Trong lúc này, cửa chính phòng hội nghị lần nữa được mở ra.
Mười mấy vị lão giả chậm rãi đi vào đại sảnh, cầm đầu là một vị nam nhân mang theo mặt nạ màu bạc.
Nhìn thấy đoàn người đi tới, sắc mặt mọi người tại đây đều khẽ biến.
Ngay cả Đường Tinh, cũng không nhịn được thoáng kinh ngạc.
"Người của Đồ Môn?"
Lần này, thậm chí ngay cả Đồ Môn, Diêm Vương điện cũng đều mời?
Giờ phút này, ánh mắt Tạ Thiên Xuyên, rơi vào trên người gã đàn ông đeo mặt nạ, lên tiếng nói: "Phó bang chủ, lần này là hội nghị Diêm Vương điện bọn ta triệu tập, Tạ mỗ này lại không nhớ, có khi nào từng mời Đồ Môn?"
Trong lúc nói chuyện, phó bang chủ tìm một chỗ trống ngồi xuống, nhẹ nhàng đáp: "Sao chứ, Đồ Môn chúng ta muốn tới, còn cần phải được mời sao?"
Nghe phó bang chủ Đồ Môn nói, sắc mặt của Tạ Thiên Xuyên, trong nháy mắt lạnh xuống.
Ngay cả thế lực khác, mặc dù khó chịu trong lòng, nhưng cũng không ai dám nói thêm cái gì, để tránh lên trước làm bia hứng đạn.
Lời của vị phó bang chủ này, cuồng vọng đến cực hạn, nhưng nào ai dám phản bác gì? Một vị phó bang chủ xuất hiện, đại biểu cho cả Đồ Môn.
"Gần đây, rất nhiều đại nhân vật có máu mặt của đảo Zephys bị đánh lén, khiến cho tâm lý của mọi người hoang mang.
Đồ Môn chúng ta coi như là người giám sát, có quyền đến bất kỳ địa phương nào điều tra.
Lần này Diêm Vương điện mở hội nghị, mời nhiều người như vậy, chúng ta tới xem tình hình một chút, nghe xem các ngươi nói cái gì, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
Ai biết được các ngươi đang mưu tính cái gì, có lẽ, những người mất tích đó, là do các ngươi làm, chuyện này cũng chưa biết chừng..." Rất nhanh, phó bang chủ của Đồ Môn đưa ra lời cáo buộc.
"Chuyện này..."
"Dường như cũng có chút đạo lý."
"Có đạo lý cái rắm, đám người Âu Dương Lâm bị đánh lén, thì có liên quan gì tới chúng ta?"
"Đúng vậy, đánh trời đánh đất ai dám đánh Âu Dương Lâm chứ? Nói đường đường chính chính như thế, ai biết có phải là do Đồ Môn bọn hắn làm hay không!"
Giờ phút này, một số vị cao tầng và thủ lĩnh khe khẽ bàn luận.
"Được, nếu Đồ Môn hoài nghi là do chúng ta làm, vậy thì cứ tùy tiện điều tra.
Ta còn thực sự hy vọng phó bang chủ không phải về tay không, tốt nhất là điều tra ra được một ít gì." Một bên, Giang Ly Hận cười lạnh một tiếng.
Đồ Môn tại đảo Zephys, đúng là có quyền giám sát.
Đây cũng là do năm xưa tất cả các thế lực của đảo này bỏ phiếu bầu ra.
Bây giờ, Đồ Môn muốn giám sát, vậy thì hãy để cho bọn họ giám sát là được rồi.
Đồ Môn có thời gian rảnh rỗi như vậy, bọn họ cũng không tổn thất gì.
Nếu không, nếu như đuổi người của Đồ Môn đi, chuyện này truyền đi, đảo Zephys, làm không khéo có khi sẽ bị cho là bọn họ chột dạ.
Đồ Môn bên này mới vừa ngồi vững vàng, thời điểm hội nghị chuẩn bị bắt đầu lại có thêm mấy người nữa đi vào,"Là hắn?"
"Người xếp thứ hai trong số Bát Đại Thần dưới trướng Hạ Mộc, Cổ Ngự?"
"Cổ Ngự lại có thể chẳng qua chỉ xếp hàng thứ hai? Nghe nói bản lãnh của hắn cực lớn, là kiện tướng đắc lực nhất của Hạ Mộc, tài năng của bản thân, cũng không kém gì Hạ Mộc rồi..."
"Đứng đầu là ai?"
"Cũng không rõ nữa, nhóm Bát Đại Thần dưới trướng Hạ Mộc gồm 8 người, nhưng tổng cộng chỉ có 7 người ra mặt, người cuối cùng thập phần thần bí, căn bản là chưa từng có ai gặp được.
Thậm chí có người nói, vị cuối cùng trong số Bát Đại Thần, căn bản chính là bản thân Hạ Mộc ..."
Người bên cạnh Cổ Ngự, Đường Tinh đương nhiên nhận biết, chính là sư huynh nàng a.
"Sư huynh."
Đường Tinh gọi lớn.
Nghe tiếng, Hạ Mộc khẽ mỉm cười, cũng không nói nhiều, ngồi ở một bên Đường Tinh.
"A...Có vẻ như tôi đã bỏ lỡ điều gì sao?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...