Sợ Xã Hội Xuyên Thành Vạn Người Ghét


Cậu tiến lên một bước theo bản năng, cho đến khi tỉnh táo lại, Lâm Từ Miên mới cảm nhận được sự run rẩy mãnh liệt từ cẳng chân của mình, cậu cảm thấy cơ thể bủn rủn không còn sức để bước tiếp.

Đứng yên tại chỗ như thế này thì lại càng xấu hổ hơn, cậu chỉ có thể giả bộ bình tĩnh, cố ép mình đi về phía trước.

Mỗi một bước đi giống như đang dẫm lên bông gòn, đột nhiên cậu đứng yên như một người máy rỉ sắt không thể đi được nữa, hai chân hơi khuỵu xuống phát ra một tiếng “Rắc”.

Lâm Từ Miên cũng cảm thấy rất lúng túng, cậu muốn điều chỉnh lại theo bản năng nhưng lại lỡ dùng lực quá mạnh.

Lưng thẳng tắp, cánh tay ôm chặt, vẻ mặt nghiêm túc như đang đọc lời tuyên thệ trong lễ kết nạp đảng, chân nâng lên cao giống tư thế đi đều của quân đội… Hơn nữa còn đồng tay đồng chân.


Nữ minh tinh: “! ”
Gương mặt xinh đẹp của Lâm Từ Miên thì căng ra, tư thế đi thì vụng về giống như một chú vịt con khiến cô ấy không thể kìm nén được khóe môi đang cong lên, suýt chút nữa thì cười thành tiếng.

Nụ cười xinh đẹp ấy tựa như xuân về hoa nở, nó đã xua tan vẻ ngoài có tình công kích của cô ấy, Lâm Từ Miên chớp mắt nhìn cô ấy với vẻ ngơ ngác, cậu cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn có thể cảm nhận được một tín hiệu thân thiện tỏa ra từ người nữ minh tinh đó, cậu cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Cậu không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của cô ấy nên chỉ đành nhìn xuống sàn nhà, sau đó ngồi xuống chiếc ghế tựa ở ngay rìa sân khấu.

Nữ minh tinh nhìn sáu chiếc ghế trống ở giữa hai người với vẻ mặt hoang mang.


Nếu cô ấy nhớ không nhầm thì khách mời của chương trình này chỉ có cô ấy và cậu, mà nếu ngồi như thế này thì phải nhờ người lấy thêm một chiếc bàn dài sao?
Lâm Từ Miên cũng nhận ra có điều gì đó không đúng, cậu tự chửi mình một tràng ở trong đầu rồi đứng dậy, sau đó nở một nụ cười thẹn thùng rồi thận trọng đi về phía trước với dáng vẻ vụng về đáng yêu.

Nữ minh tinh phát hiện ra Lâm Từ Miên hoàn toàn khác xa với những lời đồn đại trên mạng, cô ấy khẽ cười rồi chủ động bắt chuyện, “Xin chào, tôi là Thẩm Như Dao.


“Em, em là Lâm Từ Miên.

” Mỗi khi nói một từ, gương mặt cậu lại ửng hồng lên trông thấy, giọng nói cũng trở nên run rẩy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui