Hiện tại thì cả hai tổ chức Impossible Club và Đông Nam Hội đều đang bờ vực bấp bênh vô cùng.
Mỗi tổ chức, hai trong ba Phó Hội Chủ, chiến lực cao tầng ít ỏi của chúng, đều đã chết hoặc bị Quách Gia bắt mất (tg: Kickstarer bị Quách Tuân và Quách Thị Hoa bắt một cách mờ ám lúc Nhiễm Nam còn bị bắt trên đảo Ẩn Viện trước đây).
Một vài đường chủ hoặc phân hội hội chủ Huỳnh Ni và Meow Meow thay nhau giết chết, trong đó còn có John do cả nhóm Nhiễm Nam xử lý ở chiến dịch xưởng gỗ.
Thậm chí Đông Nam Hội còn thảm hơn, cả phân đường Đinh Tông đã bị nhóm Nhiễm Nam nhổ tận gốc.
Cho nên có thể nói, trong liên minh tội phạm lớn nhất Châu Á - liên minh Atula, hai thành viên Đông Nam Hội và Impossible Club chỉ trong thời gian tầm ba tháng ngắn ngủi mà đã lụn bại, yếu ớt, có thể bị hai thế lực kia nhai trọng vào bụng bất cứ lúc nào.
Chỉ cần cho hai thành viên còn lại có thêm một hai tháng nữa, chuẩn bị đầy đủ thì Đông Nam Hội và Impossible Club sẽ bị chúng thu thập ngay.
Điều nói trên không phải là tin tốt lành gì với Nhiễm Nam cả.
Nếu để kẻ thù bị thế lực khác thu phục, có thể các Hội Chủ gì đó sẽ bị tiêu diệt, thế nhưng đa số các thành viên khác sẽ bị thu phục về dưới trướng thế lực mới.
Nhất là trong thế giới ngầm của giới dị nhân, nơi mà sống chết có thể quyết định trong nháy mắt mà chẳng cần có lý do đầy đủ phù hợp gì.
Ở thế giới này, lòng trung thành với tổ chức là thứ dễ tan vỡ nhất khi mà “đại ca” đã tiêu đời hoặc chịu phục người khác.
Từ đó, nếu Nhiễm Nam vẫn tiếp tục dây dưa tìm giết những kẻ đã đổi phe này thì chẳng khác nào là tuyên chiến với hai thế lực khổng lồ mới.
Cho dù Nhiễm Nam căm thù bọn tội phạm dị nhân thì hắn cũng không định điên cuồng mà đưa đầu ra gây thêm kẻ thù khó nhai như vậy.
Thế giới quả thật là rộng lớn, biển người là mênh mông, nhưng nó không có nghĩa là muốn điều tra ra kẻ gây hấn với chúng - Nhiễm Nam là không có cách nào.
Một tháng không tìm ra thì một năm, một năm không được thì mười năm.
Nhiễm Nam không thể chịu nổi khoảng thời gian lẩn trốn dài như vậy trong Thời Không Giới được, phải biết hiện tại một ngày bên ngoài đã bằng 50 ngày bên trong đó rồi.
Mười năm thì chính là 500 năm, mà càng tu luyện lên cao hơn thì chênh lệch sẽ càng lớn hơn nữa, khoảng thời gian này có thể lên đến cả 1000 năm hay lâu hơn nữa.
Hoặc giả không trốn tiệt vào đó thì hắn cũng không định để cả nhóm tránh chui tránh nhủi hoài, như thế thì thật là ủy khuất.
Tựu chung lại thì Nhiễm Nam không muốn dây dưa quá dài như vậy.
Hắn muốn trả thù nhanh gọn mà thôi.
Vì vậy trước khi Impossible Club và Đông Nam Hội bị hai tổ chức còn lại của liên minh Atula hốt lấy thì Nhiễm Nam phải hoàn thành việc trả thù của mình, hủy diệt hai thế lực này trước.
Chưa kể thời gian càng lâu thì Meow Meow và Huỳnh Ni càng nguy hiểm.
Cần gấp một sự kiện kéo tầm nhìn của cao tầng kẻ thù ra khỏi hai nàng.
Và sự kiện đó chính là kế hoạch mang tên “Mồi Dụ” của Lục Hồng Huấn đã bàn bạc với hắn.
Một món mồi khiến cho hai tổ chức kẻ thù này không thể không quan tâm.
Là thứ Nhiễm Nam đã có trong tay từ lâu, có từ trước khi cả tiêu diệt Đinh Tông, thứ vì nó mà Hồng Nhan bị hại chết.
Mà trước khi kế hoạch Mồi Dụ bắt đầu thì còn khá nhiều việc để Nhiễm Nam phải làm.
Nào là thu thập khí tức của tất cả thành viên trong tổ chức kẻ thù đang ở khắp các nước nhằm sau này phối hợp với tình báo từ quyền lợi thành viên 3 sao của Ngũ Đại Quốc Vệ để còn diệt cỏ tận gốc những kẻ có khả năng trốn thoát lần trả thù này.
Nào là để Lý Nhượng và Quách Thị Hoa tụ tập các thành viên dị cảnh từ Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên đến Nhật Bản.
Rồi khi bắt đầu kế hoạch Mồi Dụ thì phải diễn sao cho giống thật để cá cắn câu.
Nhưng trước tiên hết thì, Nhiễm Nam cần phải vượt qua thử thách của Quách Phong đang bày ra.
Thử thách không hề khó khăn, chỉ là Nhiễm Nam phải một mình vượt qua ba đợt chiến đấu với người máy và dị nhân mà thôi.
Kẻ địch cũng chẳng mạnh mẽ gì với thực lực của cậu ta hiện tại.
Nhưng cái khó chính là Nhiễm Nam không thể lộ ra thần khí hay để lộ ra mệnh lực.
Tính tới tính lui Nhiễm Nam chỉ có thể dùng cơ bắp để đánh nhau mà thôi.
May mắn thay thì mệnh lực không phải lúc nào sử dụng cũng bị hiển lộ ra bên ngoài.
Nếu cố gắng chỉ để nó đi đến tới các cơ thịt liền dừng lại thì vẫn có thể chiến đấu mà dấu diếm được.
Thế nhưng điều này sẽ khiến Nhiễm Nam mất đi sự linh hoạt, nhất là không được để cho mình bị thương nặng đến mức tét thịt.
Một khi lớp da không được mệnh lực bảo vệ thì rất dễ bị kẻ địch làm tan nát, cho dù là nó đã được cường hóa từ lâu trong quá trình tu luyện mệnh tu từ trước tới giờ đi nữa.
Khi đó lớp cơ bên dưới đang được mệnh lực bao lấy sẽ bại lộ trước mắt lão Quách Phong.
Với mức độ nhạy cảm với năng lượng thì rất dễ bị lão liên tưởng đến thằng nhóc bị lão truy đuổi khi trước.
Lúc đó thì hết vui rồi.
“Không hiểu nổi tại sao mình phải mở miệng đòi cưới Quách Thị Hoa để dẫn đến chuyện bây giờ chứ?” Nhiễm Nam nhăn nhó nghĩ.
Lục Hồng Huấn rõ ràng chỉ bảo hắn đến cua Quách Thị Hoa mà thôi, lấy lòng nàng rồi liên minh với nàng, nào có bảo hắn đòi cưới người ta đâu? Mà từ lần nói chuyện vừa rồi với Lục Hồng Huấn, Nhiễm Nam cứ cảm thấy mình đã bị lừa cái gì đó mà hắn vẫn chưa nghĩ ra được.
Không rõ là Lục Hồng Huấn đã lừa mình cái gì?
Cứ giải quyết tình thế trước mắt đã.
Nhiễm Nam mạnh mẽ, vừa liếc mắt thách thức lão Quách Phong vừa đi vào giữa phòng thí nghiệm chiến đấu.
Đợt đầu tiên phải đối đầu chính là một đám 12 con robot dạng người nhưng chân của chúng lại là bánh xe, sau lưng và hai bên hông có trang bị phản lực.
Cánh tay có thể kéo dài và gắn dao chấn động tần suất cao.
Nếu tính về thực lực thì có thể chấm 2 Tinh điểm theo thang điểm đánh giá của học viện X-Gen.
Trước ngực chúng còn trang bị súng laser, tốc độ bắn nhanh không phù hợp với chiến lực 2 Tinh.
Chiến lực của nó tuy thấp nhưng mà bề da bên ngoài của Nhiễm Nam cũng không quá mạnh mẽ nếu không được mệnh lực bao phủ.
Cho nên khi chiến đấu, Nhiễm Nam phải vận dụng tối đa tốc độ phản xạ thần kinh và cơ thể để tránh né, không cho da mình bị phá hủy.
Trong sân đấu, 12 con robot chạy rè rè với tốc độ rất nhanh, người thường nhìn vào tưởng như có 12 vật thể mờ mờ đang bao vây Nhiễm Nam vào giữa.
Nhiễm Nam cười lạnh, bàn tay đang đeo một cái bao tay sắt được Quách Thị Hoa lấy trong kho vũ khí phế phẩm nghiên cứu thất bại cho cậu ta.
Như vậy thì Nhiễm Nam mới dám đánh nhau, nếu không chỉ đấm đầu tiên thôi, sức mạnh va chạm cũng sẽ làm cho rách cả da tay lộ ra lớp cơ đang được mệnh lực bao phủ.
Mặc kệ 12 con robot.
Nhiễm Nam nhún mạnh nhảy khỏi vòng vây cực nhanh khiến hai mắt lão Quách Phong sáng lên.
Quá nhanh, tốc độ này đã đến gần một phần tư với tốc độ di chuyển tối đa của giới hạn không nguy hiểm trong môi trường có ma sát của trái đất đối với ông ta rồi.
Đó là một giới hạn tốc độ mà nếu vượt qua, cơ thể người chiến sĩ có thể bị lực ma sát tổn thương đáng quan tâm.
Tùy vào phòng ngự cơ thể của từng người khác nhau mà giới hạn này sẽ khác nhau.
Nếu muốn tránh bị thương tổn ngày càng nặng vậy thì không nên vượt qua giới hạn này hoặc phải dùng đến năng lực của chính mình phụ thêm để bảo vệ cơ thể, kiểu như Quách Phong thì có thể dùng linh lực bao bọc toàn thân chẳng hạn.
Giới hạn này chỉ là một cái mốc cảnh báo nguy hiểm khi di chuyển tốc độ cao đối với trạng thái bình thường của cơ thể một người mà thôi chứ không nói lên việc người đó không thể di chuyển vượt quá giới hạn, chỉ cần có cách bảo vệ cơ thể thì muốn vượt quá cỡ nào cũng được.
Và một điều nữa thì lực ma sát này không chỉ đến từ cơ thể va chạm với không khí bên ngoài mà nó còn liên quan đến chất lỏng trong cơ thể sinh vật, trong từng tế bào sống.
Chất lỏng là thứ vô định hình, dễ xáo trộn.
Khi di chuyển quá nhanh sẽ khiến nó dịch chuyển lung tung, hậu quả có thể nghiêm trọng đến mức tế bào vỡ nát, trọng thương từ trong ra ngoài.
Cho nên di chuyển quá giới hạn phải cân nhắc kỹ càng.
Giới hạn của lão Quách Phong là trên 40km/s, Nhiễm Nam vừa rồi phóng đi tốc độ trên dưới 10km/s.
Hỏi sao ông ta không ngạc nhiên cho được.
Bề ngoài cậu ta chỉ mới 16 tuổi thôi đó a, sức chiến đấu còn mạnh hơn Quách Thị Hoa lúc 16 tuổi gấp vô số lần.
Đúng như chắt yêu của lão nói, là thiên tài nên thu nạp vào đội quân dị nhân hùng hậu của Quách Phong, Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên.
Nhiễm Nam di chuyển quá nhanh, tuy trí não các robot có thể nhận biết kịp chuyển động của cậu ta nhưng tốc độ phản ứng của cơ thể thì không.
Thế là Nhiễm Nam dễ dàng tặng mỗi con một đấm, bộ phận pin cung cấp năng lượng của chúng bị đập nát hết.
Toàn bộ 12 con robot đều gục đầu tại chỗ.
Mà lớp da tay bên trong bao tay sắt của Nhiễm Nam cũng vỡ cả ra, Nhiễm Nam đang âm thầm phục hồi lại chúng.
Tiếp theo là chiến đấu với dị nhân tù phạm mà Quách Gia bắt lên đảo để thí nghiệm.
Thực lực của chúng cao thấp không đều nhưng đều bị Nhiễm Nam vừa khinh khỉnh mắt nhìn trời không thèm nhìn người vừa dùng tốc độ cao như chớp cùng một cú đấm mạnh từ 2000 đến 4000 điểm sát lực hạ gục.
Thử thách thông qua.
Nhiễm Nam thì thở phào nhẹ nhõm nhưng mà Quách Phong thì cao có mặt mày.
Tên nhóc này… Chỉ đơn giản dùng một nắm đấm hạ gục toàn bộ, trừ khi ông ta đích thân ra tay, nếu không làm sao mà ép nó lộ bài được.
Lão nhìn nhìn đứa chắt “yêu quý” đang nắm tay tình tứ, mặt mày hớn hở hỏi han tên nhóc.
Hừ, xem ra phải đợi lúc khác, có Hoa ở đây thì không tiện, mất hết hình tượng lão tổ cao cao tại thượng.
Nhiễm Nam và Hoa đi dạo một vòng quanh căn cứ.
Trên đường đi Nhiễm Nam mặt đầy sát khí sau khi đi qua căn phòng thí nghiệm lúc xưa Meow Meow bị đem đến để nghiên cứu.
“Hoa, em biết tên nghiên cứu viên đó bây giờ ở đâu chứ?”
Nhiễm Nam đầu đang bốc khói.
Xái Dách, tên trưởng phòng nghiên cứu biến thái khi trước.
Kẻ từng thiếu chút nữa là đút dương khí của hắn vào trông âm môn của Meow Meow nhưng cuối cùng bị Nhiễm Nam dùng Giả Tượng khiến hắn tự sướng một mình đến xịt máu tinh mà co quắp (tg: chương 97).
Thật ra khi nghe nói Quách Thị Hoa đang ở trên đảo Ẩn Viện thì Nhiễm Nam đã có ý định xử lý tên này rồi chứ không phải đợi tới bây giờ mới nhớ ra.
Cậu ta quyết định khiến tên này hối hận suốt đời về sau thì mới hả dạ.
Đáng tiếc, đây chính là sai lầm nghiêm trọng của Nhiễm Nam khi đã quyết định để hắn ta còn sống.
Bởi vì dù lần này tên Xái Dách bị hành hạ thê thảm, nhưng mà trong tương lai hắn còn nhiều lần đâm thọt phá hoại các kế hoạch của Nhiễm Nam.
Có thể nói hắn vừa là tên may mắn số một vũ trụ mà cũng là kẻ xui xẻo nhất vũ trụ khi lần nào cũng thoát chết từ tay Nhiễm Nam nhưng lần nào cũng bị cậu ta hành hạ sống đi chết lại.
Mà hiện tại, lần xui xẻo đầu tiên của hắn đến rồi.
Trong một góc vắng vẻ của hòn đảo lớn này.
Xái Dách bị Nhiễm Nam dùng còng và xích điện từ ngăn cản dị năng phát huy, trói hắn lại vào một cây dừa lâu năm.
Cả người hắn trần như nhộng khiến Quách Thị Hoa đang dùng hai bàn tay đầy kẽ hở giữa các ngón tay che mắt lại phải đỏ hồng hai gò má.
Cô nàng vừa ngại ngùng mà vừa tò mò, đã nghiện còn ngại, làm một hành động che mắt vô ích.
Cặp mắt lung linh như nước hồ mùa thu cứ nghía chằm chằm vào công cụ duy trì nòi giống của Xái Dách rồi so sánh với thứ đó của Nhiễm Nam khi trước cô nàng định dùng nửa dưới của mình nuốt trọng.
Một trời một vực a.
Cái vòi thịt của Xái Dách không bự bằng một nửa của Nhiễm Nam, chỉ được cái nó dài hơn của Nhiễm Nam một phần năm.
Của Nhiễm Nam lúc trước cô thấy, hình như dài cũng cỡ 30cm, còn tên này, ít nhất cũng 37cm hay 38cm gì đó.
Chỉ là cô nàng không biết rằng kích thước hay độ dài của tiểu Nhiễm Nam có thể thay đổi bất kỳ lúc nào, ngắn lại hay dài ra, nhỏ lại hay to ra tùy ý muốn của cậu ta.
Chỉ cần vận dụng mệnh lực bao phủ đến, kích thích và điều khiển máu huyết ở đó là được.
Cứ vậy, cô nàng quậy phá Quách Đại Quậy trừng lớn con mắt nhìn Nhiễm Nam nêm nếm gia vị cho “khúc lạp xưởng” của Xái Dách từ trong ra ngoài, dùng vài cọng chỉ nhỏ quét mật nhét vào lỗ nhỏ trên đầu khấc, cố gắng tẩm ướp gia vị không chừa chỗ nào.
Sau đó tên nhóc mang tới một ổ kiến lửa, bỏ trong một cái bọc nilon rồi chụp cái bọc lên bộ toàn bộ súng ống và kho đạn của Xái Dách.
Trong tiếng la hét thảm thiết đã bị tiếng sóng biển vỗ vào ghềnh đá che lấp.
Lũ kiến bắt đầu cắn xé “khúc lạp xưởng” một cách ngon lành.
Có không ít chiến sĩ kiến thợ bò vào lỗ nhỏ nơi đầu rùa, cố tìm thức ăn mang về tổ từ trong đó.
Lớp da bên ngoài công cụ gây giống của Xái Dách bị lũ kiến cắn xe lở loét lung tung, từng cơn đau nhói liên tục truyền về khiến hắn nước mắt nước mũi dàn dụa cầu xin tha thứ.
Nhiễm Nam đanh mặt lại nhìn hắn ta không nói lời nào.
Không phải cậu ta đang thưởng thức cảm giác trả thù tên này mà là đang suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì với ba tên cướp do Kha Đế dẫn đầu.
Ba tên này cũng đang bị nhốt trên đảo.
Chúng là nhóm tội phạm đã giúp Quách Phong lúc trước bắt cóc ba mẹ hắn.
Ba tên này đang được nhốt trong tù, muốn âm thầm bắt ra quả thật rất là khó a.
Có lẽ nên nhờ Hoa khi nào rảnh thì hành hạ chúng mới được, cho chúng làm chuột bạch cho những thí nghiệm tàn nhẫn nhất trên đảo, cho chúng sống không bằng chết.
“Đúng vậy, với kẻ địch, phải hành hạ chúng dã man để làm gương, phải giết sạch, giết, giết hết, giết cả những kẻ địch tiềm ẩn, để tương lai không ai dám đụng vào Ni, muốn đụng tới nàng thì tự xem mình có chịu nổi hậu quả hay không” Có một tiếng nói đầy hung hãn lặp đi lặp lại ý nghĩ này trong đầu Nhiễm Nam.
Bất tri bất giác Nhiễm Nam cũng đồng ý với nó.
Quách Thị Hoa cảm thấy âm đạo mình nhồn nhột khi chứng chiến Xái Dách thê thảm như vậy.
Tên này chắc chắn là phế đường sinh đẻ rồi.
Nhiễm Nam cũng ác quá đi, sao lúc trước mình không thấy cậu ta tàn bạo như vậy nhỉ? Nhưng mà nói đi phải nói lại, cậu ấy làm vậy là trả thù cho cô gái của cậu ta, như vậy nếu mình cũng là người của Nhiễm Nam thì có phải cũng được cậu ấy quan tâm, yêu thương như vậy không?
Mặc kệ Xái Dách gào rú mấy ngày ở đó, tới khi có người đi tìm phát hiện ra hắn mới thôi.
Nhiễm Nam, Quách Tiểu Thư và bà nội trẻ đẹp mưu mô Lý Nhượng của cô nàng đã đi đến Nhật Bản, nơi lý tưởng để thực hiện kế hoạch Mồi Dụ lần này.
Trong 1 tuần này đợi cho Nhiễm Nam thu thập đủ khí tức kẻ thù có nhiều chuyện đã xảy ra mà đầu tiên đó là Nhiễm Nam và Quách Thị Hoa bị bắt cóc hơn 30 tiếng làm Lý Nhượng lo lắng không yên...
---[1]---
Bé Nhã Hân và Tiểu Ly tuổi bằng nhau, lúc này điều đã chín tuổi hơn.
Nhã Hân đã mất mẹ, lại quen Nhiễm Nam từ lâu, cậu ta cũng rất yêu thương cô nhóc.
Tiểu Ly thì là con của Lão Nhân, người dẫn dắt Khổ Ca vào con đường làm sát thủ, cô bé có thể xem như là em gái yêu quý của Khổ Ca.
Khổ Ca thì do Huỳnh Ni tìm thấy, khi đó cô liền có ý định thành lập một tổ chức sát thủ để trả thù tổ chức Bàn Tay Đen của Tam Long, về sau Nhiễm Nam xuất hiện lại nên mục đích này cũng trôi qua.
Khổ Ca trở thành kẻ đứng đầu Tổ Chức Sát Thủ “Thích Thì Làm :)” của Nhiễm Nam.
Tên này là một fan cuồng của Huỳnh Ni, luôn muốn một ngày sẽ đích thân dẫn dắt tổ chức sát thủ trở thành cánh tay đắc lực giúp Ni dẹp mọi chướng ngại.
Hắn ta cũng giống Lục Hồng Huấn, điên cuồng tu luyện.
Lục Hồng Huấn còn bận đủ thứ chuyện, chứ thằng nhóc Khổ Ca thì chỉ ăn rồi tu luyện mà thôi.
Vóc dáng hai cô nàng Nhã Hân, Tiểu Ly nghịch ngợm này đã bắt đầu hiển hiện ra những đường cong vừa non nớt vừa đáng yêu.
Khuôn mặt xinh xắn ngây thơ cùng đôi mắt to tròn khiến hai tiểu loli giống như những thiên thần nho nhỏ vậy, linh động mà tinh xảo.
Miệng mồm liến thoắng không ai nói lại.
Hai cô bé rất thích đi du lịch chơi, chuyện này là Meow Meow dạy hư hai cô bé.
Bà chị này suốt ngày nhồi nhét kiến thức dâm đãng vào đầu óc non dại của hai đứa bé, còn dẫn chúng đi khắp thế giới vừa đi du lịch chơi vừa bảo là tìm hiểu về hình thái tiến hóa của “dương khí” trên trái đất.
Quả thật đầu óc hai bé bây giờ tràn ngập tò mò với tính dục.
Chỉ là hai cô bé còn quá nhỏ mà Meow Meow lại hăm dọa nếu để đàn ông dùng “cái đó” chạm nhẹ vào người là sẽ bị sình bụng rồi bể bụng mà chết nên hai cô nhóc mới không “thử” một lần cho biết với Hắc Vận.
Đúng vậy, với Hắc Vận.
Tên sinh vật ngoài hành tinh này, khi trước hắn chuyên gia biến thành cậu nhóc loài người để đi chơi với hai cô nhóc, thi thoảng lại biến thành chó mèo chọc cười hai cô.
Ở trong Thời Không Giới thời gian gần đây đối với hai nhóc tỳ này quả thật là chán ngắt.
Mẹ Meow Meow và mẹ Ni thường xuyên ra ngoài, Hắc Vận cũng không ở trong Thời Không Giới để chơi với chúng.
Mà thế giới trong Thời Không Giới thì tẻ nhạt thiếu sức sống vô cùng, như là chương trình được lập trình sẵn vậy, thú vật, mây trời, hành tinh, mặt trời, mọi chuyển động cứ lặp đi lặp lại đến phát ngán.
Hai nhóc liền bàn nhau ra ngoài chơi.
Dẫu sao thì ở bên ngoài còn có chú Chiến, nhờ chú ấy dẫn đi chơi cũng được.
Mọi người kéo nhau ra nước ngoài trả thù hết, để lại cả Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu cho Nguyễn Văn Chiến trong coi, hắn nào có rãnh mà dẫn hai cô bé đi chơi như Meow Meow hồi trước.
Hai tiểu loli thất vọng xụ mặt xuống như cả thế giới đều nợ hai bé một lời xin lỗi.
Bỗng hai mắt Nhã Hân sáng lên, cô bé nói “Ê Ly, tụi mình có Xuyên Giới Liên của anh Nhiễm Nam cho mà, gọi thử cho bạn Hắc Vận xem, kêu bạn ấy đến dẫn tụi mình đi chơi đi”
Đó là toàn bộ nguyên nhân vì sao lúc này Nhã Hân và Tiểu Ly đang ở cùng Hắc Vận trong bộ dạng của Nhiễm Nam!
Còn chuyện bọn họ đang làm thì sao? Cả ba đang rình rình mò mò đi theo sau lưng một người thần bí không rõ trai hay gái nhưng có khoảng 20 cọng tóc đen dài lộ ra khỏi mặt nạ kéo tới nữa lưng.
Kẻ mà sau khi Nhiễm Nam và Hoa cùng Meow Meow đến một nhà hàng sang trọng thì không thấy Meow Meow đâu nữa mà chỉ thấy tên mang mặt nạ trư bát giới này hai tay vác hai người Quách Tiểu Thư và Nhiễm Nam đã mê man bay đi từ cửa sổ tầng 2.
Vốn Nhã Hân và Tiểu Ly còn định bất ngờ nhảy ra gặp mẹ Meow Meow khiến cô ngạc nhiên chơi, ai ngờ mẹ Meow Meow thì biến mất mà anh Nhiễm Nam và một cô nàng xinh xắn đẹp không kém mẹ Meow Meow bị một kẻ thần bí đầu độc bắt cóc.
Cả ba đành tò mò đi theo để xem tên này định làm gì, thế lực đứng sau là ai?
Sáu người cứ thế bay tới một vùng hẻo lánh, ở đây có một ngôi biệt thự nho nhỏ.
Trong một căn phòng vô cùng trống trải được lắp đặt vô số camera quay phim dựa theo công nghệ quay hình 3 chiều.
Đầu tiên Quách Thị Hoa bị tên mặt nạ trư bát giới lột quần ngoài rồi từ tốn kéo quần trong của cô nàng xuống hai bàn chân ra rồi vứt xuống sàn nhà.
Không khí lạnh từ máy điều hòa thổi tới khiến Hoa rùng mình cựa quậy một chút.
Ngã ba nho nhỏ liền rung lên, mấy cọng lúa đen vẫy vẫy theo gió làm ẩn hiện một cái khe nhỏ giữa mép ngoài luống ruộng.
Hai cái đùi thon co lại vào nhau làm khe nứt này kẹp chặt lại, ẩn giấu đi.
Kẻ thần bí chật lưỡi mấy tiếng tán thưởng, đưa bàn tay nõn nà của hắn lên vuốt ve đùi Hoa mấy cái.
Không thỏa mãn, hắn đưa móng tay nhọn dài của mình kéo từ đùi phải Hoa vào trong.
Móng vuốt của hắn nhanh chóng lướt qua ngã ba rồi chạm vào hạt cứng trên ruộng lúa đen.
Sau đó móng vuốt cạ nhẹ vài cái khiến Hoa trong cơn mê mang phải “ưm” lên một tiếng.
Móng tay dài sơn đen của tên này từ hạt le nhẹ nhàng lòn xuống, chui vào hai mép hoa thịt mỏng manh của Quách Tiểu Thư, khều khều khiêu khích.
Vầng trán Hoa nhíu lại, đôi môi hững hờ rên nhẹ.
Cô đã sắp tỉnh lại.
Thấy vậy, tên thần bí vội rút móng vuốt của hắn khỏi mép âm môn của Hoa.
Sau đó chuyện khủng khiếp liền xảy ra.
Từ cơ thể tên kỳ bí mang mặt nạ trư bát giới này bắt đầu chui ra vô số những cái vòi màu xanh lục gân guốc như vỏ cây đại thụ vậy.
Những chiếc vòi dài ra trong nháy mắt rồi kết hợp lại với nhau thành hai sinh vật hình người gớm ghiếc.
Nhìn như những người cây màu xanh sần sùi, khô ráo, cao gần hai mét, to lớn gấp đôi những vận động viên thể hình.
Sau khi hai sinh vật này hoàn tất thành hình thì mấy cái vòi từ cơ thể kẻ thần bí cũng tự ngắt ra.
Sau đó tên đeo mặt nạ đi đến bên cạnh cái bàn mà hắn để Hoa với Nhiễm Nam hôn mê nằm lên.
Vươn tay kéo một sợi dây xích thả tòn ten từ trần nhà xuống.
Một bộ dụng cụ còng tay điện từ được treo bằng dây xích xắc to như bắp chân chậm rãi hạ xuống.
Tên thân bí nhanh chóng lột luôn những món quần áo còn lại trên người Hoa khiến thân thể đẹp lung linh, làn da nõn nà như mỡ đông hiện ra trước ánh sáng đèn.
Hai tay Quách Tiểu Thư nhanh chóng bị còng lại, kẻ thần bí nắm dây xích kéo lên, hai tay của Hoa cũng bởi vậy mà bị treo lên cao quá đầu của nàng.
Cả thân thể ngọc ngà của Hoa bị kéo ngồi thẳng dậy, thậm chí cả mông cũng bị kéo khỏi mặt bàn, chỉ còn lại nữa đôi chân nhỏ nhắn là quỳ ở trên bàn.
Tên thần bí đeo mặt nạ cười hí hí mấy tiếng, đôi mắt dưới cái mặt nạ sáng như trăng rằm.
Hắn ta kéo từ góc phòng ra một cái ghế vô cùng đặc biệt.
Hai người cây to lớn theo hai bàn tay kẻ này nắm lại như thủ thế gì đó, bắt đầu làm việc.
Chúng nó rinh Nhiễm Nam lên, mở kéo khóa quần của cậu ta ra và mở cái ghế tách ra làm hai.
Cái ghế như một cái quan tài, bên trong là rỗng và có một số cơ quan.
Hai bên lại có lỗ hổng để Nhiễm Nam thò tay và miệng ra ngoài.
Nhiễm Nam được đặt vào trong ghế rồi hai con quái vật khép ghế lại.
Giữa ghế có một cái lỗ, từ trong lỗ, tiểu Nhiễm Nam thò ra.
Vì Nhiễm Nam bị thứ thuốc gì đó kích thích, trong mê mang vẫn hứng tình nên tiểu Nhiễm Nam khi tiếp xúc với không khí bên ngoài liền vươn vai biến lớn, dài 30cm, đường kính rộng 6cm, gân guốc nổi lên như đang định đồ sát ai đó vậy.
Chiếc ghế thay chỗ cho chiếc bàn.
Quách Thị Hoa bị treo tòn ten trên không trung.
Hai con quái vật người cây theo lệnh điều chỉnh cho tiểu Nhiễm Nam nằm ngay giữa ngã ba xinh xinh của Quách Tiểu Thư rồi nắm lấy hai bàn chân xinh đẹp của cô nàng, trói bằng còng và dây xích điện từ vào hai bên ghế.
Trong mơ hồ, Quách Thị Hoa thanh tỉnh trở lại, một cảm giác mát lạnh thổi quét toàn thân cô nàng khiến cô phải mở bừng mắt ra.
Hai quả dưa lưới màu trắng hồng trước ngực tưng lên trong khoảng không.
Khuôn mặt xinh đẹp thanh tú ngẩng lên nhìn quanh.
Lúc đó, Nhã Hân và Tiêu Ly cùng Hắc Vận đang tò mò từ ngoài cửa phòng nhìn vào.
Hắc Vận nhẹ nhàng đục mấy cái lỗ trên cánh cửa, nơi này lại khuất trong bóng tối vì căn phòng khá lớn, đèn lại chỉ tập trung chiếu vào giữa phòng mà thôi.
“Chết chị gái đó rồi a.
Anh Nhiễm Nam lú con c* ra kìa, chị ấy mà bị hạ xuống nữa là sẽ đụng vào nó liền, thế nào chị ấy cũng bị sình bụng rồi nổ bụng mà chết cho coi” Nhã Hân giọng non nớt tỏ vẻ nghiêm trọng nói.
Hắc Vận ngạc nhiên liếc sang cô bé.
Tiểu Ly thì vừa nhìn trộm vừa gật đầu, gìa dặn nói “Đúng á, kiểu này nó sẽ chui tọt vào bụng chị ấy cho xem, nó sẽ bơm đầy chất nổ vào trong bụng chỉ rồi bụng chỉ sẽ phình to ra, nổ chết thê thảm lắm á”
“Tụi mình vào cứu chị ấy không?” Nhã Hân vội nói.
“Không cần đâu” Hắc Vận cười hắc hắc nói.
Tên này đang biến hình thành một thằng nhóc 10 tuổi, cùng hai cô bé nhìn trộm qua lỗ hổng.
“Cho dù có sình bụng chết thì cũng không nổ chết liền đâu, hai cậu cứ yên tâm, cứ quan sát đi, đợi tên kỳ lạ kia bỏ đi hãy vào cứu người”
---[2]---
Cái gì đây? Mình nhớ là mình đang cùng Nhiễm Nam đi ăn với Meow Meow xinh đẹp mà nhì.
Nhưng chưa nói được mấy câu thì mình đã cảm thấy mệt mỏi quá.
Sao đó thì….
Nơi này là đâu.
“A”
Sao quần áo của mình bị lột ra hết thế này? Tay mình, tay mình bị treo lên rồi? Cái… Cái quái gì kia? Thứ gớm ghiếc đàn ông đó của tên nào bên trong chiếc ghế lú ra thế này? To… To quá đi, không thua gì của Nhiễm Nam hết a, ý… sao mình còn nghĩ linh tinh tới cái đó của Nhiễm Nam chứ?
Lách cạch.
Không thoát được, dây xích chắc chắn quá, dị năng bị điện từ lực của nó ngăn lại không thể vận dụng được… A… Kẻ nào đã bắt mình trói ở đây?
“Khoan khoan” đừng hạ xuống nữa.
Chết tiệt, cái dương khí đó đang chĩa vào chỗ đi tiểu của mình, hic hic, đừng...!đừng hạ mình xuống nữa nha, mình không muốn bị cái dương khí không biết của ai kia chọt vào trong mình đâu… aa..
nó đã chạm vào mép cửa mình của mình rồi… Sao nó nóng hổi vậy?
“Chào cô gái đáng yêu”.
“Á” ở đây còn có người khác nữa? Trời ơi, hai con quái vật gì khiếp thế kia? Người cây à?
“Ngươi là ai, tại sao bắt cóc ta, thả ta ra, thả ra, hu hu, ngươi muốn gì cứ nói, ta là chắt cưng của lão tổ Quách Gia, muốn gì ta cũng cho ngươi được, xin người đừng thả ta hạ xuống nữa, ta không muốn thứ dưới đó chui tọt vào trong người đâu, hu hu hu”
‘Cứ tạm thời chịu nhún nhường mi trước, đợi ta thoát được, ta sẽ kéo cả Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên bắt cho bằng được ngươi, hừ hừ, Hoa này không dễ chịu ủy khuất như vậy đâu.’
“Hì hì hì, đâu có được.
Bắt cóc cô em là để cô em nếm trải sung sướng đời người con gái mà.
Không hạ cô xuống để cái thứ đó chui vào trong, thụ thai cho cô thì ta bắt cô để làm gì nữa chứ? Kẻ bên trong chiếc ghế kia nghe đây, mi tỉnh lại chưa, bây giờ ta sẽ thả khí kích dục loại mạnh dành cho dị nhân vào trong ghế, tiếp theo đây thì thoải mái hưởng thụ cơ thể mỹ miều, ấm áp của cô em này đi.
Há ha ha ha.
Hai tên người cây kia, lại bợ mông cô ta lên, banh âm môn ra, chuẩn bị cho cô ấy làm tình với cái dương khí đó, nhét nó vào trong cô ấy cho ta, nhẹ nhàng thôi nha, người ta còn là con gái trinh trắng đó”
“Ngươi là ai, ta năn nỉ mà, đừng, đừng ép thứ đó vào trong ta, không chịu đâu, nó to lắm, nát… Nát lỗ tiểu của ta mất”
“Không được, to cỡ nào cũng phải nhét vào.
Bợ cô ta lên, đúng rồi, dùng ngón tay kéo nhẹ hai mép thịt đó ra, đúng rồi đó, từ từ thôi, cầm côn thịt kéo lại, đặt đầu khấc vào giữa lỗ của cô ấy.
Rồi, từ từ chụp đùi cô ta kéo nhẹ xuống.
Chà, dương khí bự quá, chui không lọt rồi.
Cứ đặt nó như thế rồi từ từ tăng lực kéo mạnh lên, ép dương khí nông lỗ âm môn to ra cho ta.
Đúng rồi, đầu khấc bắt đầu lọt vào trong rồi, tốt lắm”
“Ư… Nóng quá, cái dương khí đó, ứ hự, đừng, đừng nông vào nữa mà, xin đấy, đừng nhét nó vô sâu, ta năn nỉ đó”
“Đầu khấc chui được một nữa vào rồi, tốt, nhưng mà phần còn lại thì có vẻ còn to hơn cả nữa, còn gân guốc nữa chứ.
Cô em chịu khó nhe.
Hai con quái kia, nắm chân cô ta kéo mạnh xuống, một phát để cả cái dương khí chui thật nhanh và mạnh vào tận tử cung cho ta, chui hẳn vào trong cửa tử cung, đâm tới cuối cùng luôn.
Cô em, nói cô nghe, thường thì con trai chỉ đâm vào hết đường âm hộ, chạm cửa tử cung là ngừng, khó mà chui vào được.
Nhưng mà hôm nay ta sẽ cho cô em biết cảm giác sung sướng kịch liệt khi mà bị một cái dương v* to quá cỡ chui vào sâu trong tử cung là như thế nào.
Cảm giác nóng rang mà đầy ấp đó, cảm giác tử cung bị phình ra bởi thứ to bự vừa chui vào.
Ta đã từng nếm thử rồi, sướng còn gấp mấy lần làm tình bình thường, tuy ban đầu có chút khó chịu, nhưng cảm giác lấp đầy đó sẽ nhanh chóng khiến cô em đê mê tận mây xanh luôn đó.
Tin ta đi, hít sâu một hơi, chuẩn bị mất trinh nè.
Hai con quái kia, ta đếm đến ba là kéo cô ấy ngồi hẳn lên ghế để tiểu tử kia có thể đâm sâu đầu khấc vào trong tử cung cô ấy nghe không?”
“Không không không… Á… A aaa ư ưm oa oa oa” Nó, nó, nó chui vào trong lỗ mình rồi, đau quá.
Đau quá… Ư ư mình đang rung lên, mình không thích như vậy, sau cơ thể lại rung giật thế này….
Aaaaaaaaaaaa
“Hả, máy móc gì kia? Tên độc ác này ngoài ép mình làm tình với tên bên trong ghế còn định hành hạ mình nữa sao? Này này, đừng nhét cái đó vào trong lỗ hậu của ta… Ứ… Hự”
---[3]---
Trở lại trước đó một chút.
Trong khi Nhiễm Nam và Hoa đang trải qua sự kiện kỳ lạ thì Lục Hồng Huấn vẫn càm ràm về việc Nhiễm Nam không thả tay điên cuồng sử dụng bom hạch nhân mini trong chiến dịch 2 quần đảo.
Nếu để cho Ngũ Đại Quốc Vệ thấy cậu điên cuồng như vậy thì phản ứng của họ sẽ ra sao? của Quách Gia sẽ ra sao? Bởi vì thế lực tu tiên sẽ không suy nghĩ giống thế tục giới người thường nên anh ta muốn thử nghiệm để nhìn xem tu tiên giả sẽ đối xử vấn đề này thế nào.
Những thế lực này mặc dù đứng trên người thường nhưng lai dây dưa vô cùng nhiều với người thường, Lục Hồng Huấn muốn quan sát phản ứng của họ, Từ đó điều chỉnh và áp dụng cho việc Nhiễm Nam dùng vũ khí hủy diệt hàng loạt mà cậu ta đã ước ra cất trong kho vũ khí dùng chung mà chỉ có cậu ta được quyền mở ra trước khi cầu hôn Huỳnh Ni (tg: chương 130) để đe dọa toàn thế giới, nâng cao địa vị tổ quốc.
Chỉ là Nhiễm Nam quá nhát tay, từ bi không đúng ý hắn nên cuối cùng cũng không thể thu được số liệu cần thiết.
Cho dù là mang về cho nhóm một đồng minh mạnh mẽ là cộng đồng Bất Nhân Hình nhưng nó lại khiến quá trình khiến đất nước vươn vai mạnh mẽ bị chậm lại khiến cho Lục Hồng Huấn bất mãn.
Càng nghĩ lại quá trình chiến đấu Nhiễm Nam đã kể cho hắn nghe, Lục Hồng Huấn càng cảm thấy khó chịu.
Quá nhiều cái ngu mà Nhiễm Nam đã phạm phải cho một trận chiến sinh tử.
Đầu tiên, có ưu thế uy hiếp bằng bom hạch nhân mini lại không dùng mà phải chiến đấu sống chết.
Không gì có thể bảo đảm chắc chắn đc những người lưu đày có chịu hợp tác hay không, nhất là sau khi biết bọn họ đã lấy đc lại năng lực.
Nếu bị hội đồng thì làm sao? Nếu những người lưu đày giở quẻ hợp tác ngược với tên người dơi để khai thác bí mật Thời Không Giới thì sao? Sao từng ấy năm bị lưu đày, ai bảo đảm bọn chúng không suy nghĩ tới việc đầu hàng chứ? Và liệu chuyện đó xảy ra thì Nhiễm Nam có đảm bảo tự thân thoát khỏi được không hay vẫn phải lôi bom hạch nhân mini ra tự vệ.
Nếu vậy lại trở về vấn đề đầu tiên, sao ko dùng luôn bom ngay từ đầu để hoàn thành nhiệm vụ.
Tiện biết bao nhiêu.
Tiếp theo là không có gì đảm bảo 100% lão khỉ sẽ đứng về phe Nhiễm Nam mà cậu ta lại dám bày bố cục với kẻ mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần như vậy.
Không nắm rõ thực lực của toàn bộ địch nhân mà dám đối đầu.
Đáng lý sau khi đến được đảo lưu đày nơi ko có thiết bị phát hiện người lạ Nhiễm Nam nên âm thầm tìm hiểu tin tức mới đúng.
Việc sống chết của Niệm chả ảnh hưởng gì nhiều đến nhiệm vụ lần này nữa.
Đúng là dại gái hỏng sự.
Toàn bộ sự việc trong chuyến đi đó của Nhiễm Nam là một chuỗi may mắn nối tiếp nhau mới để cho cậu ta an toàn quay về, nếu không thì… Hừ.
Haizzz, nếu Nhiễm Nam mà cũng là kẻ yêu nước, hết lòng vì đất nước thì dễ giải quyết hơn nhiều, cứ âm thầm ủng hộ quân đội với những công pháp tu tiên thích hợp là xong, kể cả kho vũ khí công nghệ cao của cậu ta nữa.
Sở dĩ Lục Hồng Huấn không nghĩ đến việc phản bội, phối hợp với chính phủ hay quân đội, Ngũ Đại Quốc Vệ và Quách Gia để bắt cậu ta khai thác cũng là vì hắn biết giá trị của Nhiễm Nam không chỉ như thế mà còn từ Sổ Ước đặc biệt kia nữa.
Nếu cương quá thì chẳng ai được chỗ tốt nào cả.
Với lại trong người Nhiễm Nam lúc nào cũng mang theo bom hạch nhân mini nên hắn cũng không dám nghĩ đến việc hãm hại gì.
Hắn chỉ là toàn tâm vì sự phát triển của cả nhóm, nếu được thì lái Nhiễm Nam sang hướng có lợi cho tổ quốc.
Vì vậy dưới sự bất đắc dĩ, thay vì dùng vũ khí hủy diệt hàng loạt đã nhắc tới để uy hiếp cả thế giới nhằm bắt họ trả thù dùm thì kế hoạch tự tay trả thù vẫn được tiến hành như bình thường.
Lục Hồng Huấn quạu hẳn ra.
Không để sắc mặt tốt cho Nhiễm Nam xem.
Tên quân sư Lục Hồng Huấn lúc này đang ngồi ở trước cửa biệt phủ của Meow Meow mà Steame cấp cho.
Hắn bình thường luôn trà trộn làm đội trưởng đội bảo vệ cho cô nàng nên cái bản mặt nghiêm nghị này thường xuyên xuất hiện ở những vị trí chủ chốt trong việc quan sát toàn cảnh xung quanh.
Như hắn nói chính là để không bỏ sót điều gì mà chưa tận dụng được tối đa.
Tay hắn gõ gõ lên mặt bàn trong phòng chốt gác, miệng thì thào lẩm bẩm “Hừm, tên Chân Tâm mà Ni nhắc tới này.
Hiện tại ngoài tận dụng hắn bảo vệ cho Ni, còn có thể khai thác thêm gì nữa không nhỉ? Lần trước bảo Huỳnh Ni dò xét xem tên này có địa vị cỡ nào trong Interpol nhưng không có kết quả.
Hắn chỉ trả lời mập mờ gì mà là thành viên của tiểu đội dị cảnh quốc tế số 5 gì đó chuyên về đột nhập điều tra các tổ chức tội phạm quốc tế.
Đúng là nói láo.
Nếu chỉ như vậy sao hắn có thể chủ động đi theo Ni mãi như thế được.
Thằng này đến cua gái là chính chứ điều tra cái gì? Hừ, tạm thời không có thời gian để đích thân bay qua phía Huỳnh Ni tìm hiểu tên này, kẻ này có thể là một biến số đây.
Phải để hắn bị trói buộc vào Ni, tốt nhất là không để cho Nhiễm Nam xuất hiện trước mặt tên Chân Tâm này.
Nếu không đang tiến hành kế hoạch lúc dầu sôi lửa bỏng mà còn đánh ghen nhau thì hỏng hết.
Nhiễm Nam sắp bay đến đây, vừa hay đã đạt được tư cách thành viên 3 sao, nên bảo cậu ta dùng quyền hạn của nó nhờ Ngũ Đại Quốc Vệ điều tra tên Chân Tâm này xem sao.
Chỉ là thời gian chắc không kịp trước khi kế hoạch Mồi Dụ bắt đầu.
Ngũ Đại Quốc Vệ cũng chỉ là tổ chức trong nước, tuy tầm vóc rất lớn, điều tra bọn người thường hay tội phạm quốc tế còn dễ và nhanh, nhưng điều tra nội bộ Interpol thì không dễ như vậy, có khi cả tháng mới có tin… ”
Vừa nghĩ tới đó, hai mắt Lục Hồng Huấn liền sáng lên khi thấy Nhiễm Nam dẫn theo Lý Nhượng và Quách Thị Hoa từ bầu trời xa bay đến, tâm trạng của hắn liền thay đổi 180 độ.
Cả ba người càng gần, diện mục càng nhìn rõ ràng hơn.
Trong hai cô gái rất đẹp đó, hắn tập trung nhìn vào Lý Nhượng, nàng này hắn có biết, Nhiễm Nam và Quách Gia có dây dưa nên dĩ nhiên hắn cũng phải tìm hiểu kỹ càng về đại địch tiềm năng này.
Chỉ là xem hình thì khác hẳn gặp người thật a.
Vừa nhìn thấy nàng ta cả người hắn liền lâng lâng như say rượu vậy.
Hắn, đã tìm được tình yêu của đời mình rồi.
Nhiễm Nam và Quách Thị Hoa chào hỏi hắn vài câu lấy lệ thì đi vào trong để gặp mặt Meow Meow rồi cả ba dẫn nhau đi ăn nhà hàng.
Trong khi đó Lý Nhượng bị Lục Hồng Huấn chặn lại từ ngoài cổng với lý do có chuyện riêng để nói.
“Thật là niềm vui ngoài ý muốn, không ngờ cô ấy cũng đi theo Nhiễm Nam và Quách Thị Hoa.
Giữa Hoa và Nhượng thì Nhượng có giá trị hơn nhiều.
Nhượng là người có địa vị cao trong Quách Gia, lại có chiến lực mạnh không thua Quách Tuân - kẻ nắm quyền mặt ngoài của Quách Gia, chồng Nhượng.
Hơn nữa cô ấy đúng là gu của mình, đẹp quá.” Lục Hồng Huấn sáng mắt lên nhìn chằm chằm Lý Nhượng.
“Tên này là ai? Mình thì có chuyện riêng gì với hắn nhỉ” Lý Nhượng quan sát Lục Hồng Huấn trong chốc lát.
Cô không dám nhìn hắn quá lâu, cơ bản thì cô cảm thấy mình mạnh hơn tên đàn ông trước mắt rất nhiều lần, nhưng không hiểu sao khi nhìn vào đôi mắt chững chạc sâu hun hút đó.
Cô nàng cảm thấy mình như chú chim bé nhỏ đối diện với một cây đại thụ, có thể cung cấp cho cô một mái nhà chắc chắn tránh mọi mưa gió bão bùng.
“Lý Nhượng, em là Lý Nhượng đúng không?”
“Ừm?”
“Em đi theo Nhiễm Nam và Quách Thị Hoa đến đây, chắc là định quan sát cậu nhóc đó xem có đáng để dựa vào, có đáng để em đầu tư, trong tương lai có thể giúp em và con trai thoát ly khỏi Quách Gia hay không? Anh nói đúng chứ?”
“!!!” Lý Nhượng cảm thấy sau gáy lạnh toát, theo bản năng dị lực liền khởi động.
Uy thế mạnh mẽ tràn ra lên láng khiến Lục Hồng Huấn buộc phải lùi lại mấy bước mới đứng vững.
Đất cát xung quanh như bị máy thổi bụi thổi qua một lượt, bay lên mịt mù xung quanh hai người nhưng không hạt cát nào có thể bay vào giữa cả hai được.
Không ai phải hít thở khó khăn.
“Tại sao anh biết ý định của tôi? Anh là ai?”
“Em cứ bình tĩnh.
Anh là quân sư cho đội nhóm của Nhiễm Nam.
Việc cậu ta đi gặp và muốn kết minh với Quách Thị Hoa chính là ý của anh.
Giữa Quách Gia và Nhiễm Nam có nhiều mâu thuẫn, bản thân là quân sư thì anh dĩ nhiên đã tìm hiểu rất kỹ về Quách Gia rồi.
Bí mật sâu xa thì có thể không biết chứ mâu thuẫn gia đình các loại thì dễ tra ra thôi.
Với thân thế của em trong Quách Gia, mâu thuẫn của em với những người đó thì việc em đi theo Quách Thị Hoa đến đây quá dễ đoán rồi, có 70% nguyên nhân em theo đến anh có thể chắc chắn là chuyện anh vừa nói ở trên”
“!!!” Quá nhạy bén.
Lý Nhượng khẽ hé đôi môi xinh gợi cảm một cách đầy ngạc nhiên.
Chỉ từ một việc như vậy mà có thể suy ra nhiều chuyện.
Còn may trong Quách Gia không ai biết thằng nhóc 16 tuổi Quách Thị Hoa dẫn theo là ai, nếu không ý đồ cô đi theo chắc không lọt khỏi mắt lão chồng Quách Tuân và con cáo già bất tử Quách Phong rồi.
Thật nguy hiểm quá.
Chụt.
“Ứ ứ...”
Cơ thể mềm mại như nhung, yểu điệu như tấm khăn mùi xoa bay trong gió, đường cong gợi cảm ấm áp của Lý Nhượng bất chợt bị Lục Hồng Huấn kéo vào lòng hắn.
Hai người cao thấp hơn nhau một cái đầu.
Lục Hồng Huấn phải khum xuống mới có thể hôn được Lý Nhượng.
Môi hắn khóa chặt môi cô.
Một nụ hôn đầy bất ngờ mà vững vàng khiến cô nàng không kịp phản kháng.
Tay hắn chụp vào eo lưng cô ép cô ôm sát vào thân hình rắn chắc của mình.
“Anh là Lục Hồng Huấn, là một quân nhân giải ngũ.
Anh đang trò chuyện bằng trao đổi tinh thần với em, muốn trả lời chỉ cần suy nghĩ trong đầu là anh đọc được.
Lý Nhượng, từ khi xem hình của em trong tài liệu điều tra, anh đã cảm thấy em chính là người anh tìm kiếm rồi lâu nay.
Mọi thứ của em điều là gu của anh hết.
Đến với anh nhé.
Nhiễm Nam rất là ngu ngốc, muốn thoát ly Quách Gia thì hãy chọn anh.
Anh là quân sư, việc cậu ấy có giúp em hay không 90% là sẽ phải bàn bạc và được anh hỗ trợ.
Vì vậy thay vì theo dõi cậu ta.
Đến với anh, làm vợ anh, anh sẽ giúp em hết lòng”
“Huấn anh… Anh nói thật sao? Em tin anh, nếu không là quân sư thì thật khó để tin khi thấy sự nhạy bén thông minh của anh… Nhưng mà… Ứ… Đừng nút lưỡi em sâu quá… Nếu anh đã điều tra về em vậy thì anh phải biết em đã có một đứa con… Chúng ta khó mà bên nhau… Ư ư” Không hiểu vì sao Lý Nhượng lại nhanh chóng tin tưởng Lục Hồng Huấn như vậy.
Có lẽ khát vọng thoát ly Quách Gia của cô đã khiến cô muốn bắt lấy mọi tia hy vọng xuất hiện trước mắt.
Sống trong Quách Gia, hàng ngày phải giúp bọn giả nhân giả nghĩa đó bắt tội phạm dị nhân, kể cả dị nhân tốt cũng không buông tha, cô đã chán ghét lắm rồi.
Còn con của cô nữa.
Đến bây giờ nó cũng không dám yêu thương người con gái nào chính là vì sợ cô gái đó bị Quách Gia lợi dụng.
Cô và con phải thoát ly khỏi Quách Gia, đó là mong ước lớn nhất của cô bây giờ.
“Anh biết.
Chính vì em đã có con nên anh mới quyết định tỏ tình với em.
Trong tiêu chuẩn chọn vợ của anh có ba điểm.
Xinh đẹp như em là một, đã có chồng trước là hai và tốt nhất là có sẵn một đứa con tầm 10 tuổi nữa”
“Ưmmm… Khó… Khó thở… Anh nói đùa hả, chọn vợ sao lại chọn người đã có chồng và có con chứ...”
“Ha ha… Có chồng trước thì đỡ mất công hai đứa phải tìm hiểu các kinh nghiệm làm tình, giao phối chứ sao.
Anh là trai tân, em cũng là gái tân.
Vậy lấy nhau về có phải sẽ mất thời gian trao dồi kinh nghiệm làm tình với nhau không.
Thà ngay từ đầu lấy một cô gái đã có chồng.
Cô ấy sẽ dạy anh cách làm tình và giao phối sao cho sướng nhất, thoải mái nhất, âu yếm nhất.
Tránh được lãng phí biết bao nhiêu thời gian chứ”
“Sặc… Ọc ọc ọc..
Khụ khụ” Lý Nhượng bị sặc nước bọt, mém chết trong nụ hôn dai dẳng của Lục Hồng Huấn.
Cái tên đàn ông này… Suy nghĩ về việc chọn người yêu thật là độc a.
“Còn việc có sẵn đứa con.
Em nghĩ xem, nếu lấy nhau về rồi mới đẻ con, vậy thời gian lúc nó còn nhỏ phải chăm sóc cực tới chừng nào a.
Chẳng thà có sẵn đứa con tầm mười tuổi, lứa tuổi mà anh vẫn có thể dễ dàng khiến nó thương anh như ba ruột thì tiết kiệm được bao nhiêu thời gian rồi.
Chỉ hơi tiếc là con em đã hơn 20 tuổi rồi.
Nhưng không sao, khiến nó tin tưởng người ba sau này được thì mới là bản lĩnh đàn ông của anh.
Chọn người yêu như vậy mà vẫn lo được cho người ta, cuộc sống hạnh phúc thì mới là bản lĩnh của giống đực.
Những người yêu nhau từ đầu, rồi mới lấy nhau, mới mất trinh, mới sinh con… Những kẻ đó là ngu ngốc a”
“!!!” Lý Nhượng không còn biết nói gì nữa, bị hắn nói cho một tràng khiến cô chìm vào thế giới lạ lẫm…
“Thế nào, em đồng ý yêu anh chứ? Anh sẽ đoạt em về với anh cho bằng được” Lục Hồng Huấn chốt hạ.
Trong lòng còn nghĩ thêm “Một khi cô ấy đồng ý, vậy xem như việc xây dựng gia đình của mình đã xong, sau này sinh con nói dối nữa là được.
May mà hoàn cảnh của cô ấy phù hợp, dễ dụ.
Nếu bắt mình yêu đương từ đầu thì thật lãng phí thời gian.
Thời gian của mình là để tu luyện, là để bày binh bố trận giúp quân đội mạnh mẽ lên, giúp đất nước phát triển thành cường quốc...”
“Em...”
“Không cần do dự nữa… Xem như em đồng ý rồi, sau khi thoát ly khỏi Quách Gia, em sẽ là vợ của anh.
Quách Long sẽ là con trai anh… Cứ như vậy đi”
“Anh… Thật bá đạo a… Nhưng mà… Em thích...”
Rồi trong làn bụi mù vẫn chưa lắng xuống đó.
Lục Hồng Huấn bế Lý Nhượng về phòng riêng của mình.
Lục Hồng Huấn phóng thích linh lực ở dạng ôn hòa khiến cho bụi bẩn bám trên cơ thể hai người bay sạch sẽ ra sàn nhà sau đó hắn đặt Lý Nhượng nhẹ nhàng xuống giường nệm.
“Anh..
Huấn.
Tụi mình mới gặp nhau chưa tới năm phút nữa, như vầy có nhanh quá không anh?”
“Không… Tốt nhất là nên như vầy.
Tranh thủ thời gian.
Anh muốn đóng dấu bản quyền lên em.
Về sau em không được phục vụ tên Quách Tuân đó nữa, biết không hả?”
“Dạ, từ khi em sinh thằng Long ra thì chưa cho hắn ta đụng vào ngày em ngày nào nữa.
Anh yên tâm, em là của anh”
“Tốt.
Em và anh cùng tự lột quần áo của nhau ra đi, vậy sẽ nhanh hơn mình anh lột cả hai”
“...” Cái gì hối thúc anh keo kiệt thời gian như vậy hả? Hy vọng anh không vì tiết kiệm thời gian mà vừa lâm trận đã bắn hết đạn nha.
Lục Hồng Huấn đưa bàn tay rắn rỏi chụp vào bầu vú căng mọng như bưởi chín của Lý Nhượng, hắn dùng linh lực hóa thành tia lửa điện, giật vào núm vú nàng khiến nàng giật bắn người.
“Ặc… anh chích điện em hả?”
“Ha ha, nhẹ mà, không sao đâu” Nói rồi hắn nhanh chóng luồn tay ra sau, gỡ móc áo ngực.
Sau đó nhanh chóng cởi nút áo trên người Nhượng.
Không đến ba giây, cả áo ngoài lẫn áo trong điều rơi xuống giường.
Lý Nhượng còn chưa cởi xong áo sơ mi của hắn ra nữa, tên này là trai tân thật sao?
Rất nhanh.
Adam và Eva nguyên thủy xuất hiện trong căn phòng ấm cúng.
Lý Nhượng dịu dàng, cơ thể lung linh những đường nét.
Ngọn đồi cao vút hướng lên trên bị Lục Hồng Huấn đang nằm đè lên người cô há miệng mút lấy chùn chụt.
Khóe môi hắn chảy ra những chất sệt long lanh phản chiếu ánh đèn màu trong phòng.
Từng viên châu trong đó chảy dài từ đỉnh núi, thấm vào núm vú và chảy theo đường cong bộ ngực, tạo thành một con suối nhỏ chảy qua khe nách thấm xuống ga giường.
Hai bầu ngực tròn mềm như trứng luộc lòng đào tắm trong nước bọt.
Bàn tay Lục Hồng Huấn chụp mạnh vào chúng, bóp chúng dựng lên, nước bọt bắn tung tóe.
Môi hắn thì húp mạnh, gặm chặt hai núm đậu kéo căng lên… Hết ngậm bên này tới ngậm bên kia.
“Ui da..
Anh cắn vú em đau nhe… Huấn… Anh chơi dơ quá nha, miệng anh hay là vòi sen mà nước bọt chảy ra nhiều ghê vậy… Ư ư… Đã bảo đừng có cắn núm vú em nữa, đứt bây giờ” Lý Nhượng quằn quại, lưng nàng cong cớn hết cỡ mỗi khi Lục Hồng Huấn nghiến hai hạt đậu hồng của cô kéo lên cao khiến bầu ngực căng ra.
Một cảm giác thật… Thật… Nói thế nào nhỉ? Thật dâm đãng… Ưa..
sướng tê cả người.
“Em thích không?” Lục Hồng Huấn ậm ờ, chợt hắn mút mạnh một cái.
Pụt…
“Á”
Môi hắn rời khỏi ngực Nhượng một cái thật mạnh khiến bầu ngực cô rung lên như có sóng thần.
Hai cái núm đậu đã cương lên như hai viên đạn, sưng đỏ lạ kỳ.
Lý Nhượng uốn éo nghiêng người sang bên như người ta vươn vai sau khi ngủ dậy… Lục Hồng Huấn.
Anh không nhẹ nhàng hơn được hả?
“Ý? Anh làm gì thế”
“Đo đạt...”
“Đo đạt? Đo cái gì a?” Lý Nhượng thấy trên tay Lục Hồng Huấn không biết tự bao giờ đã có một bộ dụng cụ bao gồm thước kẻ, thước đo độ, ống đo thân nhiệt, một ống nghiệm trong suốt có đánh số centimet, thậm chí có cả một cái búa bằng mũ đặt nho nhỏ.
Tên này định làm cái gì cô đây?
“Đo m Hộ của em.
Từ đó quyết định nên chơi kiểu nào, dùng lực ra sao là tốt nhất… Tóm lại là anh muốn tính toán một chút”
“Sặc...” Lý Nhượng sặc nước bọt mém chết ngộp lần thứ hai trong ngày.
Cô nghĩ thầm “Mình… Có nên rút lại ý dựa dẫm vào tên quân sư kỳ cục này của Nhiễm Nam không nhỉ???”.