Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
_______
La Định Trạch xoay xoay bả vai, một tay cởi quân mũ trên đầu, dùng tốc độ nhanh nhất mặc vào trang phục tác chiến, trên khóe môi mang theo nụ cười tràn đầy ý xấu. Làm sĩ quan chỉ huy, cậu hạ mệnh lệnh trong kênh truyền tin của Quân đoàn 17 Trái Đất: "20 phút thủ tiêu bọn họ."
"Rõ!"
"Rõ!"
"Rõ!"
Mười... Chín... Tám... Bảy
Ba... Hai... Một!
Chiến đấu bắt đầu!
9057 và 9058 cùng quan sát địa hình, nhanh chóng tìm được địa điểm ngắm bắn tốt nhất, La Định Trạch cũng theo sau. Trong ba tay bắn tỉa, vị trí La Định Trạch cực kỳ quan trọng, vừa bắn tỉa đồng thời cậu cần phải đảm nhận nhiệm vụ quan sát. 9057 và 9058 có thể bắn ra điểm đối bắn, dưới tình huống nguy cấp cứu tay hoả lực đột kích phe mình, cho nên cậu nhất định phải đảm nhận nhiệm vụ quan sát.
"Tay bắn tỉa 9057, 9058 vào chỗ!"
"Tay hoả lực đột kích vào chỗ!"
"Pháo thủ vào chỗ!"
"Chờ lệnh!"
Sân cảng chiến giả thiết lập tức vang lên tiếng súng liên tục. La Định Trạch lặng yên quan sát, là phe Lam tấn công.
Ba tay bắn tỉa đều không nổ súng. Trên mặt đất, Lão Tiếu nắm một nhúm cát lên, bắt đầu chạy nhanh trong sân. Phía trên, thông qua thị giác người máy có thể nhìn thấy tình huống chiến đấu, Thiếu tướng, Trung tướng, Thượng tướng và các vị Tướng quân toàn bộ đều hơi nhíu lông mày.
Trong kênh truyền tin, âm thanh La Định Trạch vang lên: "Báo cáo tốc độ gió."
"Tốc độ gió 10.5-12km/h. Lặp lại một lần! Tốc độ gió 10.5-12km/h."
Tay bắn tỉa kinh nghiệm phong phú có thể căn cứ vào trọng lượng và khoảng cách bị gió thổi của hạt cát từ đó tính ra tốc độ gió, có trợ giúp rất lớn đối với xạ kích tầm xa.
"Tay bắn tỉa chuẩn bị, tự do xạ kích."
9057, 9058 bò lổm ngổm trên mặt đất. 9057 bình tĩnh lại, nghe thấy tiếng gió bên tai. Lúc Đại thần nằm nhoài trên nóc nhà cũng là như thế này, xa xa nhìn bọn họ tiến công, mà súng của anh ta có thể bạo đầu trên khoảng cách nghìn dặm.
"Ầm!"
9057 bóp cò súng. Viên đạn như gió xuyên qua khoảng cách hơn một nghìn mét, xạ kích siêu cự ly!
Trọng tài người máy không chút thương hại tuyên bố --
"Bị loại!"
Trong nháy mắt, theo tiếng súng vang lên, tay hỏa lực đột kích phe Lam ngã xuống. Đạn không phải là đạn thật, mặc dù có mũ bảo hiểm ngăn trở phát súng hướng bắn đến giữa mày kia, tay hỏa lực đột kích này sợ đến đặt mông ngồi trên mặt đất.
"Ầm!"
"Ầm!"
Hai tiếng súng vang lên, một phát súng là 9058, một phát khác là La Định Trạch bắn ra.
"Bị loại!"
"Bị loại!"
"Chết tiệt, tay bắn tỉa đối diện lợi hại thế sao? Một súng head shot trong khoảng cách hơn nghìn mét?!" Phe Lam, sắc mặt người chỉ huy Quân đoàn 3 Hoả Tinh hơi đổi, lập tức ra lệnh: "Ẩn nấp, tìm vị trí tay bắn tỉa!"
Ba tay bắn tỉa tựa như Tử thần, phe Lam chỉ cần có người dám ngoi đầu, nhất định sẽ bị ăn ngay một đạn. Nhưng rất nhanh phe Lam cũng phát hiện ba tay bắn tỉa này đạn chưa từng đánh cùng với người khác, nói cách khác bọn họ mỗi người có một khu vực bắn tỉa, chỉ cần có một người mắc sai lầm, bọn họ liền có thể xông vào.
"Mẹ kiếp, La Định Trạch thật âm hiểm. Thằng đấy bắn tỉa giỏi như vậy? Xạ kích siêu cự ly mà cũng có thể bắn trúng?"
"Bốn năm học trường quân đội tao cũng chưa từng thấy nó dùng qua súng bắn tỉa..."
Nếu La Định Trạch nghe được lời những người này, cậu nhất định sẽ lập tức phản bác. Nhiệm vụ của cậu thật sự là tay hỏa lực đột kích, bắn tỉa cũng là quấn lấy Đại thần cực kỳ lâu, Đại thần mới đáp ứng đơn độc huấn luyện cho cậu.
Rất nhanh, ba tay bắn tỉa xử lý một phần ba số người đối diện.
Bạch Thiếu Thiên ngồi trên ghế, lưng thẳng tắp, hai tay nắm chặt, tuy rằng biểu cảm trên mặt không đổi, nhưng vành tai hơi đỏ đã lộ ra sự hưng phấn.
Đối với chiến đội mà nói, có ba tay bắn tỉa có thể trong khoảng cách cực kỳ xa xử lý binh lính đối phương chính là thần hộ mệnh! Lúc ta xung phong bọn họ giúp ta bắn chết kẻ địch, lúc ta rút lui, bọn họ có thể giúp ta đánh ra một con đường máu! Mỗi tiểu đội chiến đấu đều hy vọng có thể có một tay bắn tỉa như vậy. Trên chiến trường, những tay bắn tỉa này một khi mặc vào cơ giáp, thường thường có thể tại lúc ta cần nhất, một phát súng giúp ta đánh gục kẻ thù!
Mà trong đội ngũ của anh có tận ba người! Có thể tưởng tượng, chờ đến lúc thi đấu xong, các quân đoàn khác sẽ đến đào người.
"Ba tay bắn tỉa này không tồi. Trình độ có thể tiến vào quân dự bị SIQ." Nguyên soái Douglas nghiền ngẫm nhìn trận thi đấu này của tân binh. Đây là lần đầu tiên ông gặp phải một đội ngũ mà bên trong xuất hiện đến ba tay bắn tỉa siêu mạnh.
"SIQ?" Tất cả mọi người liếc nhìn về phía Nguyên soái Douglas, biểu cảm khác nhau, trong lòng đều thầm giật mình.
Bộ đội đặc chủng SIQ, trên chiến đấu quy mô lớn vẫn luôn xuất quỷ nhập thần. Bọn họ là quân xung phong giết ra đường máu mạnh nhất, cũng là lưỡi dao sắc bén mở ra sào huyệt sinh sản của Trùng tộc, là phòng hộ cuối cùng lui lại. Mà người lãnh đạo Quân đoàn SIQ -- Phán Quyết Chi Nhận, Thượng tướng Cổ Tư Niên!
"Ha ha, vận khí không tồi. Nhưng chỉ bằng ba tay bắn tỉa này mà muốn thắng?" Quân đoàn 3 Hoả Tinh, Morris lạnh lùng hừ một tiếng, cùng Diệp Lăng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy địch ý.
Diệp Lăng cũng không để ý, tiếp tục nhìn chằm chằm thi đấu. Phe Lam áp dụng chiến thuật biển người, ông yên lặng nghe kênh truyền tin phe mình --
Lúc này La Định Trạch đã lập xong kế hoạch, súng cối của bọn họ không cần ra sân. La Định Trạch đang suy tư, lúc này đột nhiên nghe thấy một thanh âm trong máy truyền tin: "Lão đại, đối diện cùi bắp quá đi, hay là để bọn họ chạy đến đây, chúng ta đoàn diệt bọn họ luôn?"
Lão Hắc giơ súng laser trong tay lên, nói trong máy truyền tin.
"Đúng vậy, lão đại, bọn họ thật lâu đều đánh không lại, nếu không thì chúng ta chủ động xuất kích đi?" Ngay cả 9057 luôn trầm ổn cũng không nhịn được, trêu đùa nói.
"Cầu một đợt thu phục, tôi chán muốn chết rồi."
Đám người Morris nghe thấy đối thoại trong kênh truyền tin Quân đoàn 17, mặt lập tức đều đen rồi, cái gì gọi là quá cùi bắp? Các cậu cũng không soi gương thử xem, hai năm đứng thứ nhất từ dưới lên, còn có mặt mũi mà nói?!
Sắc mặt Diệp Lăng cũng không tốt lắm. Tình huống lúc đầu dù tốt đẹp thì cũng đừng làm chuyện không suy nghĩ. Nhưng cố tình ông không thể lên tiếng, chỉ có thể hi vọng đội trưởng La Định Trạch có thể thành thục ổn trọng một chút. Ngay lúc Diệp Lăng và Bạch Thiếu Thiên đều nghĩ như vậy, trong nháy mắt, trong máy truyền tin truyền ra âm thanh La Định Trạch.
"Được."
Thanh âm này kiên định mà mạnh mẽ.
Tướng quân Diệp Lăng suýt chút nữa không giữ được biểu cảm trên mặt, tên ranh con mất nết này...
Một lần nữa, Bạch Thiếu Thiên lại nhận được ánh mắt sắc như dao từ những người lãnh đạo toàn bộ Quân đoàn 17. Anh tiến lại gần nhìn chằm chằm chiến trường, so với La Định Trạch nhàn nhã, Bạch Thiếu Thiên mới là sốt sắng nhất.
Quân đoàn 17 ngừng bắn. Phe Lam nhanh chóng thông qua khoảng cách trống 700m phía trước, tiến vào phạm vi công kích của tay súng máy, so ra thì bọn La Định Trạch cũng tiến vào phạm vi công kích của đối phương. Lúc này cảnh tượng mô phỏng mở đèn, La Định Trạch ở phía trên nhẹ nhàng phất tay, phát ra mệnh lệnh.
"Bọn họ ở bên trong." Tay súng máy phe Lam dịch bước chân dán vào tường, rốt cuộc tới gần một cái cửa sổ, hơi gật đầu với người phía sau, ra hiệu hắn ta sắp công kích. Trong nháy mắt, hắn ta dùng súng máy đẩy mở cửa sổ bắn phá. Bắn 2 giây, tay súng máy này phát hiện trong tầm mắt hắn thế mà lại không có người? Nhưng vừa nãy bọn hắn rõ ràng nhìn thấy có người đi vào mà!
Ngay lúc hắn ta đang kinh ngạc, một tiếng súng vang lên xuyên qua vành tai hắn, nổ tung ngay cạnh.
Vẻ mặt tay súng máy phe Lam dại ra, che cái cổ đau của mình. Nhìn xuống phía dưới, một tay súng trường Quân đoàn 17 dùng một loại tư thế vặn vẹo mà quỷ dị, cả thân thể nghiêng kề sát trên tường. Hàng này cố ý lộ ra quần áo làm mồi dụ!
Ngay sau đó tay súng trường này ném một quả bom ra phía ngoài, nhanh chóng ngồi xổm xuống. Kèm theo tiếng nổ mạnh, phân đội nhỏ này của bọn hắn toàn quân bị diệt.
"Tay hỏa lực đột kích vào chỗ! Tay bắn tỉa yểm trợ!"
Phe Đỏ, Quân đoàn 17, ba tay hỏa lực đột kích dưới sự hộ tống của ba tay bắn tỉa xung phong tiến vào --
Năm phút sau.
"Này, Quân 3, chúng mày chỉ có hai người, trốn đi cũng vô dụng, chúng mày thua chắc rồi." La Định Trạch hơi cạn lời. Vừa nãy, trận đoàn chiến kia bọn họ cơ hồ đoàn diệt phe đối diện, thế nhưng trùng hợp một tay bắn tỉa và sĩ quan chỉ huy đối diện hai người thấy tình thế không ổn liền trốn vào trong một biệt thự nhỏ hai tầng, sống chết không chịu đi ra.
"..." Đối diện không một người nói chuyện, sắc mặt hai người còn lại của phe Lam cũng không tốt, đặc biệt là sĩ quan chỉ huy. Vừa nãy gã lỡ hơi khoa trương, nói muốn 20 phút kết thúc chiến đấu, hiện tại đã qua 15 phút, nhưng bị diệt rơi rớt không phải là kẻ địch mà lại chính là bọn gã.
"Không nói gì à? A a a a 9057, 9058 yểm trợ. Lão Tiếu đưa tôi súng máy." La Định Trạch cầm súng bắn tỉa trong tay đưa cho lão Tiếu, chuẩn bị làm một hồi hỏa lực đột kích cuối cùng.
La Định Trạch không cho người đối diện bất kỳ thời gian nào để phản ứng. Trước tiên cậu vứt ra một quả đạn khói, ngay sau đó chạy như điên ở giữa hai dãy nhà. Rất nhanh La Định Trạch thoát khỏi màn sương. Tay bắn tỉa đối diện nhìn thấy La Định Trạch, lập tức cảnh giác trong lòng, tay cầm súng bắn tỉa đều là mồ hôi lạnh, bóp cò súng!
"Ầm!"
La Định Trạch ở trong kênh truyền tin hô: "Chú ý yểm trợ!"
Diệp Lăng có chút đáng tiếc mà nói: "Xem ra La Định Trạch sắp bị loại, sao thằng nhóc này lại đấu đá lung tung như thế?"
"Ầm!"
"Ầm!"
Hai tiếng súng vang liên tiếp.
Giữa không trung ba viên đạn hội tụ!
Viên đạn của 9057 và của tay đột kích phe Lam gặp nhau trên không, phát ra một tiếng vang trầm thấp! Ngay sau đó rơi xuống đất, cát bụi tung lên, một viên đạn khác của 9058 trúng tay bắn tỉa phe Lam đang định bắn La Định Trạch, lập tức bị loại!
Bọn họ nhìn thấy cái gì? Điểm đối bắn trong khoảng cách hơn 1000 mét?!
Tân binh này còn có khoa học không? Khoa học cái con khỉ!
Mà trên nóc nhà, hai người 9058 và 9057 đập tay, đồng thời gọi La Định Trạch đối diện: "Một phát head shot! Lần này phối hợp thế nào?"
La Định Trạch còn chưa nói, bên trong kênh truyền tin liền vang lên âm thanh của hai tay súng cối: "Chẳng ra sao cả, còn chưa phối hợp tốt như lần trước!"
"Ầy... Được rồi, hình như là không tốt như lần trước." 9057 vốn định nói hai câu, lại nhớ tới tên cuối cùng ngã xuống đất mặc dù là head shot, nhưng không phải trúng giữa mày, nhất thời không còn sức lực.
Phải biết rằng Đại thần [ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ] trước giờ head shot đều là bắn giữa mày.
Bên trong biệt thự, nhìn thấy đồng đội duy nhất của mình ngã xuống đất, sĩ quan chỉ huy Quân đoàn 3 Hoả Tinh cực kỳ tức giận, nắm lấy súng máy bắn lung tung xuống phía dưới. Mà La Định Trạch để giảm bớt trọng lực thân thể đã ném súng máy về phía trước, cả người lăn qua khu vực bắn nguy hiểm, tiến vào biệt thự!
30 giây sau, hai tiếng súng vang lên đâm thủng yên lặng cuối cùng.
Đi ra sẽ là ai?
"Phe Đỏ win!"
Hệ thống tuyên bố kết quả.
Bên trong gian phòng, La Định Trạch nhàn nhã dựa vào tường, một tay khiêng súng máy lão Tiếu lấy tới từ chỗ nào đó, nhàm chán ngáp một cái, liếc mắt nhìn thời gian chiến đấu trên máy truyền tin.
"Ừ, 18 phút 59 giây, mày nói đúng, quả nhiên kết thúc chiến đấu trong 20 phút."
Đội trưởng chỉ huy Quân đoàn 3 nằm trên mặt đất, nghe La Định Trạch nói, nắm tay thả lỏng, nhịn xuống... Nhịn xuống... Nhịn xuống! Các trưởng quan đang nhìn đấy! QAQ
Thắng?!
Bạch Thiếu Thiên cười đến không khép miệng được, nghe mấy chiến hữu khen ngợi, cảm thấy mình có chút bay bổng.
Khoả thân chạy, không tồn tại!
Không ít người đã bắt đầu hỏi thăm ba tay bắn tỉa và tay hỏa lực đột kích, trình độ thật là không tồi.
"Một người cũng chưa chết?" Douglas nhìn ghi chép thống kê, kinh ngạc mà nghi hoặc hỏi lại sĩ quan truyền tin của mình.
"Đúng vậy, thưa ngài, toàn bộ tân binh Quân đoàn 17 Trái Đất còn sống, toàn bộ Quân đoàn 3 Hoả Tinh chết trận."
Thi đấu xong, La Định Trạch từ biệt thự đi ra, cởi trang phục tác chiến, mặc vào quân trang cắt may vừa người, mang lên quân mũ. Một tay chỉnh quân mũ, lúc đi ra từ phía sau, nghiêng thân thể ở bên tai Bạch Thiếu Thiên trêu chọc: "Lần này sẽ không để cho anh khoả thân chạy, Bạch giáo quan phải tin tôi."
Bạch Thiếu Thiên sững sờ tại chỗ, mặt lúc trắng lúc đen, tên ranh con mất nết này chỉ nhớ đến chuyện đó?
La Định Trạch hướng sĩ quan kính lễ, Douglas lộ ra nụ cười thiện ý: "Ba người các cậu có hứng thú tham gia quân dự bị SIQ không?"
"Không phải chứ, quân dự bị SIQ?" Bạch Thiếu Thiên tặc lưỡi, trong lòng lại cảm thấy khó chịu. Vừa nãy mấy tên kia đến muốn cướp học trò mình, tại sao ngài Douglas cũng muốn làm chuyện như vậy hả! Lại đi đào học sinh của anh! Mặc dù chỉ là quân dự bị, nhưng đây đã là ước mơ tha thiết của vô số người rồi!
"A... ngài chờ tôi 2 phút!" La Định Trạch quay người liếc mắt nhìn tất cả sĩ quan đang ngồi, lập tức chạy đến bên trong góc nhắn tin cho Dịch Trinh.
Trong nhà Cổ Tư Niên, keng -- ngài có tin nhắn mới.
La Định Trạch: "Đại thần Đại thần, anh ở Quân đoàn nào? Là trong SIQ sao?"
Dịch Trinh không biết tại sao La Định Trạch lại hỏi điều này, vẫn nhắn lại: "Không phải, làm sao vậy?"
La Định Trạch: "Chờ em biết anh là ai, em sẽ nói cho anh biết. n(*≧▽≦*)n "
(silveryfan2482.wordpress.com)
Qua 2 phút, quả nhiên La Định Trạch trở lại, cúi chào báo cáo: "Báo cáo trưởng quan, tôi không thể đi SIQ, tôi hi vọng có thể tiếp tục ở lại Quân đoàn 17."
Tất cả mọi người nhìn La Định Trạch như nhìn thằng ngốc, Quân đoàn SIQ bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn tiến vào. Quân đoàn này không phân Trái Đất, Mộc Tinh, Hoả Tinh... là tập đoàn quân chân chính!
"Được rồi, vậy các cậu thì sao?" Douglas quay đầu hỏi 9057 và 9058. Hai người liếc mắt nhìn nhau, lại nhìn La Định Trạch.
"Báo cáo trưởng quan, chúng tôi hi vọng tiếp tục ở lại Quân đoàn 17! Quân đoàn 17 còn có một mục tiêu chưa hoàn thành, không có hai chúng tôi, chúng tôi sợ bọn họ không làm được!"
Bọn họ còn chưa đánh thắng Đại thần thao tác như thần, làm sao có thể chịu thua!
Nếu như nhất định phải chọn một quân đoàn, đương nhiên là quân đoàn thủ hạ của Đại thần rồi!
Tác giả có lời muốn nói:
Dịch Trinh: Tôi bây giờ thật sự không có quân đoàn... nguyện vọng năm mới 2018: Làm thịt Cổ Tư Niên!
Hết chương 15.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...