Lâm Hiểu Huỳnh đang vô cùng căng thẳng ngồi trong một quán cà phê, có chút lo lắng cùng hồi hộp nhìn người trước mặt.
Chuyện là bộ tiểu thuyết tu tiên lãng mạn " Dặm ngàn thương nhớ " của cô được lời mời hợp tác cùng ký hợp đồng chuyển thể thành hoạt hình.
Trời mọe ơi cô đang nằm mơ phải không, chuyển thể đó không đùa được đâu!.
Mấy vụ này cô không rành lắm đâu, lần trước ký hợp đồng chuyển thể truyện tranh là nhờ có cô bạn thân đi theo đó.
Mà lần này Trần Quỳnh Như có cuộc họp ở trường học rồi, nên không đi được.
" leng reng " Tiếng chuông điện thoại của Lâm Hiểu Huỳnh rung lên khiến cô chú ý, nhìn thử tên trên điện thoại ' Anh Chồng siêu cấp soái '
" tôi xin phép nghe điện thoại một lát ạ " Vừa nhìn thấy tên người điện cô liền mừng muốn khóc rồi.
" chú ơi, em đang chuẩn bị kí hợp đồng mà em không giỏi mấy vụ này, làm sao đây " Lâm Hiểu Huỳnh có chút bối rối.
" tôi điện em cũng vì chuyện này đây, gửi định vị của em qua, tôi đến xem thử " Sở Trí Tu hơi buồn cười nói.
" vâng " Lâm Hiểu Huỳnh vô cùng mừng rỡ, cô tin chồng mình vô điều kiện, trong lòng của Hiểu Huỳnh thì Trí Tu là tốt nhất.
" em chờ tôi năm phút, chỗ này gần nơi tôi đang đứng " Sở Trí Tu tra thử rồi nói, trấn an cô một lúc rồi nhanh chóng lên ra.
Thật là cô vợ nhỏ này lại ngốc nghếch như vậy, thế mà cũng không nói với hắn một lời nào.
Nếu không phải khi nãy vừa bàn xông một hợp đồng với đối tác, thì thư ký Đường mới nói về việc mà bên công ty đã cử người đến ký hợp đồng với cô.
Có lẽ hắn cũng không biết được cô vỏ nhỏ nhát gan, lại đi một mình, hắn biết tiểu tâm can của mình chỉ muốn làm cá mặn, thể hiện ngoài mặt chứ trong lòng rối lắm rồi.
" boss để tôi đưa ngài đi " Thư Ký Đường mở cửa xe nói.
" không cần, tôi đặt xe đi " Sở Trí Tu lắc đầu nói.
" hả? xe công nghệ sao?" Thư Ký Đường hơi ngạc nhiên hỏi.
" à từ lúc có vợ, tôi tải về để cho tiện " Sở Trí Tu tùy tiện nói, rồi nhanh chóng đặt xe.
Thật ra với thân phận của hắn thì không cần mấy app xe công nghệ này làm gì, vừa đợi chờ, vừa lâu, lại không chủ động.
Thật ra nguyên nhân sâu xa là nhà hắn không thiếu gia, nói thế nào thì tài chính kinh tế Sở Thị đủ để rúng động cả Đại Nam, à không Tập Đoàn Sở Thị thuộc Top 10 lớn nhất thế giới mà.
Cũng là một đại gia tộc cả nghìn năm, ở nhà cũ Sở gia là một cái trang viên đấy!.
Xây hẳn một đổ xe chỉ để chứa xe của người nhà Sở gia thôi, có con nào mà không phải siêu đắt đâu.
Cho nên việc đặt xe công nghệ có chút khó tưởng tượng được.
" ha ha, tôi hiểu rồi " Thư Ký Đường mỉm cười, nhưng trong lòng đã thầm mắng, đây là cố tình khoe với một cẩu độc thân là tôi hả? quá đáng nó vừa thôi chứ?.
Đường Trạch mày nhịn cho tao, tiền lương ở đây mấy trăm củ một tháng lận đó, chưa tính tiền thưởng nữa.
Nhịn đi, không được cũng phải nhịn!.
Sau khi đắn đo suy nghĩ thì Đường Trạch quyết định, đến lúc bản thân có người yêu nhất định sẽ cố ý vô tình khoe cho cả công ty biết!.
Bản thân Đường Trạch đã độc thân quá đủ lâu rồi!.
" hôm nay anh được về sớm, tôi cũng phải về ăn cơm của vợ nấu " Sở Trí Tu trước khi bước vào xe thì như quên gì đó nói.
" vâng "
Đường Trạch mỉm cười nói, nhìn đồng hồ trên tay năm giờ ba mươi phút chiều, bình thường sáu giờ là tan ca.
Nhưng ông chủ của anh bị cuồng công việc, cho nên anh rất hay tăng ca, đương nhiên thì lương cũng nhiều, cho nên Đường Trạch không phàn nàn.
Chỉ là cách thông báo này khoe mẻ quá rồi đó, đây là cố ý mà, mà thật ra Sở Trí Tu là cố tình nói thật, chủ yếu muốn khoe vợ mà thôi.
" chú ơi bên này ạ " Lâm Hiểu Huỳnh đứng lên đón Sở Trí Tu khi thấy hắn.
Một thân tây trang đen cùng khí thế bức người thế này người ta không chú ý đến cũng lạ.
Nữ nhân viên khi nãy trong lòng còn bất mãn và có đôi chút khinh thường cô thì bây giờ khi thấy Sở Trí Tu liền có điểm kinh ngạc.
Nếu như trực thuộc công ty con của Sở Thị có thể không biết Sở Trí Tu đi hoặc là người ngoài sẽ không biết Sở Trí Tu có diện mạo ra sao thì không nói, vì hắn cũng ít lộ diện truyền thông.
Nhưng nhân viên Sở Thị ai mà không biết mặt ông chủ mình đâu, người có thể làm việc ở Sở Thị đều là nhân tài đấy!.
Cho nên khi thấy ông chủ cũng như là người phát lương, là chỗ dựa kím cơm thì cô kinh ngạc nha.
" được rồi đưa hợp đồng đây tôi xem thử " Sở Trí Tu không phải không tin Đường Trạch, nhưng để đảm bảo quyền lợi của vợ mình, hắn vẫn phải phủ đầu trước.
Đọc một lượt hợp đồng, mặc dù điều khoản không tệ, nhưng chưa phải tốt nhất, hắn muốn là bảo vệ quyền lợi của cô vợ nhỏ tuyệt đối kìa.
" chỗ này sửa lại một chút, còn chỗ này nữa có vẻ về mặt tiền hợp đồng hơi thấp rồi đấy, chỗ này sửa lại thành vợ tôi có quyền quyết định có nên sửa lại nội dung khi lên phim không?"
" vâng vâng " nữ nhân viên há hốc mồn khi nghe đại boss bảo ' vợ tôi', khi nãy cô vốn đứng lên chào một tiếng ' bos.
.
s ' thì bị ông chủ nhìn sắc bén liền sợ đến không nói thành lời a!.
" chỗ này nữa, vợ tôi có quyền được can thiệp vào quá trình phát sóng mỗi tập, việc này đảm bảo khi lên sóng thì chuyển thể không khác nguyên tác, từ ngoại hình nhân vật, giọng nói, tính cách, cốt truyện và những thứ khác "
Sở Trí Tu nhìn một lượt rồi nói, cuối cùng tổng kết lại.
" bản hợp đồng này không tệ, nhưng chưa phải tốt nhất, nên tôi không hài lòng " Sở Trí Tu nhẹ nhàng nói nhưng sắc bén.
Ý tứ này rõ ràng là ' làm không tồi, nhưng chưa đủ tôi mong muốn, cho nên kết quả tôi không hài lòng, thì cô không được thưởng tháng này '.
Trong đầu cô nhân viên đầu suy diễn lung tung các thứ, cuối cùng muốn sắp khóc tới nơi rồi.
" chú, em thấy sửa lại đều ổn rồi, có vẻ chú! dọa chị ấy rồi " Lâm Hiểu Huỳnh nắm tay Sở Trí Tu nói, cô cũng cảm nhận được trong sự nhẹ nhàng của hắn có điểm đáng sợ nha!.
Nhưng có chồng vừa soái vừa bao che thật tốt quá đi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...