Sở Thiếu Quay Đầu Ngày Ngày Ăn Vả
Thẩm Vân Hạ biết Sở Mộ Bạch lạnh lùng, tàn nhẫn, nhưng dù là một hy vọng nhỏ nhoi, cô cũng phải cố mà bấu víu.
Cô quỳ hẳn xuống đất, ngẩng mặt cầu xin anh:
“Xin anh rủ lòng thương, đừng chia cắt mẹ con tôi.
Tôi đã đánh đổi cả mạng sống này để sinh ra chúng nó.”
Sở Mộ Bạch thở dài một hơi, cảm thấy phiền phức không thôi.
Một ả đàn bà dơ bẩn, dùng thủ đoạn để được gả vào hào môn, hưởng thụ vinh hoa phú quý như Thẩm Vân Hạ còn chưa biết đủ hay sao? Cô ở đây khóc lóc thảm thiết như vậy, anh vô cùng mất kiên nhẫn.
Thế nhưng những lời Thẩm Vân Hạ nói cũng khiến Sở Mộ Bạch có suy nghĩ khác.
Tuy rằng anh chán ghét và ghê tởm cô, nhưng con của anh đích thực đã sống cùng mẹ chúng suốt bốn năm qua.
Hơn nữa, sự thật đúng như lời Thẩm Vân Hạ nói, anh chưa làm tròn bổn phận của người làm cha, đi biền biệt suốt bốn năm không hề đoái hoài đến lũ trẻ.
Trong lòng Sở Mộ Bạch, Thẩm Vân Hạ chẳng qua chỉ là một ả đàn bà bần tiện, hèn kém, không từ thủ đoạn để mang thai và sinh con, ràng buộc cuộc đời anh bằng một cuộc hôn nhân vô nghĩa, hơn nữa hiện giờ còn vô cùng nông cạn, ngu dốt.
Anh hoàn toàn không muốn giao con của mình cho một người đàn bà như vậy nuôi nấng.
Thế nhưng, tạm thời, con của anh không thể không có mẹ chăm sóc.
Rời xa mẹ, chúng nó liệu có hạnh phúc hay không?
Nghĩ như vậy, Sở Mộ Bạch liền thở dài một hơi, rũ mi mắt nhìn Thẩm Vân Hạ đang khổ sở quỳ dưới đất rồi nói:
“Cô đừng suy nghĩ thiển cận như vậy.
Tôi muốn đưa hai đứa trẻ đi chỉ vì muốn chúng nó có môi trường sống tốt hơn, được học ở những ngôi trường nổi tiếng, có điều kiện phát triển toàn diện.
Cô nghĩ xem, một người đàn bà nghèo hèn như cô làm sao nuôi nổi chúng nó?”
Thẩm Vân Hạ cũng biết tình hình tài chính của mình thua kém rất nhiều so với Sở Mộ Bạch và nhà họ Sở, nhưng nếu buộc cô phải rời ra hai đứa con mình rứt ruột sinh ra, cô thực sự không thể chấp nhận được.
“Tôi xin anh, cho dù là vậy, tôi cũng không thể rời ra con tôi được!”
“Ngu xuẩn, nông cạn!” Sở Mộ Bạch không tiếc lời mắng mỏ, mặc cho Thẩm Vân Hạ đã xuống nước cầu xin.
Thử đọc truуện không quảng cáo tại [ TrU.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...