"Ngũ Hòa Lục!" Hách Âu ở phòng bếp gọi vào.
Rất nhanh Ngũ Hòa Lục đã xuất hiện, sửa lại cho đúng: "Là ông xã Ngũ Hòa Lục."
Hách Âu: "...!Đừng tự tìm chết."
"Ha ha ha ha ha, bà xã đại nhân có việc gì hả?” Ngũ Hòa Lục vẫn điên cuồng thăm dò ranh giới.
Nhưng Hách Âu lười mắng hắn: "Muốn cho đường vô cà chua xào trứng không?"
"Cho đi, anh thích ngọt."
"Em hỏi em gái anh có thích không, chứ không có hỏi anh."
Ngũ Hòa Lục tỏ vẻ chẳng sao cả: "Chị dâu nó tự mình xuống bếp nấu cho ăn, làm gì nó cũng phải ăn cả.
Em có bưng bồn cớt nó cũng phải liếm sạch..."
Hách Âu không nhịn được nữa, giơ chân đạp tên ngốc này ra ngoài: "Tui thấy đầu anh có cớt đó!"
Ngày thường ở nhà Ngũ Hòa Lục và Hách Âu sẽ thay phiên nhau nấu cơm.
Tài nấu nướng hai người giống nhau, là kiểu ăn được, trừ phi thỉnh thoảng phát huy vượt xa bình thường mới có thể hưởng thụ đồ ăn gia đình một lần.
Nhưng cả hai đều lười, thỉnh thoảng không muốn làm cũng chỉ có thể gọi thức ăn ngoài hoặc ra ngoài ăn.
Một năm qua phát hiện số lần gọi cơm hộp quá nhiều.
Để tiết kiệm tiền, Hách Âu ra quy định thay phiên nhau nấu cơm, một tuần đổi một lần, giám sát lẫn nhau, tuyệt đối không trộm lười!
Vốn hôm nay là ngày Ngũ Hòa Lục nấu cơm, nhưng em gái hắn đến ăn.
Hách Âu nghĩ đi nghĩ lại, quyết định vẫn là cậu xuống bếp.
Dù gì đây cũng là lần đầu tiên gặp em gái hắn.
Em gái đến thành phố bọn họ thực tập.
Hôm qua Hách Âu không rảnh, một mình Ngũ Hòa Lục giúp em gái thu xếp.
Với tư cách là anh rể (mới không phải chị dâu!), nên mời em gái ăn một bữa cơm.
Chắc hẳn mọi người vẫn còn nhớ, em gái Ngũ Hòa Lục gọi là Ngũ Hòa Thất, ấy không phải, là Ngũ Hòa Tây.
Người có biệt danh đầu tiên cũng là em gái, là bạn học cô dựa vào cách đọc giống nhau, em gái không thích, về nhà oán giận với ông anh.
Không ngờ ông anh cô vô tâm, không chỉ không an ủi cô mà còn hùa theo gọi, nói: "Nhóc là Ngũ Hòa Thất, anh là anh nhóc, thì là Ngũ Hòa Lục! Sau này nhóc là Ngũ Hòa Thất, anh là Ngũ Hòa Lục, có hiểu chưa?"
Em hắn không hiểu, tự cho rằng ông anh lại ăn hiếp cô.
Không ngờ sau này Ngũ Hòa Lục thật sự tự xưng ở ngoài là "Ngũ Hòa Lục".
Ngũ Hòa Tây lần đầu tiên nghe thấy bạn học của anh trai cô gọi anh như vậy thì bị dọa cho sốc luôn.
Nhưng thời gian sau cô cũng tiếp nhận biệt danh "Ngũ Hòa Thất" này, thậm chí còn vui vẻ nói nguồn gốc cái tên này với bạn mới.
Bởi vậy, ngày đầu tiên khai giảng ở Đại học Ngũ Hòa Lục đã bảo mọi người gọi mình bằng biệt danh này.
///
Lúc em gái đến, đồ ăn đã được nấu gần xong hết.
Cô gọi cho Ngũ Hòa Lục, nói không tìm thấy được tòa nhà đó.
Ngũ Hòa Lục còn chưa phê bình em gái mình là "mù đường, mù chữ" xong, đã bị Hách Âu gắt gỏng cúp điện thoại, đuổi ra ngoài cửa đón.
Chỉ còn mình ên Hách Âu ở nhà, cậu lại càng khẩn trương hơn.
Thật ra trước đây đã từng call video với em gái, chỉ là khi đó vẫn lấy thân phận bạn bè bình thường của anh trai cô.
Cậu không thích cảm giác "bại lộ thân phận" lắm, nên không bảo Ngũ Hòa Lục ngả bài.
Ngũ Hòa Tây chỉ biết mình có chị dâu nhưng chưa từng gặp qua, càng không biết đó là chị dâu nam.
Sự thật là cô hoàn toàn không nghĩ bản thân mình sẽ có chị dâu nam.
Dù gì cũng lớn lên cùng nhau, anh trai cô có bộ dáng quỷ gì chả lẽ cô có thể không biết sao?
Thảo nào mặc kệ cô bất chấp đe dọa, hay làm nũng làm nịu cỡ nào, ông anh cô cũng không chịu cho mình nhìn chị dâu.
Bởi vì anh cô đuối lý, mấy năm nay cô nhận không ít tiền lì xì từ anh cô, cũng coi như là bồi thường.
Mãi đến khi cô nói muốn tới thành phố của anh trai ngốc thực tập, Ngũ Hòa Lục mới nói cho cô biết, gửi ảnh hắn và Hách Âu chụp chung.
Sau khi Ngũ Hòa Tây kinh ngạc xong, mãnh liệt cầu xin muốn call video với chị dâu, thì bị Ngũ Hòa Lục dùng lời lẽ nghiêm khắc từ chối, nói là đến xem người thật đi.
Ngũ Hòa Tây tạm thời nín nhịn, phải tố cáo trực tiếp với chị dâu mới được!
Hách Âu đang rảnh rỗi đợi bọn họ, đồ ăn, chén đũa gì đã dọn xong tất.
Cậu làm kiểu lẩu tự sôi, ngoại trừ một bàn đồ ăn phụ, thì còn cố ý làm một vài món ăn chính nghe nói Ngũ Hòa Tây thích ăn, gu ăn gần y chang Ngũ Hòa Lục.
Ngũ Hòa Lục nói: "Muội muội tùy ca, thiên kinh mà nghĩa." (Em gái giống anh, đạo lí hiển nhiên)
Được rồi, Hách Âu không thể không tin.
///
Em gái vừa vào cửa đã cực kỳ có lễ phép gọi "chị dâu", còn tặng quà gặp mặt.
Ngũ Hòa Tây rất xinh, lúc cười rộ lên cực kỳ có cảm giác năng động, hoạt bát nhưng lại không mất đi sự đoan trang (khá hơn Ngũ Hòa Lục nhiều!), ai nhìn cũng thích.
Tán gẫu khách sáo vài câu, ba người ngồi vào bàn ăn.
Trong lúc tán gẫu cũng rất hòa thuận, tốt hơn nhiều so với Hách Âu dự đoán.
Lúc trước hắn còn sợ em gái sẽ hỏi mấy câu như "hai người ai trên ai dưới" mà gay luôn gặp phải không tránh được, bèn kéo Ngũ Hòa Lục nghiêm túc cảnh cáo: Là hỗ công!
Ngũ Hòa Lục cười đến không khép mồm lại được: "Hỗ công ấy à?"
"Vốn em là 0.5! Là anh không chịu."
"0.5 thiên 0 nên chỉ làm 0?"
Mẹ nó, Ngũ Hòa Lục hận chết loại truyện cười mạng này.
Nhưng mà em gái không hỏi, chỉ hỏi một ít chi tiết hai người ở chung mà thôi.
Cơm nước xong xuôi, hai người đuổi Ngũ Hòa Lục đi rửa chén, em gái thì phun nỗi khổ chất chứa với Hách Âu ngoài phòng khách, đến chuyện năm sáu tuổi cô bị Ngũ Hòa Lục mắng đến khóc cũng nói ra.
Ngũ Hòa Lục rửa chén xong đi ra thấy hai người dính gần đến vậy, bèn đi qua cốc đầu em gái một phát, tách hai người ra, còn mình thì chen vô giữa, cảnh cáo em gái nói: "Cách bà xã anh ra một chút."
"Chị dâu anh nhìn đi! Anh em chính là tên ngốc xấu xa."
"Ha ha, anh thông minh nhìn xa trông rộng bao nhiêu bà xã anh biết rõ hơn nhóc." Rồi đòi câu đồng ý từ Hách Âu, "Đúng hơm? Bà xã."
Hách Âu thấy Ngũ Hòa Tây ở đây, không thể dùng bạo lực phản kháng xưng hô "bà xã" này, chỉ có thể nói: "Em cảm thấy Tây Tây nói đúng."
Ngũ Hòa Lục tỏ vẻ sốc xỉu vì Hách Âu không ủng hộ mình: "Em không yêu anh! Anh không còn là tên đàn ông ngực lớn mà em yêu nữa."
"Đừng, em vẫn còn thích ngực lớn."
"Chỉ thích ngực lớn thôi sao?" Ngũ Hòa Lục ưỡn cơ ngực cường tráng của mình đẩy người xuống sofa.
Hách Âu biết em gái vẫn còn kế bên, lập tức gấp rút ngồi dậy.
Nhưng Ngũ Hòa Lục cố ý giữ chặt cậu, nhất thời cậu không cách nào thoát được, rơi vào đường cùng bèn cắn một cái vào bả vai Ngũ Hòa Lục.
Ngũ Hòa Lục nhảy dựng lên, lên án nói: "Em cắn anh!"
"Cắn chết anh!"
"Khẩu chết anh? Vậy đến đây nào."
Em gái: "..." Thật sự xem em là không khí đó hả?
Ngũ • anh trai • ruột • xấu xa • không có em gái trong mắt • Hòa (và) • ngu ngốc • Đông.
Dưới sự dạy dỗ "thân thương" của Hách Âu, hai người mới bắt đầu giao lưu thân thiện với em gái.
Cho đến khi ăn cơm chiều với em gái, rồi đưa em gái về xong, Ngũ Hòa Lục mới lộ ra răng nanh, ăn Hách Âu sạch sẽ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...