn loại hương vị tiêu sái quỷ dị này. Hắn khẽ nhíu lông mày, mỗi một bước của đối phương đều vừa vặn tránh được công kích của mình.
Dịch Trinh phát hiện lúc điều khiển cơ giáp, hắn gần như không hề có cơ hội nào cận chiến với đối phương, động tác của đối phương khó có thể nắm bắt.
Trên đấu trường, cơ giáp màu đen uyển chuyển như quỷ mị, động tác linh hoạt đa dạng, di chuyển nhanh trong không trung giữa biển, nhanh nhẹn hạ xuống trong nháy mắt, quỹ đạo chuyển động quỷ dị, khéo léo tiến lên, nhanh chóng áp sát.
Dịch Trinh lại không hề vội vàng, súng máy trong tay bắn ra một làn rồi lại một làn đạn, ngăn trở tiến công của đối phương. Dưới sự liên tục không ngừng tăng tốc rồi chuyển đổi tần số, động cơ phát ra tiếng gầm rú, hắn bùng nổ ra đường cong tốc độ kinh người. Giờ đối phương chỉ cách hắn không đến hai mươi mét!
Dịch Trinh không hề bỏ súng máy trong tay, mà giơ tay kéo động cơ nhanh chóng lùi về phía sau đồng thời phát động công kích. Ba viên đạn ở giữa không trung chiết xạ ngược lại, thông qua va chạm hình thành một tuần hoàn tam giác quỷ dị!
Hình tam giác này từ lớn rồi dần nhỏ đi, mãi đến tận khi ba viên đạn đồng thời chỉ về một hướng!
Cổ Tư Niên nhìn thấy đạn tuần hoàn tam giác lộ ra biểu cảm thoáng kinh ngạc, nhanh chóng chuyển đổi tần số cao tốc hai bước uyển chuyển né qua. Hai người tiến vào phạm vi công kích của nhau.
Ầm!
Trong nháy mắt tia lửa tung toé khắp nơi!
Hai chiếc cơ giáp va chạm ở khoảng cách gần lần thứ nhất.
Cổ Tư Niên vốn tưởng rằng đối thủ chỉ giỏi cảng chiến thôi, không nghĩ tới trình độ cơ giáp cũng học được khá tốt, ngay cả động tác và cách phán đoán đều giống hệt y. Phương thức cận chiến ma sát ra tia lửa kịch liệt cực nóng!
Hai chiếc cơ giáp trên biển Vô Vọng thoả thích chém giết!
Tất cả phương thức chiến đấu của Dịch Trinh đều là dựa vào mô phỏng theo người thứ nhất trên Thang Thiên Bảng [ Phán Quyết Chi Nhận ] mà học, hoàn toàn là phiên bản của Cổ Tư Niên.
Trong nháy mắt khi giao thủ lần thứ nhất, Cổ Tư Niên liền phát hiện đối phương không chỉ học cảng chiến được không tồi, mà ngay cả cơ giáp cũng học rất khá. Phương thức chiến đấu có thể học, nhưng mà xoay bên, đạn ba quãng, ba viên đạn hình sừng và phương thức đấu cận chiến không phải chỉ cần nhìn video là có thể học được. Người này hẳn vẫn luôn mô phỏng theo mình đi?
Nghĩ tới đây, Cổ Tư Niên đột nhiên cảm thấy quá đáng tiếc, Bồ Câu Nhỏ hoàn toàn có thể tạo ra phong cách chiến đấu cho riêng mình.
Thứ gì mô phỏng theo đều khó có thể siêu việt được, nhưng Bồ Câu Nhỏ lại biểu hiện ra năng lực phán đoán vô cùng tốt, căn bản chính là một người được sinh ra để chiến đấu!
Giống như y!
Hai người tựa như ngầm hiểu ý nhau, đồng thời tiến vào phạm vi công kích của đối phương, cận chiến!
Mỗi một động tác đều gọn gàng lưu loát, không hề do dự chút nào!
Hai chiếc cơ giáp dường như không biết mệt mỏi, ở trên chiến trường này trải nghiệm một trận chiến đấu tràn đầy sảng khoái!
Nhịp điệu càng lúc càng nhanh!
Càng lúc càng nhanh!
Tăng tốc!
Tăng tốc!
Ầm ầm ầm --
Lại tiến lên lần nữa, đạn súng máy hai chiếc cơ giáp bắn ra gặp nhau giữa không trung toàn bộ rơi vào trong nước. Dịch Trinh rõ ràng cảm giác lần này hắn không thể khống chế nhịp điệu, nhịp điệu bị khống chế chặt chẽ ở trong tay đối phương!
Lần đầu tiên cảm nhận được áp lực xưa nay chưa từng có, Dịch Trinh biết được đối thủ của mình thật sự rất mạnh! Không phải như mấy đối thủ mà khi hắn cày thuê gặp phải, mà là một vị cường giả chân chính.
Bước đi như quỷ mị không ngừng chiếu lại bên trong trình tự của Dịch Trinh, rốt cuộc làm sao lại tránh được đạn lạc của hắn?
Dịch Trinh vừa chiến đấu vừa nhìn chằm chằm bước đi của Cổ Tư Niên, đưa dữ liệu vào thiết bị đầu cuối tiến hành phân tích.
Gấp khúc... Hai bước... Xoay lại... Còn có gì nữa?
Còn có gì nữa?
"Tôi biết rồi!" Đột nhiên âm thanh Dịch Trinh vang lên trong kênh công cộng. Dịch Trinh điều khiển đôi cánh như mũi tên nổ tung mà bay lên giữa bầu trời, một giây sau bước tiến của hắn trở nên giống như quỷ mị. Lần này thế mà lại có thể đột phá được phòng ngự của Cổ Tư Niên, hắn tiến vào khu vực chiến đấu, dùng súng máy phát động công kích với y, công kích ở khoảng cách cực kỳ gần!
Cổ Tư Niên thoáng kinh ngạc, Bồ Câu Nhỏ vừa rồi còn không thể tới gần mình sao lúc này mới một lát lại có thể chủ động tới gần phạm vi công kích mình.
"Chuyển đổi tần số chính là khống chế ở tốc độ siêu cao, lợi dụng thân thể và lực cản mà khống chế sức mạnh trên từng bộ phận; dùng gấp khúc, thay chuyển đổi tần số đường cong hai đường và một đường rồi tiến hành đột kích dạng tốc độ!" Dịch Trinh thí nghiệm xong thì xác định được ý nghĩ của mình. Cũng là bởi vì loại khống chế cực kỳ tinh vi này, đối thủ mới có thể không bắn ra đạn mà vẫn né tránh đươc tất cả công kích của hắn, cho dù dưới sự công kích của hắn cũng có thể nhàn nhã giống như tản bộ.
Trong máy truyền tin, Cổ Tư Niên nghe thấy đối phương phân tích bước đi của mình, đáp lại: "Đúng."
Chỉ nhìn thao tác của mình một lần lại có thể nhìn ra dáng ra hình, thật sự là một tên nhóc tài giỏi.
"Điều này chỉ là do anh thao tác cơ giáp thôi, nếu như không có cơ giáp chắc chắn không được như thế, con người không có tốc độ của cơ giáp, không thể tránh thoát những viên đạn đó được." Dịch Trinh thông qua tốc độ và tần suất né tránh được cơ giáp tính toán cung cấp cho mà bình luận một cách khách quan.
Cổ Tư Niên thoáng lộ ra mỉm cười: "Không sai."
Đúng lúc này Cổ Tư Niên nhìn thấy tên nhóc đối diện thế mà lại ngoắc ngoắc ngón trỏ với y.
"Tiếp tục đi, ngày hôm nay nhất định tôi có thể thắng anh!" Dịch Trinh không còn chật vật như vừa rồi, nói.
"Cậu chắc chứ?" Hỏi ngược một câu, ở giữa không trung Cổ Tư Niên thoáng dừng lại, tầm nhìn của y vô cùng rõ ràng. Vừa nãy sau khi xoay bên thì nhìn thấy đối thủ khai hoả toàn bộ động cơ phía trước bên trái mà đến, y trở tay gỡ đao máy quân dụng mang trên cánh, dựa vào động cơ phản lực lơ lửng giữa không trung.
Nhìn động tác của Cổ Tư Niên, đáy lòng Dịch Trinh bỗng có một loại dự cảm không tốt, theo bản năng muốn lui lại, thế nhưng --
Chuyển đổi tần số siêu tốc! Cổ Tư Niên khống chế cơ giáp nhanh chóng chạy như bay mà đến! Động tác quá nhanh, y như một tia chớp màu đen!
Nắm đao máy quân dụng trong tay tựa như một lưỡi dao sắc bén ngăn lại tất cả đạn Dịch Trinh công kích.
Y, bất khả chiến bại!!
Trong nháy mắt khi chiến đao vừa ra, đối phương tựa như một bóng ma bước đi trong đêm đen.
Bí ẩn, không dấu vết.
Khi đối phương đánh tới, Dịch Trinh nhanh chóng lùi về sau, công kích sượt qua người. Nhưng đối phương không cho hắn cơ hội thở lấy hơi, trở tay trên không trung làm ra một động tác nhỏ quỷ dị, lại công kích tới lần nữa!
Vù --
Thanh âm keng keng khi đao máy đánh vào cơ giáp!
"Không ổn!"
Dịch Trinh phát hiện mình bị đánh trúng, cưỡng chế ổn định trung tâm cơ giáp, động tác đẹp đẽ di chuyển rời khỏi phạm vi công kích của đối phương.
Rầm rầm rầm --
Trên không trung hai công kích nhanh như chớp giật chẳng khác gì phương thức trở tay xoay đao trong sách giáo khoa!
Dịch Trinh vội vàng mở lá chắn năng lượng của cơ giáp, hiểm hiểm né qua hai công kích này, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với đối phương.
Nhưng động tác của đối phương quá linh hoạt, đã không còn kịp nữa.
Rầm rầm rầm rầm --
Đao máy quân dụng liên kích mười tám lần vào hai cánh trên thân Dịch Trinh. Trùng kích với lực cực lớn bằng đao quân dụng đánh vào hai cánh thân máy, ma sát tạo ra tia lửa.
Ánh lửa bắn ra bốn phía!
x1 liên tiếp!
x2 liên tiếp!
...
x17 liên tiếp!
x18 liên tiếp!
Nhịp điệu chiến đấu nhanh ép Dịch Trinh tới mức khó thở, mãi đến tận cuối cùng khi đao máy quân dụng trong tay đối phương xuyên qua lồng ngực của hắn, game tuyên bố kết thúc, Dịch Trinh trong nháy mắt bị truyền tống ra khỏi bản đồ chiến đấu.
Hệ thống thông báo:
[ Ruler ] win.
Trở lại điểm khởi đầu, Dịch Trinh xem video phát lại, đối phương nắm giữ toàn bộ nhịp điệu! Cơ giáp của hắn hoàn toàn bị mười tám liên kích cắt thành mảnh vụn, mà mười tám kích này lại tựa như một cơn gió mạnh thổi qua những chiếc lá rơi.
Cơn gió là đối thủ.
Lá cây là bản thân.
Diệt gọn đặc sắc tuyệt luân! Kỹ thuật cơ giáp tuyệt đỉnh! Còn mạnh hơn cả Cổ Tư Niên nữa! Mạnh hơn rất nhiều!
"Lợi hại!" Dịch Trinh tuy rằng thua, nhưng lại không tức giận chút nào, trái lại nhiệt huyết sôi trào, vội vàng lôi kéo Ruler vừa ra tới: "Lại nào!"
Nửa giờ sau lại bị đưa ra ngoài, Dịch Trinh hưng phấn kích động nói: "Lại nào!"
"Lại nào!"
Lại qua một hồi lâu, Dịch Trinh thua không biết giận, ngượng ngùng nói: "Như vậy đi... Hôm nay tôi nghiên cứu chút, ngày mai chúng ta lại tiếp tục. Ngày mai tôi nhất định có thể né tránh mười tám đao liên tiếp của anh!"
Một đầu khác, Cổ Tư Niên có ấn tượng khá tốt với Dịch Trinh, thậm chí cân nhắc có nên đào người vào trong quân đoàn mình, ở điểm khởi đầu, có loại cảm giác nhìn ngắm đứa con nhỏ thơ dại, vỗ vai Dịch Trinh nói: "Bồ Câu Nhỏ, ta có một chuyện này muốn hỏi cậu."
"Chuyện gì vậy?" Dịch Trinh cực kỳ hài lòng đối với phương thức chiến đấu của người anh em này, nếu như có thể học được toàn bộ, hắn nhất định có thể đánh thắng Cổ Tư Niên! Vừa thấy đối phương hỏi chuyện hắn liền vội vã nhiệt tình trả lời.
"Tại sao lại giúp quân đoàn 17 huấn luyện tân binh? Tài khoản này không phải của cậu, chủ tài khoản này rất cùi bắp." Cổ Tư Niên cực kỳ nhàn rỗi chỉnh sửa vị trí mà nhìn Dịch Trinh, trên mặt còn hơi mỉm cười, ngữ điệu không hề trách cứ, lại như đang nói chuyện phiếm với bạn bè. Trong mắt Cổ Tư Niên, người đang dùng tài khoản này nhất định là người của quân bộ, bằng không không thể có kỹ thuật như vậy.
Mặc kệ đối phương vì sao muốn giả mạo y giúp Tiểu Bạch, trong lòng y đều tò mò đối với thân phận của Bồ Câu Nhỏ.
Tác giả có lời muốn nói:
Dịch Trinh: Nhìn thấy câu hỏi của người anh em Ruler, tôi thật sự rất mông lung (●-●)
Khom lưng, ngày hôm qua không up chương, xin lỗi! Tha thứ cho tui nha QAQ
Yin: đừng hỏi tui gì hết tui không biết gì đâu:>
Hết chương 24.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...