Bây giờ không còn nghi ngờ gì sất,bọn họ thực sự để ý hai người,bàn tay đang nắm bỗng dưng cứng đờ lại, cậu dứt khoát buông tay.
Vì sợ người chạy mất mà nắm tay suốt đoạn đường dài,điên mất.
Nhiều người nhận ra hai người họ, chứng kiến cảnh "hẹn hò" lãng mạn của đôi tình nhân nhỏ, ánh mắt không hẹn mà gặp,ý cười đong đầy nơi đáy mắt.
Xem ra 419 Confession lại vớ thêm được miếng thịt cừu béo bở chia năm xẻ bảy mà xâu xé .
Triệu chứng mẩn ngứa trái tim phát tác, Khương Du tăng tốc đi nhanh vào trong quầy gọi món.
Cô gái trẻ trung,xinh đẹp mặc váy trắng tinh khôi,mái tóc màu hạt dẻ thắt nơ sau đầu, đôi môi đỏ yêu dã nói giọng trong trẻo:
"Du Du,chị giữ cho em một bàn yên tĩnh trên tầng hai nha.
Bàn đơn,em với bạn cần gì gọi nhé."
"Không cần ạ.
Em tự phục vụ là được,chị Ly Nhiễm cứ làm việc đi."
Ly Nhiễm là một Omega xinh đẹp nhiệt tình.
Sinh viên mới ra trường rất có tiềm năng, chỉ trong 6 tháng đã được đề bạt chức trợ lý kinh doanh, đảm nhiệm mọi việc lớn nhỏ đưa ra chiến lược phát triển,thay đổi khẩu vị dựa trên theo dõi sở thích ăn uống của người trẻ.
Diệp Ngạn nhìn cô gái trẻ xoa đầu Khương Du,lòng rấy lên cơn sóng trào dâng lưu viễn,nhướng mày kéo tay Khương Du lên tầng hai.
Khương Du không hiểu chuyện gì,khá ngạc nhiên nhưng vẫn đi theo.
Chẳng mấy chốc đã tìm thấy gian phòng trống.
Vừa ngồi vào bàn, Diệp Ngạn mím môi vờ vật hỏi:
"Chị dưới quầy với cậu thân lắm à?"
"Coi như thế, chị ấy tốt bụng lắm, tính cách hòa đồng,dễ thương."
Biểu tình trên mặt giống tình thân hơn là yêu thích nam nữ, Diệp Ngạn giãn mày dễ chịu hơn đôi phần.
Khương Du ngưng nói chuyện,toan đến bàn order phụ:
"Đợi tôi."
Diệp Ngạn muốn nói xong lại kìm thúc,đăm chiêu nhìn Khương Du mang tạp dề,loay hoay chỗ lò vi sóng nấu nướng gì đó.
Hắn hơi nghi ngờ tài nghệ của cậu,vốn tưởng nấu cho phòng cháy rụi đen thui nhưng rất nhanh,8 phút sau đã thấy người đi ra không mùi khói, cũng không nghe thấy tiếng nổ nào
vang.
Đáng khen!
"Nghĩ gì đấy?"
Khương Du hỏi thẳng thắn.
Diệp Ngạn lắc đầu chối ngay:
"Không nghĩ."
Cậu mà biết trong đầu hắn đang nghi ngờ mức độ chết người của đồ ăn cậu làm thì khỏi kết bạn kết bè gì cả.
Khương Du xắn tay áo,bưng bê phục vụ tận miệng, có bánh Mousse hoa hồng mềm mịn kết hợp một lớp thạch tinh tế,bánh Macaron hoa hồng nhân kem được làm từ cánh hoa xay nhuyễn cũng có, bánh Tart hoa hồng đính mứt dẻo thơm, còn cả bánh cuộn Swiss Roll hoa hồng , bánh sữa chua nguyệt huệ điểm xuyến tầng pudding mỏng và hai ly Cocktail hoa hồng.
*Cocktail hoa hồng được pha chế từ monin hương hoa hồng nồng nàn và rượu Vodka cay nồng hương vị trung tính với độ cồn mạnh 40% ABV ( Alcohol by volume) cùng syrup sinh tố xoài thêm nước ép nam việt quất Cranberry.*
Diệp Ngạn để ý tất cả chúng đều có điểm chung là làm từ hoa hồng, chẳng lẽ...
Người cậu thích là mùi hoa hồng...
"Tại sao lại là hoa hồng?"
"Bởi vì t..."
Khương Du suýt buốt miệng nói "tin tức tố của tôi là hoa hồng " kịp phanh lại ở cuống họng.
Tin tức tố hay tính hướng đều là vấn đề riêng tư.
Chưa đến mức thân thiết , việc này trước tiên giấu kín đã.
"Bởi vì mẹ tôi rất thích những bông hoa hồng, thích đến nghiện, phòng bà ấy lúc nào cũng trải đầy hoa hồng luôn."
[Khương Du: Xin lỗi mẹ.]
[Mẹ Khương: Ranh con,mẹ mày thích hoa hồng từ khi nào,dám lấy ta ra làm bình phong chữa cháy.].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...