Soái Bạo Toàn Địa Cầu - Nhất Chỉ Vô Kê

Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê

•Edit: Yin

•Beta: Yu

_______

Dịch Trinh nhổ dây truyền dữ liệu ra, dùng tay sờ sờ làn da sinh vật của người máy quản gia, nhìn qua thì đúng là y như thật, đáng tiếc EW không có hệ thống thần kinh xúc cảm, sờ không có cảm giác gì. Làm người máy quản gia báo hỏng lần nữa, Dịch Trinh lúc này mới chậm rì rì đăng nhập Tinh Chiến, vừa online liền thấy tin nhắn dày đặc như làn đạn thổi qua trước mắt.

"Thật sự, thật sự? Đại thần anh không lừa em chứ?!"

"Em thật vui quáaa, hôm nay đối luyện với lão binh, bọn em thắng! So với Đại thần, bọn họ chỉ như thức ăn cho chó!"

"Không đúng... Em luôn cảm thấy anh đang nói đùa, người quân bộ các anh đều rất bận, thật sự có thể giúp chúng em tập luyện?"

"Aiya, không được, em đã chụp ảnh, nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy[*]! Đại thần, anh mà đổi ý em sẽ lên diễn đàn 818 anh!"

[*]Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy: một lời nói ra bốn con ngựa đuổi không kịp, ý là lời nói ra gió thoảng mây bay, không thể rút lại:v hãy cẩn trọng trong lời ăn tiếng nói nhá~

...

"Hello? Đại thần có ở đấy không? Bao giờ online thế, online chờ!"

Gắt gao nhìn chằm chằm danh sách bạn tốt, La Định Trạch nhìn thấy ID quen thuộc online, lập tức như tiêm máu gà.

[ Trò chuyện riêng ][ Tiểu Ronaldo ]: Đại thần (*▽*)

[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu]: Cậu là súng máy Gatling à? Vừa online trước mắt tất cả đều là thông báo tin nhắn của cậu.

[ Trò chuyện riêng ][ Tiểu Ronaldo ]: Đại thần, lời anh nói trước đó là sự thật sao? Giúp chúng em tập luyện? Anh muốn em giúp anh làm gì? [ xoa tay chờ mong ]


Dịch Trinh nhìn thấy tin nhắn La Định Trạch, trầm ngâm một chút, liên thông hệ thống ngôn ngữ hai người: "Đầu tiên giúp tôi thuê một căn phòng, địa chỉ tôi đã chọn xong, chờ offline gửi cậu, số truyền tin của cậu là bao nhiêu?"

"Số truyền tin: 9507824xx." La Định Trạch vội vã đáp lời, lần đầu tiên nghe thấy thanh âm Dịch Trinh, không khỏi cảm thán một câu, "Đại thần anh thế mà lại có âm thanh của nam thần! Không khoa học, không phải nên là cái loại giọng vịt đực đàn ông thô thiển à! Trong quân đội đều là loại này..."

"Đừng nhiều lời, lên máy truyền tin tôi nói với cậu." Dịch Trinh cười khẽ một tiếng, thanh âm ôn nhuận như bên trong một màn sương nhàn nhạt, tựa hồ có thể thấy được, lại như hư vô mịt mờ sờ không thấu.

La Định Trạch nhìn thấy ID đối diện tối lại, lập tức offline mở máy truyền tin của mình, khẩn trương chờ tin nhắn, rốt cuộc một thỉnh cầu truyền tin gửi tới, là một tài khoản giả thuyết cố định. La Định Trạch có chút uể oải. Vừa nãy cậu còn tưởng rằng mình có thể biết thân phận trong quân đội của Đại thần, nhưng đáng tiếc Đại thần vẫn không muốn cho mình biết.

"La Định Trạch? Đây là phòng ở tôi muốn thuê dài hạn. Tiền, cậu tạm thời giúp tôi ứng, không thành vấn đề chứ?"

La Định Trạch nhìn thấy yêu cầu kỳ quái của Dịch Trinh, gãi gãi đầu, lập tức lắc đầu trả lời: "Không có, nhưng mà cái phòng này nhìn qua có quá kém không? Em có thể giúp Đại thần anh thuê cái tốt hơn! Em có tiền!"

Dịch Trinh trả lời: "Không cần, cảm ơn, cái phòng này là được."

La Định Trạch làm việc liên tục, không tới một phút đã quyết định phòng ở, thanh toán tiền thuê nhà một năm rồi lập tức trở về nói với Dịch Trinh: "Em đã trả tiền, thuê một năm, nhưng mà Đại thần anh thuê phòng làm gì? Không muốn sống ở quân đội à?"

"..."

Nhìn thấy dấu ba chấm đối diện, La Định Trạch đột nhiên có chút hối hận khi hỏi vấn đề ngu ngốc này. Người thuê phòng ở bên ngoài không phải là không có, phòng ngủ bọn họ cũng có một người, tuy nhiên một tháng phòng ở kia cũng dùng được một hai lần, quân nhân cũng phải có bạn bè nam nữ chứ?

"Em hiểu rồi! Là vì chị dâu đi? Ha ha!"

Dịch Trinh thấy La Định Trạch tìm hộ lý do cho mình, chỉ tiếc Lục Béo và Độc Nhãn không phải bạn gái, hắn vẫn là cẩu độc thân (FA:v), hơn nữa xét thấy xuyên thành người máy, hắn có thể sẽ là cẩu độc thân cả đời. Dịch Trinh lập tức trái lương tâm trả lời: "Đúng. Cậu bây giờ có bận không?"

"Không bận!" La Định Trạch rống rống mà nói.

"À, không bận thì đến cửa hàng phía Tây Nam của Thiên Thiên Nhạc Cấu giúp tôi mua hai người máy EW, vị trí là toà 3 tầng 7 hàng 12, kệ hàng thứ 5 từ dưới lên, xếp ở vị trí thứ 3 và 4 từ trái sang."

La Định Trạch nhìn thấy yêu cầu mua sắm chỉ muốn phun máu, khóe miệng hơi rút, mua người máy EW mà cụ thể đến toà thứ mấy cái thứ mấy rồi kệ hàng?


Dịch Trinh thấy đối diện không có âm thanh, "Có vấn đề?"

"Không có! Lập tức mua ngay!" La Định Trạch sờ sờ ngực mình, mặc dù Đại thần rất kỳ quặc, thế nhưng kỹ thuật thành thạo, có hơi kỳ quặc cũng rất bình thường thôi.

"Em lập tức ra ngoài!" La Định Trạch gửi một tin nhắn rồi thả máy truyền tin xuống, gọi lão Tiếu cùng phòng ngủ đi chung.

Bên trong gian phòng xa hoa, một người máy EW như người thật dựa vào tường, một tay thả sau lưng chống tường.

Ba Người Thành Chúng--

Dịch Trinh: Độc Nhãn, Lục Béo, bây giờ nhìn vị trí các cậu, lập tức điều chỉnh đến tòa 3 tầng 7 hàng 12, kệ hàng thứ 5 từ dưới lên, xếp ở vị trí thứ 3 và 4 từ trái sang.

Độc Nhãn: Xảy ra chuyện gì thế?

Lục Bàn: Tiểu Hồng, sao thế nha!

Dịch Trinh: Tôi tìm người mua các cậu, đây là hình của cậu ta【 hình ảnh 】

Dịch Trinh: Phòng ở đã chuẩn bị xong, lúc đó các cậu cứ tạm thời ở bên trong, sau này tôi lại nghĩ cách tích góp tiền mua ba cái người máy quản gia làm thân thể.

Lục Bàn: Tiểu Hồng! Tôi yêu cậu! Thật có tâm!

Độc Nhãn: Dịch Trinh, cảm ơn.

Độc Nhãn và Lục Béo trên kệ hàng liếc nhau. Dịch Trinh thật đặc biệt, cậu ta biết hack hệ thống, còn biết hack trí năng. Cậu ta hoàn toàn có thể mặc kệ hai bọn họ, mà từ sau khi Dịch Trinh dẫn bọn họ chạy ra ngoài, chưa từng nói muốn bỏ bọn họ. Ngày hôm qua, sau khi bọn họ nói ra lo lắng của bản thân, thì ngày hôm nay Dịch Trinh đã sắp xếp người mua bọn họ về nhà, còn thuê phòng cho bọn họ...

Lục Béo uốn éo mông, chen tách người máy bên cạnh Độc Nhãn, hai nhóc người máy chiếm lĩnh hai vị trí sắp bị mua, hai chân gục xuống trên kệ hàng, nhìn đối phương, (●-●)

Lục Béo quay đầu vỗ vai Độc Nhãn, "Tiểu Hồng đối với tôi thật tốt! Độc Nhãn, cậu nói xem có phải Tiểu Hồng thích tôi không?"


Độc Nhãn: "... Cậu nghĩ nhiều rồi, cậu đã bao giờ gặp người máy yêu đương chưa?"

Lục Béo: "Đúng nha, người máy hình như không yêu đương nha! Có thể bởi vì chúng ta đều là từ cùng một dây chuyền sản xuất... À không đúng, chúng ta đều là cùng một loại chip, từ một dây chuyền sản xuất chip! Giống như nhân loại nói... Một mẹ sinh ra! Độc Nhãn, dựa theo quan hệ thân nhân xem xét, ba chúng ta là anh em ruột! (●-●)!"

Độc Nhãn khống chế người máy EW ghét bỏ mà quay đầu, tên nhóc người máy bên cạnh ríu rít không dứt: "Cậu đừng nói chuyện với tôi, sẽ hạ thấp chỉ số thông minh của tôi."

Lục Béo: "Cậu lại muốn đánh nhau đúng không?"

Độc Nhãn: "..."

Nhưng mà... cách nói anh em ruột này hình như thật không tồi?

La Định Trạch lái xe bay nhanh đi đến thị trường Dịch Trinh chỉ định, đi thẳng đến kệ hàng.

"Tòa 3 tầng 7 hàng 12, kệ hàng thứ 5 từ dưới lên, xếp ở vị trí thứ 3 và 4 từ trái sang."

"Lão La, ông lải nhải cái gì thế?"

La Định Trạch tìm được kệ hàng, cong eo nhìn xuống phía dưới kệ hàng vị trí thứ 3 và 4, hai người máy ngồi thẳng tắp. La Định Trạch sau khi xác định là hai người máy EW này, nhấc Độc Nhãn và Lục Béo thả trong xe đẩy, hai người máy cứng đờ nằm ngổn ngang ở trong xe đẩy La Định Trạch.

Lão Tiếu cùng phòng thấy La Định Trạch chạy gần nửa Trái Đất đến đây chỉ để mua hai cái EW nhỏ, vẻ mặt kinh ngạc: "Lão La, ông phát điên cái gì thế? Chạy thật xa như vậy chỉ vì mua hai cái EW thôi á?"

La Định Trạch bình chân như vại ném thẻ ra ở quầy thu ngân trả 600 tinh tệ, thả Độc Nhãn và Lục Bàn vào trong túi, vỗ vỗ nói: "Đây là khảo nghiệm của Đại thần với tôi, chờ tôi đưa hai cái EW này đến phòng thuê, Đại thần đáp ứng giúp chúng ta tập luyện, thẳng đến khi chúng ta tham gia Cửu Tinh Tân Binh."

"Thật hay giả vậy? Ông đang nói Soái Bạo Toàn Địa Cầu?" Lão Tiếu nghi ngờ nhìn thoáng qua hai người máy EW phổ thông trong túi giá 600 tinh tệ, không quá tin tưởng lời La Định Trạch.

La Định Trạch nhún nhún vai, "Ngoại trừ vị này, ông còn quen Đại thần nào khác nữa?"

"Không thể nào? Tôi suy đoán vị này chức vị không thấp, trình độ cao như vậy, hẳn không có thời gian rảnh giúp chúng ta tập luyện chứ?"

"Không tin thì thôi, cùng tôi đưa hai người máy này qua, buổi tối online mày sẽ biết."

Ba Người Thành Chúng--


Lục Béo: @Dịch Trinh Tiểu Hồng chúng tôi đã an toàn vào trong túi mua sắm của đồng chí Tiểu La này!

Độc Nhãn: Chúng tôi đã được mua đi.

Dịch Trinh: Tốt.

Toà lầu số 88 khu 7, bác gái trung niên đi dép lào mở cửa cho La Định Trạch, nhìn chứng minh thanh toán của La Định Trạch, nói mật mã cửa phòng cho La Định Trạch, quen thuộc kẹp thuốc lá trở về, dặn dò: "Gian phòng kia rất lâu không ai ở, tôi thấy cậu mua người máy, quét dọn một chút là được."

"Vâng ạ, cảm ơn dì." La Định Trạch cực kỳ ngoan ngoãn với những người lớn tuổi, không hề giống bộ dáng kiêu ngạo khó thuần trong quân đội.
(silveryfan2482.wordpress.com)
Mất một buổi trưa, La Định Trạch gọi lão Tiếu đi ra ngoài mua không ít đồ, bố trí lại toàn bộ phòng một chút, tuy rằng nhỏ nhưng nhìn qua ấm áp lại thoải mái, La Định Trạch chụp mấy tấm ảnh chuẩn bị gửi Dịch Trinh.

Ba Người Thành Chúng--

Lục Béo: Cảm giác trang trí này khác hẳn lúc trước! Đồng chí Tiểu La thật giỏi!

Độc Nhãn: Thật phiền, cậu ta vẫn còn đang bài trí... Tôi đã không nhúc nhích bốn tiếng rồi.

Dịch Trinh: ?

Lục Béo: Trang trí trước 【 hình ảnh 】 【 hình ảnh 】 trang trí sau 【 hình ảnh 】 【 hình ảnh 】

Dịch Trinh: Ha ha ha, cậu ta có thể cho là tôi sẽ đến ở đi, La Định Trạch này thú vị đấy.

Quả nhiên, Dịch Trinh nhận ảnh chụp và lời nhắn La Định Trạch gửi đến, "Đại thần, em bài trí đơn giản một chút, hi vọng anh thích! Buổi tối lên Tinh Chiến! [ xoa tay chờ mong ]"

"Được, buổi tối giúp các cậu tập luyện một chút, tiền tôi mượn sau này trả lại cậu, cảm ơn." Dịch Trinh nhắn tin lại, lúc này trong nhà cửa mở, Dịch Trinh cẩn thận từ trên đệm sô pha nhảy xuống phía dưới, ngoan ngoãn đi đến trong góc, làm bộ mình đang trong thời gian chờ.

Cổ Tư Niên cũng không phát hiện cái gì không thích hợp, mở hộp chứa người máy quản gia, ấn nút lệnh khởi động trên thân người máy, mày mò năm phút, đèn tín hiệu của người máy quản gia từ đầu đến cuối không hề sáng lên, mở ra khoang trung tâm, một khối chip mới tinh hoàn chỉnh không tổn hao đặt bên trong khoang.

Cổ Tư Niên không mở máy được, đành liên hệ công ty sửa chữa. Mấy người thợ đến nhà y rất nhanh, bắt đầu kiểm tra, kiểm tra nửa giờ cũng không tra ra vấn đề, gấp đến mức đầu chảy mồ hôi ròng ròng. Cuối cùng không có cách nào, hai thợ sửa chữa đành phải đem người máy quản gia mới vừa sửa tốt mang về tổng bộ sửa chữa lại.

Ở trong góc, Dịch Trinh nghiêng đầu, nhìn người máy quản gia bị thợ sửa chữa mang đi, lộ ra một cái mỉm cười thân thiện (●-●)

Hết chương 10.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận